lc88
mb66
rc88

Truyện Sex Ngắn Bản năng (Some, Swing, Cuckold, NTR...)

Chương 21:

Chuyến bay sớm từ Sài Gòn đáp xuống sân bay Nội Bài khi những vệt nắng đầu tiên chỉ vừa kịp nhuộm hồng những đám mây tầng thấp. Bầu trời Hà Nội vẫn còn mang một màu lam xám. Khi cánh cửa máy bay mở ra, một luồng không khí se lạnh, ẩm ướt của miền Bắc sau cơn mưa đêm ùa vào, khiến An khẽ rùng mình. Cảm giác khô ráo, oi ả quen thuộc của miền Nam đã bị bỏ lại phía sau.

"Lạnh không em?" Tùng hỏi, bàn tay ấm áp của anh khẽ siết lấy tay nàng. Anh khoác chiếc áo da của mình lên vai vợ, mùi hương quen thuộc của anh ngay lập tức bao bọc lấy nàng.

"Một chút," nàng mỉm cười.

Họ lấy hành lý trong im lặng. Sự ồn ào của phòng chờ và tiếng loa thông báo chuyến bay dường như thuộc về một thế giới khác. Tùng đã đặt sẵn một chiếc xe riêng. "Đi thẳng ra điểm hẹn luôn nhé anh," anh nói với tài xế.

Chiếc xe lao đi trên con đường cao tốc vắng lặng. An tựa đầu vào vai Tùng, nhìn ra ngoài cửa sổ. Những cánh đồng lúa xanh mướt trải dài đến tận chân đê. Xa xa là những ngôi nhà mái ngói đỏ au nằm im lìm giữa những lùm cây. Nàng im lặng, cảm nhận từng vòng quay của bánh xe đang đưa mình đi xa hơn, không chỉ về mặt địa lý, mà còn là một sự dịch chuyển khỏi vùng an toàn, trật tự và quen thuộc.

Điểm hẹn là một quán cà phê sân vườn lớn nằm bên quốc lộ. Sương sớm vẫn còn giăng mỏng trên những tán lá. Bốn chiếc motor phân khối lớn, những con quái vật bằng sắt được đánh bóng loáng, đậu thành hàng đầy kiêu hãnh cạnh một chiếc bán tải Ford Raptor hầm hố. Tiếng động cơ của một chiếc xe vừa được khởi động gầm gừ trong không khí buổi sớm, hòa cùng tiếng nhạc xập xình và tiếng cười nói ồn ào.

"Tùng! Mày đây rồi!"

Một người đàn ông cao ráo, phong trần bước ra từ đám đông. Mái tóc anh ta hơi dài, bồng bềnh, khuôn mặt góc cạnh đầy nam tính. Đó chính là Hoàng. Anh ta bước tới, đấm nhẹ vào vai Tùng rồi ôm một cái ôm rất chặt của những người bạn lâu ngày không gặp.

"Vất vả quá nhỉ, bay chuyến sớm thế," Hoàng nói, rồi anh ta quay sang An. Nụ cười của anh ta lịch sự, nhưng ánh mắt thì không. Nó quét một đường từ đầu đến chân An, một ánh mắt đánh giá trần trụi. "Chào em. Anh là Hoàng."

"Chào anh, em là An,"
nàng đáp.

Hoàng khựng lại một chút, nheo mắt nhìn nàng. "An à? Nghe tên quen quen... Thôi kệ. Nhìn em xinh với cặp lốp bốc thế này chắc chắn là hợp gu anh em rồi," anh ta nói toẹt ra, rồi cười lớn.

An hơi bất ngờ trước sự suồng sã đó, chỉ có thể nở một nụ cười có phần cứng nhắc.

"Đến đủ cả rồi, vào đây tao giới thiệu," Hoàng khoác vai Tùng, dẫn cả hai vào chiếc bàn dài.
Hoàng chỉ vào cô gái tóc tém cá tính đang ngồi cạnh mình. "Đây là Lan, partner của tao chuyến này." Lan chỉ gật đầu chào. Anh ta tiếp tục chỉ sang người đàn ông đô con. "Sơn, và Diệp, cô nàng nóng bỏng của nó." Sơn cười toe toét, Diệp thì mải mê với điện thoại. Hoàng chỉ tay về phía cặp đôi trẻ tuổi nhất. "Kia là Dũng và Hương." Cả hai chỉ khẽ nhếch mép cười kiêu hãnh.

Cuối cùng, ánh mắt của Hoàng dừng lại ở cặp đôi chênh lệch tuổi tác nhất đang ngồi ở cuối bàn. "Còn đây là bác Tuấn, nhà tài trợ kim cương của chúng ta," Hoàng cười, "và đây là Hiền, bông hoa tươi non nhất của đoàn."

Ông Tuấn, người đàn ông lớn tuổi, gật đầu chào một cách kẻ cả. Cô bé Hiền ngồi cạnh ông ta ngước lên, rụt rè gật đầu với An, trông hoàn toàn lạc lõng giữa những người phụ nữ tự tin và dạn dĩ kia.

Sau màn giới thiệu, Hoàng vỗ vai Tùng, cười châm chọc. "Tao vẫn không tin được đấy. Bao nhiêu năm rủ rê, lần nào mày cũng từ chối, cứ một bài ca 'tao có vợ rồi'. Thế éo nào hôm nay lại tự giác vác xác đến, chắc là đưa “vợ” đi cùng luôn chứ gì!"

Từ "vợ" được Hoàng nói ra với một sự nhấn nhá đầy mỉa mai, và cả nhóm bật cười rộ lên. Giữa tiếng cười của họ, Tùng không hề tỏ ra bối rối. Anh vòng tay qua eo An, siết chặt. Giọng anh nói lớn, dõng dạc.

"Không phải đùa. Mà là thật." Anh ta nhìn thẳng vào Hoàng. "Giới thiệu lại với cả nhà. Đây là An, vợ của mình."

Từ "vợ" được thốt ra như một gáo nước lạnh. Tiếng cười vụt tắt. Nụ cười châm chọc trên mặt Hoàng đông cứng lại. Diệp ngẩng mặt lên khỏi điện thoại. An cảm thấy má mình nóng bừng, nàng trở thành tâm điểm của một sự bối rối khó tả.

Hoàng là người đầu tiên hoàn hồn. Anh ta lập tức kéo Tùng ra một góc, vẻ mặt không còn chút đùa cợt, giọng thì thầm nhưng đầy hốt hoảng: "Mày điên à? Vợ?! Mày đem vợ đến đây làm gì? Mày biết chuyến này như thế nào rồi mà. Lỡ có chuyện gì, cô ấy về làm ầm lên thì chết cả lũ à?"

Tùng vẫn giữ vẻ bình thản, vỗ vai bạn mình.

"Nghe tao nói đã. Chính vì là vợ nên tao mới đưa đi. Vợ chồng tao bây giờ khác rồi. Cởi mở hơn nhiều. Tao đã nói hết với cô ấy về những chuyến đi của mày rồi."

Hoàng nheo mắt, vẫn chưa tin. "Nói hết? Và cô ấy đồng ý đi?"

"Ừ,"
Tùng gật đầu chắc nịch. "Bọn tao chỉ tham gia phượt, đi chơi, ngắm cảnh. Tới màn cuối, bọn tao sẽ tự động rút lui. Vợ tao còn tò mò muốn đi xem cho biết thế giới của bọn mày thế nào nữa là đằng khác. Mày yên tâm đi, An không phải kiểu phụ nữ hay phán xét, nhiều chuyện đâu. Tao đảm bảo."

Sự tự tin và thẳng thắn của Tùng dường như đã thuyết phục được Hoàng. Anh ta nhìn Tùng một lúc lâu, rồi lại liếc sang An, người vẫn đang đứng một mình và cố giữ vẻ bình tĩnh. Cuối cùng, anh ta thở ra một hơi, gật đầu.

"Ok. Tao tin mày. Nhưng xảy ra chuyện gì thì tự chịu trách nhiệm đấy."

Hoàng và Tùng quay trở lại nhóm. Không khí vẫn còn hơi ngượng ngùng. Hoàng vỗ tay một cái để thu hút sự chú ý.

"Rồi rồi, nghe này mọi người!" anh ta nói lớn, giọng đã trở lại vẻ thoải mái thường ngày. "Có chút thay đổi kế hoạch. Chuyến này chúng ta có thêm một cặp đôi đặc biệt. Tùng và vợ cậu ấy sẽ đi cùng chúng ta, nhưng chỉ để trải nghiệm cung đường phượt và ngắm cảnh thôi. Nên là mọi người cứ thoải mái, tự nhiên như mọi khi nhé. Không phải ngại gì hết."

Lời thông báo đó như sự cho phép. Không khí căng thẳng ngay lập tức tan đi. Diệp cười khúc khích, Sơn thì huýt sáo một tiếng trêu chọc. Mặc dù vẫn có những ánh mắt tò mò hướng về phía An, nhưng ít nhất, vở kịch đã có thể tiếp tục.
 
Ngày đầu tiên của hành trình, vẻ đẹp của Hà Giang khiến An choáng ngợp. Đoàn xe gầm vang, xé toạc sự tĩnh lặng của núi rừng. Những con đường đèo uốn lượn như dải lụa mềm mại ôm lấy sườn núi đá vôi sừng sững. Bên dưới thung lũng, mây trắng bồng bềnh như một biển sữa vô tận. An ôm chặt lấy Tùng, hít hà không khí trong lành, cảm nhận làn gió mạnh tạt vào mũ bảo hiểm. Đó là một cảm giác tự do thuần khiết.

Đến trưa ngày thứ hai, sau hàng giờ liền ngồi trên yên xe gồ ghề, sự tự do đã bị thay thế bởi cảm giác mỏi nhừ và ê ẩm. Lưng nàng đau buốt, hai bắp đùi mỏi rã rời.

"Em hơi mệt rồi với mỏi lưng quá," nàng nói với Tùng khi cả đoàn dừng nghỉ chân ven đường. "Hay em qua xe bán tải ngồi một đoạn cho đỡ mệt nhé?"

"Ổn không? Ừ, qua đó nghỉ đi,"
Tùng đáp.

Cánh cửa xe bán tải đóng lại. Không gian bên trong mát lạnh nhưng chật hẹp, ngột ngạt mùi điều hòa quyện với mùi nước hoa rẻ tiền của Diệp. Sơn cầm lái, Diệp ngồi ghế phụ. Hàng ghế sau, An ngồi cạnh cửa sổ, kế đến là Lan, và ngoài cùng là Hoàng.

An lúc này nhanh chóng chìm vào giấc ngủ vì thấm mệt.

Một lúc sau khi vẫn đang mơ màng, nàng bị đánh thức bởi sự rung lắc nhẹ và những âm thanh rất khẽ. Không phải tiếng rung của động cơ. Nó sột soạt, ẩm ướt và bị nén lại.

An chủ động lên tiếng, giọng vẫn còn chút ngái ngủ, mắt vẫn nhắm hờ. “Anh Sơn ơi, mình dừng lại ạ?”

Câu hỏi đột ngột làm tất cả đông cứng. Những âm thanh vụt tắt.

An từ từ mở mắt, quay đầu lại. Nàng thấy Diệp đang lúng túng kéo lại áo váy, Sơn thì ho khan dương vật vẫn đang tồng ngồng. Kế bên, tình hình còn lộ liễu hơn. Lan vẫn đang ngồi trên người Hoàng, cô ta vội vàng kéo chiếc váy ngắn của mình xuống, nỗ lực vô vọng để che đi nơi dương vật của Hoàng vẫn còn đang ở sâu bên trong. Hoàng thì chỉ ngồi đó, nhìn An chằm chằm không một chút bối rối.

An lấy lại bình tĩnh, cố mỉm cười một cách bình thản, ánh mắt lướt qua một vòng rồi dừng lại ở Hoàng. Nghĩ lại lời Tùng ban sáng, An nói

"Mọi người cứ tiếp tục đi, không cần dừng lại đâu." Nàng quay đầu ra cửa sổ, giọng nhẹ như không. “Cứ coi như em không ở đây là được"
Không khí bối rối từ từ tan đi.

Ở ghế trước, Diệp liếc nhìn Sơn, nhận được cái gật đầu tán thành. Cô ta không một chút do dự, chậm rãi quay lại vị trí cũ, cúi đầu xuống và lại ngậm lấy dương vật đang cương cứng của Sơn. Tay còn lại của Sơn bắt đầu lần mò, vén váy ngắn của cô lên, thò vào giữa hai chân, những ngón tay bắt đầu khuấy động.

Bản năng Some Swing Cuckold NTR-1.gif


Bên cạnh An, Lan cũng không còn ngập ngừng. Khi Hoàng vòng tay siết chặt lấy eo cô từ bên dưới chiếc váy, những cú nhấp hông của cô cũng dần quay lại tốc độ ban đầu. Tiếng nhóp nhép ướt át lại vang lên. Hoàng không nhìn An nữa. Hắn kéo hẳn chiếc áo của Lan lên tận cổ, vùi mặt vào giữa hai bầu ngực căng tròn, miệng bắt đầu bú mút một cách thô bạo. Toàn bộ cảnh tượng trần trụi diễn ra ngay bên cạnh, chỉ cách An một gang tay.

Bản năng Some Swing Cuckold NTR-2.gif


An dán mắt vào khung cảnh núi rừng đang lướt qua ngoài cửa sổ. Nhưng trong tấm kính đen bóng, hình ảnh phản chiếu của những gì đang diễn ra trong xe hiện lên một cách mờ ảo mà tàn nhẫn. Nàng thấy vóc dáng của Lan đang nhấp nhô trên người Hoàng. Nàng thấy chuyển động của tấm lưng Hoàng khi anh ta đáp lại. Nàng đang "xem trộm".

Và rồi, nàng bắt gặp ánh mắt của Hoàng trong hình ảnh phản chiếu đó. Anh ta cũng đang nhìn nàng qua tấm kính. Một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt anh ta. Trò chơi đã thay đổi.

An không nhìn, nhưng nàng nghe thấy tiếng thì thầm của Hoàng, "Nằm ngửa ra đây." Nàng nghe tiếng sột soạt khi Lan thay đổi tư thế, rồi một tiếng "á" nhẹ bị nén lại. Đầu Lan gối lên đùi An.
Hành động bất ngờ đó khiến An giật mình quay lại. Lúc này Hoàng đang quỳ giữa hai chân Lan, tay nắm lấy thứ vũ khí to bè, cương cứng của mình.

Anh ta không vội đưa nó vào mà nhìn thẳng vào mắt An, giọng đầy thách thức và thân mật một cách bệnh hoạn.

"Nhìn được không, em dâu?"

Câu hỏi đó như cái tát. Mặt An nóng bừng. Không một giây chần chừ, nàng lập tức quay phắt mặt ra cửa sổ.

Hoàng cười khẽ. Anh ta xem đó là một câu trả lời còn thú vị hơn cả cái gật đầu.

Anh ta bắt đầu đặt đầu khấc ngay cửa mình ướt át của Lan, rồi từ từ ấn sâu vào.

Bản năng Some Swing Cuckold NTR-3.gif


Mặc dù An đang dán mắt vào những vách núi đá vôi trôi qua, nàng không thể không nghe.

Từ phía trước, là một chuỗi âm thanh bị kìm nén. Một tiếng "ưm..." trầm đục của Sơn, rồi một chuyển động nhấp nhô của mái tóc Diệp. Qua khe hở giữa hai ghế, An có thể thấy bờ vai của Sơn đang gồng lên, giữ chặt đầu Diệp. Một tiếng gầm gừ bị bóp nghẹt bật ra, rồi anh ta ngả người ra sau, toàn thân cứng đờ. Diệp vẫn ở đó, không cử động. Một giây sau. Diệp từ từ ngồi thẳng dậy, đưa tay lên lau nhẹ khóe miệng. Cô ta quay lại lướt qua Lan, người vẫn đang bị Hoàng thúc vào, rồi dừng lại nhìn An, đầy ái ngại, như một lời xin lỗi im lặng, rồi cô ta quay đi.

Ngay lúc đó, tiếng nhóp nhép, ọt ẹt ngay cạnh tai An trở nên gấp gáp hơn. Nàng cảm nhận rõ ràng từng cú thúc của Hoàng thông qua cơ thể Lan đang gối đầu trên đùi mình. Hắn cười khẽ, và những cú thúc cuối cùng trở nên nhanh, mạnh và sâu hơn, như một con thú đánh hơi thấy đích đến. Hắn gầm nhẹ một tiếng rồi đổ gục xuống.

Không gian chật hẹp của chiếc xe trở nên im lặng đột ngột. Chỉ còn tiếng thở dốc nặng nhọc. Hoàng vẫn nằm trên người Lan vài giây, rồi thản nhiên rút ra. Hắn bình tĩnh ngồi dậy, kéo khóa quần. An có thể thấy rõ một dòng dịch trắng đục, đặc quánh bắt đầu rỉ ra từ cửa mình đang hé mở của Lan. Cùng lúc đó, Lan mở mắt, đúng lúc nhìn thẳng vào An. Ánh mắt cô phức tạp, vừa có chút hối lỗi, vừa có sự thỏa mãn không che giấu. Rồi cô vơ vội mấy tờ giấy ăn trên xe, vụng về lau đi thứ chất lỏng đang chảy ra, kéo lại váy áo rồi ngồi yên, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Không khí trong xe giờ đây là hỗn hợp của mùi điều hòa, mùi mồ hôi, mùi nước hoa và mùi tanh nồng, đặc trưng của tinh dịch từ hai người đàn ông. Bí bách đến mức làm người ta buồn nôn.
Hoàng, đã hoàn toàn chỉnh tề, quay sang An như thể không có chuyện gì xảy ra, nụ cười vẫn còn vương vẻ thỏa mãn.

"Em dâu thông cảm nhé. Đàn ông bọn anh nhiều khi cần là phải xả ngay."

An cố nuốt khan, nhưng cổ họng lại khô khốc. "Vâng," nàng đáp, giọng nói phát ra khàn đi bất thường, nhuốm màu ham muốn mà chính nàng cũng không nhận ra. An vội hắng giọng lại, cố làm nó trong trẻo hơn, "Em hiểu."

Hoàng hiểu ngay lập tức, nhếch mép cười.
Chiếc xe giảm tốc độ và dừng lại ở điểm nghỉ chân tiếp theo. An gần như nín thở. Nàng không chờ xe dừng hẳn. Ngay khi cánh cửa được mở khóa, An liền vội vã mở tung nó và gần như ngã bổ nhào ra ngoài, loạng choạng bước đến vệ đường và hít thở không khí trong lành như một người chết đuối. Tùng, đang đứng đợi bên ngoài, thấy vậy vội chạy lại, vẻ mặt đầy lo lắng. "Em sao vậy? Mặt tái mét thế này?"

An tựa vào vai chồng, cố gắng điều hòa nhịp thở, không dám nhìn lại chiếc xe.

"Em... em say xe ấy mà," nàng nói, giọng yếu ớt. "Đi đường đèo dốc... ghê quá."

Đúng lúc đó, Hoàng cũng bước ra khỏi xe, vươn vai một cách khoan khoái, rồi nhìn sang Tùng và An, giọng đầy vẻ thông cảm giả tạo.

" Cũng một phần tại bọn tao đấy," hắn nói, nháy mắt với Tùng. "Ngồi trong xe chán quá nên mấy anh em mới 'giao lưu văn nghệ' tí cho vui, lắc lư hơi mạnh. Chắc em dâu không quen nên bị say xe nặng hơn." Hắn quay sang An, ánh mắt đầy ẩn ý. "Đúng là có những người 'say xe' thì không chịu được 'rung lắc' mạnh nhỉ, An?"

An không ngước lên, chỉ nép chặt vào Tùng hơn nữa. Tùng, không hiểu hết ý tứ sâu xa, chỉ đơn giản nghĩ rằng trên xe đã diễn ra một màn đùa cợt ồn ào. Anh ôm lấy vợ, xoa nhẹ lưng nàng.
"Thôi không sao. Để chút nữa anh sẽ đi chậm hơn. Vào nghỉ một lát cho khỏe rồi mình đi tiếp nhé."

An chỉ khẽ gật đầu, nàng biết rằng "cơn say xe" này sẽ không dễ dàng qua đi như vậy. Ánh nhìn đầy hàm ý của Hoàng như lời hứa hẹn, rằng trò chơi trên chuyến xe này mới chỉ là màn khởi đầu.
 
Sửa lần cuối:
Chương 22:

Buổi tối ngày thứ hai buông xuống thung lũng, mang theo cái se lạnh của miền núi. Ngọn lửa trại lớn cháy bập bùng giữa sân, ném những chiếc bóng lập lòe lên những ngôi nhà sàn xung quanh. Sau bữa tối, những chai rượu ngô trong veo được chuyền tay nhau, thứ rượu mạnh làm gò má các cô gái ửng hồng và tiếng cười của đám đàn ông trở nên sảng khoái, không chút kiêng dè.

"Này, cái đợt trước đi Mộc Châu mới vui," Sơn nói lớn, giọng đã ngà ngà say, tay đang đặt trên đùi của Hương. "Đêm cuối bọn tao 'thắt chặt tình cảm anh em', em Hương chọn thằng Dũng, thế là sáng hôm sau thằng Dũng nó mặt mày xanh lét, kêu là em Hương nó vắt cho không còn một giọt."

Cả đám đàn ông phá lên cười. Hoàng quay sang tâm điểm của sự tò mò: An và Tùng. "Thế còn mày thì sao, Tùng? Hôm nay đã phá lệ mang 'vợ thật' đến đây rồi, có định tham gia truyền thống 'thắt chặt tình cảm' của bọn tao không?"

Tùng chỉ cười, nhấp một ngụm rượu. "Cái này thì tao không quyết được. Phải hỏi ý bà xã đã chứ." Anh ta quay sang An, đẩy quả bóng về phía nàng.

Mọi ánh mắt đổ dồn về An. Những lời bình phẩm trần trụi bắt đầu.

"Công nhận anh Tùng có vợ đẹp thật," Dũng lên tiếng trước, ánh mắt trắng trợn dán vào vòng ba của An, lúc này đang được tôn lên bởi chiếc quần jean bó sát. "Chị An mặc đồ bó thế này, em cứ tò mò không biết bên dưới lớp quần có gì hot không."

Hoàng cười lớn, vỗ đùi phụ họa. "Ừ công nhận! Hôm đầu gặp tao đã choáng rồi. Nhìn cặp lốp của em An to tròn thế kia, tao còn tưởng thằng Tùng mới tuyển được partner ngon, phen này anh em sắp được thưởng thức rồi chứ."

Sơn cũng không kém cạnh, anh ta nhìn cô bé Hiền đang ngồi rụt rè cạnh ông Tuấn. "Mà nói đến lần đầu, em Hiền năm nay mới tốt nghiệp cấp ba nhỉ? Lần đầu tham gia chuyến này có thấy vui không em?" Anh ta cười đầy ẩn ý. "Anh nghĩ em sẽ mong chờ ngày cuối lắm đây. Nhìn em tươi non mơn mởn thế này, không biết ngày thường 'trâu già' như bác Tuấn có 'cày' nổi không thế?"

Ông Tuấn phá lên cười ha hả, giọng cười sang sảng đầy tự mãn. Lão vỗ mạnh vào đùi Hiền khiến cô bé giật nảy mình, rồi vòng tay qua siết lấy eo cô bé, kéo sát vào người mình một cách đầy chiếm hữu.

"Mày cứ khinh tao!" lão nói, giọng khàn khàn nhưng đầy uy lực. "Tao già, nhưng tao biết cách chiều chuộng. Hiền nhà tao còn non tơ, dễ sướng lắm, đụng vào đâu là run lên ở đó."

Lão ngả người ra, nhìn một lượt đám đàn ông trẻ tuổi với ánh mắt thách thức. "Thế này đi, cho nó có tí gia vị. Đêm cuối, thằng nào trong bọn mày 'cày' Hiền mà phá được kỷ lục năm lần lên đỉnh... tao thưởng nóng mỗi thằng chục triệu uống rượu! Hahaha!"

Lão cúi xuống nhìn Hiền, cô bé đáng tuổi con gái lão đang run rẩy trong vòng tay mình, rồi khoái trá nói, giọng gần như thì thầm vào tai cô.

"Phải không em?"

Câu hỏi không chờ đợi câu trả lời đó khiến khuôn mặt Hiền đỏ bừng lên. Cô bé cúi gằm mặt xuống, không dám nhìn ai, cơ thể cứng đờ trong vòng tay của ông Tuấn, hoàn toàn tương phản với những lời khoe khoang tục tĩu vừa được thốt ra. Cả đám đàn ông lại được một mẻ cười khoái trá.

Giữa những tiếng cười tục tĩu đó, Diệp cũng lả lơi hướng về phía Tùng. "Em thì chỉ tò mò không biết anh Tùng có 'khỏe' không thôi. Giữ được một người đẹp như chị An chắc phải vất vả lắm nhỉ? Chị An ơi, đêm cuối chị có 'nhường' anh Tùng cho bọn em không?"

Tất cả những lời nói đó, như những mũi dùi, đồng loạt chĩa thẳng vào An. Thay vì tỏ ra sốc hay ngượng ngùng, nàng chỉ nhấp một ngụm rượu, nở một nụ cười có phần bí ẩn, và đáp lại câu hỏi ban đầu của Hoàng.

Nàng nhìn thẳng vào Hoàng, giọng thong thả. "Truyền thống 'thắt chặt tình cảm' thì tất nhiên là tốt rồi. Về phần em thì phải đủ tình cảm mới thắt được chứ."

Câu nói như vừa vạch ra một ranh giới rõ ràng. Trước khi ai kịp phản ứng, nàng liếc nhìn Tùng, rồi lại nhìn cả đám phụ nữ đang chờ đợi.

"Còn về phần anh Tùng nhà em á? Khéo còn cân được hết các chị em ở đây ấy chứ."

Câu nói cả nhóm ồ lên thích thú. Hoàng cười lớn, chỉ tay vào Tùng. "Nghe chưa Tùng? Vợ mày đã lên tiếng bảo kê cho mày rồi đấy!" Rồi anh ta quay sang An, ánh mắt đầy ẩn ý. "Còn bọn anh, thì chắc từ giờ phải cố gắng 'thắt chặt tình cảm' với em An thôi nhỉ."

Những tiếng cười rộ lên, đầy hàm ý. Tùng chỉ cười, vòng tay qua ôm lấy eo An, một cái ôm đầy sở hữu.

Cuộc đối đáp đã biến An từ "vật thể lạ" thành "nữ hoàng" của bữa tiệc. Nhưng đằng sau nụ cười tự tin đó, An cảm thấy cơ thể mình đang dần nóng lên. Cảnh tượng trong xe bán tải, những lời nói trần trụi này, và cả lời thách thức do chính mình nói ra, tất cả đang khuấy động "vết ngứa" trong nàng. Nàng vừa tận hưởng cảm giác làm chủ cuộc chơi, vừa cảm thấy một cơn bứt rứt ngày càng lớn.

Đến khi cảm thấy mình không thể kiểm soát được phản ứng của cơ thể thêm nữa, nàng quyết định rút lui. "Em hơi mệt, chắc do rượu," nàng thì thầm vào tai Tùng. "Em xin phép vào nghỉ trước nhé."

"Ừ, em vào nghỉ đi,"
Tùng đáp. Ánh mắt anh ta có một tia nhìn khó đoán khi nàng đứng dậy rời đi, bỏ lại sau lưng những tiếng cười nói vẫn còn đang rôm rả.

Gian phòng riêng của họ chỉ là một không gian được ngăn ra bởi những tấm vách tre và một tấm rèm vải. An nằm xuống tấm nệm dày trải trên sàn gỗ. Nàng không ngủ ngay. Nàng chờ đợi. Cơn đói cồn cào được khuấy động từ bữa tiệc vẫn đang gào thét, và đêm nay, nàng muốn nó được thỏa mãn bởi người đàn ông duy nhất nàng tin tưởng.

Một lúc lâu sau, Tùng bước vào, người đã nồng nặc mùi rượu. Anh lảo đảo nằm xuống bên cạnh nàng, kéo vợ vào lòng.
"Sao chưa ngủ?" anh thì thầm, giọng đã ngà ngà say.

"Đợi anh," nàng đáp, giọng cũng đầy khêu gợi. Nàng chủ động hôn lên môi anh, bàn tay không yên phận bắt đầu trượt xuống dưới lớp áo phông, mơn trớn trên lồng ngực rắn chắc. Nàng muốn anh, muốn sự quen thuộc mạnh mẽ của anh để dập tắt những hình ảnh xa lạ đang nhảy múa trong đầu.

Tùng cũng đáp lại, nhưng nụ hôn của anh nặng nề và thiếu tập trung. Anh lẩm bẩm điều gì đó không rõ, rồi bàn tay đang vuốt ve lưng nàng bỗng dừng lại. Vài giây sau, An nghe thấy tiếng thở đều đều, sâu và nặng trĩu của anh. Anh đã ngủ thiếp đi.

Nàng nằm đó, trong vòng tay chồng, nhưng lại cảm thấy cô đơn hơn bao giờ hết. Sự hụt hẫng biến cơn đói khát thành một nỗi bực bội, bức bối. Cơ thể nàng nóng ran, hạ bộ căng tức, ẩm ướt, nhưng không có cách nào giải tỏa. Nàng nhẹ nhàng gỡ tay Tùng ra, nằm quay lưng lại với anh, cuộn mình trong nỗi thất vọng.

Thời gian trôi đi, có lẽ hàng giờ đồng hồ. Nàng vẫn thao thức, bị giam cầm bởi ham muốn không được đáp lại. Âm thanh bên ngoài đã tắt hẳn. Cả nhà sàn đã chìm sâu vào giấc ngủ. Chỉ có nàng và cơn đói của nàng vẫn còn thức.

Và đúng lúc đó, nàng nghe thấy chúng.

Giữa sự tĩnh lặng tuyệt đối của đêm khuya, những tiếng động đó trở nên rõ ràng đến đáng sợ. Rất khẽ, nhưng gần hơn nhiều so với tiếng ồn ào lúc trước. Tiếng rên rỉ bị kìm nén của người phụ nữ, cố gắng không phát ra thành lời nhưng thất bại. Rồi đến tiếng da thịt va chạm ẩm ướt, một nhịp điệu chậm rãi, có chủ đích.

Chúng phát ra từ ngay phía bên kia tấm vách tre.

Sự tò mò lập tức dập tắt mọi ham muốn tự thỏa mãn. Nàng rút tay ra, nín thở lắng nghe. Tim nàng bắt đầu đập nhanh hơn. Nàng nhẹ nhàng rời khỏi giường, đi chân trần trên sàn gỗ mát lạnh. Nàng lách qua tấm rèm che, tiến về phía góc khuất của ban công chung, nơi bóng tối dày đặc hơn.

Từ đây, qua một khe hở lớn giữa những tấm vách tre, nàng có một tầm nhìn hoàn hảo vào khu vực sinh hoạt bên trong. Đèn ở đó không tắt hẳn mà chỉ để lại một ngọn đèn vàng, đủ để nhìn rõ mọi thứ như một sân khấu mờ ảo. Trên một tấm nệm trải sàn, Sơn đang thúc từ phía sau vào Hiền. Gương mặt cô bé Hiền có phần ngượng ngùng, thỉnh thoảng lại cắn môi để ngăn tiếng rên bật ra.

Ngay lúc An đang mải mê quan sát, một bàn tay từ bóng tối phía sau bất ngờ bịt chặt lấy miệng nàng.

Hoảng loạn. Một tiếng "ưm..." tắc nghẹn. Cánh tay còn lại rắn như thép siết ngang eo, kéo ngược nàng vào một góc tối hơn, áp chặt vào một cây cột gỗ. Nàng không biết đó là ai. Người đàn ông này cao lớn, và nồng nặc mùi rượu. Hắn không nói một lời. Bàn tay đang bịt miệng nàng quá mạnh. Hắn ghì chặt nàng vào cột gỗ. Một tay vẫn khóa chặt miệng nàng, tay kia của hắn luồn thẳng vào bên trong chiếc quần ngủ của nàng từ phía trước. Những ngón tay thô ráp của hắn trượt qua lớp lông mu mềm mại, tìm đến khe âm đạo đã ướt đẫm và bắt đầu khuấy động.

Bản năng Some Swing Cuckold NTR-1.gif


Cảm giác bất lực hòa cùng cơn khoái cảm bị ép buộc khiến đầu óc nàng quay cuồng. Cuối cùng, nàng ngừng chống cự. Hai tay nàng bám chặt vào cây cột gỗ phía trước để giữ thăng bằng. Cơ thể nàng đã đầu hàng.

Kẻ lạ mặt hiểu tín hiệu đó. Hắn rút những ngón tay ra. Im lặng. Chỉ có tiếng khóa kéo quần sột soạt bị kiềm nén. Hắn dùng một tay kéo mạnh chiếc quần ngủ của nàng xuống đến đầu gối. Rồi nàng cảm nhận được một vật nóng hổi, cương cứng đang kê ngay cửa mình. Hắn máy móc tìm cách đưa dương vật vào.

Bản năng Some Swing Cuckold NTR-2.gif


Trong vô thức, nàng cũng ưỡn nhẹ mông ra sau.

Kẻ lạ mặt lập tức đáp lại. Hắn bắt đầu tiến vào. Thật chậm, nhưng đầy chủ đích. Cảm giác căng tức đến gần như đau đớn.
Rồi không còn muốn chờ đợi nữa. Với một cú thúc mạnh và dứt khoát, hắn lút sâu vào tận cùng. Toàn bộ âm đạo nàng bị căng ra đến giới hạn. An bật ra một tiếng nấc nghẹn. Hắn dừng lại một nhịp, như để cho nàng cảm nhận trọn vẹn sự xâm chiếm đó, rồi bắt đầu di chuyển, từng cú thúc chậm rãi, sâu đến tận cùng.


Đột nhiên, có tiếng sàn gỗ kẽo kẹt ở phía xa, ngay gần gian phòng của nàng và Tùng.

Cả An và kẻ đang xâm hại nàng đều khựng lại. Ngay lập tức, kẻ đó hành động. Hắn kéo tuột An, vẫn đang bị dính chặt lấy hắn bởi dương vật đang nằm sâu bên trong, vào một góc tối hơn ở cuối hành lang. Chuyển động đột ngột khiến An loạng choạng. Mất đi điểm tựa, hai tay nàng buộc phải bám chặt lấy cánh tay đang ôm eo mình để khỏi ngã.
Một bóng người bước ra. Là Tùng.

An cứng đờ. Khi nhận ra chồng mình đang tiến đến gần, kẻ lạ mặt bắt đầu hành động. Hắn buông tay ra khỏi miệng An, nhưng ngay lập tức luồn xuống phía dưới, những ngón tay thô ráp của hắn tìm đến hạt nhân đang sưng cứng của nàng và bắt đầu day miết. Đồng thời, hắn bắt đầu nhấp nhẹ từ phía sau.

An hoảng loạn tột độ. Không còn tay hắn bịt miệng, một tiếng rên sắp bật ra khỏi cổ họng. Nàng vội vàng đưa tay mình lên, tự bịt chặt lấy miệng, chỉ dám để lại những tiếng "ưm... hự..." nghẹn ngào.

Bản năng Some Swing Cuckold NTR-3.gif


Tùng dừng lại, ngay gần chỗ họ vừa đứng. Tỉnh dậy không thấy vợ đâu lại còn nghe thấy những âm thanh mờ ám từ khắp nơi. Anh ta bước lại gần khe hở vách tre và nhìn vào trong. Sau đó đứng im quan sát như vậy gần một lúc, thỉnh thoảng liếc nhìn về phía hàng lang tối.

Khoảng thời gian đó, An gần như ngừng thở. Cảm giác dương vật to lớn của kẻ lạ mặt đang đều đặn ra vào bên trong, ma sát vào những điểm nhạy cảm nhất. Đồng thời, những ngón tay của hắn đang tra tấn không ngừng ở bên ngoài, khiến hạ bộ nàng co giật liên hồi. Nỗi sợ hãi bị phát hiện hòa quyện với cơn khoái cảm không thể kiểm soát tạo ra một cảm giác nghẹn ngào đến mức muốn chết đi.

Và rồi, An nghe thấy Tùng lẩm bẩm một mình. Một lời thì thầm rất khẽ:
"Nghe cứ tưởng tiếng vợ mình."

Nói rồi, Tùng quay người, điềm nhiên bước vào trong, trở về giường ngủ.

Câu nói đó khiến cơ thể nàng như có một dòng điện chạy qua. Không còn nghĩ được gì nữa. Tay nàng buông lỏng khỏi miệng. Cổ họng nàng chỉ kịp bật ra một tiếng "Hự!" tắc nghẹn trước khi cơ thể bùng nổ. Âm đạo nàng co thắt lại một cách dữ dội, siết chặt lấy dương vật của kẻ lạ mặt.

Sự co giật mãnh liệt đó khiến hắn cũng không thể chịu đựng nổi. Hắn thở hắt ra một tiếng mạnh, dập thêm vài cú cuối cùng thật sâu, rồi phun ra một dòng dung dịch nóng bỏng ngập tràn bên trong nàng.

Bản năng Some Swing Cuckold NTR-4.gif


Hắn vẫn giữ yên như vậy một lúc lâu, ghì chặt lấy cơ thể đang mềm nhũn và run rẩy của An, rồi lặng lẽ rút ra, và nhanh chóng lẩn vào bóng tối.

An sụp xuống. Nàng quỳ trên sàn gỗ lạnh lẽo, hai chân bủn rủn, toàn thân run rẩy. Đầu óc nàng hoàn toàn trống rỗng. Cảm giác tinh dịch nóng bỏng của một người đàn ông lạ đang ngập tràn bên trong.

Nàng cố gắng định thần lại trong vài giây. Rồi, như một cỗ máy, liền vội vàng kéo chiếc quần ngủ xộc xệch lên. Lảo đảo đứng dậy chạy trốn khỏi góc tối đó và quay trở về gian phòng, nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh Tùng, người đã tiếp tục ngủ say.
Nàng nằm đó, cứng đờ, ánh mắt mở to nhìn thẳng vào bóng tối. Nàng đã bị xâm hại ngay khi chồng mình chỉ cách đó vài bước chân. Nàng nên cảm thấy ghê tởm, nên tìm ra kẻ đó là ai.

Ai là kẻ đó? Sơn? Hoàng? Dũng? Hay ông Tuấn?

Nàng lướt qua từng gương mặt. Nhưng rồi, nàng nghĩ đến cảm giác khác, len lỏi vào, mạnh mẽ hơn tất cả. Cơn cực khoái đó. Cái cách âm đạo nàng co thắt lại một cách dữ dội, siết chặt lấy kẻ lạ mặt khi nghe thấy câu nói của Tùng. Nàng đã lên đỉnh, cả vì khoái cảm, lẫn sự kết hợp bệnh hoạn của nỗi sợ, bất lực và cả phản bội

Việc biết được hắn là ai sẽ phá hỏng tất cả. Nó sẽ biến một trải nghiệm nhục dục thuần túy thành một mối quan hệ cá nhân phiền phức. Không. Nàng không muốn biết.

Được thôi.

Nếu họ muốn chơi. Nàng sẽ chơi.

Rồi An bắt đầu chìm vào giấc ngủ
 
Sửa lần cuối:
Chương 23:

An thức dậy khi những tia nắng đầu tiên vừa kịp xuyên qua lớp rèm vải mỏng. Nàng nhẹ nhàng rời khỏi giường tiến vào nhà vệ sinh, bình thản gột rửa đi mọi dấu vết của đêm qua dưới dòng nước lạnh. Khi trở lại, nàng dành nhiều thời gian hơn để trang điểm, kỹ lưỡng che đi quầng thâm dưới mắt bằng một lớp kem nền hoàn hảo. Nàng chọn một chiếc áo phông cổ trễ hơn một chút so với thường ngày.

Bữa sáng được dọn ra trên một chiếc bàn gỗ dài ngoài hiên nhà sàn. Nắng sớm xuyên qua tán lá cây mận, tạo thành những đốm sáng nhảy múa trên mấy bát xôi nếp nương bốc khói và những đĩa trứng ốp la vàng ươm, cháy cạnh. Không khí buổi sớm vùng cao trong lành, mát rượi, nhưng xung quanh chiếc bàn này, nó đã bắt đầu đặc quánh lại bởi những ánh nhìn và sự mong chờ không che giấu.

An ngồi đó, bình thản và tao nhã một cách lạc lõng, như một nữ hoàng vô tình lạc vào giữa một bộ lạc hoang dã. Khi Tùng đứng dậy, cầm điện thoại đi ra ngoài hành lang để tìm sóng, mọi tiếng cười đùa im bặt. Một sự tĩnh lặng đầy chủ đích bao trùm lấy không gian. "Bầy sói" đã đánh hơi thấy con mồi bị bỏ lại một mình, tách ra khỏi sự bảo vệ của con đực đầu đàn.
Sự im lặng kéo dài đúng ba giây.

Sơn, gã đàn ông có cặp mắt gian xảo nhất, là kẻ nổ phát súng đầu tiên. Hắn ngồi đối diện, nhếch một bên mép cười, ánh mắt gian xảo liếc xuống dưới gầm bàn, nơi An thừa biết tay hắn đang không yên phận, lần mò trên cặp đùi căng mẩy bọc trong chiếc quần short ngắn cũn của Diệp.

"Hôm qua đi cả ngày chắc mệt lắm nhỉ An?, Đã hết say xe chưa?" Giọng hắn đầy ẩn ý, như một câu hỏi thăm nhưng thực chất là một sự dò xét.

Ngồi cạnh Sơn, Diệp khúc khích cười, bờ vai run lên một cách cố tình, như thể vừa bị cù vào một chỗ nhạy cảm, ánh mắt lả lơi nhìn An.

An không vội trả lời. Nàng tao nhã dùng dĩa xắn một miếng trứng ốp la, cố tình để phần lòng đào ứa ra, vàng óng và sền sệt. Nàng đưa lên miệng, chậm rãi thưởng thức, đôi môi hồng khẽ mút nhẹ chiếc dĩa kim loại một cách mời gọi, mắt vẫn không nhìn Sơn. Chỉ sau khi đã nuốt xong, nàng mới ngẩng lên, nhìn thẳng vào mắt hắn, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười vừa lười biếng vừa đầy thách thức.

"Cũng hơi mỏi người," nàng nói, giọng như đang ngái ngủ. "Nhưng mà chắc không mỏi bằng anh đâu nhỉ? Hình như đêm qua anh còn 'hoạt động' cùng em Hiền đến khuya mà."

Câu đáp trả sắc lẹm và trực diện của nàng khiến mọi ánh mắt trên bàn dồn về phía Hiền. Cô bé đang cố gắng húp miếng cháo nóng, nghe vậy liền sặc sụa, ho lụ khụ, mặt mũi đỏ bừng lên như quả gấc chín, không dám ngẩng đầu lên. Sơn khựng lại một giây trước khi phá lên cười ha hả, sảng khoái, vỗ đùi đen đét.

"Haha, em dâu cũng tinh phết nhỉ! Đúng là vợ thằng Tùng có khác! Cái gì cũng nhạy bén." Hắn cố tình nhấn mạnh từ cuối, liếc nhìn xuống ngực nàng.

Hoàng, ngồi ngay cạnh An, chớp lấy cơ hội. Hắn khẽ dịch người lại gần, gần đến mức đầu gối của hắn chạm nhẹ vào đùi nàng. Mùi nước hoa nam nồng nặc xộc thẳng vào mũi An, lấn át hương trà thoang thoảng.

"Chắc tối qua được chồng 'xoa bóp' kỹ càng rồi nên sáng nay mới tươi thế này chứ gì?" Hắn thì thầm, giọng khàn khàn, cố tình để hơi thở lướt qua vành tai nàng. "Anh em ở đây nhìn mà thấy thèm theo."

An không lùi lại. Nàng chỉ liếc mắt sang Hoàng, mang theo một tia khiêu khích.

"Chồng em thì cũng nhiệt tình lắm," nàng đáp, giọng cũng hạ thấp xuống thì thầm. "Nhưng em nghe nói 'kỹ thuật' của anh Hoàng mới là đỉnh cao. Không biết có đúng không nhỉ?"

Dũng, chàng thiếu gia trẻ tuổi, cứ chờ đến lượt mình nói xong không thể kiềm chế nữa. Hắn nhìn An không hề che giấu, ánh mắt háo hức trần trụi lướt từ khuôn ngực đang lấp ló của An xuống cặp mông tròn trịa. Cậu ta nuốt nước bọt một cách lộ liễu.

"Ôi thôi! Nhìn chị An ngon thế này, nếu không phải vợ anh Tùng thì thật sự là em không để yên được đâu," cậu ta nói, giọng bốc đồng. "Nhưng mà... nếu chị cho phép, thì 'thằng em' của em luôn sẵn sàng phục vụ ạ."

An bật cười, một tiếng cười trong trẻo đầy vẻ trịch thượng, hướng về phía Dũng. "Em còn trẻ thế này, khéo lại không đủ 'kinh nghiệm' đâu. Sợ làm chị mất hứng."

Câu chê bai công khai khiến mặt Dũng đỏ lên, nhưng lại làm đám đàn ông còn lại cười khoái trá. Sơn, thấy Dũng bị "dìm hàng", liền lên tiếng.

"Nó trẻ người nhưng không non dạ đâu em dâu. 'Đồ nghề' của nó cũng không phải dạng vừa đâu," Sơn cười nham nhở, đưa mắt nhìn xuống đũng quần Dũng. "Em cứ thử 'cưỡi' một lần xem, khéo lại nghiện không dứt ra được ấy chứ."

Không khí đã trở nên hoàn toàn trần trụi. Ngay cả ông Tuấn, người từ đầu vẫn tỏ ra trầm lắng, cũng lên tiếng. Lão đặt ly trà xuống bàn cộp một tiếng, giọng khàn khàn đầy uy lực, ánh mắt lão dán vào khe ngực lấp ló của An.

"Nếu nói về kinh nghiệm," lão nói, "thì mấy thằng này còn phải gọi tao bằng cụ nhé. Em cứ yên tâm, anh biết cách làm cho phụ nữ 'ra nước' như thế nào. Anh sẽ không làm em mất hứng đâu."

Bầu không khí giờ đây đã biến thành một màn chào hàng công khai. Bốn người đàn ông, bốn lời đề nghị. Ánh mắt họ dán vào An, chờ đợi.

Hoàng, với vai trò thủ lĩnh, quyết định chốt hạ. Hắn nhìn An, rồi lại nhìn ba người đàn ông còn lại, giọng đầy vẻ tính toán.

"Công nhận," hắn gật gù, "em An nhà mình 'nước nôi' dồi dào thế này, lại còn 'khỏe' nữa, khéo đêm nay phải cả bốn anh em mình hợp sức lại mới đủ 'tưới' cho em ấy ấy nhỉ?"

Lời đề nghị thô thiển đã được tung ra chỉ chờ người đáp.

An không cười ngay. Nàng chỉ tao nhã nhấp một ngụm trà, rồi chậm rãi đặt tách trà xuống bàn, một tiếng "cách" nhỏ vang lên trong sự tĩnh lặng. Đôi mắt nàng lướt qua bốn người đàn ông một cách chậm rãi, đánh giá từ Hoàng tự mãn, Sơn gian xảo, Dũng hừng hực, cho đến ông Tuấn già dặn, rồi nở một nụ cười vừa ngọt ngào vừa có phần coi thường.

"Chỉ sợ," nàng nói, giọng nhẹ như không, nhưng từng từ lại sắc lẹm, "bốn người mà lại không bằng một người nhà em, thì lại mất công em 'hướng dẫn' từ đầu."

Nàng ngừng lại một nhịp, từng lời ngấm vào không khí. Rồi, nàng cầm tách trà lên lần nữa, ánh mắt trở nên mơ màng, đầy ẩn ý.

"Nhưng mà," nàng nói tiếp, giọng lả lơi, "em thấy 'tình cảm' chưa được 'thắt chặt lắm', nên giờ em cũng không có hứng 'hướng dẫn' đâu."

Nói xong, nàng nhấp thêm một ngụm trà, mắt nhìn ra xa xăm, hoàn toàn phớt lờ sự căng thẳng mà mình vừa tạo ra.

Câu trả lời đầy ẩn ý đó, như một quả bom nổ tung giữa bàn tiệc. Sau một giây sững sờ, cả bốn người đàn ông đồng loạt phá lên cười, một tràng cười lớn đầy phấn khích, thán phục và ham muốn.

Hoàng là người cười to nhất, hắn vỗ mạnh lên bàn. "Haha! Được! Rất được! Công nhận vợ thằng Tùng lợi hại thật!"

Hắn quay sang ba người còn lại, giọng đầy vẻ hào hứng. "Nghe chưa anh em? Muốn được 'hướng dẫn' thì phải cố gắng lấy lòng vợ chồng nhà nó đấy! Tối nay anh em mình phải thể hiện hết mình thôi!"

Đúng lúc đó, Tùng quay trở lại. Anh vừa đi vừa nói: "Xin lỗi mọi người, có chút việc đột xuất." Thấy không khí đang vui vẻ lạ thường, anh ngạc nhiên hỏi. "Có chuyện gì mà vui thế?"

Cả nhóm im bặt rồi lại phá lên cười đầy bí ẩn. Hoàng là người lên tiếng, giọng đầy vẻ trêu chọc. "Không có gì. Bọn tao chỉ đang 'thẩm định' giúp mày xem vợ mày có đủ tiêu chuẩn để tham gia hội không thôi. Công nhận vợ mày lợi hại thật đấy Tùng ạ!"
Tùng không hiểu gì, chỉ cười theo, ánh mắt nhìn vợ đầy dò hỏi.

An đứng dậy, bước tới bên cạnh Tùng, khoác tay anh một cách đầy tình cảm. Nàng quay lại nhìn cả nhóm, đặc biệt là bốn người đàn ông, rồi nở một nụ cười của người chiến thắng.

"Em chỉ nói với mọi người là," nàng nói, giọng ngọt ngào nhưng đầy sự khẳng định, "kinh nghiệm của các anh có 'điêu luyện' thế nào, thì cũng không thể bằng chồng em được đâu."

Câu nói đó, vừa như một lời "chốt hạ" câu chuyện vừa rồi. Tùng nghe vậy, nở một nụ cười mãn nguyện và tự hào, chẳng hề hay biết về cơn bão ngầm vừa lướt qua.
 
Hnay vẫn đang rảnh ở nhà cố gắng chiều cho các bác thêm 1 2 chương nữa
Các bác nào đọc thấy mà muốn donate tác giả thì em sẵn sàng nhận nhé ạ, dạo này hơi đói :D
 
anime sex
cliphot
Back
Top