lc88
mb66
i9bet
surewin
ho88

Truyện LL - Chiếc áo dài cũ

Phần 21: Kịch Bản Trên Ghế Sofa

Tối thứ Sáu, Hùng đi công viên với bạn bè như đã hẹn. Căn nhà của Bà Thu trở thành một sân khấu, chỉ dành cho hai mẹ con họ. Khi Lan chuông cửa, Bà Thu đã đứng chờ, trái tim đập loạn nhịp. Bà ta mở cửa, và Lan ngay lập tức nín thở.

Trước mặt cô là một bà chủ đầy quyền lực. Bà Thu mặc bộ đồ nội y màu đỏ mà cô đã thấy trong ảnh. Hai chiếc dây manh mảnh của chiếc áo ngực ôm lấy bờ vai gầy, đẩy đôi ngực lên đầy kiêu hãnh. Chiếc quần string nhỏ xíu chỉ đủ che đi cái lồn, để lộ hai bên mông trắng nõn. Bà ta không trang điểm nhiều, chỉ thoa một son môi đỏ au, nhưng vẻ đẹp của bà ta tonight còn sắc sảo hơn gấp nhiều lần.

Lan mặc một chiếc váy đen đơn giản, không nội y, như một nô lệ đang chờ đợi mệnh lệnh của bà chủ.

Cô bước vào, đóng cửa lại. Không ai nói gì. Bà Thu chỉ đưa tay ra, chỉ vào chiếc thảm ở giữa phòng khách. Lan hiểu ý. Cô cúi đầu, quỳ gối xuống trên chiếc thảm mềm mại, hai mắt nhìn xuống sàn, thể hiện sự phục tùng tuyệt đối.

Bà Thu đi vòng quanh cô, như một bà chủ đang kiểm tra hàng hóa của mình. Bà ta dùng mũi giày nhẹ nhàng nâng cằm Lan lên.

"Tối nay," bà ta nói, giọng trầm và lạnh lùng. "Con sẽ làm mọi thứ mẹ nói. Có hiểu không?"

"Vâng, con hiểu, mẹ ơi," Lan đáp, giọng run run vì phấn khích.

"Trước hết," Bà Thu ngồi xuống chiếc ghế sofa bọc da, vắt chéo chân. "Mẹ đang mỏi chân. Liếm sạch nó đi cho mẹ."

Đây là một trong những tưởng tượng của họ. Nhưng Bà Thu nghĩ rằng nó sẽ chỉ dừng lại ở đó, chỉ là một màn khởi đầu. Cô không ngờ con gái mình lại nghiêm túc đến vậy.

Lan không do dự. Cô bò về phía mẹ, cúi đầu xuống, hôn lên mũi giày cao gót của bà. Rồi cô cẩn thận tháo chiếc giày ra, để lộ đôi bàn chân trắng hồng, được chăm sóc kỹ lưỡng. Cô hôn lên mu bàn chân, rồi đưa lưỡi ra, liếm một đường dài từ gót đến các ngón chân.

"À..." Bà Thu rên lên một tiếng, một âm thanh đầy ngạc nhiên và khoái cảm. Cô không ngờ cảm giác thật lại khác lạ và sung sướng đến vậy.

Lan bắt đầu công việc của mình. Cô ngậm từng ngón chân của mẹ vào miệng, dùng lưỡi liếm nhẹ kẽ giữa các ngón chân, mút chúng một cách dịu dàng. Bà Thu nhìn con gái mình, một cô gái xinh đẹp, đang quỳ gối dưới chân mình, đang tôn thờ cơ thể bà ta. Một cảm giác quyền lực chưa từng có trào dâng trong lòng bà ta, làm cho cái lồn của bà ta bắt đầu ẩm ướt.

"Được lắm," Bà Thu nói, giọng hơi khàn đi. "Bây giờ, hôn lên đùi mẹ."

Lan vâng lời. Cô hôn lên những ngón chân, rồi liếm dần lên mắt cá, lên bắp chân, đến đùi trong. Bà Thu mặc một chiếc váy ngủ ngắn, và Lan có thể cảm nhận được hơi ấm từ làn da bà.

"Con à," Bà Thu thở dốc. "Con có muốn... làm những thứ chúng ta đã chat không?"

Lan ngẩng đầu lên, mắt cô sáng rực, đầy khao khát. "Con muốn, mẹ ơi. Con muốn tất cả. Con muốn được làm mẹ sướng bằng mọi cách."

Bà Thu run lên. "Nhưng... mẹ chỉ tưởng tượng thôi. Con có nghĩ là... là lạ lùng không?"

"Không hề lạ lùng," Lan nói, giọng đầy quả quyết. "Đó là tình yêu của chúng ta. Mẹ à, hãy để con làm. Hãy để con biến những tưởng tượng của chúng ta thành sự thật."

Nói rồi, cô dùng tay, nhẹ nhàng xốc váy ngủ của mẹ lên. Bà Thu không phản kháng. Bà ta chỉ thở dốc, để mặc cho con gái mình làm gì. Lan liếm lên cái bắp đùi trắng nõn, rồi đến viền quần lót. Mùi của cái lồn, ẩm ướt và nồng nàn, xộc vào mũi cô.

"Chổng mông ra đi, mẹ ơi," Lan thì thầm.

Bà Thu làm theo. Bà ta đứng lên, chống hai tay vào thành ghế sofa, đưa cái mông tròn trịa ra phía trước, vẫn đang được che chắn bởi mảnh vải ren mỏng manh của chiếc quần lót.

Lan quỳ xuống sau lưng mẹ. Cô không vội vàng. Cô đặt hai tay lên cái mông của mẹ, xoa nhẹ. Rồi cô cúi xuống, đưa mặt vào giữa hai kẽ mông, hít một hơi thật sâu mùi của mẹ. Sau đó, cô đưa lưỡi ra, liếm nhẹ lên mảnh vải đang che cái lỗ đít.

"À... Lan... con ơi..." Bà Thu rên lên, một cảm giác lạ lùng và tội lỗi làm bà ta run rẩy. Cô chưa bao giờ bị chạm vào nơi đó.

Lan liếm qua lớp vải một lúc, rồi dùng răng, nhẹ nhàng cắn mông bà. "Mẹ có thích bị con liếm ở đây không?"

"Thích... ạ... con ơi... mẹ thích..."

Lan từ từ kéo mảnh vải của chiếc quần lót sang một bên, để lộ cái lỗ đít nhỏ hẹp và màu hồng. Cô đưa lưỡi ra, liếm trực tiếp vào đó.

"Á... á... con khốn... à... à..." Bà Thu la lên, hai chân mềm nhũn, suýt nữa thì ngã xuống.

Lan liếm cái lỗ đít của mẹ một lúc lâu, cho đến khi bà ta thở dốc không đều. Rồi cô kéo bà ta quay lại, đẩy bà ta ngồi xuống ghế sofa.

"Giờ thì đến lượt mẹ," Lan nói. Cô nằm ngửa ra thảm, hai chân dang rộng, đầu đặt lên đùi mẹ. "Mẹ hãy ngồi lên mặt con. Hãy để con liếm lồn mẹ."

Bà Thu làm theo. Bà ta quỳ gối lên mặt con gái, cái lồn ẩm ướt áp trực tiếp vào miệng Lan. Lan bắt đầu liếm, một cách điên cuồng. Bà Thu rên lên, bà ta cúi đầu xuống, và cũng bắt đầu liếm lại cái lồn của con gái.

Họ ở trong tư thế 69, trên sàn nhà phòng khách. Hai mẹ con, quấn lấy nhau, liếm lồn cho nhau, rên rỉ như hai con thú. Họ không còn là mẹ con. Họ là hai người tình, đang thực hiện kịch bản dâm dục nhất của riêng mình, và họ đang yêu từng khoảnh khắc của nó.
 

Phần 22: Bữa Tiệc Của Nước Bọt

Căn phòng khách chỉ còn lại tiếng rên rỉ và tiếng liếm mút điên cuồng. Hai thân thể quấn lấy nhau trong tư thế 69, trên chiếc thảm mềm mại. Bà Thu đang ngồi trên mặt con gái, cái lồn của bà ta đang được liếm một cách điêu luyện, và bà ta cũng đang đáp lại, liếm cái lồn non nớt của con gái mình.
Mùi của nước lồn, mùi của mồ hôi, và mùi của sự khao khát trộn lẫn vào nhau, tạo ra một thứ mùi kích thích đến điên người.
"Con ơi... à... à... con liếm mẹ giỏi quá..." Bà Thu rên lên, hai tay bám chặt vào mông con gái.
Lan không nói gì, cô chỉ liếm mạnh hơn, dùng lưỡi day vào cái hột le của mẹ, khiến bà ta run lên từng hồi.
"Con à... mẹ muốn... mẹ muốn con làm một việc cho mẹ," Bà Thu thở dốc, giọng nói ngập ngừng nhưng đầy quyền lực.
Lan tạm dừng lại, ngẩng đầu lên, miệng và cằm đều lấm lem. "Vâng, mẹ ơi, con nghe đây."
"Mẹ muốn... mẹ muốn con nuốt nước bọt của mẹ," bà ta nói, một câu nói thô tục nhưng lại phát ra từ một giọng đầy tình yêu. "Mẹ muốn nhổ vào miệng con gái mình, và muốn con nuốt nó. Con có dám không?"
"Con dám," Lan đáp, không một chút do dự. "Con là nô lệ của mẹ. Mẹ muốn con làm gì, con cũng làm. Mẹ cứ nhổ vào miệng con đi."
Bà Thu cúi người xuống, đối mặt với con gái. Bà ta nhìn vào đôi mắt đầy sự phục tùng của Lan, rồi từ từ nhổ một ngụm nước bọt đầy vào miệng con gái.
"Uống đi," bà ra lệnh.
Lan ngoan ngoãn nuốt xuống. "Cảm ơn mẹ đã cho con uống nước bọt của mẹ," cô nói, giọng nức nở.
Bà Thu mỉm cười một cách tà mị. Bà ta thích sự phục tùng này. Bà ta thích cảm giác mình là một bà chủ, một nữ hoàng.
"Được lắm," bà ta nói. "Giờ thì, con hãy làm cho mẹ một việc khác."
Bà ta đứng dậy, ngồi xuống ghế sofa, hai chân dang rộng. Cái lồn của bà ta, ẩm ướt và sưng húp, hiện ra đầy mời gọi.
"Con hãy đến đây," bà ta ra lệnh.
Lan bò đến bên cạnh, quỳ gối xuống trước mặt mẹ.
"Mẹ muốn con... nhổ nước bọt lên lồn mẹ," bà ta nói, giọng đầy khao khát. "Nhổ lên cái lồn dâm đãng này, rồi liếm nó sạch sẽ. Con có làm được không?"
"Con xin phép mẹ," Lan đáp.
Lan cúi người xuống, mặt áp gần vào cái lồn của mẹ. Cô hít một hơi thật sâu mùi của nó, rồi từ từ nhổ một ngụm nước bọt của mình lên hai mép thịt ẩm ướt. Nước bọt của cô, trong suốt và dính đặc, trượt dọc theo khe lồn, làm cho nó càng thêm bóng bẩy và mời gọi.
"Rồi sao nữa?" Bà Thu thở dốc.
"Con sẽ liếm nó, mẹ ơi," Lan thì thầm. "Con sẽ liếm sạch nước bọt của con, và cả nước lồn của mẹ."
Nói rồi, cô đưa lưỡi ra, liếm một đường dọc theo khe lồn, nuốt lấy cả nước bọt của chính mình và nước lồn của mẹ. Vị mặn của nước lồn hòa quyện với vị nhạt của nước bọt, tạo ra một hương vị lạ lùng mà cả hai đều nghiện.
"À... con ơi... à... à... con liếm giỏi quá..." Bà Thu rên lên, hai tay bấm chặt vào vai con gái.
Lan liếm một cách điên cuồng. Cô liếm hai mép thịt, liếm cái hột le, rồi đưa lưỡi vào trong. Bà Thu không thể chịu nổi nữa, bà ta ôm chặt lấy đầu con gái, đẩy cái lồn vào sâu hơn trong miệng cô.
"Con ơi... mẹ sắp ra rồi... à... à... uống hết đi... uống hết nước lồn của mẹ đi..."
Lan không làm mẹ thất vọng. Cô liếm mạnh hơn, dùng lưỡi day vào cái hột le. Rồi Bà Thu run lên, một dòng nước lồn nóng hổi phun ra, tẩm ướt cả mặt và miệng con gái. Lan uống lấy, nuốt xuống từng giọt, không để sót một giọt nào.
Sau khi làm cho mẹ sướng, Lan ngẩng đầu lên, mặt mày hớn hở. "Mẹ ơi, nước của mẹ ngon lắm."
Bà Thu kéo con gái dậy, hôn bà ta một cách sâu sắc. Bà ta có thể nếm thử chính mùi vị của mình trong miệng con gái, một vị mặn mà, một vị của sự dâm dục.
"Con gái của mẹ," bà ta thì thầm, "con là một con đĩ dâm đãng nhất mà mẹ từng gặp."
"Và mẹ là bà chủ dâm đãng nhất mà con từng phục vụ," Lan đáp lại.
Họ lại hôn nhau, một nụ hôn đầy mùi nước lồn và nước bọt. Họ biết, họ đã đi quá xa, quá sâu. Nhưng họ không hối hận. Vì họ đã tìm thấy nhau, trong cách dâm dục và tội lỗi nhất. Họ đã tìm thấy chính mình, trong vòng tay của nhau.
 
Phần 21: Kịch Bản Trên Ghế Sofa**

Tối thứ Sáu, Hùng đi công viên với bạn bè như đã hẹn. Căn nhà của Bà Thu trở thành một sân khấu, chỉ dành cho hai mẹ con họ. Khi Lan chuông cửa, Bà Thu đã đứng chờ, trái tim đập loạn nhịp. Bà ta mở cửa, và Lan ngay lập tức nín thở.

Trước mặt cô là một bà chủ đầy quyền lực. Bà Thu mặc bộ đồ nội y màu đỏ mà cô đã thấy trong ảnh. Hai chiếc dây manh mảnh của chiếc áo ngực ôm lấy bờ vai gầy, đẩy đôi ngực lên đầy kiêu hãnh. Chiếc quần string nhỏ xíu chỉ đủ che đi cái lồn, để lộ hai bên mông trắng nõn. Bà ta không trang điểm nhiều, chỉ thoa một son môi đỏ au, nhưng vẻ đẹp của bà ta tonight còn sắc sảo hơn gấp nhiều lần.

Lan mặc một chiếc váy đen đơn giản, không nội y, như một nô lệ đang chờ đợi mệnh lệnh của bà chủ.

Cô bước vào, đóng cửa lại. Không ai nói gì. Bà Thu chỉ đưa tay ra, chỉ vào chiếc thảm ở giữa phòng khách. Lan hiểu ý. Cô cúi đầu, quỳ gối xuống trên chiếc thảm mềm mại, hai mắt nhìn xuống sàn, thể hiện sự phục tùng tuyệt đối.

Bà Thu đi vòng quanh cô, như một bà chủ đang kiểm tra hàng hóa của mình. Bà ta dùng mũi giày nhẹ nhàng nâng cằm Lan lên.

"Tối nay," bà ta nói, giọng trầm và lạnh lùng. "Con sẽ làm mọi thứ mẹ nói. Có hiểu không?"

"Vâng, con hiểu, mẹ ơi," Lan đáp, giọng run run vì phấn khích.

"Trước hết," Bà Thu ngồi xuống chiếc ghế sofa bọc da, vắt chéo chân. "Mẹ đang mỏi chân. Liếm sạch nó đi cho mẹ."

Đây là một trong những tưởng tượng của họ. Nhưng Bà Thu nghĩ rằng nó sẽ chỉ dừng lại ở đó, chỉ là một màn khởi đầu. Cô không ngờ con gái mình lại nghiêm túc đến vậy.

Lan không do dự. Cô bò về phía mẹ, cúi đầu xuống, hôn lên mũi giày cao gót của bà. Rồi cô cẩn thận tháo chiếc giày ra, để lộ đôi bàn chân trắng hồng, được chăm sóc kỹ lưỡng. Cô hôn lên mu bàn chân, rồi đưa lưỡi ra, liếm một đường dài từ gót đến các ngón chân.

"À..." Bà Thu rên lên một tiếng, một âm thanh đầy ngạc nhiên và khoái cảm. Cô không ngờ cảm giác thật lại khác lạ và sung sướng đến vậy.

Lan bắt đầu công việc của mình. Cô ngậm từng ngón chân của mẹ vào miệng, dùng lưỡi liếm nhẹ kẽ giữa các ngón chân, mút chúng một cách dịu dàng. Bà Thu nhìn con gái mình, một cô gái xinh đẹp, đang quỳ gối dưới chân mình, đang tôn thờ cơ thể bà ta. Một cảm giác quyền lực chưa từng có trào dâng trong lòng bà ta, làm cho cái lồn của bà ta bắt đầu ẩm ướt.

"Được lắm," Bà Thu nói, giọng hơi khàn đi. "Bây giờ, hôn lên đùi mẹ."

Lan vâng lời. Cô hôn lên những ngón chân, rồi liếm dần lên mắt cá, lên bắp chân, đến đùi trong. Bà Thu mặc một chiếc váy ngủ ngắn, và Lan có thể cảm nhận được hơi ấm từ làn da bà.

"Con à," Bà Thu thở dốc. "Con có muốn... làm những thứ chúng ta đã chat không?"

Lan ngẩng đầu lên, mắt cô sáng rực, đầy khao khát. "Con muốn, mẹ ơi. Con muốn tất cả. Con muốn được làm mẹ sướng bằng mọi cách."

Bà Thu run lên. "Nhưng... mẹ chỉ tưởng tượng thôi. Con có nghĩ là... là lạ lùng không?"

"Không hề lạ lùng," Lan nói, giọng đầy quả quyết. "Đó là tình yêu của chúng ta. Mẹ à, hãy để con làm. Hãy để con biến những tưởng tượng của chúng ta thành sự thật."

Nói rồi, cô dùng tay, nhẹ nhàng xốc váy ngủ của mẹ lên. Bà Thu không phản kháng. Bà ta chỉ thở dốc, để mặc cho con gái mình làm gì. Lan liếm lên cái bắp đùi trắng nõn, rồi đến viền quần lót. Mùi của cái lồn, ẩm ướt và nồng nàn, xộc vào mũi cô.

"Chổng mông ra đi, mẹ ơi," Lan thì thầm.

Bà Thu làm theo. Bà ta đứng lên, chống hai tay vào thành ghế sofa, đưa cái mông tròn trịa ra phía trước, vẫn đang được che chắn bởi mảnh vải ren mỏng manh của chiếc quần lót.

Lan quỳ xuống sau lưng mẹ. Cô không vội vàng. Cô đặt hai tay lên cái mông của mẹ, xoa nhẹ. Rồi cô cúi xuống, đưa mặt vào giữa hai kẽ mông, hít một hơi thật sâu mùi của mẹ. Sau đó, cô đưa lưỡi ra, liếm nhẹ lên mảnh vải đang che cái lỗ đít.

"À... Lan... con ơi..." Bà Thu rên lên, một cảm giác lạ lùng và tội lỗi làm bà ta run rẩy. Cô chưa bao giờ bị chạm vào nơi đó.

Lan liếm qua lớp vải một lúc, rồi dùng răng, nhẹ nhàng cắn mông bà. "Mẹ có thích bị con liếm ở đây không?"

"Thích... ạ... con ơi... mẹ thích..."

Lan từ từ kéo mảnh vải của chiếc quần lót sang một bên, để lộ cái lỗ đít nhỏ hẹp và màu hồng. Cô đưa lưỡi ra, liếm trực tiếp vào đó.

"Á... á... con khốn... à... à..." Bà Thu la lên, hai chân mềm nhũn, suýt nữa thì ngã xuống.

Lan liếm cái lỗ đít của mẹ một lúc lâu, cho đến khi bà ta thở dốc không đều. Rồi cô kéo bà ta quay lại, đẩy bà ta ngồi xuống ghế sofa.

"Giờ thì đến lượt mẹ," Lan nói. Cô nằm ngửa ra thảm, hai chân dang rộng, đầu đặt lên đùi mẹ. "Mẹ hãy ngồi lên mặt con. Hãy để con liếm lồn mẹ."

Bà Thu làm theo. Bà ta quỳ gối lên mặt con gái, cái lồn ẩm ướt áp trực tiếp vào miệng Lan. Lan bắt đầu liếm, một cách điên cuồng. Bà Thu rên lên, bà ta cúi đầu xuống, và cũng bắt đầu liếm lại cái lồn của con gái.

Họ ở trong tư thế 69, trên sàn nhà phòng khách. Hai mẹ con, quấn lấy nhau, liếm lồn cho nhau, rên rỉ như hai con thú. Họ không còn là mẹ con. Họ là hai người tình, đang thực hiện kịch bản dâm dục nhất của riêng mình, và họ đang yêu từng khoảnh khắc của nó.
 

Phần 22: Bữa Tiệc Của Nước Bọt

Căn phòng khách chỉ còn lại tiếng rên rỉ và tiếng liếm mút điên cuồng. Hai thân thể quấn lấy nhau trong tư thế 69, trên chiếc thảm mềm mại. Bà Thu đang ngồi trên mặt con gái, cái lồn của bà ta đang được liếm một cách điêu luyện, và bà ta cũng đang đáp lại, liếm cái lồn non nớt của con gái mình.

Mùi của nước lồn, mùi của mồ hôi, và mùi của sự khao khát trộn lẫn vào nhau, tạo ra một thứ mùi kích thích đến điên người.

"Con ơi... à... à... con liếm mẹ giỏi quá..." Bà Thu rên lên, hai tay bám chặt vào mông con gái.

Lan không nói gì, cô chỉ liếm mạnh hơn, dùng lưỡi day vào cái hột le của mẹ, khiến bà ta run lên từng hồi.

"Con à... mẹ muốn... mẹ muốn con làm một việc cho mẹ," Bà Thu thở dốc, giọng nói ngập ngừng nhưng đầy quyền lực.

Lan tạm dừng lại, ngẩng đầu lên, miệng và cằm đều lấm lem. "Vâng, mẹ ơi, con nghe đây."

"Mẹ muốn... mẹ muốn con nuốt nước bọt của mẹ," bà ta nói, một câu nói thô tục nhưng lại phát ra từ một giọng đầy tình yêu. "Mẹ muốn nhổ vào miệng con gái mình, và muốn con nuốt nó. Con có dám không?"

"Con dám," Lan đáp, không một chút do dự. "Con là nô lệ của mẹ. Mẹ muốn con làm gì, con cũng làm. Mẹ cứ nhổ vào miệng con đi."

Bà Thu cúi người xuống, đối mặt với con gái. Bà ta nhìn vào đôi mắt đầy sự phục tùng của Lan, rồi từ từ nhổ một ngụm nước bọt đầy vào miệng con gái.

"Uống đi," bà ra lệnh.

Lan ngoan ngoãn nuốt xuống. "Cảm ơn mẹ đã cho con uống nước bọt của mẹ," cô nói, giọng nức nở.

Bà Thu mỉm cười một cách tà mị. Bà ta thích sự phục tùng này. Bà ta thích cảm giác mình là một bà chủ, một nữ hoàng.

"Được lắm," bà ta nói. "Giờ thì, con hãy làm cho mẹ một việc khác."

Bà ta đứng dậy, ngồi xuống ghế sofa, hai chân dang rộng. Cái lồn của bà ta, ẩm ướt và sưng húp, hiện ra đầy mời gọi.

"Con hãy đến đây," bà ta ra lệnh.

Lan bò đến bên cạnh, quỳ gối xuống trước mặt mẹ.

"Mẹ muốn con... nhổ nước bọt lên lồn mẹ," bà ta nói, giọng đầy khao khát. "Nhổ lên cái lồn dâm đãng này, rồi liếm nó sạch sẽ. Con có làm được không?"

"Con xin phép mẹ," Lan đáp.

Lan cúi người xuống, mặt áp gần vào cái lồn của mẹ. Cô hít một hơi thật sâu mùi của nó, rồi từ từ nhổ một ngụm nước bọt của mình lên hai mép thịt ẩm ướt. Nước bọt của cô, trong suốt và dính đặc, trượt dọc theo khe lồn, làm cho nó càng thêm bóng bẩy và mời gọi.

"Rồi sao nữa?" Bà Thu thở dốc.

"Con sẽ liếm nó, mẹ ơi," Lan thì thầm. "Con sẽ liếm sạch nước bọt của con, và cả nước lồn của mẹ."

Nói rồi, cô đưa lưỡi ra, liếm một đường dọc theo khe lồn, nuốt lấy cả nước bọt của chính mình và nước lồn của mẹ. Vị mặn của nước lồn hòa quyện với vị nhạt của nước bọt, tạo ra một hương vị lạ lùng mà cả hai đều nghiện.

"À... con ơi... à... à... con liếm giỏi quá..." Bà Thu rên lên, hai tay bấm chặt vào vai con gái.

Lan liếm một cách điên cuồng. Cô liếm hai mép thịt, liếm cái hột le, rồi đưa lưỡi vào trong. Bà Thu không thể chịu nổi nữa, bà ta ôm chặt lấy đầu con gái, đẩy cái lồn vào sâu hơn trong miệng cô.

"Con ơi... mẹ sắp ra rồi... à... à... uống hết đi... uống hết nước lồn của mẹ đi..."

Lan không làm mẹ thất vọng. Cô liếm mạnh hơn, dùng lưỡi day vào cái hột le. Rồi Bà Thu run lên, một dòng nước lồn nóng hổi phun ra, tẩm ướt cả mặt và miệng con gái. Lan uống lấy, nuốt xuống từng giọt, không để sót một giọt nào.

Sau khi làm cho mẹ sướng, Lan ngẩng đầu lên, mặt mày hớn hở. "Mẹ ơi, nước của mẹ ngon lắm."

Bà Thu kéo con gái dậy, hôn bà ta một cách sâu sắc. Bà ta có thể nếm thử chính mùi vị của mình trong miệng con gái, một vị mặn mà, một vị của sự dâm dục.

"Con gái của mẹ," bà ta thì thầm, "con là một con đĩ dâm đãng nhất mà mẹ từng gặp."

"Và mẹ là bà chủ dâm đãng nhất mà con từng phục vụ," Lan đáp lại.

Họ lại hôn nhau, một nụ hôn đầy mùi nước lồn và nước bọt. Họ biết, họ đã đi quá xa, quá sâu. Nhưng họ không hối hận. Vì họ đã tìm thấy nhau, trong cách dâm dục và tội lỗi nhất. Họ đã tìm thấy chính mình, trong vòng tay của nhau.
 

Chương 22: Chiếc Áo Dài Cũ

Những ngày sau đó, sự cuồng nhiệt của họ lắng xuống, thay vào đó là một sự gắn kết sâu sắc và tĩnh lặng hơn. Họ không còn cần những bộ đồ lót hay những lời lẽ thô tục để khơi gợi. Chỉ một ánh mắt, một cái chạm nhẹ cũng đủ để ngọn lửa giữa họ bùng lên. Họ đã khám phá hết sự dâm dục của thể xác, và giờ đang bắt đầu hành trình khám phá tâm hồn nhau.

Một buổi chiều cuối tuần, Lan đang giúp mẹ dọn dẹp căn phòng chứa đồ cũ đầy bụi. Ánh nắng xuyên qua khung cửa sổ, chiếu ra những vệt bụi bay lơ lửng trong không gian. Bà Thu đang lục một chiếc hộc gỗ cũ, bốc ra những chồng quần áo đã ngả màu theo thời gian.

"Để mẹ vứt mấy thứ này đi," bà ta lẩm bẩm. "Già rồi, mặc không vừa nữa."

Lan đang lục một chiếc rương gỗ ở góc phòng, thì tay cô chạm vào một thứ gì đó mềm mại, được bọc trong một lớp giấy mỏng đã ố vàng. Tò mò, cô nhẹ nhàng lấy nó ra. Đó là một chiếc áo dài bằng lụa tơ tằm màu trắng ngà, chất liệu vẫn còn mềm mại, nhưng các đường chỉ đã hơi sờn và có một vài vết ố nhỏ khó nhận thấy. Nó đẹp một cách cổ điển và mỏng manh.

"Mẹ ơi, đây là gì vậy?" Lan cầm chiếc áo dài lên, ngắm nhìn.

Bà Thu quay lại, và khi nhìn thấy chiếc áo dài, ánh mắt bà ta đột nhiên tối lại. Một nụ cười gượng gạo hiện trên môi, nhưng không chạm đến mắt. "Cái gì đó... vứt đi đi. Đồ cũ rồi."

"Không đâu mẹ ơi, nó đẹp lắm," Lan nói, cảm nhận được sự thay đổi trong giọng mẹ. "Mẹ mặc thử đi xem. Chắc mẹ mặc nó sẽ rất xinh đẹp."

"Không," Bà Thu gạt đi, giọng hơi cứng. "Mẹ không mặc. Con vứt đi đi."

Lan không vứt. Cô nhìn mẹ, thấy một nỗi buồn xa xăm trong mắt bà. Cô nhẹ nhàng đặt chiếc áo dài lại, đi đến bên cạnh mẹ, nắm lấy tay bà.

"Mẹ ơi, có chuyện gì phải không? Mẹ kể cho con nghe đi."

Bà Thu im lặng một lúc lâu, nhìn vào khoảng không vô định. Rồi bà ta thở dài, một tiếng thở dài nặng trĩu bao nhiêu năm tháng.

"Đây là chiếc áo dài mẹ mặc trong đêm tân hương," bà ta nói, giọng khàn đi. "Bà ngoại mẹ may cho mẹ. Mẹ đã mơ về nó cả một tuổi thiếu nữ. Mẹ tưởng tượng nó sẽ là một đêm lãng mạn, dưới ánh nến, với người đàn ông mẹ yêu."

Bà ta ngừng lại, đôi mắt bắt đầu ngấn lệ. "Nhưng nó không phải. Chồng mẹ... ông ấy say rượu. Ông ấy không nói một lời, chỉ xé phăng cái áo dài này ra, và làm những gì ông ấy muốn. Nó đau đớn, Lan ạ. Nó lạnh lẽo. Nó không phải là tình yêu, nó chỉ là sự chiếm đoạt. Từ đêm đó, mẹ luôn ghét chiếc áo dài này. Nó là biểu tượng của sự thất bại và đau khổ của mẹ."

Lan nghe xong, trái tim như thắt lại. Cô ôm chặt lấy mẹ, cảm nhận được cơ thể bà đang run rẩy. Cô không biết phải nói gì để an ủi. Mọi lời nói đều trở nên vô nghĩa trước một nỗi đau sâu sắc như vậy.

Cô chỉ im lặng ôm mẹ, để bà ta khóc trong vòng tay mình. Và trong lúc đó, một ý tưởng điên rồ và đầy tình yêu nảy mọt trong đầu cô. Cô phải thay đổi ký ức này. Cô phải xóa đi nỗi đau này.

"Mẹ ơi," cô thì thầm vào tai mẹ khi bà ta đã bình tĩnh lại. "Tối nay... chúng ta hãy thay đổi quá khứ, được không?"

Bà Thu ngẩng lên, nhìn con gái, không hiểu.

"Chúng ta hãy xóa đi ký ức đó," Lan nói, mắt cô sáng lên một quyết tâm. "Tối nay, mẹ hãy mặc lại chiếc áo dài này. Chúng ta sẽ tạo ra một đêm tân hương mới. Một đêm tân thần chỉ dành cho hai mẹ con mình."
 

Chương 23: Đêm Tân Hôn Mới

Bà Thu đã do dự rất lâu. Nhưng trong ánh mắt kiên định và tình yêu của con gái, bà ta không thể nói không. Có một phần trong bà ta khao khát được chữa lành, khao khát được thay đổi một ký ức đã ám ảnh bà suốt cả cuộc đời.

Buổi tối, căn phòng ngủ của Bà Thu được biến hóa hoàn toàn. Lan không bật đèn điện. Cô chỉ thắp vài cây nến trên bàn đầu giường, ánh sáng vàng vọt, nhảy múa một cách kỳ diệu, tạo ra một không gian vừa trang nghiêm, vừa mờ ảo. Một nén hương trầm được đốt, tỏa ra một mùi thơm nhẹ nhàng, thanh tĩnh.

"Mẹ ơi," Lan gọi từ bên ngoài. "Mẹ đã sẵn sàng chưa?"

Cánh cửa mở ra. Và Bà Thu bước vào.

Lan ngừng thở. Mẹ cô, trong chiếc áo dài lụa trắng ngà, trông như một bức tranh cổ. Ánh nến làm cho làn da bà ta trở nên mềm mại và trắng nõn. Bà ta không trang điểm, nhưng vẻ đẹp của một người phụ nữ đang đối diện với nỗi đau của mình lại có sức sát thương đến lạ thường. Bà ta nhìn Lan, ánh mắt vừa sợ hãi, vừa hy vọng.

Lan không mặc gì ngoài một chiếc áo choàng tắm mỏng. Cô bước đến, nhẹ nhàng nắm lấy tay mẹ.

"Mẹ đẹp lắm," cô thì thầm.

Cô không hôn bà ta. Cô chỉ dẫn bà ta đến trước gương lớn trong phòng. "Mẹ nhìn đi," cô nói, đứng sau lưng mẹ, hai tay đặt lên vai bà. "Đây không phải là một người phụ nữ thất bại. Đây là một người phụ nữ mạnh mẽ, đã sống sót sau nỗi đau. Và đêm nay, con sẽ yêu thương bà."

Bà Thu nhìn vào hình ảnh phản chiếu của họ, một người mẹ trong chiếc áo dài trắng, một người con gái trong chiếc áo choàng. Nước mắt bà ta lại bắt đầu rơi.

Lan nhẹ nhàng quay bà ta lại đối diện với mình. Cô bắt đầu cởi từng cúc áo trên thân áo dài. Động tác của cô cực kỳ chậm rãi, tỉ mỉ, như thể đang thực hiện một nghi lễ thiêng liêng. Mỗi cúc áo được mở, là một lớp vỏ của quá khứ được gỡ bỏ.

Khi chiếc áo dài được mở ra, nó không bị xé phăng. Nó trượt xuống một cách duyên dáng, vắt thành một đống lụa mềm mại dưới sàn. Thân hình trần trụi của Bà Thu hiện ra trong ánh nến, không còn là sự khoe khoang, mà là sự vulnerable, là sự tin tưởng tuyệt đối.

Lan dắt mẹ đến giường, để bà ta nằm xuống. Cô không trèo lên người bà ta. Cô nằm bên cạnh, kéo bà ta vào lòng.

"Con yêu mẹ," cô nói.

Rồi cô bắt đầu hôn. Cô không hôn môi, không hôn ngực. Cô hôn lên những vết sẹo vô hình. Cô hôn lên vết sẹo trên trái tim nơi nỗi đau đã ở đó quá lâu. Cô hôn lên vết sẹo trên tâm hồn nơi sự tự trách đã ăn mòn bà. Cô hôn lên từng tấc da thịt của bà, không phải với ham muốn, mà với sự tôn trọng và lòng thương mến.

"Đêm nay, chúng ta sẽ không làm tình," cô thì thầm. "Đêm nay, chúng ta chỉ yêu. Con sẽ chữa lành mẹ."

Bà Thu không thể kìm nén được nữa. Bà ta bật khóc, một tiếng khóc của sự giải thoát, của sự được tha thứ. Bà ta khóc trong vòng tay con gái, khóc cho cô gái trẻ tuổi hai mươi của mình, người đã phải chịu đựng một đêm tân hon kinh hoàng.

Lan cứ ôm bà, vỗ về lưng bà, để bà khóc hết những nước mắt mắt đã đọng lại bao năm qua.

Khi Bà Thu đã bình tĩnh lại, cô mới bắt đầu yêu thương bà bằng thể xác. Cô nhẹ nhàng liếm lên hai núm vú đã chảy xệ, nhưng chúng trong mắt cô vẫn đẹp. Cô nhẹ nhàng liếm xuống cái bụng có nhiều nếp nhăn, và rồi đến cái lồn đã ẩm ướt vì cảm xúc.

Lần này, khi cô liếm, nó không còn là sự dâm dục. Nó là một sự tôn thờ. Một sự thờ phụng. Bà Thu rên lên, nhưng tiếng rên này không còn là của sự khoái cảm, mà là sự sung sướng của tâm hồn được chữa lành.

Khi họ đạt đến cực khoái, nó không phải là một vụ nổ. Nó là một con sóng nhẹ nhàng, cuốn trôi đi tất cả nỗi đau, tất cả sự tội lỗi, chỉ để lại sự bình yên và tình yêu thuần khiết.

Họ nằm đó, trong ánh nến, ôm lấy nhau. Chiếc áo dài trắng vẫn nằm dưới sàn, nhưng nó không còn là biểu tượng của nỗi đau. Nó đã trở thành chứng nhân cho một đêm tân hương mới. Đêm của tình yêu. Đêm của sự chữa lành. Đêm của hai mẹ con.
 

Chương 24: Những Lời Nói Sau Đêm Lặng

Ký ức về chiếc áo dài đã được thay thế bằng ký ức về đêm tân hôn mới, một đêm đầy tình yêu và sự tôn trọng. Mối quan hệ của họ không còn chỉ là sự cuồng loạn của thể xác, nó đã được nâng lên một tầm cao mới, trở thành một sự gắn kết của tâm hồn. Họ vẫn làm tình, nhưng nó khác đi. Nó chậm rãi hơn, tình cảm hơn, và sâu sắc hơn. Họ đã thực sự chữa lành cho nhau.
Và sự chữa lành đó cũng mang theo một sự tự tin mới, một sự thoải mái khi nói về những điều cấm kỵ. Cuộc trò chuyện của họ qua Zalo mỗi ngày lại trở nên cởi mở hơn.
Buổi chiều, khi cả hai đều đang có chút thời gian rảnh rỗi, Lan bắt đầu.
Lan: Mẹ ơi, con đang nghĩ về tối qua.
Mẹ Thu: ...Con nghĩ gì đó. Con gái chỉ biết nghĩ đến cái chuyện đó.
Câu trả lời của Bà Thu đầy vẻ trêu chọc, không còn sự e ngại của ngày trước.
Lan: Con nghĩ... chúng ta nên gọi nhau như thế nào cho đúng. Khi làm tình, con thích gọi mẹ là "mẹ", con thích cảm giác đó. Nhưng con cũng thích khi mẹ gọi con là "con đĩ", là "con đỉa". Mẹ thích cách nào nhất?
Đây là một câu hỏi sâu sắc, không chỉ về sex, mà còn về cảm xúc.
Mẹ Thu: ...Đối với mẹ, khi con gọi mẹ là "mẹ", nó mang một cảm giác tội lỗi, một sự kích thích lạ lùng. Nhưng khi mẹ gọi con là "con đĩ", nó lại làm mẹ cảm thấy quyền lực. Mẹ thích cả hai. Nhưng có lẽ... mẹ thích nhất là gọi con là "vợ".
Lan đọc xong, sững sờ. "Vợ"?
Lan: Vợ sao mẹ? Tại sao lại là vợ?
Mẹ Thu: Vì khi gọi con là "vợ", mẹ không còn cảm thấy mình là một người mẹ đang loạn luân. Mẹ cảm thấy mình là một người phụ nữ đang được yêu thương bởi người đàn ông của mình. Con là người chăm sóc cho mẹ, là người làm cho mẹ sướng, là người che chở cho mẹ. Con là chồng của mẹ, Lan ạ.
Lời thú nhận của Bà Thu chạm đến một nơi sâu thẳm trong trái tim Lan. Cô chưa bao giờ nghĩ đến điều đó. Trong vai trò của họ, cô luôn là người phục tùng, là con gái. Nhưng mẹ cô lại nhìn cô như một người chồng, một trụ cột tinh thần.
Lan: Mẹ ơi... con chưa bao giờ nghĩ như vậy. Nhưng khi mẹ nói ra... con thấy mình rất thích. Con thích làm chồng của mẹ. Con thích được che chở cho mẹ, được yêu thương mẹ.
Mẹ Thu: Vậy thì từ giờ về sau, ngoài giường, con là con gái mẹ. Còn trên giường, con là chồng của mẹ, và mẹ là vợ của con. Được không?
Lan: Được, mẹ ơi. Vợ của con.
Câu chuyện có lẽ sẽ dừng lại ở đó, nhưng Bà Thu lại tiếp tục, với một ý tưởng táo bạo hơn.
Mẹ Thu: Chồng ơi... mẹ có một ý tưởng.
Lan: Mẹ cứ nói, vợ của con.
Mẹ Thu: Mẹ muốn... lắp một con cặc giả cho con. Một loại có thể đeo vào, gắn chặt vào người. Mẹ muốn được cảm nhận cái cặc của "chồng" một cách thật sự. Mẹ muốn được "chồng" địt mình, không phải bằng một cái cặc giả rời rạc, mà là bằng một cái cặc gắn với cơ thể con.
Lan cảm thấy một luồng điện chạy dọc người. Ý tưởng này vừa dâm dục, vừa tình cảm đến lạ thường. Nó không chỉ là sex, nó là sự hợp nhất, là biến hình.
Lan: Mẹ ơi... con muốn. Con muốn làm điều đó. Con muốn cảm nhận mình là một người đàn ông thực sự, khi ở bên vợ mình.
Mẹ Thu: Vậy thì cuối tuần này, chúng ta sẽ cùng nhau chọn một cái. Mẹ muốn chọn một cái thật to, thật dài, giống như cặc của một người đàn ông thực thụ.
Lan: Vâng, vợ ơi. Mọi thứ vợ muốn, chồng đều sẽ chiều.
Họ đã thống nhất về một vai trò mới, một kịch bản mới. Và nó làm cho mối quan hệ của họ trở nên sâu sắc hơn bao giờ hết.
Mẹ Thu: Chồng ơi...
Lan: Dạ, vợ ơi.
Mẹ Thu: Mẹ đang nghĩ... bây giờ chỉ có hai mẹ con mình. Không có ai khác. Không có chồng con, không có anh Hùng. Trong thế giới này, chỉ có chúng ta. Con có thấy sợ không?
Lan: Con không sợ. Con chỉ thấy hạnh phúc. Vì con có mẹ. Con có vợ. Thế giới này của con, chỉ cần có mẹ là đủ rồi.
Mẹ Thu: Con gái ngốc của mẹ... mẹ cũng vậy. Thế giới này của mẹ, chỉ cần có con là đủ rồi.
Cuộc trò chuyện kết thúc ở đó. Họ không cần phải nói thêm gì nữa. Họ đã tìm thấy định nghĩa cho mối quan hệ của mình, một định nghĩa không thuộc về thế giới bên ngoài, mà chỉ thuộc về hai mẹ con họ. Họ là mẹ con, họ là tình nhân, họ là vợ chồng. Và họ là tất cả của nhau.
 

Chương 25: Kế Hoạch Của Vợ Và Chồng

Buổi tối, Lan đến nhà mẹ với một trái tim đập thình thịch. Cô không còn là người con gái đến thăm mẹ, cô là "chồng" đến gặp "vợ". Bà Thu đã chuẩn bị sẵn một bữa cơm ấm cúng, nhưng cả hai đều biết, món chính của buổi tối không phải ở trên bàn ăn.

Sau bữa cơm, họ ngồi xuống ghế sofa. Bà Thu không nói gì, chỉ đưa chiếc điện thoại cho Lan. Trên màn hình là một trang web bán đồ chơi tình dục, và một sản phẩm đã được đánh dấu.

Đó là một con cặc giả có dây đeo. Nó được làm từ silicon cao cấp, màu da thật, với các đường gân nổi rõ rệt. Nó không quá to, nhưng trông rất vững chãi, và phần để đeo có vẻ chắc chắn, được thiết kế để vừa vặn và tạo kích thích cho cả hai người.

"Mẹ chọn cái này," Bà Thu nói, giọng không còn ngại ngùng, mà là một người vợ đang trao đổi với chồng về một món đồ dùng chung. "Mẹ thấy nó vừa phải, không đáng sợ như mấy cái khác. Mẹ nghĩ... 'chồng' của mình sẽ dùng nó được."

Lan nhìn vào hình ảnh, rồi nhìn vào mẹ. Cái cách bà ta gọi cô là "chồng" một cách tự nhiên khiến cô cảm thấy một ngọn lửa đang bùng lên. Cô không còn là người phục tùng nữa. Cô là người đàn ông của ngôi nhà này.

"Vợ chọn rất tốt," Lan nói, giọng trầm và quyết đoán. "Chồng rất thích. Cuối tuần này, chúng ta sẽ đặt nó. Nhưng trước đó... chồng muốn vợ làm một việc."

"Việc gì?" Bà Thu hỏi, ánh mắt bắt đầu lấp lánh sự tò mò.

"Chồng muốn vợ... miêu tả cách chồng sẽ địt vợ bằng con cặc này," Lan thì thầm, cô kéo mẹ vào lòng, để bà ta tựa vào ngực mình. "Hãy tưởng tượng đi, vợ ơi. Chồng sẽ đeo nó vào, rồi sẽ đẩy vợ ngửa ra giường. Chồng sẽ không vội vàng. Chồng sẽ hôn vợ, hôn từ môi xuống cổ, xuống ngực, rồi dùng lưỡi chơi với hai núm vú của vợ."

Bà Thu bắt đầu thở dốc, cơ thể bà ta mềm nhũn trong vòng tay con gái.

"Rồi sao nữa... chồng ơi?" bà ta lí nhí.

"Rồi chồng sẽ từ từ đi xuống," Lan tiếp tục, giọng ngày càng dâm dục. "Chồng sẽ tách đôi chân của vợ ra, và sẽ nhìn chằm chằm vào cái lồn của vợ. Chồng sẽ không chạm vào. Chồng chỉ nhìn, để cho cái lồn của vợ nó ướt ra, nó chảy nước, nó khao khát được chạm vào. Vợ có muốn bị chồng trừng phạt như vậy không?"

"Muốn... ạ..." Bà Thu rên lên, hai tay bắt đầu bám vào vai Lan. "Vợ muốn... chồng ơi... địt vợ đi..."

"Chưa vội," Lan cười tà mị. "Chồng sẽ dùng lưỡi mình, liếm sạch hết nước lồn của vợ. Chồng sẽ uống nó, như thể đó là một loại rượu ngon. Rồi chồng mới đâm con cặc này vào. Chồng sẽ địt vợ từ từ, thật chậm, để vợ cảm nhận từng milimet của nó đang đi vào trong cơ thể vợ. Vợ có muốn không?"

"Muốn... ạ... chồng ơi... vợ muốn được chồng địt... à... à..."

Lan thích sự hưởng ứng này. Cô thích người mẹ dâm đãng này, người vợ khao khát của mình. Cô quyết định đẩy xa hơn.

"Vợ ơi," cô thì thầm vào tai bà. "Chồng có một tưởng tượng điên rồ. Chồng không biết có nên nói không."

"Chồng cứ nói đi," Bà Thu nói, không chút do dự. "Vợ muốn nghe tất cả những tưởng tượng của chồng."

"Chồng muốn... vợ đẻ cho chồng một đứa con," Lan nói, câu nói như một tiếng sét đánh ngang tai Bà Thu.

Bà Thu sững người, ngẩng đầu lên nhìn con gái. "Cái gì? Con... chồng nói gì vậy? Mẹ... vợ đã già rồi, làm sao đẻ được?"

"Chồng không quan tâm," Lan nói, giọng đầy quả quyết. "Chồng muốn nhìn cái bụng của vợ phồng lên, mang trong mình đứa con của chồng. Chồng muốn mỗi ngày đều được âu yếm vợ, được chăm sóc vợ, được xem bụng vợ ngày một lớn lên. Chồng muốn được gọi vợ là 'mẹ', và vợ sẽ gọi chồng là 'bố'. Chúng ta sẽ là một gia đình thực sự. Vợ có muốn không? Có muốn mang thai cho chồng không?"

Lời nói của Lan điên rồ, phi lý, nhưng nó lại mang một tình yêu và một sự sở hữu mãnh liệt đến tột cùng. Nó không còn là sex nữa. Nó là một lời tuyên bố, một mong muốn tạo ra một sự ràng buộc vĩnh viễn.

Bà Thu nhìn con gái mình, và bà ta thấy trong mắt cô không phải sự điên rồ, mà là tình yêu chân thành. Bà ta run lên, một sự rung động của sự hạnh phúc và sự dâm dục hòa quyện làm một.

"Muốn," Bà Thu lí nhí, nước mắt bắt đầu lưng tròng. "Vợ muốn... vợ muốn đẻ cho chồng một đứa con. Vợ muốn được gọi chồng là 'bố'... à... à..."

Lan ôm chặt lấy mẹ, hôn bà ta một cách nồng nàn. Cô không ngờ người mẹ dịu dàng, nhút nhát của mình lại ẩn chứa một người đàn bà dâm đãng, sẵn sàng thực hiện những tưởng tượng điên rồ nhất đến vậy.

"Vợ của chồng là một con đĩ dâm đãng nhất," Lan thì thầm khi nụ hôn kết thúc.

"Và chồng của vợ là một thằng đàn ông điên cuồng nhất," Bà Thu đáp lại, một nụ cười hạnh phúc và thỏa mãn nở trên môi.

Họ biết những tưởng tượng này sẽ không bao giờ trở thành hiện thực. Nhưng không sao. Họ đã có những kịch bản của riêng mình, một thế giới mà chỉ có hai họ hiểu, một thế giới nơi họ là vợ chồng, là bố mẹ, là tất cả của nhau. Và tối nay, họ sẽ yêu nhau với một vai trò mới, một tình yêu mãnh liệt và điên rồ hơn bao giờ hết.
 

Chương 26: Kịch Bản Của Người Vợ

Họ vẫn đang ngồi trên ghế sofa, không khí trong phòng vẫn còn đẫm mùi của lời thú nhận điên rồ vừa rồi. Bà Thu vẫn còn tựa vào lòng con gái, cơ thể bà ta run rẩy không phải vì sợ hãi, mà vì một sự phấn khích còn lớn hơn cả sự sung sướng.

Lan nhẹ nhàng vuốt tóc mẹ. "Vợ ơi... chồng thấy vợ đang run. Vợ có sợ không? Sợ người chồng điên cuồng của mình?"

Bà Thu lắc đầu, mặt buried trong ngực con gái. "Vợ không sợ. Vợ chỉ... chỉ thấy lạ lùng. Chồng... chồng thật sự muốn vợ đẻ cho mình sao?"

"Chồng muốn," Lan đáp, giọng chắc nịch. "Chồng muốn nhìn cái bụng của vợ, muốn cảm thấy đứa bé của chúng ta đạp trong đó. Chồng muốn mỗi tối đều được nói chuyện với nó, nói với nó rằng nó có một người mẹ xinh đẹp và dâm đãng nhất thế giới."

"Con khốn," Bà Thu chọc nhẹ, nhưng giọng bà ta đầy sự thích thú. "Vợ chưa bao giờ nghĩ mình sẽ muốn một thứ điên rồ như vậy. Nhưng khi chồng nói ra... vợ lại thấy nó... hạnh phúc."

"Vậy thì chúng ta sẽ cùng nhau điên rồ," Lan cười. "Bây giờ, chồng muốn vợ nói cho chồng nghe. Tối nay, chúng ta sẽ làm tình như thế nào? Chồng muốn nghe vợ miêu tả. Hãy kể cho chồng nghe, vợ muốn được chồng địt ở đâu, bằng tư thế nào."

Lời đề nghị này khiến Bà Thu ngại ngùng trở lại. Bà ta không quen việc phải chủ động miêu tả những điều đó. "Vợ... vợ không biết nói gì cả. Chồng cứ làm gì chồng muốn là được rồi."

"Không được," Lan kiên quyết. "Tối nay, vợ là người ra lệnh. Chồng chỉ là một công cụ, một con cặc để làm cho vợ sướng. Bây giờ, hãy nói cho chồng nghe. Bắt đầu từ việc chúng ta vào phòng ngủ. Việc đầu tiên vợ muốn chồng làm gì?"

Bà Thu hít một hơi thật sâu, cố gắng vượt qua sự rụt rè của mình. "Vợ muốn... chồng cởi quần áo cho vợ. Nhẹ nhàng, từ từ, như thể đang mở một món quà quý giá."

"Được. Rồi sao nữa?"

"Rồi... vợ muốn chồng quỳ xuống. Vợ muốn được đứng, nhìn chồng quỳ gối dưới chân mình."

Cô gái dâm đãng này đang trỗi dậy. Lan cảm nhận được sự thay đổi trong giọng nói của mẹ.

"Vợ muốn gì khi chồng quỳ gối?" Lan thúc đẩy.

"Vợ muốn... chồng hôn lên bàn chân của vợ. Như lần trước. Vợ thích cảm giác đó. Vợ thích cảm giác mình là một nữ hoàng."

"Vợ sẽ là nữ hoàng của chồng," Lan hứa hẹn. "Rồi sao nữa? Sau khi chồng hôn bàn chân của vợ, vợ muốn gì?"

Bà Thu im lặng một lúc, như đang hình dung trong đầu. Rồi bà ta nói, giọng ngày càng nhỏ và dâm dục hơn. "Vợ muốn... chồng bế vợ lên. Đặt vợ lên cạnh bàn trang điểm."

"Ừ?"

"Vợ muốn đứng đối diện với gương... và nhìn chồng địt vợ từ phía sau," Bà Thu thở dốc, mỗi từ như một nỗ lực lớn. "Vợ muốn nhìn vào mắt chồng trong gương... trong lúc cái cặc của chồng đang ra vào cái lồn của vợ. Vợ muốn thấy vẻ mặt dâm đãng của chính mình... và vẻ mặt của một con thú đang địt vợ."

Lan cảm thấy cái cặc giả mà cô sắp đeo đang cứng lên. "Rất tốt. Rất dâm dục. Rồi sao nữa? Sau khi địt vợ ở bàn trang điểm, chúng ta sẽ làm gì?"

"Chồng sẽ bế vợ... ném vợ xuống giường," giọng Bà Thu đã trở nên mạnh mẽ, mệnh lệnh. "Vợ muốn được làm một con nô lệ. Vợ muốn chồng trói tay vợ lại, trói vào thành giường."

"Trói? Vợ muốn bị trói?" Lan ngạc nhiên và thích thú.

"Phải," Bà Thu gật đầu. "Vợ muốn bị bất lực. Vợ muốn chỉ có thể nằm đó, chịu đựng mọi thứ chồng làm. Chồng có thể làm gì chồng muốn. Chồng có thể dùng roi da đánh mông vợ. Chồng có thể kẹp kẹp gậy vào hai núm vú của vợ. Chồng có thể... nhổ nước bọt vào mặt vợ."

"Vợ thích bị làm nhục như vậy sao?"

"Thích," Bà Thu gần như gầm lên. "Vợ muốn bị chồng đối xử như một con chó cái. Vợ muốn chồng địt miệng vợ, địt cái lồn của vợ, địt cái lỗ đít của vợ. Chồng có thể địt bất cứ nơi nào chồng muốn trên cơ thể vợ. Vợ là của chồng. Cơ thể này là của chồng để làm nhục."

Lan không thể tin vào những gì mình đang nghe. Người mẹ nhút nhát của cô đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một nữ hoàng dâm dục, một con quái vật của sự khao khát. Và cô yêu con quái vật đó.

"Được rồi," Lan nói, giọng cô cũng trở nên gầm gừ. "Chồng sẽ làm tất cả những điều đó. Chồng sẽ địt vợ đến tàn tạ. Nhưng có một điều."

"Điều gì?"

"Khi vợ đã sướng đến tột cùng, khi vợ đã khóc lóc vì sung sướng, chồng sẽ cởi trói cho vợ. Và lúc đó, chúng ta sẽ làm một việc cuối cùng."

"Việc gì?"

"Chúng ta sẽ nằm trong tư thế 69," Lan thì thầm. "Không phải để làm cho nhau sướng. Mà để chúng ta cùng nhau liếm sạch những thứ chất lỏng mà chúng ta vừa tiết ra. Chồng sẽ liếm sạch cái lồn vừa mới bị địt nát của vợ, và vợ sẽ liếm sạch con cặc giả của chồng. Chúng ta sẽ vệ sinh cho nhau bằng lưỡi. Vợ có muốn không?"

Bà Thu run lên, một cơn rung động của sự khoái cảm tột cùng. "Có... ạ... chồng ơi... vợ muốn... chúng ta là những con đĩ dơ bẩn của nhau..."

Lan cúi xuống, hôn mẹ một cách mạnh bạo, một nụ hôn của hai người đàn ông đang tranh giành quyền lực.

"Tối nay," cô thì thầm khi ngừng lại. "Chồng sẽ cho vợ thấy, một người chồng điên cuồng sẽ làm tình với vợ của mình như thế nào."
 

Chương 27: Bữa Tiệc Của Nước Bọt

Nụ hôn mạnh bạo vừa rồi còn để lại sự ngát thở trong cả hai. Bà Thu vẫn nằm trong vòng tay con gái, nhưng giờ đây, vai trò của họ đã hoàn toàn thay đổi. Bà ta không còn là người mẹ e dè, mà là một người vợ đang khao khát người chồng của mình.

Lan nhìn mẹ, một nụ cười tà mị nở trên môi. "Vợ ơi, chồng mới nghĩ ra một điều."

"Chồng cứ nói đi," Bà Thu thở dốc, bà ta sẵn sàng nghe mọi thứ từ "chồng" của mình.

"Chồng nhớ... lần trước, chúng ta đã chơi trò với nước bọt," Lan nói, giọng cô trầm xuống, đầy sự ám ảnh. "Chồng nhớ cảm giác khi vợ nhổ vào miệng chồng, và chồng nuốt nó. Cảm giác đó... nó còn sướng hơn cả việc địt. Nó là sự sở hữu thuần khiết nhất."

Bà Thu run lên, ký ức đó lại trỗi dậy, làm cho cái lồn của bà ta lại bắt đầu ẩm ướt. "Vợ cũng nhớ."

"Chồng muốn chúng ta làm nó lại," Lan nói. "Nhưng không phải là một lần. Chồng muốn nó trở thành một phần của chúng ta. Chồng muốn... cả cơ thể vợ đều phải dính nước bọt của chồng."

Câu nói này khiến Bà Thu sững người. "Cơ thể vợ?"

"Phải," Lan gật đầu, mắt cô sáng rực. "Tối nay, trước khi địt vợ, chồng sẽ nhổ nước bọt lên khắp cơ thể vợ. Chồng sẽ nhổ lên ngực vợ, lên cái bụng của vợ, lên hai bên đùi. Chồng muốn nhìn thấy cơ thể của vợ lấp lánh dưới ánh đèn, lấp lánh vì nước bọt của chồng. Vợ có muốn không? Có muốn trở thành một cái thùng rác dâm dục, chứa đầy nước bọt của chồng không?"

"À... chồng ơi..." Bà Thu rên lên, những lời lẽ thô tục này làm bà ta gần như phát điên. "Vợ muốn... vợ muốn được chồng làm nhục... vợ muốn cơ thể mình bẩn thỉu vì chồng."

"Đó mới là vợ tốt của chồng," Lan cười. "Rồi chồng sẽ dùng chính nước bọt của mình để làm trơn cái lỗ đít của vợ. Chồng sẽ nhổ một ngụm thật nhiều vào cái lỗ nhỏ đó, rồi dùng cái cặc giả của mình, từ từ đẩy vào. Chồng sẽ địt cái lỗ đít của vợ bằng chính nước bọt của chồng. Vợ có sợ không?"

"Sợ... ạ... nhưng vợ cũng thích," Bà Thu lí nhí, cơ thể bà ta run rẩy vì sự phấn khích và sợ hãi.

"Vợ là một con đĩ điên rồi," Lan nói. "Nhưng chồng còn muốn nhiều hơn nữa. Chồng muốn... được uống nước bọt của vợ."

"Uống nước bọt của vợ ư?" Bà Thu ngạc nhiên.

"Phải," Lan nói, một cách nghiêm túc. "Chồng muốn nằm xuống, và vợ ngồi lên mặt chồng. Vợ sẽ nhổ nước bọt của mình vào miệng chồng. Cứ một ngụm, rồi lại một ngụm. Chồng sẽ nằm đó, mở miệng ra, nhận lấy tất cả, nuốt xuống từng giọt. Chồng muốn được nuốt lấy sự dâm dục của vợ. Vợ có làm được không? Có thể đối xử với chồng như một cái bồn cầu không?"

Lời yêu cầu này quá táo bạo, quá phạm thượng. Nó đảo ngược hoàn toàn vai trò. Bà Thu, người vợ, sẽ là người thống trị, sẽ là người làm nhục người chồng.

Bà Thu nhìn con gái mình, và một cảm giác quyền lực chưa từng có trào dâng trong lòng bà ta. Bà ta thích ý tưởng này. Bà ta thích được là người ra lệnh.

"Được," Bà Thu nói, giọng đầy quả quyết. "Vợ sẽ làm. Vợ sẽ nhổ nước bọt vào miệng chồng. Vợ sẽ nhổ cho đến khi miệng chồng đầy ắp, cho đến khi chồng sắp chết đuối. Chồng có muốn không?"

"Chồng muốn hơn bất cứ thứ gì," Lan đáp, mắt cô sáng lên vì sung sướng.

"Thế thì còn một điều nữa," Bà Thu nói, bà ta đã hoàn toàn nhập vai, trở thành một bà chủ dâm dục. "Sau khi chồng nuốt hết nước bọt của vợ, vợ sẽ không liếm lồn cho chồng. Vợ sẽ chỉ ngồi đó, và bắt đầu tiểu tiện."

Lan sững người. "Cái gì?"

"Vợ sẽ tiểu tiện vào miệng chồng," Bà Thu gằn giọng. "Vợ muốn chồng uống hết nước tiểu của vợ. Chồng có phải là một con đỉa không? Một con đỉa thì phải uống hết mọi thứ từ cơ thể người chủ của nó. Có phải không?"

Lan không thể tin vào những gì mình đang nghe. Người mẹ của mình, người vợ của mình, đang nghĩ ra những thứ còn dâm dục hơn cả chính cô. Và cô nhận ra, cô yêu điều đó. Cô yêu sự dâm đãng tiềm ẩn trong người mẹ của mình.

"Phải," Lan lí nhí, giọng cô run rẩy vì phấn khích. "Chồng là một con đỉa. Chồng muốn uống hết nước tiểu của vợ. Vợ cứ tiểu vào miệng chồng đi."

"Được lắm," Bà Thu mỉm cười, một nụ cười của kẻ chiến thắng. "Vậy thì đêm nay, chúng ta sẽ có một bữa tiệc. Một bữa tiệc của nước bọt và nước tiểu. Chồng có sẵn sàng không, chồng yêu của vợ?"

"Chồng sẵn sàng," Lan đáp. "Chồng sẵn sàng làm mọi thứ vì vợ."

Họ lại hôn nhau, một nụ hôn đầy mùi vị của những tưởng tượng dâm dục nhất. Họ biết, đêm nay sẽ không phải là một đêm làm tình bình thường. Nó sẽ là một nghi lễ, một buổi lễ đánh dấu sự sở hữu hoàn toàn, nơi họ sẽ trao cho nhau những thứ thô sơ nhất, những thứ dơ bẩn nhất của cơ thể, để chứng tỏ tình yêu của họ đã vượt qua mọi giới hạn của sự sạch sẽ và sự ghê tởm.
 

Chương 28: Nghi Thức Của Những Chất Lỏng

Bà Thu nhìn chằm chằm vào con gái, một nụ cười vừa mãn nguyện vừa tà mị trên môi. Bà ta chưa bao giờ cảm thấy mình quyền lực như vậy. Bà ta không còn là nô lệ, bà ta là bà chủ, và người "chồng" của bà ta đang chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.

"Chồng ơi," Bà Thu thì thầm, giọng khàn đi vì sự phấn khích. "Vợ vừa nghĩ ra một cảnh. Một cảnh còn dâm dục hơn cả việc vợ tiểu tiện vào miệng chồng."

"Vợ cứ nói," Lan đáp, giọng cô cũng đầy mong chờ. "Chồng muốn nghe tất cả."

"Tối nay... sau khi chúng ta đã làm tình, khi cả hai cơ thể đều đã mệt mỏi và đầy mồ hôi... chúng ta sẽ cùng nhau đi vào phòng tắm," Bà Thu bắt đầu, mắt bà ta nhìn xa xăm, như thể đang xem một bộ phim. "Chúng ta sẽ không tắm. Chúng ta sẽ đứng trong bồn tắm, đối diện với nhau."

"Và sao nữa?" Lan thúc giục, tay cô bắt đầu xoa nắn bầu ngực của mẹ.

"Và rồi... chúng ta sẽ cùng nhau đái," Bà Thu nói, mỗi từ như một giọt mật nóng hổi. "Cùng một lúc. Vợ sẽ nhìn vào mắt chồng, và chúng ta sẽ để cho dòng nước tiểu của mình chảy ra. Dòng nước của vợ và dòng nước của chồng, hòa quyện vào nhau, tạo thành một dòng suối dâm dục dưới chân chúng ta."

Lan rên lên một tiếng nhỏ. Cảnh tượng đó quá kích thích, quá thánh thiện trong sự dâm dục.

"Vợ muốn nhìn thấy nó," Bà Thu tiếp tục, giọng ngày càng mạnh mẽ. "Vợ muốn nhìn thấy dòng nước vàng của người chồng yêu quý của mình. Chồng có muốn không? Có muốn đái trước mặt vợ, để vợ ngắm nhìn cái cặc giả của chồng đang chảy nước?"

"Muốn... ạ," Lan lí nhí. "Chồng muốn. Chồng muốn đái cho vợ ngắm."

"Được lắm," Bà Thu mỉm cười. "Nhưng đó chưa phải là tất cả. Sau khi chúng ta đái xong, chúng ta sẽ làm một việc nữa. Chúng ta sẽ lấy con cặc giả... cái con cặc mà sắp này chồng sẽ địt vợ... và chúng ta sẽ cùng nhau đái lên nó."

Lan sững người. "Đái lên con cặc giả ư?"

"Phải," Bà Thu gật đầu. "Chồng sẽ cầm nó, và vợ sẽ đái lên đầu nó. Sau đó vợ sẽ cầm nó, và chồng sẽ đái lên thân nó. Chúng ta sẽ làm ướt sũng nó bằng nước tiểu của mình. Như thể chúng ta đang đánh dấu vật sở hữu của mình. Vợ có thích không? Có thích biến con cặc của chúng ta thành một món đồ dơ bẩn, nhuốm đầy mùi của cả hai?"

"Thích... ạ... vợ ơi... vợ là một thiên thần dâm dục," Lan gần như van nài. "Chồng thích. Chồng thích biến nó thành một thứ bẩn thỉu."

"Và sau khi đã đánh dấu nó," Bà Thu nói, giọng bà ta gần như thì thầm, "chúng ta sẽ làm sạch nó. Bằng lưỡi. Chúng ta sẽ cùng nhau liếm sạch hết nước tiểu của chính mình trên con cặc giả đó. Vợ sẽ liếm phần chồng đã đái, và chồng sẽ liếm phần vợ đã đái. Chúng ta sẽ liếm nó, từ đầu đến cuối, cho đến khi nó chỉ còn lại vị của nước bọt của chúng ta. Chồng có làm được không? Có muốn nếm thử vị nước tiểu của vợ trên một con cặc giả không?"

"Chồng muốn... chồng muốn nuốt nó," Lan đáp, cơ thể cô nóng ran. "Chồng muốn liếm sạch thứ dơ bẩn mà vợ đã tạo ra."

Bà Thu hài lòng với sự phục tùng này. Nhưng bà ta còn một ý tưởng cuối cùng, một ý tưởng điên rồ nhất.

"Vợ còn muốn một cảnh nữa," bà ta nói. "Một cảnh mà chúng ta sẽ không bao giờ quên. Cảnh đó sẽ diễn ra ở trên giường."

"Chồng đang nghe," Lan nói.

"Chồng sẽ nằm ngửa ra giường," Bà Thu ra lệnh. "Và vợ sẽ quỳ gối phía trên đầu chồng. Vợ sẽ giơ cái lồn của mình lên, và sẽ... đái vào mặt chồng."

Lan chết lặng. Câu nói này vượt qua mọi giới hạn cuối cùng.

"Vợ sẽ đái vào mặt chồng," Bà Thu lặp lại, giọng đầy quyền lực. "Vợ sẽ đái vào tóc, vào mắt, vào miệng của chồng. Chồng sẽ nằm đó, không được nhúc nhích, chỉ được mở miệng ra và uống. Chồng có muốn không? Có muốn trở thành cái bồn cầu của vợ không? Có muốn mặt mình dính đầy nước tiểu của người vợ yêu quý nhất không?"

Lan không trả lời ngay. Cô chỉ nhìn mẹ, và trong mắt bà ta, cô không thấy sự ghê tởm, chỉ thấy tình yêu và sự khao khát. Cô biết, đây là sự dâng hiến cuối cùng, là sự phục tùng tuyệt đối.

"Vợ ơi," cô lí nhí, giọng run rẩy vì sung sướng. "Hãy đái vào mặt chồng đi. Hãy làm cho chồng trở thành con chó của vợ. Hãy biến mặt chồng thành nhà vệ sinh của vợ. Chồng xin được uống hết thứ quý giá của vợ."

Bà Thu mỉm cười. Bà ta đã chinh phục hoàn toàn người chồng của mình. Bà ta cúi xuống, hôn lên trán Lan một cách đầy tình yêu.

"Đêm nay," bà ta thì thầm. "Đêm nay, vợ sẽ cho chồng một bữa tiệc mà chồng sẽ không bao giờ quên."

Họ không nói gì thêm. Họ chỉ ngồi đó, trong sự im lặng căng thẳng, chờ đợi màn đêm buông xuống, để thực hiện nghi thức dâm dục và thăng hoa nhất của riêng họ. Họ đã khám phá ra những góc khuất sâu thẳm nhất trong tâm hồn nhau, và họ không hề sợ hãi. Họ chỉ hạnh phúc.
 

Chương 29: Nghi Thức Của Sở Hữu

Chiếc hộp được giao đến tay Bà Thu vào buổi chiều. Nó được gói rất kín đáo, nhưng cả hai mẹ con đều biết bên trong chứa đựng gì. Họ không mở nó ngay. Họ chờ đợi, để sự mong chờ nung nấu đến cùng cực.

Đêm nay, căn nhà im lặng một cách có chủ đích. Bà Thu đã khóa cửa, kéo rèm lại. Không có TV, không có tiếng nhạc. Chỉ có ánh sáng vàng vọt của mấy cây nến trên bàn đầu giường.

Trên giường, chiếc hộp đã được mở. Con cặc giả bằng silicon nằm đó, trông thật sự và gân guốc hơn cả trong hình. Bà Thu cầm nó lên, cảm nhận sự nặng trịch và mềm mại của nó.

"Đến rồi, chồng ơi," bà ta nói, giọng trầm và quyến rũ. "Đây là con cặc của chồng. Bây giờ, hãy đeo nó vào. Hãy trở thành người đàn ông của vợ."

Lan nằm ngửa, cởi bỏ hết quần áo. Bà Thu cũng trần trụi, hai bầu ngực đã chảy xệ vẫn vững chãi. Bà ta quỳ gối giữa hai chân con gái, nhẹ nhàng giúp cô đeo những dây đeo vào. Bà ta chỉnh lại cho vừa vặn, rồi cầm lấy con cặc, xoa lên nó một cách tình cảm.

"Nó trông thật đẹp trên người chồng," bà ta thì thầm. "Bây giờ, nó là của vợ."

Rồi bà ta đứng dậy, kéo Lan dậy. "Đến lượt vợ. Đến lượt vợ đánh dấu chồng của mình."

Bà Thu nhổ một ngụm nước bọt đầy vào lòng bàn tay, rồi bắt đầu xoa đều lên con cặc giả. Nó trở nên bóng bẩy, dính dáng. "Đây là nước bọt của vợ," bà ta nói. "Chồng phải mang nó đi địt lỗ đít của vợ."

Lan chỉ gật đầu, cơ thể nóng ran. Bà ta đang hoàn toàn nhập vai.

Họ không vào phòng ngủ ngay. Họ đi vào phòng tắm, đứng trong bồn tắm trống, đối diện với nhau. Bà Thu nắm tay con gái.

"Nhìn vào mắt chồng," bà ra lệnh.

Họ nhìn nhau. Và rồi, cùng một lúc, một tiếng xào xào nhẹ vang lên. Hai dòng nước vàng chảy ra từ giữa hai chân họ, hòa quyện vào nhau dưới chân, tạo thành một vũng nước nhỏ trên sàn trắng. Họ không rời mắt nhau, trong khoảnh khắc đó, họ đang chia sẻ một điều gì đó nguyên thủy, một sự trao đổi chất lỏng dâm dục và thánh thiện.

"Chồng nhìn thấy chưa?" Bà Thu thở dốc. "Đây là của chúng ta."

Rồi họ trở lại phòng ngủ. Bà Thu nằm ngửa ra giường, hai chân dang rộng. Lan cầm con cặc giả, đang lấp lánh vì nước bọt của mẹ, và đặt đầu nó vào cái lỗ đít đã được bôi trơn.

"Chồng hãy địt cái lỗ đít của vợ đi," Bà Thu gầm lên. "Hãy địt nó bằng nước bọt của chính vợ."

Lan từ từ đâm vào. Cảm giác lạ lùng, sự căng của dây đeo, sự phản kháng của cái lỗ đít, và tiếng rên của người vợ dưới thân. Cô bắt đầu nhấp, từng cái một, sâu và mạnh.

"À... chồng ơi... địt mạnh hơn... à... à... cái lỗ đít của vợ... nó sướng quá..."

"Vợ là một con đĩ," Lan gằn giọng, vỗ mạnh vào mông bà. "Một con đĩ thích bị địt ở cái lỗ đít."

"Phải... vợ là con đĩ... vợ là con đĩ của chồng... à... à..."

Sau khi làm cho vợ sướng một lần bằng cách địt hậu, Lan rút ra. Bà Thu ngay lập tức lật người, quỳ gối xuống, mặt áp vào gối, cái mông tròn trịa nâng lên.

"Đến lượt cái lồn," bà ta ra lệnh. "Địt nát cái lồn của vợ đi."

Lan đâm con cặc giả vào cái lồn ẩm ướt, bắt đầu nhấp một cách dã man. Bà ta bóp hai núm vú của vợ, kéo tóc bà, làm những điều mà một người chồng sẽ làm với một người vợ dâm đãng.

"Con khốn! Địt mạnh vào! Lồn mày có khát không!" Bà Thu la lên, mặt chà vào gối.

"Khát! Lồn của vợ khát cặc của chồng!" Lan đáp, nhấp đến nỗi thở không nổi.

Rồi đến phần nghi thức cuối cùng. Lan rút ra, nằm ngửa ra giường. Con cặc giả vẫn còn dựng đứng, dính đầy chất lỏng của cả hai.

"Đến lượt chúng ta," Bà Thu nói, giọng đầy quyền lực.

Bà ta cầm lấy con cặc giả, và ngay trước mắt con gái, bà ta nhổ một ngụm nước bọt lên đầu nó. Lan làm theo, nhổ nước bọt của mình lên thân nó. Họ lần lượt nhổ, cho đến khi con cặc giả ướt sũng, trông thật dơ bẩn.

"Bây giờ, hãy làm sạch nó," Bà Thu ra lệnh.

Cả hai cùng cúi đầu xuống, hai cái lưỡi bắt đầu liếm lên con cặc giả. Họ liếm những nơi mà đối phương vừa nhổ, họ liếm những nơi còn dính lại nước lồn, họ liếm nó như thể đó là một viên kẹo quý giá. Họ liếm cho đến khi con cặc giả sạch bong, chỉ còn lại nước bọt của họ.

Cuối cùng, Bà Thu đứng dậy. "Đến phần cuối cùng," bà ta nói.

Bà ta quỳ gối phía trên đầu Lan, hai chân dang rộng, cái lồn của bà ta ngay trên mặt con gái.

"Nhắm mắt lại và mở miệng, chồng yêu," bà ta thì thầm.

Lan làm theo, cả người run rẩy vì phấn khích và sự phục tùng.

Và rồi, một dòng nước vàng nóng hổi bắt đầu chảy ra. Nó tạt vào mặt Lan, vào tóc cô, vào mắt cô, và chảy vào miệng đang mở rộng của cô. Cô không nhúc nhích, chỉ nuốt xuống từng giọt, nuốt xuống nước tiểu của người vợ, của người mẹ, của bà chủ của mình. Nó mặn, nó có một mùi gì đó nồng nàn, và nó là thứ tuyệt vời nhất cô từng nếm.

Khi dòng nước chảy hết, Bà Thu cúi xuống, hôn lên mặt con gái, liếm sạch những giọt nước tiểu còn sót lại trên má cô.

"Con đĩ của vợ," bà ta thì thầm, đầy tình yêu và sự chiếm hữu.

"Vợ của con," Lan đáp, mắt nhắm nghiền, hạnh phúc đến vô tận.

Họ không làm gì thêm cả. Họ chỉ nằm đó, trong mùi của sex, của nước bọt, của nước tiểu và của nến. Họ đã thực hiện xong nghi thức. Họ đã đánh dấu nhau. Họ đã sở hữu nhau một cách hoàn toàn, bằng những thứ dơ bẩn và thánh thiện nhất. Họ không còn là mẹ con. Họ là một.
 

Chương 30: Bữa Tiệc Dơ Bẩn Trong Phòng Tắm

Họ không dọn dẹp chiếc giường bừa bộn. Họ không cần. Dấu vết của cuộc yêu vừa rồi chính là huy chương của họ. Tay trong tay, họ bước vào phòng tắm, nơi không khí vẫn còn ấm áp và hơi nước lơ lửng.

Không nói một lời, Lan nhẹ nhàng kéo mẹ nằm xuống nền nhà tắm bằng gạch men lạnh. Bà Thu ngoan ngoãn làm theo, cơ thể bà ta nằm dài, trần trụi và mềm mại dưới ánh đèn vàng. Lan quỳ gối bên cạnh, nhìn mẹ mình như một nữ thần đang nằm trên bệ tế.

"Chồng ơi," Bà Thu thì thầm, giọng khàn đi. "Chồng định làm gì với vợ đây?"

"Chồng muốn làm ướt vợ," Lan đáp, giọng trầm và đầy quyền lực. "Chồng muốn tắm cho vợ bằng nước bọt của chồng."

Nói rồi, Lan hít một hơi thật sâu, tích tụ một ngụm nước bọt trong miệng. Cô cúi người xuống, và từ từ nhổ một dòng nước bọt trong suốt, dính dáng lên ngực phải của mẹ. Nó trượt dọc theo bầu ngực, để lại một vệt ướt bóng.

"À... chồng ơi..." Bà Thu rên lên, cảm giác lạ lùng và khiêu khích.

"Vợ có thích không? Có thích bị nước bọt của chồng tắm không?"

"Thích... ạ... vợ thích... chồng cứ làm đi... tắm cho vợ bằng thứ dâm dục của chồng..."

Lan lại nhổ, lần này lên ngực còn lại. Rồi lên cái bụng mềm mại. Rồi lên đùi trong. Mỗi lần nhổ, cô đều thì thầm những lời lẽ dâm dục.

"Đây là của chồng." "Cái lồn này là của chồng." "Cơ thể này là của chồng."

Bà Thu không chịu nổi nữa. Bà ta cũng muốn tham gia vào trò chơi này. Bà ta ngồi dậy, kéo con gái vào và bắt đầu nhổ nước bọt lên người Lan. Cô nhổ lên ngực con gái, lên cái bụng phẳng lì, lên hai bờ vai trần trụi.

Họ quấn lấy nhau trên nền nhà tắm, hai mẹ con, hai người tình, nhổ nước bọt lên nhau, trao cho nhau những dòng chất lỏng dâm dục, rồi liếm sạch chúng lên. Họ liếm lên cổ nhau, liếm lên ngực nhau, nhầm lẫn mùi nước bọt với mùi mồ hôi và mùi da thịt. Họ đang biến nhau thành một mớ hỗn độn dơ bẩn và thỏa mãn.

"Đủ rồi," Bà Thu đột ngột dừng lại, thở dốc. "Đủ rồi... bây giờ... đến phần cuối cùng."

Bà ta nhìn thẳng vào mắt con gái, ánh mắt đầy một sự quyết tâm điên rồ. "Chồng ơi... vợ muốn chồng đái vào miệng vợ. Ngay bây giờ."

Lan sững người. Đây là sự đảo ngược hoàn toàn. Người vợ đang cầu xin được làm nhục.

"Vợ ơi... vợ có chắc không?"

"Chắc chắn," Bà Thu gầm lên. "Vợ muốn uống nước tiểu của chồng. Vợ muốn nuốt lấy thứ dơ bẩn nhất của chồng. Hãy đái vào miệng vợ ngay bây giời!"

Lan không chần chừ. Cô đứng dậy, đặt con cặc giả vào đúng vị trí, và đưa đầu nó đến gần miệng mẹ. Bà Thu mở miệng ra, lưỡi hơi đưa ra, chờ đợi.

Lan bắt đầu giả vờ đái. Một dòng nước từ bình chứa nhỏ giấu trong tay cô bắt đầu chảy ra qua một đường ống gắn trên con cặc giả, tạo cảm giác hoàn toàn thật. Dòng nước vàng nóng hổi phun thẳng vào miệng Bà Thu.

Bà ta nuốt xuống, mắt nhắm nghiền, một tiếng rên nức nở phát ra từ cổ họng bà ta. Nước chảy ra, tràn ra hai bên mép, tưới ướt cả cằm và ngực bà ta.

Nhưng đúng lúc đó, dòng nước đột ngột dừng lại.

Bà Thu mở mắt ra, thất vọng. "Sao... sao lại dừng?"

"Chồng muốn chơi thêm," Lan cười tà mị. Cô lấy con cặc giả đang ướt đẫm nước tiểu của mẹ, và đặt nó xuống sàn nhà. "Chồng muốn chúng ta cùng nhau làm ướt nó. Một lần nữa. Cùng nhau."

Hai mẹ con quỳ gối đối diện nhau, đối diện với con cặc giả nằm giữa họ. Họ nhìn nhau một lúc lâu, rồi cùng lúc, hai dòng nước tiểu lại chảy ra, tưới lên con cặc giả, làm nó ướt sũng, lấp lánh dưới ánh đèn.

Khi đã xong, họ lại nhìn nhau, thở dốc.

"Bây giờ," Bà Thu thì thầm, giọng đầy khao khát. "Hãy làm sạch nó. Cùng nhau."

Hai đầu cúi xuống, hai cái lưỡi bắt đầu công việc. Họ liếm con cặc giả đang dính đầy nước tiểu của chính họ. Họ liếm nó từ hai phía, đầu lưỡi của họ chạm vào nhau ở giữa thân cặc. Họ không ngần ngại, không ghê tởm. Họ chỉ có sự khao khát. Họ liếm sạch từng giọt nước tiểu, nuốt xuống thứ dơ bẩn mà họ vừa tạo ra, biến nó thành một phần của mình.

Khi con cặc giả đã sạch, họ ngẩng lên, và hôn nhau một cách sâu sắc, nồng nàn. Họ đã hoàn thành nghi thức. Họ đã đi đến tận cùng của sự dâm dục, và ở đó, họ chỉ tìm thấy tình yêu.
 
có ai muốn mình làm tiếp bộ này không nhỉ
 
anime sex
cliphot
Back
Top