Chương 1: Khởi đầu mới
Tôi tên là Vũ Khắc Điệp 25 tuổi, tôi đang sống tại thành phố Hồ Chí Minh năm 2025. Một ngày nọ khi tôi đang leo núi Bà Đen ở Tây Ninh. Bỗng tôi nghe một tiếng động lớn như sấm sét ở khu vực sườn núi. Tôi vội vàng đến đó xem, thì ra đó là một cổ máy kỳ dị có hình dạng một cái chuông, trên nó còn có dấu hiệu của phát xít Đức.
Tôi sửng sốt, lẽ nào thời đại này mà phát xít Đức vẫn còn tồn tại. Tôi bạo gan tiến sát đến gần. Một cánh cửa đã bị bung ra, bên trong là 2 người châu Âu mặc quân phục Đức đang thoi thóp. Tôi vội bước vào và hỏi họ có sao không.
Một người còn sống nhìn thấy tôi và nói "Hilfe! Bitte helfen Sie mir." Tôi cũng biết sơ sơ tiếng Đức và nói "Ich bin Vietnamesin. Wer bist du?" (Có nghĩa là tôi là người Việt Nam. Các bạn là ai?).
Tên người Đức lẩm bẩm và chỉ tay vào bảng điều khiển và nói "Wunderwaffe !". Tôi không hiểu ý ông ta đang nói gì. Bèn tiến đến bảng điều khiển. Đó là một loại máy móc kỳ lại với nhiều đồng hồ, chi chít tiếng Đức tôi không hiểu nổi. Chỉ có một cái đồng hồ khiến tôi chú ý đó là con số 81.
Nhìn đến đây đầu tôi bắt đầu hiểu ra vấn đề, đây có lẽ là một cổ máy vượt thòi gian của phát xít Đức đang thử nghiệm. Con số 81 nếu trừ với thời hiện tại sẽ ra số 1944 rất phù hợp với thời gian chiến tranh thế giới thứ hai. Thấy có một cái nút đỏ chớp nháy, tôi không nhịn được sự tò mò và bấm vào. Bỗng nhiên con số tăng lên nhảy vọt nhanh chóng từ 81 lên 225. Tên Đức bỗng trợn to mắt và hét lớn "NEIN !!!!"
Cánh cửa sau lưng tôi đóng sầm lại, một tiếng động lớn khủng khiếp nổ lên. Một luồng ánh sáng trắng bao trùm lấy tôi và tôi bất tỉnh.
Sau một hồi lâu, tôi mở mắt tỉnh dậy. Và thấy xung quanh là những y bác sĩ người châu Âu và quân đội. Họ nói "He is waking up !" tôi nhìn xung quanh thấy một bệnh viện với trang thiết bị vô cùng hiện đại. Ai nấy đều mặc bộ đồ bảo hộ và cầm trên tay các loại ipad trong suốt có cảm ứng.
Một người đến gần tôi cùng với một người châu Á có lẽ là phiên dịch. Họ nói gì đó và bảo anh ta dịch lại cho tôi, "chào anh, rất vui khi thấy anh vẫn còn sống, những người bạn đồng hành của anh đều đã chết hết rồi, anh có thể nói cho chúng tôi biết chuyện gì đã xãy ra với anh được không?"
"Tôi không biết, tôi không rõ nữa, tôi vừa vào một vật thể bay có hình cái chuông, và dấu hiệu chữ thập ngoặc của phát xít Đức. Tôi bấm bừa cái nút thì nó dẫn tôi đến đây."
Cám ơn anh đã giúp chúng tôi tìm thấy bí mật của 'Die Glocke' đó là cổ máy thời gian do Đức cố gắng chế tạo để du hành thời gian. Nhờ anh đưa nguyên mẫu này đến nước Mỹ chúng tôi mới có cái để nghiên cứu. Một ngày nào đó người Mỹ chúng tôi sẽ hoàn thiện cỗ máy thời gian này.
Tôi vừa nghe được loáng thoáng "Time Machine" (Cổ máy thời gian) đầu óc tôi bỗng bấn loạn. Tôi vội vàng hỏi người phiên dịch đây là đâu và thời gian nào.
Người phiên dịch mĩm cười nói, đây là New York, Hoa Kỳ. Anh đang ở năm 2169.
(Còn tiếp)