sexandme
Thành viên mới
Phần 1: Bức Tranh Gia Đình
Gia đình anh Hùng, nếu nhìn từ bên ngoài, là một hình mẫu lý tưởng trong vùng quê. Một ngôi nhà cấp bốn khang trang, sân vườn sạch sẽ, và những người con đều có cuộc sống riêng ổn định. Nhưng như mọi bức tranh hoàn hảo, lớp sơn son bên ngoài thường che giấu những vết nứt chảy nước mắt âm ỉ bên trong.Bà Thu (54 tuổi): Trụ Cột Và Lửa Cháy Ngầm
Bà Thu là trái tim của ngôi nhà, và cũng là ngọn lửa âm ỉ đang cháy trong nó. Ở tuổi năm mươi bốn, sau bao năm làm lụng vất vả, thời gian đã khắc những nếp nhăn khóe mắt và làm cho đôi vai hơi xuôi xuống, nhưng không thể lấy đi nét dặn dàng của một người đàn bà từng có. Bà ở nhà làm nội trợ, ngày ngày quẩn quanh trong căn bếp, chăm sóc khu vườn nhỏ và chờ đợi.
Bà chờ đợi điều gì? Chờ đợi người con trai cả, Hùng, cuối ngày trở về. Chờ đợi một cuộc gọi từ cô con gái út, Lan. Nhưng sâu thẳm trong lòng, bà chờ đợi một điều gì đó khác, một cái gì đó đã mất từ lâu: sự quan tâm của một người đàn ông. Chồng bà, ông Ba, đã qua đời ba năm về trước vì cơn đau tim, để lại một khoảng trống không thể lấp đầy. Sự cô đơn như một loại nấm độc, ngày càng lớn lên trong tâm trí bà, biến bà thành một người phụ nữ hay cáu gắt, hay than vãn, nhưng ẩn sau đó là một cơn khát khát thể xác mà bà dám chôn vùi.
Bà nhìn Hùng không chỉ bằng ánh mắt của một người mẹ. Bà nhìn anh bằng sự ngưỡng mộ của một người đàn bà đối với một người đàn ông. Mỗi lần thấy Hùng tắm, thấy anh lau người với chiếc khăn tắm, một cảm giác nóng ran bất thường chạy dọc lưng bà. Bà ghê tởm chính suy nghĩ đó, nhưng không thể ngăn nó xuất hiện. Bà là một người mẹ đang khao khát chính con trai mình, và bí mật đó đang ăn mòn bà từng ngày.
Anh Hùng (32 tuổi): Gánh Nặng Của Người Con Trai Lớn
Ở tuổi ba mươi hai, Hùng là trụ cột kinh tế của gia đình. Anh làm quản đốc tại một công ty xây dựng gần nhà, một công việc ổn định với thu nhập đủ để chu cấp cho mẹ và chăm sóc gia đình nhỏ của mình. Anh cao lớn, rắn rỏi, làn da bị nắng làm cho sạm đi, vẻ ngoài điềm tĩnh và đáng tin cậy.
Nhưng cuộc hôn nhân của anh đang rạn nứt. Vợ anh, Mai, là một giáo viên giỏi, đang được cử đi tu nghiệp nâng cao ở Singapore trong hai năm. Hai năm. Một khoảng thời gian dài đủ để một ngọn núi sương mù bao phủ lấy tình yêu của họ. Họ gọi video cho nhau mỗi tuần, những cuộc gọi đầy những lời nói yêu thương xa cách, những lời hứa hẹn trống rỗng. Hùng yêu vợ, nhưng sự cô đơn trong giường chiếu, sự thiếu vắng hơi ấm và một cái ôm, đang biến anh thành một người đàn ông cáu kỉnh, hay trầm ngâm.
Anh có một cậu con trai, Bảo, đang học lớp năm. Hùng yêu con trai vô điều kiện, nhưng việc một mình nuôi dạy nó trong khi phải lo toan công việc và chăm sóc mẹ già khiến anh kiệt sức. Anh cảm thấy mình bị kẹt giữa bổn phận với mẹ, trách nhiệm với con, và một cuộc hôn nhân xa cách. Anh giống như một con đua bị trói vào ba cọc, không thể chạy thoát về bất kỳ hướng nào.
Cô Lan (28 tuổi): Ánh Sáng Và Bóng Tối
Lan là con út, là "công chúa" của gia đình. Ở tuổi hai mươi tám, cô có một vẻ đẹp xinh xắn, duyên dáng. Cô lấy chồng một anh kỹ sư, và gia đình nhỏ của họ sống trong một căn nhà mới xây cách nhà mẹ không xa, chỉ khoảng ba cây số. Đối với mọi người, Lan có một cuộc sống hoàn hảo: chồng yêu thương, công việc ổn định, không phải lo toan nhiều như anh trai.
Nhưng cuộc hôn nhân của cô cũng có những vấn đề của riêng nó. Chồng cô, một người đàn ông tốt bụng nhưng lại quá hiền lành và thiếu lãng mạn. Đời sống tình dục của họ đều đều, nhàm chán, như một cái máy lặp lại mỗi cuối tuần. Lan khao khát sự đam mê, sự bất ngờ, những cơn bão cuồng phong tình cảm mà cô chỉ thấy trong phim.
Vì ở gần, Lan thường xuyên ghé thăm mẹ. Cô là người duy nhất có thể nói chuyện với Thu, giúp bà vơi đi nỗi cô đơn. Nhưng mỗi lần ở bên mẹ, Lan lại cảm nhận được một cái gì đó kỳ lạ trong ánh mắt bà, một sự ám ảnh chói lọi khi bà nhìn anh Hùng. Cô không dám nghĩ đến, không dám đặt câu hỏi, nhưng một nỗi bất an mơ hồ luôn thường trực.
Cậu Bảo (10 tuổi): Nhân Chứng Vô Tội
Bảo, cậu con trai của Hùng, mười tuổi, đang học lớp năm. Cậu là một cậu bé thông minh, hiếu động, nhưng cũng rất nhạy cảm. Cậu là người duy nhất trong nhà không bị cuốn vào vòng xoáy của những người lớn, nhưng lại là người chứng kiến tất cả. Cậu thấy bà nội hay nhìn ba mình một cách dại khờ. Cậu thấy ba hay cau mày một mình. Cậu thấy cô cô út đến rồi đi, để lại những nụ cười gượng gạo.
Cậu không hiểu những chuyện của người lớn, nhưng cậu cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí, cảm nhận được những bí mật đang được thì thầm sau lưng cậu. Cậu như một tấm gương phản chiếu sự rạn nứt của gia đình, một nhân chứng vô tình đang lớn lên giữa một mảnh đất đầy bão táp.
Bốn nhân vật, bốn cuộc đời, tất cả đều bị trói vào nhau bằng máu mủ, bởi tình yêu thương và bởi những gánh nặng vô hình. Và trong căn nhà đó, dưới vẻ ngoài bình yên, những ngọn lửa khao khát đang âm ỉ cháy, chỉ chờ một cơn gió để bùng lên thành một đại hỏa hoạn.










