Chương 71
Lời đòi hỏi của Huệ Lan, "Đụ em đi chứ...!", như một tiếng súng lệnh. Nó bắn thẳng vào đại não của bố tôi, kích hoạt con thú đang gầm gừ bên trong. Ông ta không còn là Hữu Thắng, người chồng, người cha nữa. Ông ta là một con đực đang trong cơn động dục, và trước mặt ông ta là một con cái đang mời gọi.
Một tiếng gầm trầm, đặc vang lên từ lồng ngực ông ta. Thay vì đáp lại lời mời một cách vội vã, ông ta lại làm một hành động đầy tính chiếm hữu. Ông ta không cúi xuống hôn, không vuốt ve. Hai bàn tay thô ráp của ông ta chụp lấy hai cổ chân của Huệ Lan, nhấc bổng lên một cách dễ dàng như người ta nhấc một con búp bê vải.
"A!" Huệ Lan khẽ kêu lên, bất ngờ trước hành động mạnh bạo và tư thế bị phơi bày đột ngột.
Đôi chân thon dài, trắng nõn của bà bị kéo lên cao, gác hẳn lên hai bên vai rộng của bố tôi. Tư thế này khiến cơ thể Huệ Lan bị kéo căng ra, phơi bày toàn bộ một cách không thể trần trụi hơn. Chiếc áo sơ mi tuột hẳn sang một bên, để lộ trọn vẹn cặp vú mềm mại, nảy lên theo từng nhịp thở gấp. Nhưng sự chú ý của tất cả chúng tôi, của cả bố tôi, đều đổ dồn vào nơi khác.
Vùng tam giác bí ẩn của bà giờ đây mở toang. Hai mép thịt hồng hào, mọng nước, lấp lánh dịch nhờn dưới ánh đèn vàng. Lỗ lồn nhỏ xinh, sau những màn kích thích vừa rồi, dường như đang co bóp nhẹ, như một cái miệng đang đói khát, chờ đợi được lấp đầy.
Tôi liếc nhìn thằng Khôi. Nó đang cắn chặt môi dưới, đôi mắt mở to vô hồn. Nó đang phải chứng kiến nơi nó được sinh ra, nơi thiêng liêng nhất trong tâm trí nó, sắp bị dương vật của bố tôi, kẻ thù của nó, giày vò.
Bố tôi không để ai phải chờ đợi. Ông ta giữ chặt hai chân Huệ Lan, hông ông ta nhích tới, đầu dương vật khổng lồ, sẫm màu, bóng loáng vì dịch nhờn của chính nó, tì vào cửa mình đã ướt sũng của bà. Ông ta không vào từ từ. Ông ta dồn toàn bộ sức nặng cơ thể vào một cú đâm duy nhất, một cú đóng cọc dứt khoát.
**"PHẬP!"**
Một tiếng kêu khô khốc, đặc quánh và nặng trịch vang lên. Âm thanh của da thịt bị xé toạc, của một khoảng trống bị lấp đầy một cách tàn bạo. Dương vật của bố tôi ngập sâu vào bên trong, đến tận cùng.
Huệ Lan giật bắn người, lưng cong lên như một con tôm bị ném vào chảo nóng. Một tiếng "Ực" nghẹn ngào thoát ra từ cổ họng khi toàn bộ không khí trong người bị đẩy ra ngoài. Cú xâm nhập đột ngột và mạnh bạo khiến bà đau đến nhăn mặt, nhưng chỉ một giây sau, cơn đau đó được thay thế bằng một sự căng tức, một cảm giác bị lấp đầy đến nghẹt thở nhưng lại đầy khoái cảm.
Và rồi, bữa tiệc của quái thú thực sự bắt đầu.
Bố tôi bắt đầu đóng cọc. Ông ta không thúc theo nhịp, không có sự giao cảm. Mỗi cú thúc là một hành động riêng biệt, một cú đóng cọc đầy uy lực. Ông ta rút ra gần hết, để lộ đầu cặc bóng nhẫy, rồi lại đâm vào tận gốc. Tiếng da thịt va vào nhau "bành bạch" vang dội. Tiếng "bì bõm, nhóp nhép" của dương vật ra vào trong cái lồn đầy nước ngày càng lớn, càng dâm đãng.
Nhưng hai tay của con quái thú không bao giờ để yên. Trong khi phần dưới đang điên cuồng đóng cọc, hai bàn tay của bố tôi vươn tới, tóm lấy cặp vú đang nảy lên theo từng nhịp thúc. Ông ta không vuốt ve. Ông ta nhào, nặn, bóp chúng một cách thô bạo như đang nhào một cục bột. Da thịt trắng nõn của Huệ Lan hằn lên năm dấu tay đỏ ửng.
"Vú ngon quá..." bố tôi gầm gừ, giọng nói xen lẫn tiếng thở hổn hển. "Vừa to vừa mềm... Đã thật!"
Tôi quay sang, ghé sát vào tai thằng Khôi đang run lẩy bẩy. Tôi thì thầm, đủ để chỉ nó và thằng Nam nghe thấy, giọng nói mang một sự độc ác ngọt ngào.
"Thấy chưa? Bố tao đang 'ăn' mẹ mày đấy. Ông ấy còn khen nữa kìa. Mày có thấy tự hào không, Khôi?"
Khôi không trả lời. Nó nghiến chặt răng, chặt đến mức tôi có thể nghe thấy tiếng ken két. Hai hàng nước mắt bắt đầu chảy dài trên khuôn mặt tái nhợt của nó. Nó đang khóc, nhưng không dám phát ra tiếng. Nỗi đau, sự ghen tuông và cảm giác bất lực đang xé nát nó từ bên trong.
Bỗng nhiên, bố tôi dừng lại. Ông ta rút dương vật ra. Một tiếng "Phụt!" vang lên, và dương vật đỏ au, dính đầy dịch nhờn của ông ta lộ ra ngoài không khí.
"Chổng mông lên!" ông ta ra lệnh, giọng khàn đặc.
Huệ Lan, lúc này đã hoàn toàn chìm trong dục vọng, không một chút do dự. Bà lật người lại, quỳ trên bốn chi như một con chó cái đang thuần phục, chổng cặp mông trắng tròn, căng mẩy về phía bố tôi.
Một cảnh tượng còn khiêu dâm hơn cả lúc trước hiện ra. Cặp mông tròn trịa, ở giữa là một khe rãnh sâu hút. Lỗ lồn sưng mọng, đỏ ửng, vẫn còn đang rỉ nước. Và ngay phía trên, cái lỗ đít nhỏ xinh, nhăn nheo, hồng hồng, như một nụ hoa đang chờ được khám phá.
Bố tôi lại gầm lên một tiếng, và đâm vào từ phía sau.
"Á...!" Huệ Lan hét lên, một tiếng hét đầy khoái cảm. Tư thế này khiến dương vật của bố tôi vào sâu hơn, chạm đến một nơi nào đó mà bà chưa từng cảm nhận.
Và rồi, ông ta lại thực hiện một hành động đầy tính thú vật. Ông ta cúi người xuống, hai tay luồn ra phía trước, một lần nữa tóm lấy cặp vú của Huệ Lan. Nhưng lần này, ông ta không chỉ nhào nặn. Ông ta dùng chúng làm điểm tựa, làm tay cầm. Cứ mỗi lần ông ta thúc mạnh vào từ phía sau, hai tay ông ta lại kéo giật cặp vú của bà về phía trước. Cả cơ thể Huệ Lan bị kéo giật theo từng nhịp thúc, cặp vú bị kéo căng ra rồi lại nảy lên bần bật.
"A... sướng... sâu quá..." bà rên rỉ, giọng nói đã lạc đi vì khoái cảm. "Đụ chết con đĩ này đi anh ơi...!"
"Địt mẹ, tư thế này đỉnh vãi," thằng Nam không thể kìm được nữa, nó buột miệng, giọng đầy thèm thuồng. "Nhìn vú bà ấy nảy lên kìa. Ước gì mình được bóp một cái."
Tôi không nói gì và cũng không cần phải nói gì nữa. Màn kịch đã quá hoàn hảo. Tôi liếc nhìn thằng Khôi, thấy nó đã hoàn toàn suy sụp. Cơn hưng phấn trong tôi dâng lên đến tột đỉnh. Bàn tay tôi đã tự lúc nào cho vào trong quần, nắm lấy dương vật đang cương cứng của mình, và bắt đầu chuyển động.
======
Bữa tiệc của quái thú vẫn chưa dừng lại. Bố tôi, sau khi đã dùng cặp vú của Huệ Lan làm điểm tựa, dường như càng thêm điên cuồng. Ông ta gầm lên, mỗi cú thúc từ phía sau là một cú đóng cọc cật lực, mạnh đến mức cả chiếc giường cũng phải rung lên bần bật, va vào tường tạo ra những tiếng "thình thịch" đều đặn, tàn nhẫn.
"Rên lên đi! Rên to lên cho tao nghe!" ông ta quát, bàn tay đang bóp vú Huệ Lan siết mạnh hơn, những ngón tay chai sạn hằn sâu vào da thịt mềm mại.
"A... a... sướng... sướng quá anh ơi..." Huệ Lan không còn giữ được một chút lý trí nào nữa. Bà rên rỉ một cách dâm đãng, cái mông chổng cao lắc lư điên cuồng theo từng nhịp thúc của bố tôi. Nước lồn của bà chảy ra thành dòng, trộn lẫn với mồ hôi, tạo ra một thứ âm thanh "lép nhép" đầy trụy lạc, lan tỏa trong không khí một mùi tanh nồng đặc trưng của dục vọng.
Tôi nhìn thằng Khôi. Nó đã không còn khóc nữa. Nó chỉ ngồi đó, tựa lưng vào tường, đôi mắt dại đi, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mắt như một kẻ mất hồn. Có lẽ nỗi đau đã vượt quá ngưỡng chịu đựng, và giờ đây, nó chỉ còn là một cái xác không hồn, bị ép phải chứng kiến màn tra tấn của chính mình.
"Mày thấy không, Khôi?" tôi thì thầm, giọng nói của tôi lạnh lẽo và sắc bén như một lưỡi dao cạo, ghé sát vào tai nó. "Mẹ mày đang tận hưởng đấy. Bà ấy thích bị đối xử như một đàn bà hứng tính. Mày xem, bà ấy còn chổng mông cao hơn nữa kìa." Tôi chỉ vào cặp mông đang lắc lư một cách vô thức của Huệ Lan.
Bố tôi thúc thêm vài chục cú trời giáng nữa, mỗi cú đều như muốn đâm thủng tử cung của Huệ Lan. Rồi đột nhiên, ông ta dừng lại. Ông ta gầm lên một tiếng cuối cùng, và rút dương vật ra.
**"PHỤT!"**
Một tiếng động ướt át vang lên. Dương vật đỏ lựng, sũng nước và dính đầy dịch nhờn của ông ta bật ra khỏi cái lồn sưng mọng của Huệ Lan. Ông ta thở hổn hển, mồ hôi chảy ròng ròng trên tấm lưng trần vạm vỡ.
"Nào, lật người lại đây em!" ông ta ra lệnh.
Huệ Lan, mệt lả, ngoan ngoãn lật người lại. Bà nằm ngửa ra giường, hai chân dạng ra, mái tóc rối bời dính bết vào khuôn mặt đỏ bừng vì khoái cảm. Bà thở dốc, cặp vú phập phồng, trên đó vẫn còn hằn rõ những vết tay đỏ ửng.
Tôi nghĩ ông ta sẽ tiếp tục làm tình ở tư thế truyền thống. Nhưng tôi đã lầm. Bố tôi, con quái thú của tôi, luôn có những ý tưởng vượt xa trí tưởng tượng của người khác.
Ông ta không nằm xuống. Ông ta trèo hẳn lên giường, đứng bằng hai đầu gối, sừng sững ở giữa hai chân đang dạng ra của Huệ Lan. Dương vật khổng lồ của ông ta, vẫn còn đang nhỏ giọt dịch lồn, lúc lắc trước mặt bà.
"Há mồm ra, em Lan" ông ta ra lệnh, giọng khàn đặc.
Huệ Lan hơi ngạc nhiên, nhưng rồi bà cũng ngoan ngoãn hé miệng. Đôi môi đỏ mọng, hơi sưng vì những nụ hôn thô bạo trước đó, mở ra chờ đợi.
Bố tôi không đưa vào từ từ. Ông ta cúi xuống, một tay túm lấy mớ tóc rối của Huệ Lan, giật ngửa đầu bà ra sau, giữ chặt. Tay kia, ông ta nắm lấy dương vật của mình, và đút thẳng vào miệng bà.
"Ọc...!"
Huệ Lan bị nhét vào bất ngờ, một tiếng kêu nghẹn ngào, đau đớn phát ra từ cổ họng. Dương vật của bố tôi quá to, nó lấp đầy khoang miệng của bà, đầu cặc chọc thẳng vào cuống họng. Bà bắt đầu ho sặc sụa, nước mắt giàn giụa, hai tay vùng vẫy yếu ớt trong không khí.
"Địt mẹ... chơi ác thế..." Thằng Nam bên cạnh tôi phải thốt lên, giọng đầy kinh ngạc nhưng cũng không giấu được sự hưng phấn.
Bố tôi không hề thương tiếc. Ông ta giữ chặt tóc Huệ Lan, và bắt đầu dập.
Ông ta không phải đang muốn bà bú cặc cho mình. Ông ta đang địt cái miệng của bà.
Những cú thúc điên cuồng, mạnh bạo, sâu vào tận cuống họng. Mỗi lần ông ta thúc vào, đầu Huệ Lan lại giật ngửa ra sau. Tiếng "oẹ oẹ" của bà vang lên một cách đáng thương, xen lẫn với tiếng da thịt "bộp bộp" khi hai hòn dái của ông ta va vào cằm bà. Nước mắt, nước mũi, và cả nước dãi của bà chảy ra, hòa quyện vào nhau, tạo thành một hình ảnh vừa dơ bẩn, vừa kích thích đến tột độ.
"Thấy chưa, Khôi?" tôi lại thì thầm vào tai nó, giọng nói của tôi giờ đây là một bản giao hưởng của sự sỉ nhục. "Mẹ mày không chỉ là một cái lồn đâu. Bà ấy còn là một cái bô đựng tinh nữa đấy. Một người đàn bà đa năng, mày phải tự hào chứ."
Thằng Khôi không phản ứng. Nó chỉ ngồi đó, mắt mở trừng trừng. Nhưng tôi thấy, khóe miệng nó bắt đầu co giật, như thể nó sắp cười, một nụ cười điên dại của kẻ đã hoàn toàn hóa điên.
Bố tôi dập thêm khoảng một phút nữa, rồi ông ta gầm lên. Cơ thể ông ta căng cứng, những thớ cơ trên lưng nổi lên cuồn cuộn.
"A... Anh ra... ra đây!"
Ông ta thúc một cú cuối cùng, sâu nhất có thể, giữ chặt đầu Huệ Lan không cho bà nhúc nhích. Và rồi, ông ta bắn.
Tôi có thể tưởng tượng ra những dòng tinh dịch trắng đục, nóng hổi phun thẳng vào cuống họng Huệ Lan. Bà co giật, cố gắng nuốt xuống trong vô thức, cơ thể run lên từng hồi.
Nhưng điều kinh khủng nhất vẫn chưa dừng lại. Sau khi đã bắn hết, bố tôi vẫn chưa rút ra. Và Huệ Lan, người đàn bà đoan trang, hiền dịu, sau một vài giây ho sặc sụa, đã bắt đầu... bú mút.
Bà chủ động dùng lưỡi, dùng môi, liếm láp, mút sạch dương vật của bố tôi. Bà nuốt trọn từng giọt tinh dịch còn sót lại, không để phí một giọt nào. Bà làm điều đó một cách thành thục, chuyên nghiệp, như thể đây là công việc hàng ngày của bà.
Khi bố tôi cuối cùng cũng rút dương vật ra, nó đã sạch bóng. Huệ Lan quỳ trên giường, ho vài tiếng, rồi ngẩng mặt lên. Khóe miệng bà vẫn còn dính một chút tinh dịch. Bà không lau đi. Bà đưa lưỡi ra, liếm sạch nó, rồi nhìn bố tôi, nở một nụ cười mệt mỏi nhưng đầy thỏa mãn.
Bản giao hưởng của sự sỉ nhục đã kết thúc. Và người nhạc trưởng, không ai khác, chính là mẹ của thằng Khôi.
……………..
"A... sướng quá... anh Thắng ơi... Đụ nát cái lồn em đi... A... A... Đã... Đã quá anh ơi... Em sắp... sắp ra... AAAAA!"
"Mẹ?" Cái từ đó vang lên trong đầu Khôi nhưng không thành tiếng.
"Không... không thể nào. Đó không phải mẹ mình. Mẹ mình... mẹ mình không bao giờ làm vậy."
"Bà ấy... bà ấy đang chổng đít... cho bố thằng Huy đụ?"
"Bà ấy rên... rên sướng... như một con điếm."
Khôi lảo đảo lùi lại, mặt trắng bệch như xác chết. Cậu đưa tay lên bịt miệng, cố ngăn một tiếng nôn ọe. Tay chân cậu bủn rủn, không còn chút sức lực.
Tôi chỉ nhìn thoáng qua. Vẻ mặt vẫn lạnh tanh, không một chút dao động. Nhưng trong đôi mắt đen láy của tôi lại loé lên một sự thích thú bệnh hoạn, một sự hài lòng méo mó.
"Tốt. Rất tốt," cậu nghĩ thầm. "Ngọn núi lửa đã phun trào. Hoang dại hơn mình tưởng. Giờ... nên qua ‘tham quan màn trình diễn’ của mẹ mình chứ nhỉ…."
Khôi đã gục ngã hoàn toàn. Cậu ngồi bệt xuống đám cỏ ẩm ướt, ôm đầu, cơ thể co giật. Thế giới của cậu đã sụp đổ. Kỳ Nam đứng đó, hai tay nắm chặt lại, nghiến răng ken két, muốn xông vào đập nát cái cửa sổ.
Chỉ có Tôi là bình tĩnh. Tôi túm lấy cổ áo của hai thằng bạn.
"Đứng dậy." Giọng cậu ra lệnh, lạnh lẽo. "Vở kịch vẫn chưa kết thúc đâu."
Tôi kéo lê Khôi, đang như một cái xác không hồn, thằng Nam lẽo đẽo theo sau, đang sục sôi vì giận dữ, đi về phía cửa sổ của phòng ngủ chính. Nơi ánh đèn vàng ấm áp và những âm thanh ướt át, ám muội hơn đang vọng ra.
Lời đòi hỏi của Huệ Lan, "Đụ em đi chứ...!", như một tiếng súng lệnh. Nó bắn thẳng vào đại não của bố tôi, kích hoạt con thú đang gầm gừ bên trong. Ông ta không còn là Hữu Thắng, người chồng, người cha nữa. Ông ta là một con đực đang trong cơn động dục, và trước mặt ông ta là một con cái đang mời gọi.
Một tiếng gầm trầm, đặc vang lên từ lồng ngực ông ta. Thay vì đáp lại lời mời một cách vội vã, ông ta lại làm một hành động đầy tính chiếm hữu. Ông ta không cúi xuống hôn, không vuốt ve. Hai bàn tay thô ráp của ông ta chụp lấy hai cổ chân của Huệ Lan, nhấc bổng lên một cách dễ dàng như người ta nhấc một con búp bê vải.
"A!" Huệ Lan khẽ kêu lên, bất ngờ trước hành động mạnh bạo và tư thế bị phơi bày đột ngột.
Đôi chân thon dài, trắng nõn của bà bị kéo lên cao, gác hẳn lên hai bên vai rộng của bố tôi. Tư thế này khiến cơ thể Huệ Lan bị kéo căng ra, phơi bày toàn bộ một cách không thể trần trụi hơn. Chiếc áo sơ mi tuột hẳn sang một bên, để lộ trọn vẹn cặp vú mềm mại, nảy lên theo từng nhịp thở gấp. Nhưng sự chú ý của tất cả chúng tôi, của cả bố tôi, đều đổ dồn vào nơi khác.
Vùng tam giác bí ẩn của bà giờ đây mở toang. Hai mép thịt hồng hào, mọng nước, lấp lánh dịch nhờn dưới ánh đèn vàng. Lỗ lồn nhỏ xinh, sau những màn kích thích vừa rồi, dường như đang co bóp nhẹ, như một cái miệng đang đói khát, chờ đợi được lấp đầy.
Tôi liếc nhìn thằng Khôi. Nó đang cắn chặt môi dưới, đôi mắt mở to vô hồn. Nó đang phải chứng kiến nơi nó được sinh ra, nơi thiêng liêng nhất trong tâm trí nó, sắp bị dương vật của bố tôi, kẻ thù của nó, giày vò.
Bố tôi không để ai phải chờ đợi. Ông ta giữ chặt hai chân Huệ Lan, hông ông ta nhích tới, đầu dương vật khổng lồ, sẫm màu, bóng loáng vì dịch nhờn của chính nó, tì vào cửa mình đã ướt sũng của bà. Ông ta không vào từ từ. Ông ta dồn toàn bộ sức nặng cơ thể vào một cú đâm duy nhất, một cú đóng cọc dứt khoát.
**"PHẬP!"**
Một tiếng kêu khô khốc, đặc quánh và nặng trịch vang lên. Âm thanh của da thịt bị xé toạc, của một khoảng trống bị lấp đầy một cách tàn bạo. Dương vật của bố tôi ngập sâu vào bên trong, đến tận cùng.
Huệ Lan giật bắn người, lưng cong lên như một con tôm bị ném vào chảo nóng. Một tiếng "Ực" nghẹn ngào thoát ra từ cổ họng khi toàn bộ không khí trong người bị đẩy ra ngoài. Cú xâm nhập đột ngột và mạnh bạo khiến bà đau đến nhăn mặt, nhưng chỉ một giây sau, cơn đau đó được thay thế bằng một sự căng tức, một cảm giác bị lấp đầy đến nghẹt thở nhưng lại đầy khoái cảm.
Và rồi, bữa tiệc của quái thú thực sự bắt đầu.
Bố tôi bắt đầu đóng cọc. Ông ta không thúc theo nhịp, không có sự giao cảm. Mỗi cú thúc là một hành động riêng biệt, một cú đóng cọc đầy uy lực. Ông ta rút ra gần hết, để lộ đầu cặc bóng nhẫy, rồi lại đâm vào tận gốc. Tiếng da thịt va vào nhau "bành bạch" vang dội. Tiếng "bì bõm, nhóp nhép" của dương vật ra vào trong cái lồn đầy nước ngày càng lớn, càng dâm đãng.
Nhưng hai tay của con quái thú không bao giờ để yên. Trong khi phần dưới đang điên cuồng đóng cọc, hai bàn tay của bố tôi vươn tới, tóm lấy cặp vú đang nảy lên theo từng nhịp thúc. Ông ta không vuốt ve. Ông ta nhào, nặn, bóp chúng một cách thô bạo như đang nhào một cục bột. Da thịt trắng nõn của Huệ Lan hằn lên năm dấu tay đỏ ửng.
"Vú ngon quá..." bố tôi gầm gừ, giọng nói xen lẫn tiếng thở hổn hển. "Vừa to vừa mềm... Đã thật!"
Tôi quay sang, ghé sát vào tai thằng Khôi đang run lẩy bẩy. Tôi thì thầm, đủ để chỉ nó và thằng Nam nghe thấy, giọng nói mang một sự độc ác ngọt ngào.
"Thấy chưa? Bố tao đang 'ăn' mẹ mày đấy. Ông ấy còn khen nữa kìa. Mày có thấy tự hào không, Khôi?"
Khôi không trả lời. Nó nghiến chặt răng, chặt đến mức tôi có thể nghe thấy tiếng ken két. Hai hàng nước mắt bắt đầu chảy dài trên khuôn mặt tái nhợt của nó. Nó đang khóc, nhưng không dám phát ra tiếng. Nỗi đau, sự ghen tuông và cảm giác bất lực đang xé nát nó từ bên trong.
Bỗng nhiên, bố tôi dừng lại. Ông ta rút dương vật ra. Một tiếng "Phụt!" vang lên, và dương vật đỏ au, dính đầy dịch nhờn của ông ta lộ ra ngoài không khí.
"Chổng mông lên!" ông ta ra lệnh, giọng khàn đặc.
Huệ Lan, lúc này đã hoàn toàn chìm trong dục vọng, không một chút do dự. Bà lật người lại, quỳ trên bốn chi như một con chó cái đang thuần phục, chổng cặp mông trắng tròn, căng mẩy về phía bố tôi.
Một cảnh tượng còn khiêu dâm hơn cả lúc trước hiện ra. Cặp mông tròn trịa, ở giữa là một khe rãnh sâu hút. Lỗ lồn sưng mọng, đỏ ửng, vẫn còn đang rỉ nước. Và ngay phía trên, cái lỗ đít nhỏ xinh, nhăn nheo, hồng hồng, như một nụ hoa đang chờ được khám phá.
Bố tôi lại gầm lên một tiếng, và đâm vào từ phía sau.
"Á...!" Huệ Lan hét lên, một tiếng hét đầy khoái cảm. Tư thế này khiến dương vật của bố tôi vào sâu hơn, chạm đến một nơi nào đó mà bà chưa từng cảm nhận.
Và rồi, ông ta lại thực hiện một hành động đầy tính thú vật. Ông ta cúi người xuống, hai tay luồn ra phía trước, một lần nữa tóm lấy cặp vú của Huệ Lan. Nhưng lần này, ông ta không chỉ nhào nặn. Ông ta dùng chúng làm điểm tựa, làm tay cầm. Cứ mỗi lần ông ta thúc mạnh vào từ phía sau, hai tay ông ta lại kéo giật cặp vú của bà về phía trước. Cả cơ thể Huệ Lan bị kéo giật theo từng nhịp thúc, cặp vú bị kéo căng ra rồi lại nảy lên bần bật.
"A... sướng... sâu quá..." bà rên rỉ, giọng nói đã lạc đi vì khoái cảm. "Đụ chết con đĩ này đi anh ơi...!"
"Địt mẹ, tư thế này đỉnh vãi," thằng Nam không thể kìm được nữa, nó buột miệng, giọng đầy thèm thuồng. "Nhìn vú bà ấy nảy lên kìa. Ước gì mình được bóp một cái."
Tôi không nói gì và cũng không cần phải nói gì nữa. Màn kịch đã quá hoàn hảo. Tôi liếc nhìn thằng Khôi, thấy nó đã hoàn toàn suy sụp. Cơn hưng phấn trong tôi dâng lên đến tột đỉnh. Bàn tay tôi đã tự lúc nào cho vào trong quần, nắm lấy dương vật đang cương cứng của mình, và bắt đầu chuyển động.
======
Bữa tiệc của quái thú vẫn chưa dừng lại. Bố tôi, sau khi đã dùng cặp vú của Huệ Lan làm điểm tựa, dường như càng thêm điên cuồng. Ông ta gầm lên, mỗi cú thúc từ phía sau là một cú đóng cọc cật lực, mạnh đến mức cả chiếc giường cũng phải rung lên bần bật, va vào tường tạo ra những tiếng "thình thịch" đều đặn, tàn nhẫn.
"Rên lên đi! Rên to lên cho tao nghe!" ông ta quát, bàn tay đang bóp vú Huệ Lan siết mạnh hơn, những ngón tay chai sạn hằn sâu vào da thịt mềm mại.
"A... a... sướng... sướng quá anh ơi..." Huệ Lan không còn giữ được một chút lý trí nào nữa. Bà rên rỉ một cách dâm đãng, cái mông chổng cao lắc lư điên cuồng theo từng nhịp thúc của bố tôi. Nước lồn của bà chảy ra thành dòng, trộn lẫn với mồ hôi, tạo ra một thứ âm thanh "lép nhép" đầy trụy lạc, lan tỏa trong không khí một mùi tanh nồng đặc trưng của dục vọng.
Tôi nhìn thằng Khôi. Nó đã không còn khóc nữa. Nó chỉ ngồi đó, tựa lưng vào tường, đôi mắt dại đi, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mắt như một kẻ mất hồn. Có lẽ nỗi đau đã vượt quá ngưỡng chịu đựng, và giờ đây, nó chỉ còn là một cái xác không hồn, bị ép phải chứng kiến màn tra tấn của chính mình.
"Mày thấy không, Khôi?" tôi thì thầm, giọng nói của tôi lạnh lẽo và sắc bén như một lưỡi dao cạo, ghé sát vào tai nó. "Mẹ mày đang tận hưởng đấy. Bà ấy thích bị đối xử như một đàn bà hứng tính. Mày xem, bà ấy còn chổng mông cao hơn nữa kìa." Tôi chỉ vào cặp mông đang lắc lư một cách vô thức của Huệ Lan.
Bố tôi thúc thêm vài chục cú trời giáng nữa, mỗi cú đều như muốn đâm thủng tử cung của Huệ Lan. Rồi đột nhiên, ông ta dừng lại. Ông ta gầm lên một tiếng cuối cùng, và rút dương vật ra.
**"PHỤT!"**
Một tiếng động ướt át vang lên. Dương vật đỏ lựng, sũng nước và dính đầy dịch nhờn của ông ta bật ra khỏi cái lồn sưng mọng của Huệ Lan. Ông ta thở hổn hển, mồ hôi chảy ròng ròng trên tấm lưng trần vạm vỡ.
"Nào, lật người lại đây em!" ông ta ra lệnh.
Huệ Lan, mệt lả, ngoan ngoãn lật người lại. Bà nằm ngửa ra giường, hai chân dạng ra, mái tóc rối bời dính bết vào khuôn mặt đỏ bừng vì khoái cảm. Bà thở dốc, cặp vú phập phồng, trên đó vẫn còn hằn rõ những vết tay đỏ ửng.
Tôi nghĩ ông ta sẽ tiếp tục làm tình ở tư thế truyền thống. Nhưng tôi đã lầm. Bố tôi, con quái thú của tôi, luôn có những ý tưởng vượt xa trí tưởng tượng của người khác.
Ông ta không nằm xuống. Ông ta trèo hẳn lên giường, đứng bằng hai đầu gối, sừng sững ở giữa hai chân đang dạng ra của Huệ Lan. Dương vật khổng lồ của ông ta, vẫn còn đang nhỏ giọt dịch lồn, lúc lắc trước mặt bà.
"Há mồm ra, em Lan" ông ta ra lệnh, giọng khàn đặc.
Huệ Lan hơi ngạc nhiên, nhưng rồi bà cũng ngoan ngoãn hé miệng. Đôi môi đỏ mọng, hơi sưng vì những nụ hôn thô bạo trước đó, mở ra chờ đợi.
Bố tôi không đưa vào từ từ. Ông ta cúi xuống, một tay túm lấy mớ tóc rối của Huệ Lan, giật ngửa đầu bà ra sau, giữ chặt. Tay kia, ông ta nắm lấy dương vật của mình, và đút thẳng vào miệng bà.
"Ọc...!"
Huệ Lan bị nhét vào bất ngờ, một tiếng kêu nghẹn ngào, đau đớn phát ra từ cổ họng. Dương vật của bố tôi quá to, nó lấp đầy khoang miệng của bà, đầu cặc chọc thẳng vào cuống họng. Bà bắt đầu ho sặc sụa, nước mắt giàn giụa, hai tay vùng vẫy yếu ớt trong không khí.
"Địt mẹ... chơi ác thế..." Thằng Nam bên cạnh tôi phải thốt lên, giọng đầy kinh ngạc nhưng cũng không giấu được sự hưng phấn.
Bố tôi không hề thương tiếc. Ông ta giữ chặt tóc Huệ Lan, và bắt đầu dập.
Ông ta không phải đang muốn bà bú cặc cho mình. Ông ta đang địt cái miệng của bà.
Những cú thúc điên cuồng, mạnh bạo, sâu vào tận cuống họng. Mỗi lần ông ta thúc vào, đầu Huệ Lan lại giật ngửa ra sau. Tiếng "oẹ oẹ" của bà vang lên một cách đáng thương, xen lẫn với tiếng da thịt "bộp bộp" khi hai hòn dái của ông ta va vào cằm bà. Nước mắt, nước mũi, và cả nước dãi của bà chảy ra, hòa quyện vào nhau, tạo thành một hình ảnh vừa dơ bẩn, vừa kích thích đến tột độ.
"Thấy chưa, Khôi?" tôi lại thì thầm vào tai nó, giọng nói của tôi giờ đây là một bản giao hưởng của sự sỉ nhục. "Mẹ mày không chỉ là một cái lồn đâu. Bà ấy còn là một cái bô đựng tinh nữa đấy. Một người đàn bà đa năng, mày phải tự hào chứ."
Thằng Khôi không phản ứng. Nó chỉ ngồi đó, mắt mở trừng trừng. Nhưng tôi thấy, khóe miệng nó bắt đầu co giật, như thể nó sắp cười, một nụ cười điên dại của kẻ đã hoàn toàn hóa điên.
Bố tôi dập thêm khoảng một phút nữa, rồi ông ta gầm lên. Cơ thể ông ta căng cứng, những thớ cơ trên lưng nổi lên cuồn cuộn.
"A... Anh ra... ra đây!"
Ông ta thúc một cú cuối cùng, sâu nhất có thể, giữ chặt đầu Huệ Lan không cho bà nhúc nhích. Và rồi, ông ta bắn.
Tôi có thể tưởng tượng ra những dòng tinh dịch trắng đục, nóng hổi phun thẳng vào cuống họng Huệ Lan. Bà co giật, cố gắng nuốt xuống trong vô thức, cơ thể run lên từng hồi.
Nhưng điều kinh khủng nhất vẫn chưa dừng lại. Sau khi đã bắn hết, bố tôi vẫn chưa rút ra. Và Huệ Lan, người đàn bà đoan trang, hiền dịu, sau một vài giây ho sặc sụa, đã bắt đầu... bú mút.
Bà chủ động dùng lưỡi, dùng môi, liếm láp, mút sạch dương vật của bố tôi. Bà nuốt trọn từng giọt tinh dịch còn sót lại, không để phí một giọt nào. Bà làm điều đó một cách thành thục, chuyên nghiệp, như thể đây là công việc hàng ngày của bà.
Khi bố tôi cuối cùng cũng rút dương vật ra, nó đã sạch bóng. Huệ Lan quỳ trên giường, ho vài tiếng, rồi ngẩng mặt lên. Khóe miệng bà vẫn còn dính một chút tinh dịch. Bà không lau đi. Bà đưa lưỡi ra, liếm sạch nó, rồi nhìn bố tôi, nở một nụ cười mệt mỏi nhưng đầy thỏa mãn.
Bản giao hưởng của sự sỉ nhục đã kết thúc. Và người nhạc trưởng, không ai khác, chính là mẹ của thằng Khôi.
……………..
"A... sướng quá... anh Thắng ơi... Đụ nát cái lồn em đi... A... A... Đã... Đã quá anh ơi... Em sắp... sắp ra... AAAAA!"
"Mẹ?" Cái từ đó vang lên trong đầu Khôi nhưng không thành tiếng.
"Không... không thể nào. Đó không phải mẹ mình. Mẹ mình... mẹ mình không bao giờ làm vậy."
"Bà ấy... bà ấy đang chổng đít... cho bố thằng Huy đụ?"
"Bà ấy rên... rên sướng... như một con điếm."
Khôi lảo đảo lùi lại, mặt trắng bệch như xác chết. Cậu đưa tay lên bịt miệng, cố ngăn một tiếng nôn ọe. Tay chân cậu bủn rủn, không còn chút sức lực.
Tôi chỉ nhìn thoáng qua. Vẻ mặt vẫn lạnh tanh, không một chút dao động. Nhưng trong đôi mắt đen láy của tôi lại loé lên một sự thích thú bệnh hoạn, một sự hài lòng méo mó.
"Tốt. Rất tốt," cậu nghĩ thầm. "Ngọn núi lửa đã phun trào. Hoang dại hơn mình tưởng. Giờ... nên qua ‘tham quan màn trình diễn’ của mẹ mình chứ nhỉ…."
Khôi đã gục ngã hoàn toàn. Cậu ngồi bệt xuống đám cỏ ẩm ướt, ôm đầu, cơ thể co giật. Thế giới của cậu đã sụp đổ. Kỳ Nam đứng đó, hai tay nắm chặt lại, nghiến răng ken két, muốn xông vào đập nát cái cửa sổ.
Chỉ có Tôi là bình tĩnh. Tôi túm lấy cổ áo của hai thằng bạn.
"Đứng dậy." Giọng cậu ra lệnh, lạnh lẽo. "Vở kịch vẫn chưa kết thúc đâu."
Tôi kéo lê Khôi, đang như một cái xác không hồn, thằng Nam lẽo đẽo theo sau, đang sục sôi vì giận dữ, đi về phía cửa sổ của phòng ngủ chính. Nơi ánh đèn vàng ấm áp và những âm thanh ướt át, ám muội hơn đang vọng ra.
Sửa lần cuối:










