Tôi bị nghiện NTR nặng.
Nặng đến mức trời thương hay trời phạt không biết, nhưng từ ngày cưới Vân Anh về, tôi có một siêu năng lực quái đản: mỗi lần vợ ngoại tình, tôi đều “nhìn thấy” được, rõ mồn một như đang xem phim 4K, nghe rõ từng tiếng rên, ngửi rõ mùi tinh trùng, cảm nhận rõ từng cú nhấp như chính cặc tôi đang bị lồn khác nuốt.
Tôi gọi đó là “ảo giác”.
Vì không thể nào là thật được.
Vợ tôi là Vân Anh – cô gái trong sáng nhất khu, thanh mai trúc mã từ mẫu giáo.
Mẹ vợ tôi lại càng không – bà là người mẹ nghiêm khắc, kiểu đàn bà công dung ngôn hạnh.
Thế mà tôi cứ nhìn thấy.
Nhìn thấy vợ mình mặc váy ngắn đen sì quần tất, ngồi trong quán trà riêng, để thằng đàn ông lạ xé rách đáy quần tất rồi địt nát lồn ngay trước mặt mẹ vợ.
Nhìn thấy mẹ vợ ban đầu giám sát, xem khi nào chúng tôi có cháu, cuối cùng cũng bị lột sạch, ngồi lên cặc thằng kia nhún giữa cánh đồng hoang.
Nhìn thấy hai mẹ con trần truồng ôm nhau trên thảm yoga, liếm lồn nhau ướt nhẹp, rồi cười hí hí bảo “đây là bí mật, đừng cho chồng biết nhé”.
Tôi bảo đó là ảo giác.
Bác sĩ tâm lý cũng bảo là ảo giác.
Nhưng mỗi lần “ảo giác” xong, quần tất vợ lại có thêm một vết rách mới, mùi tinh trùng thoang thoảng trên ghế sofa, mẹ vợ lại đỏ mặt tránh nhìn tôi cả ngày.
Tôi không biết đó là thật hay ảo nữa.
Tôi chỉ biết một điều:
Mỗi lần “ảo giác” hiện lên, cặc tôi lại cứng đến đau, tay tôi lại run, và tôi lại thì thầm với chính mình:
“Chỉ một lần nữa thôi… cho anh nhìn thêm một lần nữa thôi…”
Đây là câu chuyện về thằng chồng bị nghiện NTR đến mức trời ban cho siêu năng lực nhìn thấy vợ ngoại tình.
Và câu hỏi duy nhất còn lại là:
Khi siêu năng lực này không còn là ảo nữa, thì tôi sẽ làm gì?
Chương 1:
Tôi luôn nghĩ, trong cái thời buổi này con gái còn giữ được sự trong trắng thật sự hiếm như lá mùa thu.
Vân Anh chính là một trong số đó, tôi chưa bao giờ nghi ngờ. Vì từ hồi tiểu học cho đến khi cưới nhau, hai đứa gần như dính lấy nhau từng giây.
Cùng học hành cày cuốc sớm tối, cùng cày game mới, anime mới, cùng đi du lịch, đi comic con, cùng mở cái lớp gia sư bé tí.
Cả hai đều là học sinh gương mẫu trong mắt thầy cô, là con ngoái không cần bố mẹ lo ở nhà.
Tướng do tâm sinh, Vân Anh đúng chuẩn gái ngoan hiền lành, tóc đen dài mượt, mặt mũi xinh nhưng không chút lẳng lơ đĩ thoã. Da trắng trẻo như sữa, không tì vết.
Chỉ có đôi chân dài miên man, cặp vú hơi to nên mới pha chút gợi tình vào cái vẻ thuần khiết ấy thôi.
Lần đầu tiên tôi với Vân Anh đụ nhau là năm hai đại học. Không phải vì tụi tôi giữ kẽ hay yêu nhau không đủ, mà vì hồi cấp ba tôi bị bệnh nặng, mãi đến lúc đó mới khỏi hẳn.
Đêm đầu tiên tôi mới biết Vân Anh không còn zin, cô ấy bảo hồi đi xe đạp phượt với tôi bị rách màng trinh do đạp xe lâu quá.
Tôi nhớ thật, hôm đó đạp cả ngày, trứng dái tôi còn đau muốn chết, con gái chắc chịu đụng mạnh hơn nhiều.
Bộ đồ đạp xe bó sát cứa chặt vào lồn, chắc khó chịu kinh khủng.
Tôi tin sái cổ. Trong đầu tôi không hề tồn tại hai chữ “nghi ngờ” Vân Anh.
Thế nên chuyện bạn gái không còn màng trinh chỉ như chuyện nhỏ xíu xiu, bị gió cuốn bay mất.
Sau đêm đầu, tôi nứng như điên, ngày nào cũng chỉ muốn nhảy lên người cô ấy xả. Đôi chân dài, cặp vú căng, cái cách cô ấy cắn môi không dám rên to thành thuốc kích dục mạnh nhất.
Nhưng khác với tôi, Vân Anh dù ướt át đến đâu cũng kiềm chế, cô ấy tin địt nhau nhiều sẽ nghiện, hại thân.
Thế là tôi cũng nghe theo triết lý tiết dục của vợ, cơ bản hai tuần mới địt một lần.
Nhờ vậy mà tụi tôi vượt qua thời đại học đầy dục vọng, vượt qua giai đoạn mới đi làm đầy cám dỗ, cuối cùng cưới nhau lúc cả hai đều hai lăm tuổi.
Nhờ tiết dục mà tôi sung sức, mở lớp gia sư một quý đã lời đậm.
Giờ tụi tôi là cặp thanh mai trúc mã khiến thiên hạ ghen tị nhất, ngày ngày ngọt ngào, vẫn cùng gym, cùng cày Elden Tree Guardian như xưa.
Sáng nay điện thoại Vân Anh rung ting ting.
Tôi liếc màn hình, một avatar gái xinh nhắn: “Giờ có rảnh không chị, em đang cần gấp cái đồ chị hứa, mang qua cho em với!”
Tôi nói to với Vân Anh đang bắn quái: “Có đứa cần gấp đồ, bảo em ra đưa.”
Vân Anh lập tức buông tay cầm, vớ điện thoại, xách túi chạy biến.
“Trưa anh tự ăn nha, em chắc không kịp về.”
Tôi thế vị trí cô ấy, tiếp tục quét map.
Hai mươi phút sau, đồ ăn ngoài tới.
Tôi ra lấy đồ, nghe loáng thoáng từ cầu thang bộ phía trên có tiếng con gái rên, kiểu rên nén lại vì sợ người nghe thấy.
Vân Anh không có nhà, tôi chẳng vội ăn, lòng hiếu kỳ cộng thêm cái nứng lập tức kéo chân tôi nhẹ nhàng bước vào cầu thang bộ.
Quả nhiên càng lên cao càng nghe rõ.
Tiếng rên đã sướng đến tận óc mà vẫn cố đè nén, chỉ một cái chạm đã làm cặc tôi cứng ngắc.
Tôi tự tưởng tượng con đĩ đang bị địt chắc phải là loại dâm đãng ngầm, mặt mũi chắc pha chút lẳng lơ.
Ban ngày ban mặt mà dám địt nhau ở cầu thang, không dâm ngầm thì là gì.
Tôi chỉ từng biết mỗi Vân Anh nên chẳng có kinh nghiệm nhìn gái, nhưng phim sex đầy những con bé mặt mũi ngây thơ mà lồn thì ướt nhẹp.
Tôi đứng nghe một lúc, người nóng ran, lén bước lên thêm vài bậc.
Thấy ngay một cái chân dài bọc vớ đen vắt lên lan can, rung lắc theo từng cú nhấp. Chiếc quần lót trắng viền ren lủng lẳng ở mắt cá chân, như cái cờ hiệu chiêu hàng khách của kỹ viện ngày xưa.
Có thằng đàn ông đứng sau, hùng hục nhấp.
Tôi không dám lên nữa, nhìn vài giây rồi lặng lẽ rút lui, trong bụng sướng rơn: chỉ một cái chân đen tuyền thế này đã đáng để mạo hiểm rồi.
Về nhà ăn xong, nghỉ một tí, tôi gom rác mang xuống.
Ra ngoài lại nghe cầu thang vẫn còn tiếng “phạch phạch”, tiếng rên của con đĩ đã rã rời, chỉ còn thoi thóp thở dốc.
Gần một tiếng rồi đấy. Nghe tiếng rên mềm nhũn mà thảm thiết ấy, chắc chắn là con điếm thượng hạng cả trên giường lẫn dưới giường.
Tôi vứt rác xong, nhắn tin hỏi Vân Anh bao giờ về.
“Xùy… sắp… sắp xong rồi…”
“Em đang ăn cơm trưa đây~~~ xùy… hà…”
“Cay quá… thôi không nói nữa…”
Ba đoạn voice đứt quãng, giọng nghẹn lại như bị cay đến tắc thở.
Tôi không làm phiền nữa, nhân lúc vợ không nhà liền lén mở web đen.
Con này mềm mại chan chát, con kia moe moe kyaa kyaa, các nữ Bồ Tát hào phóng khiến tôi hoa cả mắt.
Lại gần một tiếng nữa trôi qua, tôi đoán vợ sắp về nên tắt web, đi tắm rửa sạch sẽ chờ địt vợ phát.
Quả nhiên Vân Anh về tới nơi, tóc tai rối bù, vớ đen trên đôi chân dài thẳng tắp rách vài chỗ, bẩn thỉu. Mặt đỏ bừng, mồ hôi nhễ nhại.
“Áaa… mệt chết bà đi được!”
Cô ấy ném túi cho tôi, lao thẳng vào phòng tắm.
Tôi đứng ngoài cửa hỏi: “Sao mệt dữ vậy em?”
“Chạy deadline ấy, đoạn cuối phải nước rút, mệt như chó.”
“Vợ vất vả rồi.”
“Cũng như tập gym thôi mà.”
Vân Anh quấn khăn tắm bước ra, bảo muốn nằm nghỉ.
Tôi ôm lấy, tay luồn vào trong khăn.
Cô ấy thở dài, để mặc tôi ôm hôn một cái.
Tôi nhăn mặt: “Miệng em sao vừa tanh vừa đắng thế?”
“Ăn mực nướng nguyên bản, dở ẹc, đúng là bị lừa. Á, vội tắm quá quên đánh răng.”
Cô ấy đi đánh răng, tôi cũng đánh lại, rồi cả hai lên giường.
Trong chăn, Vân Anh nằm nghiêng quay lưng lại, bảo tôi nhẹ thôi, cô ấy mệt không muốn động đậy.
Tôi bảo được, mò mẫm trong chăn đâm cặc vào lồn vợ.
Lồn vợ ướt nhẹp, trơn tuột, tôi tuồn cái một phát vào tới tận cùng.
Tôi cười: “Ẩm ướt thế này còn bảo không muốn?”
Vân Anh cũng bật cười, run run người vì nhịn cười.
Cô ấy mệt thật, nửa ngày mới rên được một tiếng. Tôi sợ vợ mệt quá nên nhấp vội rồi xuất.
Hôm nay lồn vợ nóng bỏng, trơn nhầy hơn hẳn mọi khi, địt sướng kinh khủng. Tôi nhớ trước đây cũng có vài lần thế này, nhưng hiếm.
Ký ức rõ nhất là đêm tân hôn, lồn cô ấy cũng ướt nhầy thế này. Hôm đó cô ấy mặc sườn xám đỏ, ngồi lên người tôi tự cưỡi, tôi xuất nhiều đến mức tinh trùng loang đầy đùi, đầy váy cô ấy luôn.
“Ông xã tuyệt vời quá.” Vân Anh thở dài cảm thán, rút mấy tờ giấy lau lồn.
“Vợ cũng tuyệt.” Tôi giúp vứt đống giấy thấm đầy tinh trùng đi, rồi đi tắm lại.
Vân Anh nằm im trên giường, bảo lát nữa mới đi tắm.
Tối xem Kaguya-sama, tôi như thường lệ bình phẩm Kaguya là nữ chính lý tưởng để làm truyện NTR.
Vân Anh huých cùi chỏ, hơi cáu: “Giờ hơi ghê thật rồi đấy. Xem anime tình cảm trong sáng mà anh cũng tưởng tượng nữ chính đi với trai, người ta xứng đôi vừa lứa, lại còn ngây thơ dễ thương thế, anh nhẫn tâm thế nào được?”
“Anh chỉ muốn xem cái sự phản nghịch dâm đãng của nữ chính thôi, đâu có muốn chia tay đâu.”
“Nữ chính mà địt với thằng khác thì nam chính chia tay chứ còn gì.”
“Trong kịch bản của anh thì nam chính là chiến thần thuần ái đích thực, thuần ái của anh ấy chịu được thử thách NTR, nên không chia tay.”
Vân Anh hừ một tiếng: “Anh là đàn ông anh nhịn được không, nhịn được em mới tin cái lý thuyết méo mó của anh.”
Tôi đập bàn: “Nếu anh là bạn trai Kaguya thì anh nhịn được. Anh còn trốn một góc quay video, rồi bật cho Kaguya xem, ngắm cái vẻ xấu hổ nhục nhã tội lỗi của cổ, he he he…”
Vân Anh lắc đầu: “Trong đám dân NTR thì anh cũng thuộc dạng biến thái nặng. Em cảnh cáo anh đừng có mà tưởng tượng em đấy, ghê lắm.”
“Em bảo anh tưởng tượng anh cũng không tưởng tượng nổi. Con gái thật sự trong sáng thuần khiết sẽ khiến người ta không nảy sinh chút tà tâm nào, lên giường cũng không nỡ mạnh tay.”
Vân Anh bĩu môi: “Xì, không nỡ mạnh tay cái gì, anh chỉ muốn nhét cả trứng dái vào thôi.”
Nói xong cô ấy cúi đầu cười khúc khích, vành tai đỏ bừng.
Tôi đi vệ sinh, thấy đống đồ Vân Anh vứt trong giỏ chưa giặt, tiện tay bỏ vào máy giặt.
Khi cầm cái vớ đen lên, tôi thấy vài vệt trắng ngả vàng, chắc là dầu mỡ dính lúc ăn. Vùng đáy cũng có vài vệt tương tự, tôi cười thầm trong bụng, tưởng tượng nếu đó là tinh trùng thì sao nhỉ.
Nhưng tôi không tài nào tưởng tượng nổi cảnh Vân Anh ngoại tình. Con bé từ nhỏ đến lớn trong sạch như tờ giấy trắng mà cũng thích tinh trùng thì mấy con đĩ khác chắc kinh khủng đến mức nào.
Đang định bỏ xuống thì đầu tôi đột nhiên choáng váng, phải vịn máy giặt. Ý thức mơ hồ, một loạt ảo giác che mất tầm nhìn thật.
Trong ảo giác, tôi thấy Vân Anh đứng ở cầu thang bộ, ngửa mặt hôn cuồng nhiệt với một thằng đàn ông mặt mờ mờ.
Tôi thậm chí nghe rõ tiếng lưỡi hai đứa quấn lấy nhau, tiếng chụt chụt nước bọt trao đổi.
Vân Anh hôn không phải bị động, mà chủ động lắc đầu đổi góc, đút lưỡi thật sâu vào miệng thằng kia, để nó mút, để nó hút, quấn quýt ngọt ngào.
Rồi hai đứa rời môi, nước miếng hòa quyện kéo thành sợi bạc lấp lánh.
Thằng kia bóp má vợ tôi, vợ tôi ngoan ngoãn há miệng, thè lưỡi ra như cún con nóng quá cần thè lưỡi hạ hỏa.
Ngón tay thằng kia không biết sạch hay bẩn, kẹp lấy lưỡi vợ tôi nghịch, còn thọc vào trong miệng vợ tôi ngoáy ngoáy.
Góc nhìn thay đổi, Vân Anh cởi quần lót, chỉ mặc lại vớ đen, quần lót lủng lẳng ở cổ chân.
Chân dài đen tuyền gác lên lan can, đứng một chân trên bậc thang, cái lồn sạch sẽ lông măng thưa thớt phơi bày trước mặt thằng đàn ông.
Thằng kia quỳ xuống, như thưởng thức món ngon nhất trần đời mà liếm mút lồn vợ tôi. Vân Anh mím chặt môi, chỉ rên được trong mũi.
Cảnh lại chuyển, giờ là địt điên cuồng. Vân Anh đứng một chân bị doggy, rồi chống tay vào bậc thang bị doggy, rồi ngồi lên bậc thang dang rộng chân bị truyền giáo.
Tôi nhìn rõ chỗ hai đứa giao cấu, cái lồn trong sạch của vợ tôi giờ dâm đãng nhầy nhụa. Lông măng dính đầy bọt trắng, bằng chứng sống động của cuộc địt lồn dữ dội.
Cái lồn trắng trẻo giờ phủ đầy bọt và dâm thủy, môi bé mỏng manh bị cây cặc to đùng tách ra, lật vào lật ra theo nhịp ra vào, trông vừa sướng vừa đĩ.
Thằng kia sắp bắn, Vân Anh vội quỳ xuống, ngửa mặt há miệng.
Đôi tay dính đầy bụi bẩn vì chống bậc thang nắm lấy cặc thằng kia, thay lồn mà sục điên cuồng.
Thằng kia xuất tinh, đầu khấc đè lên đầu lưỡi Vân Anh, vừa đảm bảo bắn hết tinh vào miệng vừa được nhìn rõ quá trình miệng vợ tôi bị灌 đầy tinh trùng.
Nó vẫn đang bắn mà Vân Anh vẫn sục như muốn vắt kiệt giọt cuối cùng.
Xong thật rồi, Vân Anh vẫn cố ép thêm vài giọt từ lỗ sáo, ngậm đầy miệng tinh trùng, đứng lên khoe với thằng kia như khoe chiến lợi phẩm. Thằng kia xoa đầu, cô ấy cười ngoan ngoãn.
Rồi hiệp hai bắt đầu, thằng kia bền hơn, Vân Anh bị địt đến mồ hôi đầm đìa, rên cũng không còn sức.
Cuối cùng thằng kia xuất thẳng vào lồn không bao.
Vân Anh mềm nhũn ngồi bệt xuống bậc thang, mông trần dính đầy bụi bẩn. Chỉ có mặt trong đùi là sạch, nhưng sạch kiểu dính đầy nước lồn và tinh dịch của thằng đàn ông, nói sạch cũng không hẳn.
Cô ấy dang chân cho thằng kia ngắm, vừa cười vừa dùng tay banh lồn ra, tinh trùng đặc từng mảng chảy ra từ bên trong.
Thằng kia dù xìu nhưng vẫn nhét cây cặc nhầy nhụa vào miệng vợ tôi.
Vân Anh mút một lúc, nhổ ra chút tinh dính trên đầu lưỡi khoe, hai hàm răng trắng giờ dính đầy tinh trùng như vừa đánh kem đáng răng.
Cô ấy không lau lồn, chỉ lấy hai tờ khăn ướt lót tạm rồi mặc quần lót, mặc vớ, chỉnh lại áo quần, xách túi đi về.
Thằng kia muốn hôn tạm biệt nhưng ngại miệng đầy tinh, Vân Anh chu đáo kéo áo lên, nâng cặp vú trắng nặng trịch nhét vào mồm thằng kia hôn bằng ti.
Xong xuôi, Vân Anh bước xuống cầu thang, mở cửa an toàn, về đến cửa nhà tôi.
Tôi thấy vợ gió bụi trở về, ném túi cho tôi, kêu mệt đi tắm. Tôi thấy cô ấy chỉ tắm sạch bụi bẩn bên ngoài, nhưng tinh trùng sâu trong lồn thì không rửa.
Lúc sau lên giường với tôi, lồn vợ đã rỉ ra chút tinh của thằng khác, nhưng bị chăn che nên tôi không thấy. Theo từng cú nhấp của tôi, tinh trùng thằng kia bị tôi đẩy ra từ từ, loang đầy đùi vợ và ga giường.
Ảo giác kết thúc.
Tôi vỗ vỗ cái đầu choáng váng, trong lòng hơi sợ. Sao tự nhiên lại ảo giác thế này? Xem NTR nhiều quá hay bị bệnh não?
Tôi nghiêng về khả năng xem NTR nhiều quá nên mới sinh ảo giác. Vì logic hợp lý: trưa nhìn lén cái chân đen, rồi xem web sex, tối lại nói chuyện NTR với vợ.
Tôi quyết tâm từ nay không xem NTR nữa.
Tôi bỏ hết quần áo vợ vào máy giặt, rồi không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào lại lục thùng rác tìm xem có tờ khăn ướt đầy tinh trùng không.
Không có, khăn ướt thường cũng không.
Tôi tự mắng mình, nghi ngờ sự trong sạch của vợ hay thực ra là thèm được đội nón xanh đến mức coi ảo giác là thật.
Rửa tay xong định ra ngoài thì thấy Vân Anh đứng ở cửa, tò mò nhìn tôi.
“Anh giặt đồ cho em hả?”
“Thuận tay thôi, không cần cảm ơn.”
Vân Anh ấp úng.
Tôi nhớ đến ảo giác, đầu nóng lên, cười xấu xa: “Hay là trên vớ em dính thứ gì mờ ám không muốn anh thấy?”
Mặt Vân Anh biến sắc, chạy tới vặn tai tôi: “Em bảo anh đừng tưởng tượng linh tinh về em, anh coi lời em là gió thoảng à?”
Tôi vội xin lỗi: “Em sai rồi sai rồi, không tưởng tượng, chỉ thấy trên vớ em dính chút dầu mỡ nên đùa thôi.”
Vân Anh thở dài: “Ai bảo anh siêng năng làm gì, đồ con gái không giặt máy bừa được. Anh không biết chế độ nào, giờ mấy bộ này hỏng hết rồi.”
“Thì ra thế, anh còn tưởng…”
“Tưởng gì?”
“Tưởng vớ dính tinh trùng thằng khác bị anh phát hiện nên đang nghĩ cớ che đậy chứ.”
Nói xong tôi chạy biến vào phòng khóa cửa.
Vân Anh đập cửa chửi tôi biến thái. Một lúc sau tôi ra xin lỗi, thề từ nay không xem NTR nữa.
Nhưng vợ vẫn giận, mấy ngày liền không cho tôi đụ.
Chương 2:
Lần trước bị ảo giác hành cho một trận, tôi vẫn lo không biết đầu óc mình có vấn đề gì thật không. Cảnh tượng rõ mồn một như thế không phải muốn có là có đâu.
May mà mấy ngày sau không tái phát, tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.
Còn chuyện tưởng tượng vợ mình đi với thằng khác, tôi đương nhiên không hề tưởng tượng. Dù trước đây có đùa thì trong đầu tôi cũng chưa từng vẽ ra cảnh Vân Anh địt điên cuồng với thằng nào.
Nếu không có trận ảo giác kia, tôi thật sự không tài nào hình dung nổi một đứa con gái tốt như vợ lại có thể ngoại tình được.
Giống như vài nhân vật anime mà ra bản H thì thấy sai lè, tưởng tượng Vân Anh ngoại tình cũng thấy sai bét nhè. Về mặt logic lẫn thực tế, điều đó là bất khả thi.
Tối nay tôi ngồi bàn giấy dọn dẹp tài liệu lớp gia sư, Vân Anh ngồi chéo góc ôm điện thoại cười tủm tỉm, thỉnh thoảng gõ gõ trả lời tin nhắn.
Tôi chẳng để ý lắm. Một lúc sau thấy cô ấy ra ngoài rồi lại quay vào, ngồi xuống ghế cứ ngọ nguậy như con sâu.
Tôi chỉ liếc bằng khóe mắt nên không rõ cô ấy làm gì, mà cô ấy cũng không làm phiền tôi.
Bận một hồi, tôi dừng lại duỗi người.
Nghe Vân Anh ra ngoài rót nước, điện thoại để ngay mép bàn đối diện tôi.
Vốn hai đứa hay dùng điện thoại của nhau nên tôi tiện tay cầm lên xem.
Không ngờ mấy ngày không xuất hiện, giờ ảo giác lại ập đến.
Tôi thấy Vân Anh đang chat sex nóng bỏng với thằng nào đó, nhưng không nhìn rõ avatar và tên.
Thằng kia nhắn: “Lần trước lồn em bóp chặt quá, anh đau cả cặc.”
Vân Anh đọc xong cười không thành tiếng, trả lời: “Tại cặc anh to quá chứ, làm lồn non của em căng rách luôn rồi.”
Chat thêm vài câu, thằng kia bảo: “Muốn ngắm em show hàng ngay cạnh chồng.”
Vân Anh cười khúc khích, gõ: “Muốn xem vú hay xem lồn?”
Thằng kia: “Tất nhiên cả hai”
Vân Anh bước ra cửa, quay lưng về phía tôi, nhân lúc tôi cúi đầu bận rộn liền kéo áo lên, đẩy luôn áo ngực màu xanh nhạt, thả hai bầu vú to tròn ra.
Cô ấy một tay che mặt, tay kia cầm điện thoại chụp mấy pô bán nude, còn có cả tôi làm nền phía sau.
Xong xuôi kéo áo xuống, đúng lúc tôi ngẩng lên nhìn, cô ấy đỏ mặt, cắn môi cười ngại ngùng, rồi gửi luôn mấy tấm khoe vú trước mặt chồng cho thằng kia.
Vân Anh về chỗ ngồi, tôi trước bàn chẳng hay biết gì, vẫn cắm đầu làm việc.
Cô ấy khẽ dạng chân, ngón tay kéo lệch quần lót, phơi cái lồn sạch sẽ còn zin ra. Điện thoại dí sát đùi, lặng lẽ chụp cả đống ảnh lồn, mặt đỏ ửng, cười ngại ngùng gửi đi.
“Tuyệt đẹp, dễ thương, mà dâm vãi.”
“Xạo vừa thôi.”
“Chụp thêm mấy bộ ảnh lồn nữa đi.”
“Ừm.”
Lần này Vân Anh thọc điện thoại sâu vào háng chụp, còn chu đáo dùng ngón tay banh mép lồn ra một chút.
“Còn bảo không dâm, tự banh lồn khoe luôn rồi cười”
“Làm một lần cho xong, khỏi phải chụp đi chụp lại mệt.”
“Đứng cạnh chồng em chụp vài pô.”
“Hehe… được thôi.”
Nụ cười trên mặt Vân Anh kỳ lạ lắm, vừa xấu hổ, vừa chờ đợi, lại vừa hồi hộp như trẻ con sắp làm chuyện xấu.
Cô ấy lại gần tôi, tựa mép bàn, lúc tôi không để ý thì kéo áo lên chụp khoe vú. Rồi vòng ra sau lưng tôi, ngồi xổm dạng háng, kéo váy lên tận eo, điện thoại dí vào cái quần lót đã kéo lệch chụp lồn.
Dù che mặt, nhưng thân hình ngon nghẻ và khí chất trong trẻo vẫn toát ra ngùn ngụt, ai nhìn cũng biết là hàng cực phẩm.
Một người vợ đẹp thế này, đứng cạnh chồng kéo quần lót chụp ảnh lồn gửi cho tình nhân, độ dâm đãng không gì sánh bằng.
Thằng bên kia chắc nứng cặc muốn điên. Tôi nhìn ảo giác mà cặc cũng cứng ngắc theo.
Nhưng tôi vẫn thấy sai sai, Vân Anh làm mấy chuyện này quá quắt, dù là tưởng tượng cũng không nên tưởng tượng thế.
Ảo giác kết thúc đúng lúc Vân Anh bưng hai cốc nước vào.
Cô ấy đưa tôi cốc nước nóng, hỏi: “Cầm điện thoại em làm gì đấy?”
Hai đứa quen dùng chung nên cô ấy chẳng để tâm.
Tôi bảo: “Thấy em cứ cười tủm tỉm mãi, tò mò xem gì.”
“Xem linh tinh thôi, chẳng có gì hay ho.” Cô ấy nói.
Tôi mở WeChat của cô ấy, không có tin nhắn lạ, chỉ có tin phụ huynh học sinh chưa đọc.
Mở ra xem thì toàn lời chào hỏi, dặn dò linh tinh.
Phụ huynh hay nhắn mấy cái này, tôi cũng nhận suốt, nói chuyện vớ vẩn thì hơi quá, nhưng đúng là chẳng có nghĩa lý gì.
Vân Anh không cản tôi xem điện thoại, cầm điện thoại tôi tiếp tục lướt, tiếp tục cười tủm tỉm.
Tôi chắc chắn cái ảo giác vừa rồi không phải do xem NTR rồi tự tưởng tượng ra, chắc chắn là bệnh gì đó.
Mà bệnh này đã nặng rồi, tôi xem điện thoại vợ chỉ có hai lý do: một là thật sự nghi ngờ cô ấy, hai là thật sự mong thấy cô ấy chat sex với thằng khác.
Dù là cái nào cũng nghiêm trọng vãi.
Nếu không thế thì việc gì tôi phải vội vàng xem điện thoại cô ấy, cứ coi như ảo giác cười ruồi cho xong.
Giống lần trước lục thùng rác tìm bằng chứng ngoại tình vậy.
Một bên lý trí không đời nào tin Vân Anh ngoại tình, một bên ảo giác khiến tôi sinh nghi ngờ, hoặc là… mong đợi.
Tôi đặt điện thoại cô ấy xuống, mặt nghiêm túc, nhìn cô ấy muốn nói lại thôi.
Vân Anh nhận ra, hỏi: “Sao thế anh?”
Tôi ngập ngừng một lúc, vẫn nói thật: “Dạo này anh hay bị ảo giác… kiểu… thấy em ngoại tình.”
Vân Anh ngẩn ra, rồi ghê tởm nói: “Bảo anh đừng xem NTR, đừng tưởng tượng lung tung về em, anh không nghe. Giờ tiến hóa đến mức ảo giác luôn rồi.”
Mặt cô ấy đỏ lên, nuốt nước bọt, hỏi: “Ảo giác kiểu gì?”
Tôi bảo: “Vừa rồi thấy em… ừm… ngồi cạnh anh kéo quần lót chụp ảnh lồn gửi cho thằng khác.”
Vân Anh lắc đầu nguầy nguậy: “Trời ơi ghê quá, ý nghĩ của anh ghê quá. Trong mắt anh em lại là loại đàn bà đó, em muốn khóc thật đấy.”
Cô ấy khẽ kẹp đùi, cái quần lót chưa kéo lại đúng chỗ cứa vào mép lồn trắng trẻo làm lồn lại ngứa ngáy.
Tôi vội giải thích: “Không phải anh nghĩ! Là ảo giác! Ảo giác không kiểm soát được! Giống như đêm khuya thấy ma, chắc chắn không phải mình mong thấy ma đúng không! Là dây thần kinh nào bị chập mới sinh ra ảo giác!”
Vân Anh bóp cằm gật gù: “Ừ, cũng có lý, thế là anh bị bệnh rồi hả?”
Tôi thở dài: “Có vẻ vậy. Anh xem điện thoại em là muốn tìm bằng chứng, chứng minh không phải ảo giác, không phải anh bị bệnh.
Anh thà chấp nhận em ngoại tình còn hơn chấp nhận đầu óc mình có vấn đề, không thì hại cả đời em.”
Vân Anh quát: “Nói vớ vẩn gì đấy, dù anh có điên thật em cũng nuôi anh cả đời.”
Rồi lại ngạc nhiên: “Kỳ lạ thật… cảm giác như đã từng xảy ra… sao lại có chuyện hoang đường thế này…”
“Em nói gì cơ?” Tôi hỏi.
Vân Anh lắc đầu: “Không có gì, rảnh thì đi khám tâm lý đi.”
Tôi lắc đầu quầy quậy: “Chuyện mất mặt thế này anh không dám đi khám đâu.”
Vân Anh hỏi: “Mất mặt chỗ nào?”
Tôi bảo: “Thấy vợ mình ngoại tình trong ảo giác, còn gì mất mặt hơn?”
Vân Anh bĩu môi: “Thế mà anh biết là mất mặt à, em còn tưởng anh sướng rơn ấy chứ, ai bảo anh là trùm NTR.”
Tôi nói: “Sở thích đó chỉ dấm dúi xem thôi, để người khác biết thì nhục lắm. Thôi anh tính đi chụp não trước, không vấn đề gì thì thôi.”
Vân Anh bảo: “Sau này có ảo giác nữa thì nói em, mình cùng phân tích xem nguyên nhân sâu xa là gì.”
Chương 3:
Tôi đi khám tổng quát, bác sĩ bảo hoàn toàn khỏe mạnh.
Chỉ có bác sĩ nam khoa khuyên ít xem phim sex đi, địt vợ nhiều vào.
Tôi quyết tâm cai hẳn web đen, cai luôn NTR, tần suất địt Vân Anh tăng lên ba ngày một lần.
Vân Anh bảo bác sĩ đã kiểm tra không sao thì đừng để tâm. Loại ảo giác này ngoài mất mặt ra chẳng hại gì, cứ kệ nó tồn tại.
Biết đâu thả lỏng thì tự nhiên biến mất.
Nhưng tôi cảm nhận được Vân Anh giờ hay nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ quặc, chắc cô ấy coi tôi là thằng biến thái vì tưởng tượng cô ấy địt thằng khác.
Nhưng tôi thật sự không chủ động tưởng tượng, ảo giác là kỹ năng bị động mà.
Ai ngờ hôm sau đi khám về đã bị lại ngay.
Hôm đó tôi với Vân Anh đi dạo phố.
Vân Anh mặc váy kẻ caro xanh đậm dài quá gối, bên trong là vớ đen dày không xuyên thấu, trên là áo len vàng nhạt rộng rãi. Nhìn cô ấy vẫn như mọi ngày, giản dị, trong trẻo, không phô trương, toàn thân toát ra hơi thở thuần khiết lương thiện.
Vân Anh cầm trà sữa uống được nửa cốc thì đưa tôi phần còn lại, bảo đi vệ sinh một lát, kêu tôi tìm ghế ngồi chờ.
Mãi ba mươi phút sau mới thấy cô ấy về. Tôi biết con gái đi vệ sinh lâu thật, nhưng hiếm khi phải đợi tận nửa tiếng.
“Ông xã xin lỗi, để anh đợi lâu thế.” Vân Anh chạy tới ngồi cạnh tôi.
Mái tóc quanh mặt hơi ướt, mặt đỏ hồng mọng nước, rõ ràng vừa rửa mặt lại còn makeup lại.
Tôi bảo con gái đi vệ sinh mà như đi thay đồ ấy.
Tôi hơi cạn lời: “Sao còn rửa mặt nữa, makeup lại luôn hả? Có cần cầu kỳ thế không?”
Vân Anh cúi đầu cười, giọng mang chút xấu hổ, ghé tai tôi thì thầm: “Nhịn không nổi tiểu ra một chút, em cởi quần lót vứt luôn rồi. Ra ngoài thấy dính dính bẩn bẩn nên rửa tay rửa mặt.”
“Khổ thế cơ chứ…” Tôi thông cảm.
Vân Anh bảo: “Thôi không dạo nữa, về nhà đi. Túi anh cầm hộ.”
Cô ấy nhét cái túi xách cho tôi.
Chính khoảnh khắc ấy, ảo giác lại ập đến.
Tôi thấy Vân Anh nói đi vệ sinh xong thì rẽ vài ngã, tìm chỗ khuất, theo một thằng đàn ông mặt mờ mờ vào nhà vệ sinh nam vắng tanh.
Vào trong, Vân Anh lập tức bị thằng đó ôm lấy hôn ngấu nghiến. Bàn tay to của nó luồn vào váy kẻ caro, mò mẫm trên cái vớ đen trơn bóng.
Vân Anh đáp lại cuồng nhiệt, dính chặt vào người nó, cảm nhận bàn tay nó xoa bóp mông mình thì khẽ lắc mông.
Chỉ nhìn đến đây thôi tôi đã nghẹt thở, người nóng ran.
Vân Anh chắc chắn không phải loại đàn bà này, nhưng Vân Anh kiểu này lại vượt xa sức tưởng tượng của tôi. Vì quá phi logic, quá phi thực tế, tôi chẳng thấy đau lòng hay tức giận vì vợ ngoại tình, chỉ thấy kích thích vãi lồn.
Hai đứa hôn xong, Vân Anh hơi trách yêu: “Ngày nào cũng muốn làm chuyện xấu. Biết rõ em đi chơi với chồng còn gọi em tới.”
Thằng kia bảo: “Chính vì chồng em cũng ở đây anh mới càng muốn gọi, mà em cũng muốn chứ còn gì.”
Vân Anh hừ một tiếng.
Thằng kia: “Chỗ này ít người qua lắm.”
Vân Anh “Ồ” một tiếng, mặt càng đỏ: “Anh đừng làm gì quá đáng nhé, làm gì thì làm nhanh lên, em gấp lắm.”
Thằng kia tự tay cuốn váy Vân Anh lên, kéo tuột cả vớ đen dày lẫn quần lót xuống tận bắp chân.
Cái lồn mới mẻ còn nóng hổi của Vân Anh hiện ra trước mắt nó, lông măng thưa thớt, khe lồn hồng hồng khép chặt thành một đường thẳng xinh xắn, khiến thằng kia không nhịn được mà liếm.
Vân Anh bịt miệng rên ư ử vài tiếng, đẩy nó ra: “Nhanh lên, em gấp, không làm em đi luôn đấy.”
Thằng kia bảo Vân Anh chống tay vào bồn tiểu nam, chổng mông trắng muốt lên, thế là hai đứa địt nhau ngay trong nhà vệ sinh nam trống huơ trống hoác.
Vân Anh căng thẳng cực độ, luôn để ý động tĩnh bên ngoài. Không chỉ vì địt ở nơi công cộng mà kích thích, cúi đầu nhìn thẳng bồn tiểu nam cũng khiến cô ấy nhục nhã vô cùng.
Thằng kia nhấp vài phút thì dừng lại, bảo chưa đủ kích thích, không nửa tiếng không xuất được.
Vân Anh không đợi nổi nửa tiếng, liền nghe theo nó, đứng trước bồn tiểu cởi phăng quần lót và vớ đen. Trên dưới nguyên vẹn, chỉ hở từ đùi trở xuống.
Vân Anh cứ thế trần truồng nửa dưới bước ra khỏi nhà vệ sinh nam, nhìn quanh không thấy ai mới hơi yên tâm quay vào.
Theo yêu cầu thằng kia, Vân Anh tiến sát bồn tiểu, ưỡn háng ra, hai tay banh mép lồn, tiểu thẳng vào bồn tiểu nam.
Rồi cô ấy ngồi bệt xuống sàn nhà vệ sinh bẩn thỉu không biết bao nhiêu người từng đái, dạng rộng chân đối diện cửa, ngón tay banh cái lồn ướt át hồng hào mời thằng kia đến địt.
Thế này cuối cùng cũng đủ kích thích cho thằng kia.
Nó đè cô ấy ra nhấp điên cuồng năm phút, vừa rên trầm vừa bảo bắn đây, vẫn không ngừng lao vào.
Nó xuất vài phát vào lồn Vân Anh, rồi bất ngờ rút cặc ra, bước lên trước ngực cô ấy, bóp cặc phanele đầy mặt Vân Anh.
Vân Anh ngửa mặt, há miệng hứng tinh. Thằng kia xuất nhiều lắm, nửa vào lồn, nửa còn lại bắn đầy nửa mặt Vân Anh.
Thằng kia lấy quần lót Vân Anh lau cặc, kéo quần lên, bắt đầu chụp ảnh cô ấy. Vân Anh che mặt để nó chụp vài bộ, rồi đuổi nó đi, bảo cần thời gian dọn dẹp.
Thằng kia mang luôn quần lót Vân Anh đi. Thế là Vân Anh chỉ còn cách dùng giấy lau bớt tinh ở lồn, lót thêm vài tờ giấy nữa rồi mặc lại vớ đen.
May mà mặc vớ dày, coi như quần tất, bên ngoài nhìn không ra.
Đang kéo vớ lên đến nửa thì có một ông chú trung niên bước vào. Vân Anh giật mình run lên, cúi đầu kéo vớ nhanh hơn.
Ông chú cũng giật mình “đệt” một tiếng, nhưng không dám làm gì, đi vào trong vừa chuẩn bị đái vừa ngó cái mông Vân Anh.
Thấy con gái khí chất chân dài, mặt đầy tinh trùng, mông trần lồn trần thế kia, ông chú cứng ngắc như sắt, đái mãi không ra.
Vân Anh vội vàng mặc xong, cẩn thận liếc ông chú một cái, thấy chỉ dám nhìn chứ không dám làm gì bạo nên cũng yên tâm.
Cô ấy chạy ra bồn rửa tay, dùng giấy lau bớt tinh trên mặt, rồi lấy xà phòng rửa mặt.
Xong xuôi, ông chú cũng đái xong, kéo quần chạy theo hỏi nhỏ: “Cô ơi, add friend…”
Vân Anh cười nhẹ nhàng, thấy ngoài nhà vệ sinh không có ai, bất ngờ kéo áo len vàng lên, đẩy áo ngực trắng, phô bày cặp vú trước mặt ông chú.
Ông chú chết đứng, Vân Anh nhẹ nhàng nói: “Coi như tiền bịt miệng nhé, đừng có nói lung tung. Em là vợ ngoan có chồng đàng hoàng đấy~~~”
Vân Anh buông áo xuống, chạy biến, rồi xuất hiện trước mặt tôi: “Ông xã~~ để anh đợi lâu sorry nha.”
Ảo giác kết thúc.
Nội dung dài dằng dặc, chi tiết không thiếu một cái nào, có cả tiếng động lẫn mùi. Nhưng với thực tế thì chỉ qua vài giây thôi.
Vân Anh hỏi tôi: “Sao tự nhiên ngẩn ra thế?”
Tôi ngại không dám nói.
Tôi nhìn xuống háng cô ấy bị váy che kín, tưởng tượng không biết có phải không mặc quần lót không, lồn có đang rỉ tinh không, cái mông trắng có dính đen vì ngồi sàn nhà vệ sinh không.
Ngẩng lên nhìn khuôn mặt thuần khiết vô tội của vợ, tôi lập tức tỉnh táo, hóa ra lại bị ảo giác lừa.
Nghĩ kỹ thì biết ảo giác hoang đường cỡ nào, một con đĩ dâm loạn như thế không thể nào là vợ thanh mai trúc mã của tôi được.
Giống như nếu trong đồng nhân Kaguya-sama bỗng biến thành Toru trong Dragon Maid, độc giả chắc chắn sẽ chửi “đệt mẹ ai đây”.
Nếu Tây Phi về nhà thấy Takagi đang thông dâm với thằng hàng xóm, cậu ta chắc chắn sẽ nghĩ mình bị ảo giác. Quan hệ giữa tôi và Vân Anh chính là như thế.
Vân Anh thấy tôi nhìn háng mình thì khép chân lại, lấy tay che.
Khoảnh khắc ấy, tôi như nhìn thấy lồn cô ấy bị đùi kẹp chặt, tinh trùng lại rỉ ra thêm.
Vân Anh xấu hổ quát khẽ: “Sao tự nhiên nhìn chằm chằm chỗ đó?”
Tôi đỏ mặt, ngại ngùng nói: “Vợ ơi, vừa rồi anh lại bị ảo giác nữa…”
“Lại bị à, nặng không?”
“Không nặng.”
“Anh nhìn chỗ đó của em, là muốn kiểm chứng ảo giác có thật không, hay là muốn làm gì?”
“Ảo giác quá thật nên anh không kiềm được, muốn tìm bằng chứng phân biệt thực tế với ảo giác.”
“Thế không phải rất nặng à?” Vân Anh lo lắng: “Khi anh muốn kiểm chứng ảo giác có thật hay không, nghĩa là anh đã coi ảo giác là thật rồi. Nếu anh hoàn toàn coi nó là giả, sao lại cần bằng chứng để thuyết phục bản thân chứ?”
Tôi cúi đầu suy nghĩ, thấy vợ nói đúng.
Có thể tôi tiềm thức mong ảo giác thành sự thật, nên mới không muốn chấp nhận việc ảo giác là giả.
Tôi nói suy nghĩ này cho Vân Anh nghe. Vân Anh thở dài: “Em đã bảo xem NTR nhiều sẽ bị ảnh hưởng, quả nhiên trong tiềm thức anh mong em với thằng khác thật.”
Tôi lắc đầu: “Chỉ là phỏng đoán thôi. Anh dám chắc anh không có mong muốn đó, em trong mắt anh như bông hoa nở giữa cánh đồng, tự nhiên, mộc mạc, xinh đẹp, trong sạch, anh tuyệt đối không có cái ý nghĩ dâm vợ bẩn thỉu đó.”
Nghe tôi miêu tả, Vân Anh thở gấp một cái, đổi chân bắt chéo, đùi khẽ kẹp chặt lại.
Vân Anh nói: “Anh không phải hay bảo nữ chính trong sạch xinh đẹp mới đáng để NTR sao?”
“Giống như tranh cãi nước tinh khiết có dẫn điện không vậy, lý thuyết thì không, nhưng thực tế gần như không có nước tuyệt đối tinh khiết, nên nước tinh khiết thực tế là dẫn điện. Vì thế nữ chính trong sạch bình thường mới đáng NTR.
Nhưng em trong lòng anh chính là nước tinh khiết tuyệt đối trong lý thuyết, nên anh không thể tưởng tượng em ngoại tình được.”
Vân Anh cảm động ôm lấy tôi: “Ông xã, cảm ơn anh yêu em nhiều thế, em cũng tuyệt đối không thay lòng.”
Tôi hơi ngại: “Nói mấy cái này làm gì, sến thế.”
Vân Anh buông tôi ra, tôi thấy mặt cô ấy đỏ hơn bình thường, chắc xúc động lắm.
Tôi lái xe chở Vân Anh về nhà.
Vào đến gara, đang định xuống xe thì Vân Anh đột nhiên kéo váy kẻ caro lên, để lộ phần dưới bọc vớ đen dày.
Vân Anh mặt đỏ bừng, cười xấu xa kéo tay tôi, bảo tôi nhìn háng cô ấy.
Qua lớp vớ đen, tôi lờ mờ thấy bên trong lót giấy trắng.
“Có chút dâm đấy…” Tôi nói. Nhưng không hiểu cô ấy định biểu đạt gì.
Vân Anh xấu hổ cực kỳ, người run run, nói nhỏ: “Anh đoán xem, em lót giấy để bịt tinh trùng hay sợ vứt quần lót rồi bị lộ?”
Tôi cạn lời gõ trán cô ấy một cái: “Hôm nay sao tự nhiên dâm thế.”
Vân Anh buông váy xuống, bĩu môi: “Tại muốn thử xem anh có phân biệt được thực tế không thôi. Nếu anh bắt em cởi vớ ra kiểm tra, thì chứng tỏ anh bệnh thật rồi.”
Tôi nói: “Kiểm tra cái gì, anh đương nhiên biết cái nào là ảo giác cái nào là thật.”
Tôi xuống xe trước, ra cốp lấy đồ.
Chính lúc ấy, ảo giác lại lóe lên, nhưng rất ngắn: Vân Anh nhân lúc tôi xuống xe kéo vớ xuống một chút, phần háng trắng muốt tràn ngập tinh trùng đặc quánh hơi vàng, mấy tờ giấy lót đã ướt nhẹp. Vân Anh cười kiểu không bình thường, như đứa trẻ làm trò xấu thành công.
Tôi thở dài lắc đầu, cái ảo giác này phiền thật, giờ tôi hoàn toàn không bị mê hoặc nữa.
Về đến nhà, Vân Anh đi tắm thay đồ mới.
Rồi không biết moi từ đâu ra cái áo blouse trắng, đeo ống nghe, cầm bút và sổ, bắt tôi kể lại nội dung ảo giác.
Cô ấy bảo muốn ghi chép lại, nghiên cứu nguyên nhân gốc rễ.
Chương 4:
Tôi ngồi bên bàn như thằng bệnh nhân vừa treo số chuyên gia, còn Vân Anh mặc áo blouse trắng, đeo ống nghe, ngồi chính giữa đóng vai bác sĩ trưởng khoa.
Tôi ngại chết mẹ không dám kể chi tiết, nhưng cô ấy cứ giục mãi nên tôi đành nói qua vài cảnh.
Rằng tôi thấy cô ấy tiểu vào bồn tiểu nam, thấy cô ấy ngửa mặt hứng đầy tinh trùng lên mặt.
Vân Anh vừa nghe vừa nhăn mặt, thỉnh thoảng lườm trắng mắt.
Nghe xong cô ấy đặt bút xuống, nhìn tờ giấy ghi chép nhíu mày nghĩ ngợi, rồi bảo:
“Toàn mấy cảnh y chang trong bản H, gốc rễ chắc vẫn là xem NTR nhiều quá.
Nhưng xem truyện tranh sex mà bị ảnh hưởng nặng thế này, chứng tỏ tâm lý anh cũng có vấn đề.
Anh… đang cứng rồi đúng không?”
Tôi lắc đầu quầy quậy. Thật ra cứng ngắc rồi, nhưng không thể nhận.
Vân Anh nhìn tôi đầy nghi ngờ, bước lại gần, thò tay sờ cái quần. Cứng như thanh sắt.
Cô ấy liếc xéo một cái đầy khinh khỉnh, rồi quay về ghế.
“Đệt, cứng thật… Nghĩ đến cảnh em với thằng khác mà anh cũng nứng nổi… Hazz. Đã bảo ít xem NTR đi, anh cứ bảo mình là pure love NTR.”
“Vợ ơi, anh thật sự không chủ động tưởng tượng em…”
“Em tin anh không chủ động, nhưng không có nghĩa anh không bị ảnh hưởng. Vẫn bị động sinh ra ảo tưởng.”
Tôi câm nín. Đúng là có khả năng lắm.
Vân Anh lại hỏi: “Đây là lần thứ mấy rồi?”
“Lần thứ ba.”
“Lần trước em biết rồi, lần đầu tiên là gì?”
“Là thấy em ở cầu thang bộ tầng trên, hôn hít với một thằng không rõ mặt, về nhà địt anh mà trong lồn vẫn còn tinh trùng thằng khác.”
“Anh cảm giác thế nào? Nứng không?”
“Ừm… có một chút.”
Vân Anh vứt bút, ngả người ra ghế, nhíu mày suy nghĩ.
Cô ấy nói: “Gốc rễ rõ ràng rồi, anh nghiện bị cắm sừng. Nhưng lý trí anh không chấp nhận được việc em ngoại tình, nên nó hiện ra dưới dạng ảo giác.
Ảo giác vừa hay lại thỏa mãn đúng cái anh thèm trong lòng, thế là anh tin nó là thật.”
Tôi thở dài đánh sượt, cụp đầu xuống như cà tím bị sương muối.
Vân Anh lại gần ôm tôi: “Không sao đâu, xem truyện tranh sex vốn để thỏa mãn tưởng tượng, ảo mà, ảo giác cũng vậy thôi. Coi như xem phim 4D đi.”
“Em chấp nhận sở thích này của anh thật à?”
“Em biết anh thích NTR từ đời nào rồi còn gì. Chỉ cần anh đừng bắt em phối hợp ngoài đời là được.”
“Chắc chắn không bao giờ!”
Sau lần nói chuyện này, gánh nặng trong lòng tôi nhẹ hẳn, đối diện vợ cũng không còn tội lỗi nặng nề nữa.
Nhưng tôi không thả cửa để sở thích đó nặng thêm, ngược lại cai hẳn NTR, cả bản H lẫn game 18+ cũng ít đụng luôn.
Thỉnh thoảng ảo giác vẫn xuất hiện, tôi kể hết cho Vân Anh nghe, như thế sẽ giúp tôi tỉnh táo nhận ra Vân Anh thật đang ngồi trước mặt, còn con đĩ dâm loạn trong ảo giác là giả.
Chương 5:
Tần suất ảo giác chẳng theo quy luật nào, có hôm mấy lần một ngày, có khi mấy ngày mới một lần.
Tôi đi công chuyện năm ngày, năm ngày đó không thấy cái ảo giác nào.
Hôm nay về nhà, đang trên đường gọi cho Vân Anh bảo chắc kịp ăn trưa.
Vân Anh bảo hôm nay sẽ làm nhiều món ngon, chờ anh về mà hưởng.
“Ừm~~~ xìiii~~~” Vân Anh đột nhiên ngắt lại, hít ngược một hơi.
“Sao thế?”
“Đạp trúng ngón chân~~~ ừm~~”
“Thôi đừng làm cơm nữa, ngồi nghỉ đi.”
“Không sao, giờ hết đau rồi.”
Về đến nhà, vừa mở cửa đã thấy qua tường kính Vân Anh đang tất bật trong bếp.
Tôi bước vào nói chuyện, thấy cô ấy mồ hôi nhễ nhại, mặt đỏ hồng hấp dẫn vô cùng, tóc mai và tóc mái trước trán ướt đẫm dính vào da.
Cô ấy chỉ mặc bộ đồ ngủ dài màu xanh nhạt, ngoài khoác tạp dề hoa.
Nói chuyện với tôi mà miệng cứ líu nhíu, môi không chịu mở, tôi chỉ nghĩ chắc mệt quá không muốn nói to.
Ai ngờ cô ấy bất ngờ ôm lấy tôi, đòi hôn. Hôn vào mới thấy trong miệng cô ấy dính dính đắng đắng, còn cố ý đẩy một ngụm chất lỏng lạ ấy sang miệng tôi.
Cùng với nước bọt trao đổi, ngụm chất lỏng tanh tanh ấy bị cả hai nuốt xuống.
Hôn xong, Vân Anh cúi gập người cười, một lúc sau mới bảo vừa ăn phải cái snack vị quái dị, cố ý chờ tôi về để “chia sẻ”.
Cô ấy đưa vỏ gói “sữa chua vị lạ” cho tôi xem, tôi ngửi thử đúng là kinh dị vãi, kiểu này cũng bán được?
Đúng lúc ấy, mấy ngày không ghé thăm, ảo giác lại ập đến.
Vân Anh thấy tôi ngẩn ra liền hỏi: “Lại bị nữa hả? Lần này thấy gì?”
Mắt cô ấy long lanh, hình như còn háo hức hơn cả tôi.
Tôi ngại chết đi được.
“Đây là một phần trị liệu, anh dám tưởng tượng thì phải dám kể chứ.” Vân Anh giục.
Tôi nghĩ nói ra biết đâu lại tốt cho việc chữa trị, đành kể từ đầu.
“Ừm… anh thấy em trần truồng chỉ mặc tạp dề, ở trong bếp bị thằng đàn ông đâm từ phía sau… tay nó luồn qua tạp dề bóp vú em… em gọi nó là ông xã, bảo nó nhanh lên…”
“Thằng kia không bao, xuất hết vào lồn em… em quỳ xuống bú cặc nó, để nó bắn vào mồm… sau đó nó đi, anh về, em ngậm tinh trong mồm nói chuyện với anh, rồi… ừm… lúc hôn còn đút tinh cho anh nuốt.”
Lúc tôi kể, Vân Anh cũng bắt đầu cựa quậy, hai đùi mặc quần ngủ dài khẽ kẹp lại cọ cọ.
Tôi kể xong, Vân Anh mặt hơi quái, cầm vỏ gói snack hỏi: “Anh thấy cái này là sữa chua vị lạ, hay là tinh trùng?”
Tôi đương nhiên phân biệt được thật giả.
Nhưng Vân Anh vẫn nghi ngờ, hỏi tiếp: “Có cần em cởi quần ngủ cho anh kiểm tra không? Biết đâu lồn em đang rỉ tinh trùng thằng khác ra, đùi trong dính nhầy nhụa hết rồi… biết đâu mông em bị vỗ đỏ hoe vì bị doggy…”
Tôi nuốt nước bọt, hơi giằng co: “Cho… cho anh xem thử…”
Ngón tay Vân Anh móc vào lưng quần ngủ, kéo xuống một chút xíu, tiếp tục hỏi: “Anh là muốn bắt quả tang em ngoại tình, hay là thèm thấy em biến thành con đĩ dâm loạn thật?”
“Em… anh…”
Tôi giật mình tỉnh ra, trán toát mồ hôi lạnh.
Tôi giữ tay cô ấy lại. Quần đã tụt xuống háng, lông lồn lưa thưa ướt mồ hôi đã lộ ra, dính sát vào da trắng muốt.
Vân Anh kéo quần lên, hỏi tôi đang nghĩ gì.
Tôi thở hổn hển: “Vừa rồi anh thật sực muốn nhìn em cởi quần, muốn thấy lồn em chảy tinh thằng khác… nên anh chắc chắn rồi, chính vì anh quá thèm nhìn nên mới sinh ảo giác.
Nhưng nếu ngoài đời anh thật sự đi tìm bằng chứng, thì anh đã thành nô lệ của ảo giác.
Vì thế để chống lại ảo giác, anh phải luôn ghi nhớ: ngoài đời không thể nào có bằng chứng em ngoại tình, phải luôn nhắc mình bỏ cái sở thích NTR bệnh hoạn đi.
Dù có bằng chứng nào trông giống thật, cũng chỉ là ảo giác bóp méo thôi.
Ví dụ cái sữa chua vị lạ này, vì anh thèm thấy em nuốt tinh thằng khác nên ảo giác mới biến nó thành tinh trùng. Vì anh muốn thấy em trần truồng tạp dề bị doggy nên ảo giác mới để em mặc đúng cái tạp dề này.
Anh phải tự nhắc mình: anh không muốn nhìn mấy cái đó, tất cả đều giả.”
Vân Anh vui vẻ ôm lấy tôi: “Ông xã giỏi quá! Anh tìm ra gốc rễ thật rồi!”
Tôi hơi đắc ý: “Chuyện nhỏ. Tưởng gì, ảo giác cỏn con không làm khó được anh.”
“Ông xã ra ngoài nghỉ đi, cơm sắp xong rồi.”
“Ừ, vất vả vợ rồi.”
Tôi ra khỏi bếp, qua lớp kính mờ nhìn thấy Vân Anh cầm giấy lau gì đó ở háng, quần ngủ tuột xuống tận đùi. Lau xong lồn, cô ấy vứt giấy vào thùng rác, kéo quần lên.
Hơi thở tôi lập tức nặng nề, bắt đầu tưởng tượng không biết cô ấy có đang lau tinh trùng thằng khác không, lát nữa lục thùng rác có thấy giấy dính đầy chất nhầy dâm đãng không.
Nghĩ xong tôi lập tức tự đập đầu mình một cái, tỉnh lại đi. Lẩm nhẩm “pure love đỉnh cao, NTR chết đi” để tẩy não bản thân.
Tôi rửa tay rửa mặt, nằm vật ra sofa.
Lúc này ảo giác lại đến.
Tôi thấy Vân Anh trần truồng như nhộng, bị một thằng không rõ mặt bế ngồi lên đùi, trên sofa bị nó nhấp ngược điên cuồng.
Đôi chân dài trắng muốt của cô ấy khép lại, rung lắc theo từng cú nhấp, gợi tình đến cháy người. Cặp vú to đùng nảy tưng tưng, sóng trắng cuồn cuộn, chỉ nhìn thôi đã muốn bắn.
Mặt Vân Anh hoàn toàn đắm chìm trong khoái lạc, chẳng làm gì thêm, chỉ hưởng thụ việc bị thằng kia coi như cái bao cao su sống, bế lên ấn xuống, lồn thuần khiết chỉ để phục vụ cặc lạ.
Thằng kia địt mạnh quá, Vân Anh rên cũng đứt quãng, chỉ phát ra được những tiếng “a~~ a~~” vô nghĩa.
Tôi như người thật đứng xem vợ thanh mai trúc mã bị thằng khác địt điên cuồng, từ góc nhìn khác mới thấy thân thể trắng trẻo của vợ trong mồ hôi và dâm đãng lại mê hoặc đến thế.
Nếu là trên web đen, gặp con đẹp thế này chắc tôi sướng điên. Mà đây lại là vợ mình, càng khiến cô ấy đẹp và dâm hơn gấp bội.
Tôi đổi tư thế nằm, ảo giác cũng đổi, Vân Anh quỳ trên sofa, bị thằng kia túm tóc dài đen mượt, nhấp mông điên cuồng.
Nó giật tóc mạnh không thương tiếc, đầu Vân Anh bị ngửa ra sau, nhưng mặt không đau mà càng thêm dâm đãng.
Nếu không phải vợ mình, chắc chắn tôi sẽ nghĩ đây là con điếm trăm người cưỡi lồn dập chuyên nghiệp.
Ảo giác kéo dài đến lúc Vân Anh gọi tôi ra ăn cơm.
Tôi với cô ấy cùng bưng đồ ăn từ bếp ra bàn, rồi ngồi đối diện nhau.
Mông tôi vừa chạm ghế, ảo giác lại đến.
Lần này khác một chỗ: thời gian không phải vừa xảy ra mà lùi về hôm qua trưa.
Hôm qua trưa, Vân Anh trần truồng tạp dề ngồi trên bàn ăn này, mấy đĩa thức ăn bị đẩy sang một bên. Một thằng đứng trước bàn, bế hai chân dài trắng muốt của cô ấy, cặc cứng ngắc đâm lồn điên cuồng.
Lồn non hồng hào giờ đỏ hoe, mép lồn nhỏ bay loạn xạ, bọt trắng và nước lồn văng tung tóe theo từng cú nhấp.
Ảo giác này hết, lập tức chuyển sang sáng nay, Vân Anh quỳ trần truồng trên bàn, thằng kia đứng lên ghế doggy điên cuồng.
“Chồng mày hôm nay về, tao phải địt mày đến trưa, để mày kẹp đầy tinh trùng ra mở cửa cho nó.”
“Nghỉ tí~~~ lồn em bị anh địt hỏng rồi…”
“Nghỉ cái lồn, kẹp chặt không cho đại ông xã ra chứ gì. Xem ra phải địt mạnh thêm.”
“Á á —— ông xã đừng địt nữa~~ ông xã chậm thôi~~~”
“Tao không phải ông xã mày, cái này mới là ông xã mày!”
Cặc thằng kia rút ra, đập bốp bốp lên mông Vân Anh mấy cái rồi lại đâm vào.
Xuất xong nó ngồi nghỉ.
Vân Anh vẫn trần truồng ngồi xổm trên bàn, đặt đĩa rau trộn giữa hai đùi, tinh trùng đặc quánh từ lồn nhỏ giọt xuống đĩa.
“Tinh trùng trộn rau~~~” Vân Anh cười dâm đãng nói.
Khuôn mặt trong trẻo xinh đẹp ấy mà nở nụ cười dâm loạn đỏ hồng, khiến tôi lập tức tỉnh ra đây chỉ là giả.
Thằng kia bảo: “Được, tao đút cho mày ăn!”
“Để dành trưa cho chồng em ăn.”
“Đệt, mày dâm thật.”
Vân Anh dạng chân phơi cái lồn nhầy nhụa, ngồi xổm trên bàn gắp rau đút thằng kia ăn sáng. Thằng kia thỉnh thoảng thọc ngón tay vào lồn cô ấy, tinh trùng ùa ra rơi vào đĩa rau trộn bên dưới.
Nếu không phải trong ảo giác, ngoài đời tôi không tài nào tưởng tượng nổi cảnh vợ trần truồng ngồi xổm trên bàn cơm đút tình nhân ăn.
Đây là cái bàn ngày ngày hai đứa ngồi ăn cơm đối diện nhau, vậy mà vợ thanh mai trúc mã lại trần truồng ngồi xổm lên đó làm tình với thằng khác, cái sự dâm loạn và tương phản ấy khiến sở thích NTR của tôi được thỏa mãn đến cực điểm.
Thằng kia ăn no, Vân Anh ngồi xổm tự ăn. Sau đó trần truồng ngồi lên đùi nó, hôn hít vuốt ve.
“Ông xã mệt rồi nha~~”
“Ừ mệt vãi, an ủi ông xã cái đi.”
“Chụt chụt ông xã~~”
Vân Anh hôn lên miệng nó, rồi từ từ trượt xuống, chui dưới gầm bàn, ngẩng lên cười dâm một cái rồi ngậm cặc bắt đầu bú mút.
Ảo giác kết thúc, tôi nóng ran toàn thân, cặc cứng đau nhức.
Phải công nhận mấy ảo giác này đâm trúng hết điểm chết của tôi, làm tôi nứng điên lên.
Tôi thích NTR vì thích nhìn gái ngoan thuần khiết dần sa đọa, cái sự tương phản ấy như phản ứng hạt nhân, bùng nổ khoái cảm.
Gái ngoan thì nhiều, học sinh giỏi, idol, giáo viên… sa đọa cũng sướng, nhưng nếu đồng thời là bạn gái, vợ, mẹ người khác thì độ “ngon” lại tăng thêm tầng nữa, sa đọa càng phê.
Mà ngon nhất, ngon đến đỉnh điểm, chính là vợ mình.
Thế nên thích NTR cuối cùng cũng chỉ là thích nhìn vợ mình bị địt mà nứng.
Tôi đang đắm chìm trong kích thích, sướng rơn, chẳng còn chút ý chí cai NTR nào.
Vân Anh tò mò hỏi: “Nhanh thế lại bị nữa à? Mà trông anh sướng thế, lần này em trong ảo giác làm gì mà anh phê vậy?”
“Ừm… anh nói em đừng ghê nhé…”
“Nói đi.”
“Anh thấy em trần truồng ngồi xổm trên bàn cơm, đút cơm cho thằng không rõ mặt, nó vừa ăn vừa thọc tay vào lồn em chơi…”
Vân Anh cắt lời đầy khinh bỉ: “Ghê vãi, em thành đồ chơi tình dục cho anh rồi, thành con đĩ bàn cơm cho thằng khác chơi, mà anh còn sướng được, ghê hơn nữa.”
Tôi xin lỗi liên tục, thề sẽ cố cai NTR.
Vân Anh phẩy tay: “Thôi kệ, nếu ảo giác làm anh sướng thế thì cứ tiếp tục xem đi. Chỉ cần không ảnh hưởng đời thật, cứ coi như cách giải tỏa riêng của anh.”
“Có vợ như em anh sướng thật.”
“Ăn cơm đi.” Vân Anh nói.
Tôi ăn vài miếng, nhìn đĩa rau trộn gỗ tai gần Vân Anh, lại nhớ ảo giác vợ bị bắn đầy lồn rồi ngồi xổm nhỏ giọt tinh vào đĩa.
Tôi nhăn mặt, do dự có nên ăn không.
Ăn thì cứ thấy như thật có tinh trùng tinh. Không ăn thì chứng tỏ bị ảo giác chi phối đời thật.
Nếu tin thật, vậy sau này thấy vợ bú cặc thằng khác có khi tôi không thèm hôn vợ nữa à?
“Sao thế? Thèm món này hả?” Vân Anh gắp gỗ tai đặt trước mặt tôi.
Tôi bảo: “Trong ảo giác anh thấy… thấy em ngồi xổm trên bàn, để đĩa này giữa hai đùi, tinh trùng từ lồn nhỏ xuống…”
Vân Anh chống tay lên bàn, tay đỡ cằm, chăm chú nhìn tôi: “Sao anh toàn thấy mấy cảnh ghê thế. Thế anh nghĩ trong rau thật có tinh trùng nên không dám ăn à?”
“Không có.” Tôi lắc đầu, gạt hết tạp niệm, quên sạch ảo giác, thản nhiên ăn tiếp.
“Ngon không?” Vân Anh hỏi.
Tôi nhai lỗ tai heo giòn giòn gật đầu: “Ngon.”
Khóe miệng Vân Anh lập tức cong lên, mắt sáng long lanh, cười khúc khích: “Ngon thì ăn nhiều vào nha.”
Cô ấy gắp gỗ tai đút tôi, hỏi: “Anh nói xem trong này có thật sự có tinh trùng tinh không?”
Tôi lắc đầu: “Làm gì có, anh không bị ảo giác ảnh hưởng.”
“Thật không có à? Biết đâu có đấy. Biết đâu em thật sự ngồi xổm trên bàn…”
Vân Anh bỏ đũa, bảo: “Nhìn mặt em đi, tưởng tượng giờ em cởi truồng ngồi xổm lên bàn, một thằng lạ đang địt em ngay bên cạnh…”
Tôi nhìn chăm chăm vào mặt Vân Anh, khuôn mặt thuần khiết như thiên thần, nghĩ đến tình cảm trong trẻo từ bé đến giờ không chút vết nhơ, tôi không tài nào sinh ra ý nghĩ bẩn thỉu được.
Dù ảo giác tấn công liên tục, tôi vẫn không thể chủ động tưởng tượng vợ mình dâm đãng.
Tôi lắc đầu: “Không tưởng tượng nổi. Anh chỉ nhớ được cảnh trong ảo giác thôi.”
Vân Anh thở phào: “May quá. Em sợ một ngày anh bắt em làm thật mấy cảnh trong ảo giác.”
Tim tôi đập thình thịch: để vợ phối hợp thật thì có khi phá vỡ ranh giới thực-ảo, hết ảo giác luôn không? Nhưng tôi không dám mở miệng, không nỡ để vợ bị vấy bẩn.
Cơm nước xong tôi rửa bát, Vân Anh đi tắm, quấn khăn tắm về phòng bảo tôi nhanh lên cũng đi tắm.
Tôi làm nhanh nhất có thể, tắm xong trần truồng chạy vào phòng.
Xem nhiều ảo giác Vân Anh dâm loạn cuồng nhiệt, vợ thật lại kiềm chế nhịn nhục khiến tôi chợt nghĩ, liệu giờ cô ấy có thật sự sướng không.
Xong việc, tôi hỏi: “Vợ này… anh hỏi thật, từ trước đến nay lên giường với anh em thấy thế nào? Anh mới nhận ra hình như em không quá hưởng thụ.”
Vân Anh bảo: “Em hưởng thụ mà. Em không hiểu “hưởng thụ đặc biệt” của anh là kiểu gì. Phải gào rú như phim sex mới tính là hưởng thụ à?
Em thấy thế này tốt lắm. Chuyện giường chiếu không nên hưởng thụ quá, dễ nghiện hại thân.
Với lại em chủ yếu sợ anh nghiện, tuổi trẻ ham hố một lúc, đến trung niên bệnh tật đầy mình, cặc cũng không cứng nổi.”
Vợ nói rất có lý, vẫn giữ quan điểm tiết dục để dưỡng sinh, tôi hoàn toàn hiểu và đồng ý.
Dù vợ không thỏa mãn đặc biệt, tôi cũng không dám buông thả, nếu không sau này cả hai cùng khổ.
Truyện đã hoàn thành, nếu bạn muốn m.ua, hoặc th.uê viết truyện, liên hệ mình qua telegram: @tathienmade nhé
Nặng đến mức trời thương hay trời phạt không biết, nhưng từ ngày cưới Vân Anh về, tôi có một siêu năng lực quái đản: mỗi lần vợ ngoại tình, tôi đều “nhìn thấy” được, rõ mồn một như đang xem phim 4K, nghe rõ từng tiếng rên, ngửi rõ mùi tinh trùng, cảm nhận rõ từng cú nhấp như chính cặc tôi đang bị lồn khác nuốt.
Tôi gọi đó là “ảo giác”.
Vì không thể nào là thật được.
Vợ tôi là Vân Anh – cô gái trong sáng nhất khu, thanh mai trúc mã từ mẫu giáo.
Mẹ vợ tôi lại càng không – bà là người mẹ nghiêm khắc, kiểu đàn bà công dung ngôn hạnh.
Thế mà tôi cứ nhìn thấy.
Nhìn thấy vợ mình mặc váy ngắn đen sì quần tất, ngồi trong quán trà riêng, để thằng đàn ông lạ xé rách đáy quần tất rồi địt nát lồn ngay trước mặt mẹ vợ.
Nhìn thấy mẹ vợ ban đầu giám sát, xem khi nào chúng tôi có cháu, cuối cùng cũng bị lột sạch, ngồi lên cặc thằng kia nhún giữa cánh đồng hoang.
Nhìn thấy hai mẹ con trần truồng ôm nhau trên thảm yoga, liếm lồn nhau ướt nhẹp, rồi cười hí hí bảo “đây là bí mật, đừng cho chồng biết nhé”.
Tôi bảo đó là ảo giác.
Bác sĩ tâm lý cũng bảo là ảo giác.
Nhưng mỗi lần “ảo giác” xong, quần tất vợ lại có thêm một vết rách mới, mùi tinh trùng thoang thoảng trên ghế sofa, mẹ vợ lại đỏ mặt tránh nhìn tôi cả ngày.
Tôi không biết đó là thật hay ảo nữa.
Tôi chỉ biết một điều:
Mỗi lần “ảo giác” hiện lên, cặc tôi lại cứng đến đau, tay tôi lại run, và tôi lại thì thầm với chính mình:
“Chỉ một lần nữa thôi… cho anh nhìn thêm một lần nữa thôi…”
Đây là câu chuyện về thằng chồng bị nghiện NTR đến mức trời ban cho siêu năng lực nhìn thấy vợ ngoại tình.
Và câu hỏi duy nhất còn lại là:
Khi siêu năng lực này không còn là ảo nữa, thì tôi sẽ làm gì?
Chương 1:
Tôi luôn nghĩ, trong cái thời buổi này con gái còn giữ được sự trong trắng thật sự hiếm như lá mùa thu.
Vân Anh chính là một trong số đó, tôi chưa bao giờ nghi ngờ. Vì từ hồi tiểu học cho đến khi cưới nhau, hai đứa gần như dính lấy nhau từng giây.
Cùng học hành cày cuốc sớm tối, cùng cày game mới, anime mới, cùng đi du lịch, đi comic con, cùng mở cái lớp gia sư bé tí.
Cả hai đều là học sinh gương mẫu trong mắt thầy cô, là con ngoái không cần bố mẹ lo ở nhà.
Tướng do tâm sinh, Vân Anh đúng chuẩn gái ngoan hiền lành, tóc đen dài mượt, mặt mũi xinh nhưng không chút lẳng lơ đĩ thoã. Da trắng trẻo như sữa, không tì vết.
Chỉ có đôi chân dài miên man, cặp vú hơi to nên mới pha chút gợi tình vào cái vẻ thuần khiết ấy thôi.
Lần đầu tiên tôi với Vân Anh đụ nhau là năm hai đại học. Không phải vì tụi tôi giữ kẽ hay yêu nhau không đủ, mà vì hồi cấp ba tôi bị bệnh nặng, mãi đến lúc đó mới khỏi hẳn.
Đêm đầu tiên tôi mới biết Vân Anh không còn zin, cô ấy bảo hồi đi xe đạp phượt với tôi bị rách màng trinh do đạp xe lâu quá.
Tôi nhớ thật, hôm đó đạp cả ngày, trứng dái tôi còn đau muốn chết, con gái chắc chịu đụng mạnh hơn nhiều.
Bộ đồ đạp xe bó sát cứa chặt vào lồn, chắc khó chịu kinh khủng.
Tôi tin sái cổ. Trong đầu tôi không hề tồn tại hai chữ “nghi ngờ” Vân Anh.
Thế nên chuyện bạn gái không còn màng trinh chỉ như chuyện nhỏ xíu xiu, bị gió cuốn bay mất.
Sau đêm đầu, tôi nứng như điên, ngày nào cũng chỉ muốn nhảy lên người cô ấy xả. Đôi chân dài, cặp vú căng, cái cách cô ấy cắn môi không dám rên to thành thuốc kích dục mạnh nhất.
Nhưng khác với tôi, Vân Anh dù ướt át đến đâu cũng kiềm chế, cô ấy tin địt nhau nhiều sẽ nghiện, hại thân.
Thế là tôi cũng nghe theo triết lý tiết dục của vợ, cơ bản hai tuần mới địt một lần.
Nhờ vậy mà tụi tôi vượt qua thời đại học đầy dục vọng, vượt qua giai đoạn mới đi làm đầy cám dỗ, cuối cùng cưới nhau lúc cả hai đều hai lăm tuổi.
Nhờ tiết dục mà tôi sung sức, mở lớp gia sư một quý đã lời đậm.
Giờ tụi tôi là cặp thanh mai trúc mã khiến thiên hạ ghen tị nhất, ngày ngày ngọt ngào, vẫn cùng gym, cùng cày Elden Tree Guardian như xưa.
Sáng nay điện thoại Vân Anh rung ting ting.
Tôi liếc màn hình, một avatar gái xinh nhắn: “Giờ có rảnh không chị, em đang cần gấp cái đồ chị hứa, mang qua cho em với!”
Tôi nói to với Vân Anh đang bắn quái: “Có đứa cần gấp đồ, bảo em ra đưa.”
Vân Anh lập tức buông tay cầm, vớ điện thoại, xách túi chạy biến.
“Trưa anh tự ăn nha, em chắc không kịp về.”
Tôi thế vị trí cô ấy, tiếp tục quét map.
Hai mươi phút sau, đồ ăn ngoài tới.
Tôi ra lấy đồ, nghe loáng thoáng từ cầu thang bộ phía trên có tiếng con gái rên, kiểu rên nén lại vì sợ người nghe thấy.
Vân Anh không có nhà, tôi chẳng vội ăn, lòng hiếu kỳ cộng thêm cái nứng lập tức kéo chân tôi nhẹ nhàng bước vào cầu thang bộ.
Quả nhiên càng lên cao càng nghe rõ.
Tiếng rên đã sướng đến tận óc mà vẫn cố đè nén, chỉ một cái chạm đã làm cặc tôi cứng ngắc.
Tôi tự tưởng tượng con đĩ đang bị địt chắc phải là loại dâm đãng ngầm, mặt mũi chắc pha chút lẳng lơ.
Ban ngày ban mặt mà dám địt nhau ở cầu thang, không dâm ngầm thì là gì.
Tôi chỉ từng biết mỗi Vân Anh nên chẳng có kinh nghiệm nhìn gái, nhưng phim sex đầy những con bé mặt mũi ngây thơ mà lồn thì ướt nhẹp.
Tôi đứng nghe một lúc, người nóng ran, lén bước lên thêm vài bậc.
Thấy ngay một cái chân dài bọc vớ đen vắt lên lan can, rung lắc theo từng cú nhấp. Chiếc quần lót trắng viền ren lủng lẳng ở mắt cá chân, như cái cờ hiệu chiêu hàng khách của kỹ viện ngày xưa.
Có thằng đàn ông đứng sau, hùng hục nhấp.
Tôi không dám lên nữa, nhìn vài giây rồi lặng lẽ rút lui, trong bụng sướng rơn: chỉ một cái chân đen tuyền thế này đã đáng để mạo hiểm rồi.
Về nhà ăn xong, nghỉ một tí, tôi gom rác mang xuống.
Ra ngoài lại nghe cầu thang vẫn còn tiếng “phạch phạch”, tiếng rên của con đĩ đã rã rời, chỉ còn thoi thóp thở dốc.
Gần một tiếng rồi đấy. Nghe tiếng rên mềm nhũn mà thảm thiết ấy, chắc chắn là con điếm thượng hạng cả trên giường lẫn dưới giường.
Tôi vứt rác xong, nhắn tin hỏi Vân Anh bao giờ về.
“Xùy… sắp… sắp xong rồi…”
“Em đang ăn cơm trưa đây~~~ xùy… hà…”
“Cay quá… thôi không nói nữa…”
Ba đoạn voice đứt quãng, giọng nghẹn lại như bị cay đến tắc thở.
Tôi không làm phiền nữa, nhân lúc vợ không nhà liền lén mở web đen.
Con này mềm mại chan chát, con kia moe moe kyaa kyaa, các nữ Bồ Tát hào phóng khiến tôi hoa cả mắt.
Lại gần một tiếng nữa trôi qua, tôi đoán vợ sắp về nên tắt web, đi tắm rửa sạch sẽ chờ địt vợ phát.
Quả nhiên Vân Anh về tới nơi, tóc tai rối bù, vớ đen trên đôi chân dài thẳng tắp rách vài chỗ, bẩn thỉu. Mặt đỏ bừng, mồ hôi nhễ nhại.
“Áaa… mệt chết bà đi được!”
Cô ấy ném túi cho tôi, lao thẳng vào phòng tắm.
Tôi đứng ngoài cửa hỏi: “Sao mệt dữ vậy em?”
“Chạy deadline ấy, đoạn cuối phải nước rút, mệt như chó.”
“Vợ vất vả rồi.”
“Cũng như tập gym thôi mà.”
Vân Anh quấn khăn tắm bước ra, bảo muốn nằm nghỉ.
Tôi ôm lấy, tay luồn vào trong khăn.
Cô ấy thở dài, để mặc tôi ôm hôn một cái.
Tôi nhăn mặt: “Miệng em sao vừa tanh vừa đắng thế?”
“Ăn mực nướng nguyên bản, dở ẹc, đúng là bị lừa. Á, vội tắm quá quên đánh răng.”
Cô ấy đi đánh răng, tôi cũng đánh lại, rồi cả hai lên giường.
Trong chăn, Vân Anh nằm nghiêng quay lưng lại, bảo tôi nhẹ thôi, cô ấy mệt không muốn động đậy.
Tôi bảo được, mò mẫm trong chăn đâm cặc vào lồn vợ.
Lồn vợ ướt nhẹp, trơn tuột, tôi tuồn cái một phát vào tới tận cùng.
Tôi cười: “Ẩm ướt thế này còn bảo không muốn?”
Vân Anh cũng bật cười, run run người vì nhịn cười.
Cô ấy mệt thật, nửa ngày mới rên được một tiếng. Tôi sợ vợ mệt quá nên nhấp vội rồi xuất.
Hôm nay lồn vợ nóng bỏng, trơn nhầy hơn hẳn mọi khi, địt sướng kinh khủng. Tôi nhớ trước đây cũng có vài lần thế này, nhưng hiếm.
Ký ức rõ nhất là đêm tân hôn, lồn cô ấy cũng ướt nhầy thế này. Hôm đó cô ấy mặc sườn xám đỏ, ngồi lên người tôi tự cưỡi, tôi xuất nhiều đến mức tinh trùng loang đầy đùi, đầy váy cô ấy luôn.
“Ông xã tuyệt vời quá.” Vân Anh thở dài cảm thán, rút mấy tờ giấy lau lồn.
“Vợ cũng tuyệt.” Tôi giúp vứt đống giấy thấm đầy tinh trùng đi, rồi đi tắm lại.
Vân Anh nằm im trên giường, bảo lát nữa mới đi tắm.
Tối xem Kaguya-sama, tôi như thường lệ bình phẩm Kaguya là nữ chính lý tưởng để làm truyện NTR.
Vân Anh huých cùi chỏ, hơi cáu: “Giờ hơi ghê thật rồi đấy. Xem anime tình cảm trong sáng mà anh cũng tưởng tượng nữ chính đi với trai, người ta xứng đôi vừa lứa, lại còn ngây thơ dễ thương thế, anh nhẫn tâm thế nào được?”
“Anh chỉ muốn xem cái sự phản nghịch dâm đãng của nữ chính thôi, đâu có muốn chia tay đâu.”
“Nữ chính mà địt với thằng khác thì nam chính chia tay chứ còn gì.”
“Trong kịch bản của anh thì nam chính là chiến thần thuần ái đích thực, thuần ái của anh ấy chịu được thử thách NTR, nên không chia tay.”
Vân Anh hừ một tiếng: “Anh là đàn ông anh nhịn được không, nhịn được em mới tin cái lý thuyết méo mó của anh.”
Tôi đập bàn: “Nếu anh là bạn trai Kaguya thì anh nhịn được. Anh còn trốn một góc quay video, rồi bật cho Kaguya xem, ngắm cái vẻ xấu hổ nhục nhã tội lỗi của cổ, he he he…”
Vân Anh lắc đầu: “Trong đám dân NTR thì anh cũng thuộc dạng biến thái nặng. Em cảnh cáo anh đừng có mà tưởng tượng em đấy, ghê lắm.”
“Em bảo anh tưởng tượng anh cũng không tưởng tượng nổi. Con gái thật sự trong sáng thuần khiết sẽ khiến người ta không nảy sinh chút tà tâm nào, lên giường cũng không nỡ mạnh tay.”
Vân Anh bĩu môi: “Xì, không nỡ mạnh tay cái gì, anh chỉ muốn nhét cả trứng dái vào thôi.”
Nói xong cô ấy cúi đầu cười khúc khích, vành tai đỏ bừng.
Tôi đi vệ sinh, thấy đống đồ Vân Anh vứt trong giỏ chưa giặt, tiện tay bỏ vào máy giặt.
Khi cầm cái vớ đen lên, tôi thấy vài vệt trắng ngả vàng, chắc là dầu mỡ dính lúc ăn. Vùng đáy cũng có vài vệt tương tự, tôi cười thầm trong bụng, tưởng tượng nếu đó là tinh trùng thì sao nhỉ.
Nhưng tôi không tài nào tưởng tượng nổi cảnh Vân Anh ngoại tình. Con bé từ nhỏ đến lớn trong sạch như tờ giấy trắng mà cũng thích tinh trùng thì mấy con đĩ khác chắc kinh khủng đến mức nào.
Đang định bỏ xuống thì đầu tôi đột nhiên choáng váng, phải vịn máy giặt. Ý thức mơ hồ, một loạt ảo giác che mất tầm nhìn thật.
Trong ảo giác, tôi thấy Vân Anh đứng ở cầu thang bộ, ngửa mặt hôn cuồng nhiệt với một thằng đàn ông mặt mờ mờ.
Tôi thậm chí nghe rõ tiếng lưỡi hai đứa quấn lấy nhau, tiếng chụt chụt nước bọt trao đổi.
Vân Anh hôn không phải bị động, mà chủ động lắc đầu đổi góc, đút lưỡi thật sâu vào miệng thằng kia, để nó mút, để nó hút, quấn quýt ngọt ngào.
Rồi hai đứa rời môi, nước miếng hòa quyện kéo thành sợi bạc lấp lánh.
Thằng kia bóp má vợ tôi, vợ tôi ngoan ngoãn há miệng, thè lưỡi ra như cún con nóng quá cần thè lưỡi hạ hỏa.
Ngón tay thằng kia không biết sạch hay bẩn, kẹp lấy lưỡi vợ tôi nghịch, còn thọc vào trong miệng vợ tôi ngoáy ngoáy.
Góc nhìn thay đổi, Vân Anh cởi quần lót, chỉ mặc lại vớ đen, quần lót lủng lẳng ở cổ chân.
Chân dài đen tuyền gác lên lan can, đứng một chân trên bậc thang, cái lồn sạch sẽ lông măng thưa thớt phơi bày trước mặt thằng đàn ông.
Thằng kia quỳ xuống, như thưởng thức món ngon nhất trần đời mà liếm mút lồn vợ tôi. Vân Anh mím chặt môi, chỉ rên được trong mũi.
Cảnh lại chuyển, giờ là địt điên cuồng. Vân Anh đứng một chân bị doggy, rồi chống tay vào bậc thang bị doggy, rồi ngồi lên bậc thang dang rộng chân bị truyền giáo.
Tôi nhìn rõ chỗ hai đứa giao cấu, cái lồn trong sạch của vợ tôi giờ dâm đãng nhầy nhụa. Lông măng dính đầy bọt trắng, bằng chứng sống động của cuộc địt lồn dữ dội.
Cái lồn trắng trẻo giờ phủ đầy bọt và dâm thủy, môi bé mỏng manh bị cây cặc to đùng tách ra, lật vào lật ra theo nhịp ra vào, trông vừa sướng vừa đĩ.
Thằng kia sắp bắn, Vân Anh vội quỳ xuống, ngửa mặt há miệng.
Đôi tay dính đầy bụi bẩn vì chống bậc thang nắm lấy cặc thằng kia, thay lồn mà sục điên cuồng.
Thằng kia xuất tinh, đầu khấc đè lên đầu lưỡi Vân Anh, vừa đảm bảo bắn hết tinh vào miệng vừa được nhìn rõ quá trình miệng vợ tôi bị灌 đầy tinh trùng.
Nó vẫn đang bắn mà Vân Anh vẫn sục như muốn vắt kiệt giọt cuối cùng.
Xong thật rồi, Vân Anh vẫn cố ép thêm vài giọt từ lỗ sáo, ngậm đầy miệng tinh trùng, đứng lên khoe với thằng kia như khoe chiến lợi phẩm. Thằng kia xoa đầu, cô ấy cười ngoan ngoãn.
Rồi hiệp hai bắt đầu, thằng kia bền hơn, Vân Anh bị địt đến mồ hôi đầm đìa, rên cũng không còn sức.
Cuối cùng thằng kia xuất thẳng vào lồn không bao.
Vân Anh mềm nhũn ngồi bệt xuống bậc thang, mông trần dính đầy bụi bẩn. Chỉ có mặt trong đùi là sạch, nhưng sạch kiểu dính đầy nước lồn và tinh dịch của thằng đàn ông, nói sạch cũng không hẳn.
Cô ấy dang chân cho thằng kia ngắm, vừa cười vừa dùng tay banh lồn ra, tinh trùng đặc từng mảng chảy ra từ bên trong.
Thằng kia dù xìu nhưng vẫn nhét cây cặc nhầy nhụa vào miệng vợ tôi.
Vân Anh mút một lúc, nhổ ra chút tinh dính trên đầu lưỡi khoe, hai hàm răng trắng giờ dính đầy tinh trùng như vừa đánh kem đáng răng.
Cô ấy không lau lồn, chỉ lấy hai tờ khăn ướt lót tạm rồi mặc quần lót, mặc vớ, chỉnh lại áo quần, xách túi đi về.
Thằng kia muốn hôn tạm biệt nhưng ngại miệng đầy tinh, Vân Anh chu đáo kéo áo lên, nâng cặp vú trắng nặng trịch nhét vào mồm thằng kia hôn bằng ti.
Xong xuôi, Vân Anh bước xuống cầu thang, mở cửa an toàn, về đến cửa nhà tôi.
Tôi thấy vợ gió bụi trở về, ném túi cho tôi, kêu mệt đi tắm. Tôi thấy cô ấy chỉ tắm sạch bụi bẩn bên ngoài, nhưng tinh trùng sâu trong lồn thì không rửa.
Lúc sau lên giường với tôi, lồn vợ đã rỉ ra chút tinh của thằng khác, nhưng bị chăn che nên tôi không thấy. Theo từng cú nhấp của tôi, tinh trùng thằng kia bị tôi đẩy ra từ từ, loang đầy đùi vợ và ga giường.
Ảo giác kết thúc.
Tôi vỗ vỗ cái đầu choáng váng, trong lòng hơi sợ. Sao tự nhiên lại ảo giác thế này? Xem NTR nhiều quá hay bị bệnh não?
Tôi nghiêng về khả năng xem NTR nhiều quá nên mới sinh ảo giác. Vì logic hợp lý: trưa nhìn lén cái chân đen, rồi xem web sex, tối lại nói chuyện NTR với vợ.
Tôi quyết tâm từ nay không xem NTR nữa.
Tôi bỏ hết quần áo vợ vào máy giặt, rồi không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào lại lục thùng rác tìm xem có tờ khăn ướt đầy tinh trùng không.
Không có, khăn ướt thường cũng không.
Tôi tự mắng mình, nghi ngờ sự trong sạch của vợ hay thực ra là thèm được đội nón xanh đến mức coi ảo giác là thật.
Rửa tay xong định ra ngoài thì thấy Vân Anh đứng ở cửa, tò mò nhìn tôi.
“Anh giặt đồ cho em hả?”
“Thuận tay thôi, không cần cảm ơn.”
Vân Anh ấp úng.
Tôi nhớ đến ảo giác, đầu nóng lên, cười xấu xa: “Hay là trên vớ em dính thứ gì mờ ám không muốn anh thấy?”
Mặt Vân Anh biến sắc, chạy tới vặn tai tôi: “Em bảo anh đừng tưởng tượng linh tinh về em, anh coi lời em là gió thoảng à?”
Tôi vội xin lỗi: “Em sai rồi sai rồi, không tưởng tượng, chỉ thấy trên vớ em dính chút dầu mỡ nên đùa thôi.”
Vân Anh thở dài: “Ai bảo anh siêng năng làm gì, đồ con gái không giặt máy bừa được. Anh không biết chế độ nào, giờ mấy bộ này hỏng hết rồi.”
“Thì ra thế, anh còn tưởng…”
“Tưởng gì?”
“Tưởng vớ dính tinh trùng thằng khác bị anh phát hiện nên đang nghĩ cớ che đậy chứ.”
Nói xong tôi chạy biến vào phòng khóa cửa.
Vân Anh đập cửa chửi tôi biến thái. Một lúc sau tôi ra xin lỗi, thề từ nay không xem NTR nữa.
Nhưng vợ vẫn giận, mấy ngày liền không cho tôi đụ.
Chương 2:
Lần trước bị ảo giác hành cho một trận, tôi vẫn lo không biết đầu óc mình có vấn đề gì thật không. Cảnh tượng rõ mồn một như thế không phải muốn có là có đâu.
May mà mấy ngày sau không tái phát, tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.
Còn chuyện tưởng tượng vợ mình đi với thằng khác, tôi đương nhiên không hề tưởng tượng. Dù trước đây có đùa thì trong đầu tôi cũng chưa từng vẽ ra cảnh Vân Anh địt điên cuồng với thằng nào.
Nếu không có trận ảo giác kia, tôi thật sự không tài nào hình dung nổi một đứa con gái tốt như vợ lại có thể ngoại tình được.
Giống như vài nhân vật anime mà ra bản H thì thấy sai lè, tưởng tượng Vân Anh ngoại tình cũng thấy sai bét nhè. Về mặt logic lẫn thực tế, điều đó là bất khả thi.
Tối nay tôi ngồi bàn giấy dọn dẹp tài liệu lớp gia sư, Vân Anh ngồi chéo góc ôm điện thoại cười tủm tỉm, thỉnh thoảng gõ gõ trả lời tin nhắn.
Tôi chẳng để ý lắm. Một lúc sau thấy cô ấy ra ngoài rồi lại quay vào, ngồi xuống ghế cứ ngọ nguậy như con sâu.
Tôi chỉ liếc bằng khóe mắt nên không rõ cô ấy làm gì, mà cô ấy cũng không làm phiền tôi.
Bận một hồi, tôi dừng lại duỗi người.
Nghe Vân Anh ra ngoài rót nước, điện thoại để ngay mép bàn đối diện tôi.
Vốn hai đứa hay dùng điện thoại của nhau nên tôi tiện tay cầm lên xem.
Không ngờ mấy ngày không xuất hiện, giờ ảo giác lại ập đến.
Tôi thấy Vân Anh đang chat sex nóng bỏng với thằng nào đó, nhưng không nhìn rõ avatar và tên.
Thằng kia nhắn: “Lần trước lồn em bóp chặt quá, anh đau cả cặc.”
Vân Anh đọc xong cười không thành tiếng, trả lời: “Tại cặc anh to quá chứ, làm lồn non của em căng rách luôn rồi.”
Chat thêm vài câu, thằng kia bảo: “Muốn ngắm em show hàng ngay cạnh chồng.”
Vân Anh cười khúc khích, gõ: “Muốn xem vú hay xem lồn?”
Thằng kia: “Tất nhiên cả hai”
Vân Anh bước ra cửa, quay lưng về phía tôi, nhân lúc tôi cúi đầu bận rộn liền kéo áo lên, đẩy luôn áo ngực màu xanh nhạt, thả hai bầu vú to tròn ra.
Cô ấy một tay che mặt, tay kia cầm điện thoại chụp mấy pô bán nude, còn có cả tôi làm nền phía sau.
Xong xuôi kéo áo xuống, đúng lúc tôi ngẩng lên nhìn, cô ấy đỏ mặt, cắn môi cười ngại ngùng, rồi gửi luôn mấy tấm khoe vú trước mặt chồng cho thằng kia.
Vân Anh về chỗ ngồi, tôi trước bàn chẳng hay biết gì, vẫn cắm đầu làm việc.
Cô ấy khẽ dạng chân, ngón tay kéo lệch quần lót, phơi cái lồn sạch sẽ còn zin ra. Điện thoại dí sát đùi, lặng lẽ chụp cả đống ảnh lồn, mặt đỏ ửng, cười ngại ngùng gửi đi.
“Tuyệt đẹp, dễ thương, mà dâm vãi.”
“Xạo vừa thôi.”
“Chụp thêm mấy bộ ảnh lồn nữa đi.”
“Ừm.”
Lần này Vân Anh thọc điện thoại sâu vào háng chụp, còn chu đáo dùng ngón tay banh mép lồn ra một chút.
“Còn bảo không dâm, tự banh lồn khoe luôn rồi cười”
“Làm một lần cho xong, khỏi phải chụp đi chụp lại mệt.”
“Đứng cạnh chồng em chụp vài pô.”
“Hehe… được thôi.”
Nụ cười trên mặt Vân Anh kỳ lạ lắm, vừa xấu hổ, vừa chờ đợi, lại vừa hồi hộp như trẻ con sắp làm chuyện xấu.
Cô ấy lại gần tôi, tựa mép bàn, lúc tôi không để ý thì kéo áo lên chụp khoe vú. Rồi vòng ra sau lưng tôi, ngồi xổm dạng háng, kéo váy lên tận eo, điện thoại dí vào cái quần lót đã kéo lệch chụp lồn.
Dù che mặt, nhưng thân hình ngon nghẻ và khí chất trong trẻo vẫn toát ra ngùn ngụt, ai nhìn cũng biết là hàng cực phẩm.
Một người vợ đẹp thế này, đứng cạnh chồng kéo quần lót chụp ảnh lồn gửi cho tình nhân, độ dâm đãng không gì sánh bằng.
Thằng bên kia chắc nứng cặc muốn điên. Tôi nhìn ảo giác mà cặc cũng cứng ngắc theo.
Nhưng tôi vẫn thấy sai sai, Vân Anh làm mấy chuyện này quá quắt, dù là tưởng tượng cũng không nên tưởng tượng thế.
Ảo giác kết thúc đúng lúc Vân Anh bưng hai cốc nước vào.
Cô ấy đưa tôi cốc nước nóng, hỏi: “Cầm điện thoại em làm gì đấy?”
Hai đứa quen dùng chung nên cô ấy chẳng để tâm.
Tôi bảo: “Thấy em cứ cười tủm tỉm mãi, tò mò xem gì.”
“Xem linh tinh thôi, chẳng có gì hay ho.” Cô ấy nói.
Tôi mở WeChat của cô ấy, không có tin nhắn lạ, chỉ có tin phụ huynh học sinh chưa đọc.
Mở ra xem thì toàn lời chào hỏi, dặn dò linh tinh.
Phụ huynh hay nhắn mấy cái này, tôi cũng nhận suốt, nói chuyện vớ vẩn thì hơi quá, nhưng đúng là chẳng có nghĩa lý gì.
Vân Anh không cản tôi xem điện thoại, cầm điện thoại tôi tiếp tục lướt, tiếp tục cười tủm tỉm.
Tôi chắc chắn cái ảo giác vừa rồi không phải do xem NTR rồi tự tưởng tượng ra, chắc chắn là bệnh gì đó.
Mà bệnh này đã nặng rồi, tôi xem điện thoại vợ chỉ có hai lý do: một là thật sự nghi ngờ cô ấy, hai là thật sự mong thấy cô ấy chat sex với thằng khác.
Dù là cái nào cũng nghiêm trọng vãi.
Nếu không thế thì việc gì tôi phải vội vàng xem điện thoại cô ấy, cứ coi như ảo giác cười ruồi cho xong.
Giống lần trước lục thùng rác tìm bằng chứng ngoại tình vậy.
Một bên lý trí không đời nào tin Vân Anh ngoại tình, một bên ảo giác khiến tôi sinh nghi ngờ, hoặc là… mong đợi.
Tôi đặt điện thoại cô ấy xuống, mặt nghiêm túc, nhìn cô ấy muốn nói lại thôi.
Vân Anh nhận ra, hỏi: “Sao thế anh?”
Tôi ngập ngừng một lúc, vẫn nói thật: “Dạo này anh hay bị ảo giác… kiểu… thấy em ngoại tình.”
Vân Anh ngẩn ra, rồi ghê tởm nói: “Bảo anh đừng xem NTR, đừng tưởng tượng lung tung về em, anh không nghe. Giờ tiến hóa đến mức ảo giác luôn rồi.”
Mặt cô ấy đỏ lên, nuốt nước bọt, hỏi: “Ảo giác kiểu gì?”
Tôi bảo: “Vừa rồi thấy em… ừm… ngồi cạnh anh kéo quần lót chụp ảnh lồn gửi cho thằng khác.”
Vân Anh lắc đầu nguầy nguậy: “Trời ơi ghê quá, ý nghĩ của anh ghê quá. Trong mắt anh em lại là loại đàn bà đó, em muốn khóc thật đấy.”
Cô ấy khẽ kẹp đùi, cái quần lót chưa kéo lại đúng chỗ cứa vào mép lồn trắng trẻo làm lồn lại ngứa ngáy.
Tôi vội giải thích: “Không phải anh nghĩ! Là ảo giác! Ảo giác không kiểm soát được! Giống như đêm khuya thấy ma, chắc chắn không phải mình mong thấy ma đúng không! Là dây thần kinh nào bị chập mới sinh ra ảo giác!”
Vân Anh bóp cằm gật gù: “Ừ, cũng có lý, thế là anh bị bệnh rồi hả?”
Tôi thở dài: “Có vẻ vậy. Anh xem điện thoại em là muốn tìm bằng chứng, chứng minh không phải ảo giác, không phải anh bị bệnh.
Anh thà chấp nhận em ngoại tình còn hơn chấp nhận đầu óc mình có vấn đề, không thì hại cả đời em.”
Vân Anh quát: “Nói vớ vẩn gì đấy, dù anh có điên thật em cũng nuôi anh cả đời.”
Rồi lại ngạc nhiên: “Kỳ lạ thật… cảm giác như đã từng xảy ra… sao lại có chuyện hoang đường thế này…”
“Em nói gì cơ?” Tôi hỏi.
Vân Anh lắc đầu: “Không có gì, rảnh thì đi khám tâm lý đi.”
Tôi lắc đầu quầy quậy: “Chuyện mất mặt thế này anh không dám đi khám đâu.”
Vân Anh hỏi: “Mất mặt chỗ nào?”
Tôi bảo: “Thấy vợ mình ngoại tình trong ảo giác, còn gì mất mặt hơn?”
Vân Anh bĩu môi: “Thế mà anh biết là mất mặt à, em còn tưởng anh sướng rơn ấy chứ, ai bảo anh là trùm NTR.”
Tôi nói: “Sở thích đó chỉ dấm dúi xem thôi, để người khác biết thì nhục lắm. Thôi anh tính đi chụp não trước, không vấn đề gì thì thôi.”
Vân Anh bảo: “Sau này có ảo giác nữa thì nói em, mình cùng phân tích xem nguyên nhân sâu xa là gì.”
Chương 3:
Tôi đi khám tổng quát, bác sĩ bảo hoàn toàn khỏe mạnh.
Chỉ có bác sĩ nam khoa khuyên ít xem phim sex đi, địt vợ nhiều vào.
Tôi quyết tâm cai hẳn web đen, cai luôn NTR, tần suất địt Vân Anh tăng lên ba ngày một lần.
Vân Anh bảo bác sĩ đã kiểm tra không sao thì đừng để tâm. Loại ảo giác này ngoài mất mặt ra chẳng hại gì, cứ kệ nó tồn tại.
Biết đâu thả lỏng thì tự nhiên biến mất.
Nhưng tôi cảm nhận được Vân Anh giờ hay nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ quặc, chắc cô ấy coi tôi là thằng biến thái vì tưởng tượng cô ấy địt thằng khác.
Nhưng tôi thật sự không chủ động tưởng tượng, ảo giác là kỹ năng bị động mà.
Ai ngờ hôm sau đi khám về đã bị lại ngay.
Hôm đó tôi với Vân Anh đi dạo phố.
Vân Anh mặc váy kẻ caro xanh đậm dài quá gối, bên trong là vớ đen dày không xuyên thấu, trên là áo len vàng nhạt rộng rãi. Nhìn cô ấy vẫn như mọi ngày, giản dị, trong trẻo, không phô trương, toàn thân toát ra hơi thở thuần khiết lương thiện.
Vân Anh cầm trà sữa uống được nửa cốc thì đưa tôi phần còn lại, bảo đi vệ sinh một lát, kêu tôi tìm ghế ngồi chờ.
Mãi ba mươi phút sau mới thấy cô ấy về. Tôi biết con gái đi vệ sinh lâu thật, nhưng hiếm khi phải đợi tận nửa tiếng.
“Ông xã xin lỗi, để anh đợi lâu thế.” Vân Anh chạy tới ngồi cạnh tôi.
Mái tóc quanh mặt hơi ướt, mặt đỏ hồng mọng nước, rõ ràng vừa rửa mặt lại còn makeup lại.
Tôi bảo con gái đi vệ sinh mà như đi thay đồ ấy.
Tôi hơi cạn lời: “Sao còn rửa mặt nữa, makeup lại luôn hả? Có cần cầu kỳ thế không?”
Vân Anh cúi đầu cười, giọng mang chút xấu hổ, ghé tai tôi thì thầm: “Nhịn không nổi tiểu ra một chút, em cởi quần lót vứt luôn rồi. Ra ngoài thấy dính dính bẩn bẩn nên rửa tay rửa mặt.”
“Khổ thế cơ chứ…” Tôi thông cảm.
Vân Anh bảo: “Thôi không dạo nữa, về nhà đi. Túi anh cầm hộ.”
Cô ấy nhét cái túi xách cho tôi.
Chính khoảnh khắc ấy, ảo giác lại ập đến.
Tôi thấy Vân Anh nói đi vệ sinh xong thì rẽ vài ngã, tìm chỗ khuất, theo một thằng đàn ông mặt mờ mờ vào nhà vệ sinh nam vắng tanh.
Vào trong, Vân Anh lập tức bị thằng đó ôm lấy hôn ngấu nghiến. Bàn tay to của nó luồn vào váy kẻ caro, mò mẫm trên cái vớ đen trơn bóng.
Vân Anh đáp lại cuồng nhiệt, dính chặt vào người nó, cảm nhận bàn tay nó xoa bóp mông mình thì khẽ lắc mông.
Chỉ nhìn đến đây thôi tôi đã nghẹt thở, người nóng ran.
Vân Anh chắc chắn không phải loại đàn bà này, nhưng Vân Anh kiểu này lại vượt xa sức tưởng tượng của tôi. Vì quá phi logic, quá phi thực tế, tôi chẳng thấy đau lòng hay tức giận vì vợ ngoại tình, chỉ thấy kích thích vãi lồn.
Hai đứa hôn xong, Vân Anh hơi trách yêu: “Ngày nào cũng muốn làm chuyện xấu. Biết rõ em đi chơi với chồng còn gọi em tới.”
Thằng kia bảo: “Chính vì chồng em cũng ở đây anh mới càng muốn gọi, mà em cũng muốn chứ còn gì.”
Vân Anh hừ một tiếng.
Thằng kia: “Chỗ này ít người qua lắm.”
Vân Anh “Ồ” một tiếng, mặt càng đỏ: “Anh đừng làm gì quá đáng nhé, làm gì thì làm nhanh lên, em gấp lắm.”
Thằng kia tự tay cuốn váy Vân Anh lên, kéo tuột cả vớ đen dày lẫn quần lót xuống tận bắp chân.
Cái lồn mới mẻ còn nóng hổi của Vân Anh hiện ra trước mắt nó, lông măng thưa thớt, khe lồn hồng hồng khép chặt thành một đường thẳng xinh xắn, khiến thằng kia không nhịn được mà liếm.
Vân Anh bịt miệng rên ư ử vài tiếng, đẩy nó ra: “Nhanh lên, em gấp, không làm em đi luôn đấy.”
Thằng kia bảo Vân Anh chống tay vào bồn tiểu nam, chổng mông trắng muốt lên, thế là hai đứa địt nhau ngay trong nhà vệ sinh nam trống huơ trống hoác.
Vân Anh căng thẳng cực độ, luôn để ý động tĩnh bên ngoài. Không chỉ vì địt ở nơi công cộng mà kích thích, cúi đầu nhìn thẳng bồn tiểu nam cũng khiến cô ấy nhục nhã vô cùng.
Thằng kia nhấp vài phút thì dừng lại, bảo chưa đủ kích thích, không nửa tiếng không xuất được.
Vân Anh không đợi nổi nửa tiếng, liền nghe theo nó, đứng trước bồn tiểu cởi phăng quần lót và vớ đen. Trên dưới nguyên vẹn, chỉ hở từ đùi trở xuống.
Vân Anh cứ thế trần truồng nửa dưới bước ra khỏi nhà vệ sinh nam, nhìn quanh không thấy ai mới hơi yên tâm quay vào.
Theo yêu cầu thằng kia, Vân Anh tiến sát bồn tiểu, ưỡn háng ra, hai tay banh mép lồn, tiểu thẳng vào bồn tiểu nam.
Rồi cô ấy ngồi bệt xuống sàn nhà vệ sinh bẩn thỉu không biết bao nhiêu người từng đái, dạng rộng chân đối diện cửa, ngón tay banh cái lồn ướt át hồng hào mời thằng kia đến địt.
Thế này cuối cùng cũng đủ kích thích cho thằng kia.
Nó đè cô ấy ra nhấp điên cuồng năm phút, vừa rên trầm vừa bảo bắn đây, vẫn không ngừng lao vào.
Nó xuất vài phát vào lồn Vân Anh, rồi bất ngờ rút cặc ra, bước lên trước ngực cô ấy, bóp cặc phanele đầy mặt Vân Anh.
Vân Anh ngửa mặt, há miệng hứng tinh. Thằng kia xuất nhiều lắm, nửa vào lồn, nửa còn lại bắn đầy nửa mặt Vân Anh.
Thằng kia lấy quần lót Vân Anh lau cặc, kéo quần lên, bắt đầu chụp ảnh cô ấy. Vân Anh che mặt để nó chụp vài bộ, rồi đuổi nó đi, bảo cần thời gian dọn dẹp.
Thằng kia mang luôn quần lót Vân Anh đi. Thế là Vân Anh chỉ còn cách dùng giấy lau bớt tinh ở lồn, lót thêm vài tờ giấy nữa rồi mặc lại vớ đen.
May mà mặc vớ dày, coi như quần tất, bên ngoài nhìn không ra.
Đang kéo vớ lên đến nửa thì có một ông chú trung niên bước vào. Vân Anh giật mình run lên, cúi đầu kéo vớ nhanh hơn.
Ông chú cũng giật mình “đệt” một tiếng, nhưng không dám làm gì, đi vào trong vừa chuẩn bị đái vừa ngó cái mông Vân Anh.
Thấy con gái khí chất chân dài, mặt đầy tinh trùng, mông trần lồn trần thế kia, ông chú cứng ngắc như sắt, đái mãi không ra.
Vân Anh vội vàng mặc xong, cẩn thận liếc ông chú một cái, thấy chỉ dám nhìn chứ không dám làm gì bạo nên cũng yên tâm.
Cô ấy chạy ra bồn rửa tay, dùng giấy lau bớt tinh trên mặt, rồi lấy xà phòng rửa mặt.
Xong xuôi, ông chú cũng đái xong, kéo quần chạy theo hỏi nhỏ: “Cô ơi, add friend…”
Vân Anh cười nhẹ nhàng, thấy ngoài nhà vệ sinh không có ai, bất ngờ kéo áo len vàng lên, đẩy áo ngực trắng, phô bày cặp vú trước mặt ông chú.
Ông chú chết đứng, Vân Anh nhẹ nhàng nói: “Coi như tiền bịt miệng nhé, đừng có nói lung tung. Em là vợ ngoan có chồng đàng hoàng đấy~~~”
Vân Anh buông áo xuống, chạy biến, rồi xuất hiện trước mặt tôi: “Ông xã~~ để anh đợi lâu sorry nha.”
Ảo giác kết thúc.
Nội dung dài dằng dặc, chi tiết không thiếu một cái nào, có cả tiếng động lẫn mùi. Nhưng với thực tế thì chỉ qua vài giây thôi.
Vân Anh hỏi tôi: “Sao tự nhiên ngẩn ra thế?”
Tôi ngại không dám nói.
Tôi nhìn xuống háng cô ấy bị váy che kín, tưởng tượng không biết có phải không mặc quần lót không, lồn có đang rỉ tinh không, cái mông trắng có dính đen vì ngồi sàn nhà vệ sinh không.
Ngẩng lên nhìn khuôn mặt thuần khiết vô tội của vợ, tôi lập tức tỉnh táo, hóa ra lại bị ảo giác lừa.
Nghĩ kỹ thì biết ảo giác hoang đường cỡ nào, một con đĩ dâm loạn như thế không thể nào là vợ thanh mai trúc mã của tôi được.
Giống như nếu trong đồng nhân Kaguya-sama bỗng biến thành Toru trong Dragon Maid, độc giả chắc chắn sẽ chửi “đệt mẹ ai đây”.
Nếu Tây Phi về nhà thấy Takagi đang thông dâm với thằng hàng xóm, cậu ta chắc chắn sẽ nghĩ mình bị ảo giác. Quan hệ giữa tôi và Vân Anh chính là như thế.
Vân Anh thấy tôi nhìn háng mình thì khép chân lại, lấy tay che.
Khoảnh khắc ấy, tôi như nhìn thấy lồn cô ấy bị đùi kẹp chặt, tinh trùng lại rỉ ra thêm.
Vân Anh xấu hổ quát khẽ: “Sao tự nhiên nhìn chằm chằm chỗ đó?”
Tôi đỏ mặt, ngại ngùng nói: “Vợ ơi, vừa rồi anh lại bị ảo giác nữa…”
“Lại bị à, nặng không?”
“Không nặng.”
“Anh nhìn chỗ đó của em, là muốn kiểm chứng ảo giác có thật không, hay là muốn làm gì?”
“Ảo giác quá thật nên anh không kiềm được, muốn tìm bằng chứng phân biệt thực tế với ảo giác.”
“Thế không phải rất nặng à?” Vân Anh lo lắng: “Khi anh muốn kiểm chứng ảo giác có thật hay không, nghĩa là anh đã coi ảo giác là thật rồi. Nếu anh hoàn toàn coi nó là giả, sao lại cần bằng chứng để thuyết phục bản thân chứ?”
Tôi cúi đầu suy nghĩ, thấy vợ nói đúng.
Có thể tôi tiềm thức mong ảo giác thành sự thật, nên mới không muốn chấp nhận việc ảo giác là giả.
Tôi nói suy nghĩ này cho Vân Anh nghe. Vân Anh thở dài: “Em đã bảo xem NTR nhiều sẽ bị ảnh hưởng, quả nhiên trong tiềm thức anh mong em với thằng khác thật.”
Tôi lắc đầu: “Chỉ là phỏng đoán thôi. Anh dám chắc anh không có mong muốn đó, em trong mắt anh như bông hoa nở giữa cánh đồng, tự nhiên, mộc mạc, xinh đẹp, trong sạch, anh tuyệt đối không có cái ý nghĩ dâm vợ bẩn thỉu đó.”
Nghe tôi miêu tả, Vân Anh thở gấp một cái, đổi chân bắt chéo, đùi khẽ kẹp chặt lại.
Vân Anh nói: “Anh không phải hay bảo nữ chính trong sạch xinh đẹp mới đáng để NTR sao?”
“Giống như tranh cãi nước tinh khiết có dẫn điện không vậy, lý thuyết thì không, nhưng thực tế gần như không có nước tuyệt đối tinh khiết, nên nước tinh khiết thực tế là dẫn điện. Vì thế nữ chính trong sạch bình thường mới đáng NTR.
Nhưng em trong lòng anh chính là nước tinh khiết tuyệt đối trong lý thuyết, nên anh không thể tưởng tượng em ngoại tình được.”
Vân Anh cảm động ôm lấy tôi: “Ông xã, cảm ơn anh yêu em nhiều thế, em cũng tuyệt đối không thay lòng.”
Tôi hơi ngại: “Nói mấy cái này làm gì, sến thế.”
Vân Anh buông tôi ra, tôi thấy mặt cô ấy đỏ hơn bình thường, chắc xúc động lắm.
Tôi lái xe chở Vân Anh về nhà.
Vào đến gara, đang định xuống xe thì Vân Anh đột nhiên kéo váy kẻ caro lên, để lộ phần dưới bọc vớ đen dày.
Vân Anh mặt đỏ bừng, cười xấu xa kéo tay tôi, bảo tôi nhìn háng cô ấy.
Qua lớp vớ đen, tôi lờ mờ thấy bên trong lót giấy trắng.
“Có chút dâm đấy…” Tôi nói. Nhưng không hiểu cô ấy định biểu đạt gì.
Vân Anh xấu hổ cực kỳ, người run run, nói nhỏ: “Anh đoán xem, em lót giấy để bịt tinh trùng hay sợ vứt quần lót rồi bị lộ?”
Tôi cạn lời gõ trán cô ấy một cái: “Hôm nay sao tự nhiên dâm thế.”
Vân Anh buông váy xuống, bĩu môi: “Tại muốn thử xem anh có phân biệt được thực tế không thôi. Nếu anh bắt em cởi vớ ra kiểm tra, thì chứng tỏ anh bệnh thật rồi.”
Tôi nói: “Kiểm tra cái gì, anh đương nhiên biết cái nào là ảo giác cái nào là thật.”
Tôi xuống xe trước, ra cốp lấy đồ.
Chính lúc ấy, ảo giác lại lóe lên, nhưng rất ngắn: Vân Anh nhân lúc tôi xuống xe kéo vớ xuống một chút, phần háng trắng muốt tràn ngập tinh trùng đặc quánh hơi vàng, mấy tờ giấy lót đã ướt nhẹp. Vân Anh cười kiểu không bình thường, như đứa trẻ làm trò xấu thành công.
Tôi thở dài lắc đầu, cái ảo giác này phiền thật, giờ tôi hoàn toàn không bị mê hoặc nữa.
Về đến nhà, Vân Anh đi tắm thay đồ mới.
Rồi không biết moi từ đâu ra cái áo blouse trắng, đeo ống nghe, cầm bút và sổ, bắt tôi kể lại nội dung ảo giác.
Cô ấy bảo muốn ghi chép lại, nghiên cứu nguyên nhân gốc rễ.
Chương 4:
Tôi ngồi bên bàn như thằng bệnh nhân vừa treo số chuyên gia, còn Vân Anh mặc áo blouse trắng, đeo ống nghe, ngồi chính giữa đóng vai bác sĩ trưởng khoa.
Tôi ngại chết mẹ không dám kể chi tiết, nhưng cô ấy cứ giục mãi nên tôi đành nói qua vài cảnh.
Rằng tôi thấy cô ấy tiểu vào bồn tiểu nam, thấy cô ấy ngửa mặt hứng đầy tinh trùng lên mặt.
Vân Anh vừa nghe vừa nhăn mặt, thỉnh thoảng lườm trắng mắt.
Nghe xong cô ấy đặt bút xuống, nhìn tờ giấy ghi chép nhíu mày nghĩ ngợi, rồi bảo:
“Toàn mấy cảnh y chang trong bản H, gốc rễ chắc vẫn là xem NTR nhiều quá.
Nhưng xem truyện tranh sex mà bị ảnh hưởng nặng thế này, chứng tỏ tâm lý anh cũng có vấn đề.
Anh… đang cứng rồi đúng không?”
Tôi lắc đầu quầy quậy. Thật ra cứng ngắc rồi, nhưng không thể nhận.
Vân Anh nhìn tôi đầy nghi ngờ, bước lại gần, thò tay sờ cái quần. Cứng như thanh sắt.
Cô ấy liếc xéo một cái đầy khinh khỉnh, rồi quay về ghế.
“Đệt, cứng thật… Nghĩ đến cảnh em với thằng khác mà anh cũng nứng nổi… Hazz. Đã bảo ít xem NTR đi, anh cứ bảo mình là pure love NTR.”
“Vợ ơi, anh thật sự không chủ động tưởng tượng em…”
“Em tin anh không chủ động, nhưng không có nghĩa anh không bị ảnh hưởng. Vẫn bị động sinh ra ảo tưởng.”
Tôi câm nín. Đúng là có khả năng lắm.
Vân Anh lại hỏi: “Đây là lần thứ mấy rồi?”
“Lần thứ ba.”
“Lần trước em biết rồi, lần đầu tiên là gì?”
“Là thấy em ở cầu thang bộ tầng trên, hôn hít với một thằng không rõ mặt, về nhà địt anh mà trong lồn vẫn còn tinh trùng thằng khác.”
“Anh cảm giác thế nào? Nứng không?”
“Ừm… có một chút.”
Vân Anh vứt bút, ngả người ra ghế, nhíu mày suy nghĩ.
Cô ấy nói: “Gốc rễ rõ ràng rồi, anh nghiện bị cắm sừng. Nhưng lý trí anh không chấp nhận được việc em ngoại tình, nên nó hiện ra dưới dạng ảo giác.
Ảo giác vừa hay lại thỏa mãn đúng cái anh thèm trong lòng, thế là anh tin nó là thật.”
Tôi thở dài đánh sượt, cụp đầu xuống như cà tím bị sương muối.
Vân Anh lại gần ôm tôi: “Không sao đâu, xem truyện tranh sex vốn để thỏa mãn tưởng tượng, ảo mà, ảo giác cũng vậy thôi. Coi như xem phim 4D đi.”
“Em chấp nhận sở thích này của anh thật à?”
“Em biết anh thích NTR từ đời nào rồi còn gì. Chỉ cần anh đừng bắt em phối hợp ngoài đời là được.”
“Chắc chắn không bao giờ!”
Sau lần nói chuyện này, gánh nặng trong lòng tôi nhẹ hẳn, đối diện vợ cũng không còn tội lỗi nặng nề nữa.
Nhưng tôi không thả cửa để sở thích đó nặng thêm, ngược lại cai hẳn NTR, cả bản H lẫn game 18+ cũng ít đụng luôn.
Thỉnh thoảng ảo giác vẫn xuất hiện, tôi kể hết cho Vân Anh nghe, như thế sẽ giúp tôi tỉnh táo nhận ra Vân Anh thật đang ngồi trước mặt, còn con đĩ dâm loạn trong ảo giác là giả.
Chương 5:
Tần suất ảo giác chẳng theo quy luật nào, có hôm mấy lần một ngày, có khi mấy ngày mới một lần.
Tôi đi công chuyện năm ngày, năm ngày đó không thấy cái ảo giác nào.
Hôm nay về nhà, đang trên đường gọi cho Vân Anh bảo chắc kịp ăn trưa.
Vân Anh bảo hôm nay sẽ làm nhiều món ngon, chờ anh về mà hưởng.
“Ừm~~~ xìiii~~~” Vân Anh đột nhiên ngắt lại, hít ngược một hơi.
“Sao thế?”
“Đạp trúng ngón chân~~~ ừm~~”
“Thôi đừng làm cơm nữa, ngồi nghỉ đi.”
“Không sao, giờ hết đau rồi.”
Về đến nhà, vừa mở cửa đã thấy qua tường kính Vân Anh đang tất bật trong bếp.
Tôi bước vào nói chuyện, thấy cô ấy mồ hôi nhễ nhại, mặt đỏ hồng hấp dẫn vô cùng, tóc mai và tóc mái trước trán ướt đẫm dính vào da.
Cô ấy chỉ mặc bộ đồ ngủ dài màu xanh nhạt, ngoài khoác tạp dề hoa.
Nói chuyện với tôi mà miệng cứ líu nhíu, môi không chịu mở, tôi chỉ nghĩ chắc mệt quá không muốn nói to.
Ai ngờ cô ấy bất ngờ ôm lấy tôi, đòi hôn. Hôn vào mới thấy trong miệng cô ấy dính dính đắng đắng, còn cố ý đẩy một ngụm chất lỏng lạ ấy sang miệng tôi.
Cùng với nước bọt trao đổi, ngụm chất lỏng tanh tanh ấy bị cả hai nuốt xuống.
Hôn xong, Vân Anh cúi gập người cười, một lúc sau mới bảo vừa ăn phải cái snack vị quái dị, cố ý chờ tôi về để “chia sẻ”.
Cô ấy đưa vỏ gói “sữa chua vị lạ” cho tôi xem, tôi ngửi thử đúng là kinh dị vãi, kiểu này cũng bán được?
Đúng lúc ấy, mấy ngày không ghé thăm, ảo giác lại ập đến.
Vân Anh thấy tôi ngẩn ra liền hỏi: “Lại bị nữa hả? Lần này thấy gì?”
Mắt cô ấy long lanh, hình như còn háo hức hơn cả tôi.
Tôi ngại chết đi được.
“Đây là một phần trị liệu, anh dám tưởng tượng thì phải dám kể chứ.” Vân Anh giục.
Tôi nghĩ nói ra biết đâu lại tốt cho việc chữa trị, đành kể từ đầu.
“Ừm… anh thấy em trần truồng chỉ mặc tạp dề, ở trong bếp bị thằng đàn ông đâm từ phía sau… tay nó luồn qua tạp dề bóp vú em… em gọi nó là ông xã, bảo nó nhanh lên…”
“Thằng kia không bao, xuất hết vào lồn em… em quỳ xuống bú cặc nó, để nó bắn vào mồm… sau đó nó đi, anh về, em ngậm tinh trong mồm nói chuyện với anh, rồi… ừm… lúc hôn còn đút tinh cho anh nuốt.”
Lúc tôi kể, Vân Anh cũng bắt đầu cựa quậy, hai đùi mặc quần ngủ dài khẽ kẹp lại cọ cọ.
Tôi kể xong, Vân Anh mặt hơi quái, cầm vỏ gói snack hỏi: “Anh thấy cái này là sữa chua vị lạ, hay là tinh trùng?”
Tôi đương nhiên phân biệt được thật giả.
Nhưng Vân Anh vẫn nghi ngờ, hỏi tiếp: “Có cần em cởi quần ngủ cho anh kiểm tra không? Biết đâu lồn em đang rỉ tinh trùng thằng khác ra, đùi trong dính nhầy nhụa hết rồi… biết đâu mông em bị vỗ đỏ hoe vì bị doggy…”
Tôi nuốt nước bọt, hơi giằng co: “Cho… cho anh xem thử…”
Ngón tay Vân Anh móc vào lưng quần ngủ, kéo xuống một chút xíu, tiếp tục hỏi: “Anh là muốn bắt quả tang em ngoại tình, hay là thèm thấy em biến thành con đĩ dâm loạn thật?”
“Em… anh…”
Tôi giật mình tỉnh ra, trán toát mồ hôi lạnh.
Tôi giữ tay cô ấy lại. Quần đã tụt xuống háng, lông lồn lưa thưa ướt mồ hôi đã lộ ra, dính sát vào da trắng muốt.
Vân Anh kéo quần lên, hỏi tôi đang nghĩ gì.
Tôi thở hổn hển: “Vừa rồi anh thật sực muốn nhìn em cởi quần, muốn thấy lồn em chảy tinh thằng khác… nên anh chắc chắn rồi, chính vì anh quá thèm nhìn nên mới sinh ảo giác.
Nhưng nếu ngoài đời anh thật sự đi tìm bằng chứng, thì anh đã thành nô lệ của ảo giác.
Vì thế để chống lại ảo giác, anh phải luôn ghi nhớ: ngoài đời không thể nào có bằng chứng em ngoại tình, phải luôn nhắc mình bỏ cái sở thích NTR bệnh hoạn đi.
Dù có bằng chứng nào trông giống thật, cũng chỉ là ảo giác bóp méo thôi.
Ví dụ cái sữa chua vị lạ này, vì anh thèm thấy em nuốt tinh thằng khác nên ảo giác mới biến nó thành tinh trùng. Vì anh muốn thấy em trần truồng tạp dề bị doggy nên ảo giác mới để em mặc đúng cái tạp dề này.
Anh phải tự nhắc mình: anh không muốn nhìn mấy cái đó, tất cả đều giả.”
Vân Anh vui vẻ ôm lấy tôi: “Ông xã giỏi quá! Anh tìm ra gốc rễ thật rồi!”
Tôi hơi đắc ý: “Chuyện nhỏ. Tưởng gì, ảo giác cỏn con không làm khó được anh.”
“Ông xã ra ngoài nghỉ đi, cơm sắp xong rồi.”
“Ừ, vất vả vợ rồi.”
Tôi ra khỏi bếp, qua lớp kính mờ nhìn thấy Vân Anh cầm giấy lau gì đó ở háng, quần ngủ tuột xuống tận đùi. Lau xong lồn, cô ấy vứt giấy vào thùng rác, kéo quần lên.
Hơi thở tôi lập tức nặng nề, bắt đầu tưởng tượng không biết cô ấy có đang lau tinh trùng thằng khác không, lát nữa lục thùng rác có thấy giấy dính đầy chất nhầy dâm đãng không.
Nghĩ xong tôi lập tức tự đập đầu mình một cái, tỉnh lại đi. Lẩm nhẩm “pure love đỉnh cao, NTR chết đi” để tẩy não bản thân.
Tôi rửa tay rửa mặt, nằm vật ra sofa.
Lúc này ảo giác lại đến.
Tôi thấy Vân Anh trần truồng như nhộng, bị một thằng không rõ mặt bế ngồi lên đùi, trên sofa bị nó nhấp ngược điên cuồng.
Đôi chân dài trắng muốt của cô ấy khép lại, rung lắc theo từng cú nhấp, gợi tình đến cháy người. Cặp vú to đùng nảy tưng tưng, sóng trắng cuồn cuộn, chỉ nhìn thôi đã muốn bắn.
Mặt Vân Anh hoàn toàn đắm chìm trong khoái lạc, chẳng làm gì thêm, chỉ hưởng thụ việc bị thằng kia coi như cái bao cao su sống, bế lên ấn xuống, lồn thuần khiết chỉ để phục vụ cặc lạ.
Thằng kia địt mạnh quá, Vân Anh rên cũng đứt quãng, chỉ phát ra được những tiếng “a~~ a~~” vô nghĩa.
Tôi như người thật đứng xem vợ thanh mai trúc mã bị thằng khác địt điên cuồng, từ góc nhìn khác mới thấy thân thể trắng trẻo của vợ trong mồ hôi và dâm đãng lại mê hoặc đến thế.
Nếu là trên web đen, gặp con đẹp thế này chắc tôi sướng điên. Mà đây lại là vợ mình, càng khiến cô ấy đẹp và dâm hơn gấp bội.
Tôi đổi tư thế nằm, ảo giác cũng đổi, Vân Anh quỳ trên sofa, bị thằng kia túm tóc dài đen mượt, nhấp mông điên cuồng.
Nó giật tóc mạnh không thương tiếc, đầu Vân Anh bị ngửa ra sau, nhưng mặt không đau mà càng thêm dâm đãng.
Nếu không phải vợ mình, chắc chắn tôi sẽ nghĩ đây là con điếm trăm người cưỡi lồn dập chuyên nghiệp.
Ảo giác kéo dài đến lúc Vân Anh gọi tôi ra ăn cơm.
Tôi với cô ấy cùng bưng đồ ăn từ bếp ra bàn, rồi ngồi đối diện nhau.
Mông tôi vừa chạm ghế, ảo giác lại đến.
Lần này khác một chỗ: thời gian không phải vừa xảy ra mà lùi về hôm qua trưa.
Hôm qua trưa, Vân Anh trần truồng tạp dề ngồi trên bàn ăn này, mấy đĩa thức ăn bị đẩy sang một bên. Một thằng đứng trước bàn, bế hai chân dài trắng muốt của cô ấy, cặc cứng ngắc đâm lồn điên cuồng.
Lồn non hồng hào giờ đỏ hoe, mép lồn nhỏ bay loạn xạ, bọt trắng và nước lồn văng tung tóe theo từng cú nhấp.
Ảo giác này hết, lập tức chuyển sang sáng nay, Vân Anh quỳ trần truồng trên bàn, thằng kia đứng lên ghế doggy điên cuồng.
“Chồng mày hôm nay về, tao phải địt mày đến trưa, để mày kẹp đầy tinh trùng ra mở cửa cho nó.”
“Nghỉ tí~~~ lồn em bị anh địt hỏng rồi…”
“Nghỉ cái lồn, kẹp chặt không cho đại ông xã ra chứ gì. Xem ra phải địt mạnh thêm.”
“Á á —— ông xã đừng địt nữa~~ ông xã chậm thôi~~~”
“Tao không phải ông xã mày, cái này mới là ông xã mày!”
Cặc thằng kia rút ra, đập bốp bốp lên mông Vân Anh mấy cái rồi lại đâm vào.
Xuất xong nó ngồi nghỉ.
Vân Anh vẫn trần truồng ngồi xổm trên bàn, đặt đĩa rau trộn giữa hai đùi, tinh trùng đặc quánh từ lồn nhỏ giọt xuống đĩa.
“Tinh trùng trộn rau~~~” Vân Anh cười dâm đãng nói.
Khuôn mặt trong trẻo xinh đẹp ấy mà nở nụ cười dâm loạn đỏ hồng, khiến tôi lập tức tỉnh ra đây chỉ là giả.
Thằng kia bảo: “Được, tao đút cho mày ăn!”
“Để dành trưa cho chồng em ăn.”
“Đệt, mày dâm thật.”
Vân Anh dạng chân phơi cái lồn nhầy nhụa, ngồi xổm trên bàn gắp rau đút thằng kia ăn sáng. Thằng kia thỉnh thoảng thọc ngón tay vào lồn cô ấy, tinh trùng ùa ra rơi vào đĩa rau trộn bên dưới.
Nếu không phải trong ảo giác, ngoài đời tôi không tài nào tưởng tượng nổi cảnh vợ trần truồng ngồi xổm trên bàn cơm đút tình nhân ăn.
Đây là cái bàn ngày ngày hai đứa ngồi ăn cơm đối diện nhau, vậy mà vợ thanh mai trúc mã lại trần truồng ngồi xổm lên đó làm tình với thằng khác, cái sự dâm loạn và tương phản ấy khiến sở thích NTR của tôi được thỏa mãn đến cực điểm.
Thằng kia ăn no, Vân Anh ngồi xổm tự ăn. Sau đó trần truồng ngồi lên đùi nó, hôn hít vuốt ve.
“Ông xã mệt rồi nha~~”
“Ừ mệt vãi, an ủi ông xã cái đi.”
“Chụt chụt ông xã~~”
Vân Anh hôn lên miệng nó, rồi từ từ trượt xuống, chui dưới gầm bàn, ngẩng lên cười dâm một cái rồi ngậm cặc bắt đầu bú mút.
Ảo giác kết thúc, tôi nóng ran toàn thân, cặc cứng đau nhức.
Phải công nhận mấy ảo giác này đâm trúng hết điểm chết của tôi, làm tôi nứng điên lên.
Tôi thích NTR vì thích nhìn gái ngoan thuần khiết dần sa đọa, cái sự tương phản ấy như phản ứng hạt nhân, bùng nổ khoái cảm.
Gái ngoan thì nhiều, học sinh giỏi, idol, giáo viên… sa đọa cũng sướng, nhưng nếu đồng thời là bạn gái, vợ, mẹ người khác thì độ “ngon” lại tăng thêm tầng nữa, sa đọa càng phê.
Mà ngon nhất, ngon đến đỉnh điểm, chính là vợ mình.
Thế nên thích NTR cuối cùng cũng chỉ là thích nhìn vợ mình bị địt mà nứng.
Tôi đang đắm chìm trong kích thích, sướng rơn, chẳng còn chút ý chí cai NTR nào.
Vân Anh tò mò hỏi: “Nhanh thế lại bị nữa à? Mà trông anh sướng thế, lần này em trong ảo giác làm gì mà anh phê vậy?”
“Ừm… anh nói em đừng ghê nhé…”
“Nói đi.”
“Anh thấy em trần truồng ngồi xổm trên bàn cơm, đút cơm cho thằng không rõ mặt, nó vừa ăn vừa thọc tay vào lồn em chơi…”
Vân Anh cắt lời đầy khinh bỉ: “Ghê vãi, em thành đồ chơi tình dục cho anh rồi, thành con đĩ bàn cơm cho thằng khác chơi, mà anh còn sướng được, ghê hơn nữa.”
Tôi xin lỗi liên tục, thề sẽ cố cai NTR.
Vân Anh phẩy tay: “Thôi kệ, nếu ảo giác làm anh sướng thế thì cứ tiếp tục xem đi. Chỉ cần không ảnh hưởng đời thật, cứ coi như cách giải tỏa riêng của anh.”
“Có vợ như em anh sướng thật.”
“Ăn cơm đi.” Vân Anh nói.
Tôi ăn vài miếng, nhìn đĩa rau trộn gỗ tai gần Vân Anh, lại nhớ ảo giác vợ bị bắn đầy lồn rồi ngồi xổm nhỏ giọt tinh vào đĩa.
Tôi nhăn mặt, do dự có nên ăn không.
Ăn thì cứ thấy như thật có tinh trùng tinh. Không ăn thì chứng tỏ bị ảo giác chi phối đời thật.
Nếu tin thật, vậy sau này thấy vợ bú cặc thằng khác có khi tôi không thèm hôn vợ nữa à?
“Sao thế? Thèm món này hả?” Vân Anh gắp gỗ tai đặt trước mặt tôi.
Tôi bảo: “Trong ảo giác anh thấy… thấy em ngồi xổm trên bàn, để đĩa này giữa hai đùi, tinh trùng từ lồn nhỏ xuống…”
Vân Anh chống tay lên bàn, tay đỡ cằm, chăm chú nhìn tôi: “Sao anh toàn thấy mấy cảnh ghê thế. Thế anh nghĩ trong rau thật có tinh trùng nên không dám ăn à?”
“Không có.” Tôi lắc đầu, gạt hết tạp niệm, quên sạch ảo giác, thản nhiên ăn tiếp.
“Ngon không?” Vân Anh hỏi.
Tôi nhai lỗ tai heo giòn giòn gật đầu: “Ngon.”
Khóe miệng Vân Anh lập tức cong lên, mắt sáng long lanh, cười khúc khích: “Ngon thì ăn nhiều vào nha.”
Cô ấy gắp gỗ tai đút tôi, hỏi: “Anh nói xem trong này có thật sự có tinh trùng tinh không?”
Tôi lắc đầu: “Làm gì có, anh không bị ảo giác ảnh hưởng.”
“Thật không có à? Biết đâu có đấy. Biết đâu em thật sự ngồi xổm trên bàn…”
Vân Anh bỏ đũa, bảo: “Nhìn mặt em đi, tưởng tượng giờ em cởi truồng ngồi xổm lên bàn, một thằng lạ đang địt em ngay bên cạnh…”
Tôi nhìn chăm chăm vào mặt Vân Anh, khuôn mặt thuần khiết như thiên thần, nghĩ đến tình cảm trong trẻo từ bé đến giờ không chút vết nhơ, tôi không tài nào sinh ra ý nghĩ bẩn thỉu được.
Dù ảo giác tấn công liên tục, tôi vẫn không thể chủ động tưởng tượng vợ mình dâm đãng.
Tôi lắc đầu: “Không tưởng tượng nổi. Anh chỉ nhớ được cảnh trong ảo giác thôi.”
Vân Anh thở phào: “May quá. Em sợ một ngày anh bắt em làm thật mấy cảnh trong ảo giác.”
Tim tôi đập thình thịch: để vợ phối hợp thật thì có khi phá vỡ ranh giới thực-ảo, hết ảo giác luôn không? Nhưng tôi không dám mở miệng, không nỡ để vợ bị vấy bẩn.
Cơm nước xong tôi rửa bát, Vân Anh đi tắm, quấn khăn tắm về phòng bảo tôi nhanh lên cũng đi tắm.
Tôi làm nhanh nhất có thể, tắm xong trần truồng chạy vào phòng.
Xem nhiều ảo giác Vân Anh dâm loạn cuồng nhiệt, vợ thật lại kiềm chế nhịn nhục khiến tôi chợt nghĩ, liệu giờ cô ấy có thật sự sướng không.
Xong việc, tôi hỏi: “Vợ này… anh hỏi thật, từ trước đến nay lên giường với anh em thấy thế nào? Anh mới nhận ra hình như em không quá hưởng thụ.”
Vân Anh bảo: “Em hưởng thụ mà. Em không hiểu “hưởng thụ đặc biệt” của anh là kiểu gì. Phải gào rú như phim sex mới tính là hưởng thụ à?
Em thấy thế này tốt lắm. Chuyện giường chiếu không nên hưởng thụ quá, dễ nghiện hại thân.
Với lại em chủ yếu sợ anh nghiện, tuổi trẻ ham hố một lúc, đến trung niên bệnh tật đầy mình, cặc cũng không cứng nổi.”
Vợ nói rất có lý, vẫn giữ quan điểm tiết dục để dưỡng sinh, tôi hoàn toàn hiểu và đồng ý.
Dù vợ không thỏa mãn đặc biệt, tôi cũng không dám buông thả, nếu không sau này cả hai cùng khổ.
Truyện đã hoàn thành, nếu bạn muốn m.ua, hoặc th.uê viết truyện, liên hệ mình qua telegram: @tathienmade nhé










