Tà Thiên Ma Đế
Tập sự
**Chương 1: Bắt đầu của trò chơi và quyết định vào công ty**
Nguyễn Văn Lợi và Trần Ngọc Lan là một cặp vợ chồng trẻ khiến người ta phải ghen tị. Lợi ba mươi tuổi, vừa thừa kế công ty đồ chơi người lớn của gia đình – Tập đoàn Nguyệt Ngọc – trở thành chủ tịch, nhưng anh lười quản lý nên giao hết cho các quản lý lo. Ngọc Lan hai mươi lăm tuổi, vừa tốt nghiệp thạc sĩ, đẹp đến mê hồn, cao ráo, ngực đầy đặn, mông căng tròn, loại con gái chỉ cần bước ra đường là trăm ánh mắt dính chặt vào người. Họ lấy nhau được hai năm, tình cảm ngọt ngào, Lợi chiều vợ hết mực, mỗi lần đi làm về đều ôm vợ hôn ngấu nghiến. Nhưng đằng sau vẻ hạnh phúc ấy, Lợi lại giấu một sở thích biến thái: anh thích bị cắm sừng.
Chuyện bắt đầu vào một tối thứ Sáu bình thường. Sau khi hai người làm tình xong, Lợi nằm ôm vợ, mặt đỏ bừng, thì thào: “Lan này… anh hay tưởng tượng em bị đàn ông khác đụ. Không phải ngoại tình thật đâu, chỉ là tưởng tượng thôi… cái cảm giác đó làm anh nứng lắm.” Anh lo vợ sẽ nổi giận, sẽ nghĩ anh bệnh hoạn.
Ngọc Lan cứng người. Đôi mắt đẹp mở to, ban đầu là sốc: “Anh nói gì cơ? Anh không yêu em nữa à?” Cô ngồi bật dậy, ngực căng tròn rung rung dưới ánh đèn, khiến Lợi không kìm được nhìn chăm chăm. Nhưng chỉ vài giây sau, vẻ sốc đã chuyển thành tò mò. Cô không phải kiểu phụ nữ cổ hủ, học thạc sĩ sinh học nên tiếp xúc đủ thứ chuyện người lớn. Cô nghĩ một lúc rồi cười tủm tỉm: “Thì ra chồng em thích bị cắm sừng à? Nghe… kích thích phết đấy.” Cô không giận, ngược lại thấy đây là trò chơi mới có thể làm cuộc hôn nhân thêm phần thú vị. Từ hôm đó, Ngọc Lan chủ động chiều theo sở thích của chồng.
Cuối tuần, hai người đi dạo trung tâm thương mại. Ngọc Lan mặc áo bó sát khoét ngực sâu, váy ngắn cũn, cố tình đi trước Lợi, giả vờ không quen biết. Có một anh chàng đẹp trai lại gần xin WeChat, Ngọc Lan cười duyên: “Đẹp trai quá ha, mắt anh tinh thật! Em tên Lan, độc thân nha.” Cô còn cố tình để anh ta lại gần, chạm nhẹ vai, giọng nũng nịu: “Nói chuyện duyên thế này chắc khối cô mê anh rồi nhỉ?” Lợi đứng cách đó không xa, tim đập thình thịch, dưới quần đã cương cứng. Cảm giác vừa đau vừa sướng làm anh nghẹt thở. Khi thấy Lợi định lại gần, Ngọc Lan ghé tai anh thì thầm: “Đừng lại đây chồng yêu, vợ đang được trai tán, chồng chỉ được đứng nhìn thôi. Nhìn vợ làm thằng khác nứng mà không được đụ đây này.” Lời cô như mũi kim đâm vào dây thần kinh bị cắm sừng của Lợi, khiến anh vừa đau vừa khoái lạc. Đợi anh chàng kia đi rồi, Ngọc Lan mới quay về bên Lợi, cười khẩy: “Thế nào? Thấy vợ bị trai lạ sờ soạng, chồng nứng lắm đúng không? Nhưng tiếc nhé, vợ chỉ cho chồng tưởng tượng thôi.” Lợi gật đầu lia lịa. Về nhà làm tình, anh ra sức như muốn trút hết khoái lạc bệnh hoạn ấy.
Ngọc Lan phát hiện mình cũng nghiện cái trò này kinh khủng. Cảm giác được đàn ông khác thèm thuồng, được chồng nhìn trộm khiến cô thấy mình quyến rũ hơn bao giờ hết. Ban đầu chỉ shock, sau đó quen dần, thậm chí còn chủ động rủ chồng ra ngoài “diễn” thêm. Lợi thì ngày càng mơ tưởng quá đáng, thường thì thầm trên giường: “Em mà bị mấy ông trong công ty anh train thì kích thích lắm nhỉ?” Ngọc Lan cười khúc khích: “Chồng biến thái quá đi, nhưng em thích.”
Trong khi đó, công ty của Lợi vẫn chạy ngon lành. Anh làm chủ tịch “bù nhìn”, mọi việc giao hết cho tay chân đắc lực là Trương Quốc Cường. Cường bốn lăm tuổi, béo phị, mặt tròn xoe lúc nào cũng cười dê xồm. Hắn trung thành với Lợi tuyệt đối, giúp công ty kiếm bộn tiền, nhưng tật xấu là gái gú. Có lần hắn khoe riêng với Lợi: “Chủ tịch, tôi train thư ký là số một. Thư ký nào qua tay tôi cũng thành con đĩ ngoan ngoãn, trung thành, thậm chí yêu tôi, sẵn sàng đẻ con cho tôi. Tôi đã có ba bà nhân tình, bốn đứa con rơi rồi. Đụ đã lắm!” Lúc ấy Lợi chỉ cười trừ, không để tâm. Dù sao công ty cũng làm đồ chơi người lớn, nói chuyện bậy là bình thường. Nhưng lời khoe khoang của Cường đã gieo một hạt giống dâm đãng vào đầu Lợi.
Ngọc Lan sau khi tốt nghiệp vẫn chưa có việc làm. Học thạc sĩ sinh y mà thị trường việc làm thì cạnh tranh khốc liệt. Một tối, cô nằm trong lòng Lợi nũng nịu: “Chồng ơi, em gửi cả đống hồ sơ mà chìm xuồng hết. Hay em vào công ty chồng làm tạm nhé, ít ra cũng có lương.” Lợi nghe xong tim đập thình thịch. Hắn nhớ tới lời khoe của Cường, một ý nghĩ dâm loạn chợt lóe lên: để Ngọc Lan làm thư ký cho Cường thì sao? Không ai trong công ty biết họ là vợ chồng, anh có thể giấu quan hệ và xem camera mọi lúc. Như vậy, trò chơi cuckold sẽ thành sự thật. Lợi thở gấp: “Được chứ cưng. Công ty đang thiếu người. Em muốn làm vị trí nào?”
Ngọc Lan nghĩ một chút: “Gì cũng được, miễn đừng nhàn quá. Làm thư ký được không? Nghe có vẻ thử thách.”
Tim Lợi muốn nhảy ra ngoài. Anh cố giữ giọng bình thản: “Thế thì làm thư ký cho quản lý Trương đi. Cường đang thiếu người, hắn quản hết mọi việc trong công ty, làm với hắn em sẽ học được nhiều thứ.” Anh không kể chuyện Cường khoe khoang, chỉ cười: “Yên tâm, hắn nghe lời anh, sẽ không đối xử tệ với em đâu.” Ngọc Lan gật đầu ngay tắp lự: “Dạ! Chồng giỏi quá!” Cô không biết ý đồ thật của chồng, nhưng lờ mờ đoán được phần nào – sở thích cắm sừng của Lợi đã cho cô manh mối. Cô phấn khích hôn chồng đánh chụt: “Mai em đi phỏng vấn luôn!”
**Chương 2: Ngày đầu đi làm và lần đầu bị sờ soạng**
Ngày đầu đi làm, Trần Ngọc Lan cố tình mặc đồ kín đáo: quần jeans bó sát làm nổi bật đôi chân dài và cặp mông căng, áo sơ mi trắng cài kín cổ nhưng vẫn không giấu nổi ngực đầy đặn. Cô biết công ty làm đồ chơi người lớn, không khí chắc chắn sẽ mập mờ, nhưng vẫn muốn giữ vẻ chuyên nghiệp. Dù sao đây cũng là công việc đầu tiên sau khi tốt nghiệp thạc sĩ, dù do chồng sắp xếp thì cô vẫn phải giả vờ như tình cờ – không ai trong công ty biết cô là vợ chủ tịch.
Vừa bước vào phòng, Trương Quốc Cường đã sáng mắt. Gã béo bốn lăm tuổi, bụng tròn như cái lu, mặt bóng nhẫy vì dầu, lúc nào cũng nở nụ cười dâm đãng. Hắn là tay chân đắc lực của Lợi, nhưng trong bóng tối lại là tay chơi khét tiếng. Trước đây từng khoe với Lợi rằng thư ký nào cũng bị hắn “train” thành đĩ. Giờ nhìn thấy Ngọc Lan, hắn nuốt nước bọt đánh ực.
“Ối giời ơi, thư ký mới à? Trần Ngọc Lan đúng không? Đẹp thế này cơ mà!” Cường đứng dậy, vòng ra khỏi bàn, mắt quét từ đầu đến chân cô, dừng lại thật lâu ở ngực và mông. “Vóc dáng thế này… đụ chắc đã lắm. Đít to, ngực bự, kiểu đẻ đái tốt, tao thích!”
Ngọc Lan giật mình, nhưng nhanh chóng trấn tĩnh. Nhớ tới sở thích của chồng, cô biết đây chính là thứ chồng muốn xem. Cô giả vờ ngại ngùng, cúi đầu lí nhí: “Dạ chào quản lý Trương. Em là thư ký mới, mong anh chỉ bảo. Em… em đang thiếu tiền lắm, công việc này rất quan trọng với em, mong anh thương tình chăm sóc em nhiều hơn.”
Cường cười hô hố, đưa bàn tay múp míp đặt thẳng lên vai Ngọc Lan. Bàn tay nóng hổi, đầy mỡ, chậm rãi xoa bóp như thử độ đàn hồi. “Thiếu tiền à? Hahaha, không sao! Chỉ cần em ngoan, anh đảm bảo em kiếm tiền như nước. Nào, ngồi xuống nói chuyện nào.”
Ngọc Lan không né tránh, để yên bàn tay hắn trên vai. Cô cảm thấy một luồng kích thích kỳ lạ trào lên – không phải ghê tởm mà là khoái cảm bí mật. Cô đã bắt đầu nghiện cảm giác làm nhục chồng khi để trai lạ đụng chạm ngoài đường, giờ trong môi trường công sở, trò chơi này càng thêm hấp dẫn. Cô ngồi xuống. Phòng quản lý rộng rãi sáng sủa, trên bàn chất đầy mẫu sản phẩm người lớn, từ dương vật giả tới đồ lót khiêu gợi.
Cùng lúc đó, trên tầng cao nhất, trong phòng chủ tịch, Nguyễn Văn Lợi ngồi trước màn hình máy tính, mắt dán chặt vào camera giám sát. Camera độ phân giải cao được lắp ở mọi góc công ty – chính anh cố ý bố trí để “quan sát” mọi lúc. Nhìn bàn tay Cường đặt trên vai vợ mình, một cảm giác quen thuộc lại dâng trào. Dưới quần anh đã cương cứng, nhưng anh không động đậy, chỉ lặng lẽ nhìn, khóe môi hơi nhếch lên. Đây chính là thứ anh muốn – vợ mình bị đàn ông khác sờ soạng, còn anh chỉ có thể đứng trong bóng tối nhìn.
Cường rõ ràng biết có camera. Hắn liếc nhìn ống kính ở góc phòng, cười dâm đãng rồi mấp máy môi không thành tiếng: “Chủ tịch, xem tôi diễn đây.” Sau đó quay sang Ngọc Lan: “Lan này, bộ đồ này không được. Thư ký của anh phải mặc đồng phục công ty – tất lưới, váy ngắn, hiểu chưa? Đó mới là phong cách của công ty đồ chơi người lớn. Khách đến thấy thư ký sexy thế này mới dễ làm ăn!”
Ngọc Lan giả vờ do dự, mặt ửng hồng: “Nhưng anh… hôm nay em không mang đồ đó. Với lại em chưa quen mặc hở hang thế… Em rất cần công việc này, mai em thay được không ạ?”
Bàn tay Cường từ vai trượt xuống, vỗ nhẹ lên lưng cô. Động tác càng lúc càng táo bạo, cố ý sượt qua eo. “Thôi đừng vội. Hôm nay làm quen đã. Nào, để anh kiểm tra xem dáng em có hợp không.” Hắn đứng dậy, kéo tay Ngọc Lan đứng lên. Những ngón tay lướn thữn luồn qua eo cô, giả vờ đo kích thước nhưng thực chất đang sờ soạng. Ngọc Lan cảm nhận rõ bàn tay hắn áp sát qua lớp quần jeans, vuốt ve đường cong của cặp mông. Cô không kháng cự, thậm chí còn ưỡn ngực một chút, nghĩ đến phản ứng của chồng – chắc giờ chồng đang cương ngắc rồi nhỉ?
“Ối giời, cái mông này căng quá, sờ đã tay thế này cơ chứ.” Cường thì thào, giọng thỏa mãn. “Lan này, nghe lời anh là muốn gì cũng có, quay phim mẫu, thử sản phẩm các kiểu, tiền thưởng cao ngất. Thiếu tiền thì theo anh, anh cho sống sung sướng.”
Ngọc Lan gật đầu, giọng ngọt như mật: “Dạ anh Trương, em nghe anh hết. Mai em sẽ mặc tất lưới với váy ngắn.” Cô thầm cười trong bụng; trò này kích thích thật. Bề ngoài cô là cô gái độc thân thiếu tiền, nhưng thực chất đang thích thú để người ta sờ soạng, mà lại biết chồng đang xem.
Lợi ở trên tầng thượng nhìn màn hình, máu nóng sôi trào. Mỗi cái chạm của Cường như một liều thuốc kích thích thần kinh, khiến anh vừa ghen vừa sướng. Anh chỉnh lại tư thế ngồi, quần đã căng cứng, nhưng không thủ dâm – anh sẽ đợi vợ về nhà kể chi tiết rồi mới phóng thích.
Suốt ngày hôm đó, Cường bận rộn. Hắn sai Ngọc Lan sắp xếp tài liệu, liên tục bảo cô cúi xuống nhặt đồ để ngắm cặp mông căng tròn từ phía sau. Chiều họp, hắn cho cô ngồi cạnh, tay khoác lên lưng ghế, thỉnh thoảng chạm vào vai. Ngọc Lan ngoan ngoãn nghe theo mọi thứ, giả vờ chỉ vì giữ việc làm.
Tối về nhà, Ngọc Lan vừa bước vào đã lao vào lòng Lợi. Cô dụi mặt vào ngực chồng, giọng ngọt ngào: “Chồng ơi, hôm nay kích thích lắm luôn! Ông quản lý béo vừa thấy em đã sáng mắt, sờ vai sờ eo em suốt. Còn bảo mông em căng, đẻ đái tốt nữa cơ!”
Lợi thở gấp, ôm chặt vợ: “Rồi sao nữa? Em không đẩy tay hắn ra à?”
Ngọc Lan cười khúc khích, đẩy nhẹ chồng ra, cố ý làm nhục: “Đẩy gì mà đẩy? Em đang giả nghèo khổ mà, phải chiều chứ. Hắn còn bắt mai mặc tất lưới váy ngắn, bảo thư ký phải sexy. Vợ bị sờ soạng tùm lum, chồng chỉ được xem camera, nứng lắm đúng không?” Cô đưa tay sờ xuống háng chồng, quả nhiên cứng như sắt.
Lợi thở hổn hển định hôn, Ngọc Lan lại né, cười hì hì: “Không được đâu, giờ em là thư ký độc thân rồi. Để quản lý biết anh đụ em thì toi. Tối nay chỉ ngủ ôm thôi nhé.” Cô kéo Lợi lên giường, hai người ôm nhau ngủ. Lợi cương cứng cả đêm, trong đầu toàn hình ảnh vợ bị sờ soạng, còn Ngọc Lan cười thầm – trò chơi này càng ngày càng hay.
**Chương 3: Bất ngờ lên sóng chụp đồ lót**
Nguyễn Văn Lợi ngồi trong phòng chủ tịch tầng thượng, màn hình máy tính hiện đầy hình ảnh camera khắp công ty. Anh lười biếng ngả người ra ghế, tay cầm cốc cà phê, nhưng mắt thì dán chặt vào phòng quản lý. Trò chơi đã bắt đầu, và Trương Quốc Cường không làm anh thất vọng. Hôm qua, khi Ngọc Lan thay tất lưới váy ngắn, Cường đã bắt đầu động tay động chân; sáng nay thì không chờ nổi nữa, lấy cớ liền.
Trong hình, thân hình béo phị của Cường dựa vào bàn, mắt hau háu nhìn Ngọc Lan. Hôm nay cô mặc cực kỳ khiêu gợi: tất đen bó sát đôi chân dài miên man, váy ngắn chỉ che được đầu đùi, áo sơ mi trắng bó sát làm nổi bật đường cong hoàn hảo. Cô ngồi ở ghế thư ký, cúi đầu xử lý tài liệu, giả vờ không biết ánh mắt dâm đãng của Cường. Nhưng Lợi biết vợ đang thích thú – giống như khi cô giả vờ để trai lạ tán trên phố, rồi về làm nhục anh: “Vợ bị sờ, chồng chỉ được nhìn.” Giờ đây, tất cả diễn ra ngay dưới camera của anh, dưới quần anh đã căng cứng.
“Lan ơi, hôm nay có việc gấp.” Giọng Cường vang lên qua loa, đầy ý cười dâm. Hắn lại gần, đặt tay lên vai cô, bóp nhẹ. “Công ty cần chụp hình quảng cáo cho lô đồ lót mới. Đã đặt người mẫu chuyên nghiệp rồi nhưng con bé đó bận đột xuất. Không thể để công ty chịu thiệt, nên em phải thế thân. Yên tâm, tăng ca tính lương gấp đôi.”
Ngọc Lan ngẩng lên, mặt hơi đỏ, chớp mắt giả vờ khó xử: “Anh… em đâu phải người mẫu chuyên nghiệp. Với lại mặc thế này… có ổn không ạ? Lỡ chụp xấu thì ảnh hưởng hình ảnh công ty…”
Cường cười khà khà, tay từ vai trượt xuống cánh tay, vuốt ve: “Yên tâm, em đẹp thế này, dáng ngon thế này, mặc đồ lót sexy là khách đổ rạp ngay. Đi làm công ty này không phải để kiếm tiền à? Em bảo thiếu tiền mà? Nghe anh, đảm bảo em kiếm bộn.”
Ngọc Lan cắn môi, giả vờ do dự rồi gật đầu: “Dạ… em nghe anh. Vì công việc em làm được.” Cô đứng dậy, theo Cường vào khu chụp hình nội bộ của công ty – một studio đầy đủ ánh sáng, máy quay HD.
Lợi thở gấp hơn. Anh chuyển sang camera ở studio, nhìn hai người bước vào. Cường cười híp mắt, giơ ngón cái OK về phía ống kính ẩn – theo thỏa thuận, toàn bộ quá trình phải “chia sẻ công khai” với chủ tịch. Lợi thầm nghĩ: “Thằng mập này đúng là biết diễn.” Anh chỉnh ghế, chuẩn bị thưởng thức “màn kịch” này.
Trong studio, Cường đưa cho Ngọc Lan một bộ đồ lót khiêu gợi: áo ngực ren đen trong suốt, quần lọt khe xẻ đáy, tất đùi kèm đai kẹp – thiết kế hở hang đến mức không che được gì. “Vào thay đi Lan. Nhớ nhé, làm người mẫu phải tự nhiên, tạo dáng thật sexy.” Cường liếm môi, mắt dán chặt.
Ngọc Lan vào phòng thay đồ, tim đập thình thịch. Ở nhà cô chưa từng mặc hở đến vậy, nhưng nghĩ đến chồng đang xem, mặt cô nóng bừng, quyết tâm. Cô thay xong, soi gương, mặt đỏ lựng – bộ đồ lọt khe gần như không che, quầng vú lờ mờ hiện, phần dưới xẻ đáy khiến cô cảm giác trần trụi hoàn toàn. Nhưng nghĩ đến Lợi đang xem camera, một cảm giác kích thích kỳ lạ lại dâng lên – chẳng phải đây là điều chồng luôn mơ tưởng sao? Cô hít sâu, bước ra, tạo dáng chuyên nghiệp: “Anh Trương, bắt đầu thôi ạ.”
Mắt Cường sáng rực: “Đù má, dáng này… đụ chắc sướng chết. Mông căng, kiểu đẻ đái tốt.” Hắn nuốt nước bọt, cầm máy ảnh. “Chụp riêng trước đã. Nào, cong người, ưỡn mông, cười với ống kính.”
Ngọc Lan làm theo, ánh đèn studio chiếu sáng từng đường cong cơ thể. Tiếng shutter liên tục vang lên, Cường chỉ đạo: “Sexy hơn nữa, sờ ngực đi, ừ đúng rồi.” Ngọc Lan nhẹ nhàng đưa tay lên ngực, mặt đỏ như trái táo chín, nhưng không từ chối. Bề ngoài là vì thiếu tiền, nhưng trong lòng lại kích thích đến mức hơi ướt.
“Chụp riêng chưa đủ. Đồ lót người lớn phải có nam nữ tương tác mới bán được,” Cường đột nhiên nói, đưa máy cho trợ lý (thực chất là đàn em thân tín để quay trọn vẹn). “Tiếc là người mẫu nam chưa tới, thôi anh thế thân vậy. Lan không ngại chứ?”
Ngọc Lan giật mình: “Cái này… có được không anh?”
“Cái gì mà không được? Vì công ty mà!” Cường cởi áo khoác, chỉ còn bộ đồ lót mỏng dính, phần dưới căng phồng. Gã béo nhưng dương vật dài ít nhất 20cm, đường viền hiện rõ. Hắn bước tới, ôm eo Ngọc Lan kéo sát vào người: “Nào, ôm chặt anh, tạo dáng thân mật.”
Ngọc Lan bị ép sát vào thân hình béo nhớp mồ hôi của hắn, ngửi thấy mùi đàn ông nồng nặc. Cô giả vờ ngại ngùng cúi đầu im lặng, nhưng cơ thể lại vô thức dính sát hơn. Dương vật cứng ngắc của Cường ép sát vào mông cô qua lớp vải mỏng, chậm rãi cọ xát. Trợ lý bắt đầu chụp, Cường chỉ đạo: “Dính sát nữa Lan, cảm nhận hơi ấm của anh đi.”
Cọ xát càng lúc càng mạnh, hơi thở Cường nặng nề. Dương vật cứng như sắt ép vào khe mông Ngọc Lan, trượt tới trượt lui. Ngọc Lan ướt đẫm dưới ấy; cô cắn môi cố không rên, nhưng cơ thể phản bội – âm đạo co bóp, trên tất đã loang lổ vết ướt. “Anh… chặt quá…” cô thì thào.
“Đổi tư thế ngon hơn.” Cường thở hổn hển, xoay người Ngọc Lan lại, bắt cô quỳ xuống. “Quảng cáo đồ lót người lớn phải có cảnh đụ ngực nữa, khách thích lắm. Nào thử đi.” Hắn tuột quần lót, con cặc 20cm dày cộp bật ra, chĩa thẳng vào ngực cô.
Ngọc Lan đỏ mặt tới mang tai: “Thật… thật phải làm vậy sao anh?”
“Chắc chắn rồi! Vì tiền mà Lan.” Không đợi cô trả lời, Cường nhét thẳng cặc vào khe ngực cô, bắt đầu nhấp. Ngực đầy đặn của Ngọc Lan bao bọc lấy con cặc, ma sát mang đến khoái cảm điên cuồng. Cô ướt át hơn, không nhịn nổi rên lên khe khẽ. Cường càng lúc càng nhanh, cuối cùng gầm lên một tiếng, xuất tinh – tinh dịch nóng hổi bắn đầy mặt cô, dính cả lên môi và cằm. Toàn bộ quá trình được quay HD, trợ lý đứng cạnh cười nham nhở.
Sau buổi chụp, Cường vỗ mông cô thỏa mãn: “Tốt lắm Lan. Đi rửa đi, tiền thưởng gấp đôi.” Ngọc Lan cúi đầu lau mặt, đầu óc hỗn loạn – vừa kích thích vừa thích thú. Cô không ngờ mình lại ướt đến vậy.
Lợi ở phòng chủ tịch xem mà máu nóng sôi trào. Quần đã căng cứng, suýt nữa bắn tại chỗ khi thấy vợ bị bắn tinh lên mặt. Chốc lát sau, Cường gửi tin nhắn: ảnh và clip HD cảnh bắn mặt kèm theo. Lợi mở ra, phóng to từng chi tiết, tay bất giác luồn vào quần.
Tối đó Ngọc Lan về nhà, vừa bước vào đã lao vào lòng Lợi, mặt vẫn còn ửng hồng: “Chồng ơi… hôm nay sướng lắm luôn… Quản lý bắt em chụp đồ lót sexy, rồi ôm em cọ cọ. Cặc hắn to thế, ép sát vào khe em, em ướt hết cả rồi. Cuối cùng còn bắn tinh lên mặt em nữa… em vừa xấu hổ vừa thích…”
Lợi kích thích không chịu nổi, ôm chặt vợ muốn làm tới: “Bảo bối, để anh đụ em, anh nhịn hết nổi rồi.”
Ngọc Lan đẩy ra, cười tinh quái: “Không được đâu, giờ em là thư ký độc thân mà. Đụ em lỡ quản lý biết thì sao? Chỉ được ôm ngủ thôi nhé.” Cô chui vào chăn, Lợi chỉ biết ôm vợ mà ngủ, cặc cứng ngắc cả đêm, đầu óc đầy hình ảnh vợ bị thằng mập bắn mặt. Còn Ngọc Lan cười thầm – trò này càng ngày càng thú vị.
**Chương 4: Thân mật hàng ngày và thử đồ chơi người lớn**
Sáng hôm sau, Trần Ngọc Lan mặc đồng phục công ty như thường lệ – tất đen bó sát đôi chân dài miên man, váy ngắn chỉ che được đầu đùi, áo sơ mi trắng bó sát làm nổi bật cặp ngực căng tròn. Cô soi gương, má hơi ửng đỏ, nhớ lại buổi chụp hôm qua – cảnh con cặc 20cm của quản lý béo cọ xát giữa ngực rồi bắn đầy mặt khiến âm đạo cô nóng ran. Nhưng cô nhanh chóng lắc đầu, tự nhắc mình chỉ làm vậy để chọc tức chồng, đồng thời cũng thỏa mãn ham muốn phiêu lưu ngày càng lớn của bản thân.
Tới công ty, mắt Trương Quốc Cường sáng rực khi thấy cô. “Lan hôm nay sexy quá. Mông căng, tất bó sát thế này, sinh ra là để cho đàn ông đụ rồi.” Hắn cười dâm, bước tới đặt tay lên vai cô, chậm rãi xoa bóp. Ngọc Lan tim đập thình thịch, nhưng giả vờ ngại ngùng cúi đầu: “Anh đừng nói thế… em chỉ mặc theo yêu cầu của anh thôi. Em rất cần tiền, công việc này quan trọng với em lắm.”
Cường cười ha hả, tay trượt xuống lưng cô, thì thào bên tai: “Ngoan thế thì tốt. Thiếu tiền thì theo anh, anh cho kiếm tiền như nước. Nào, pha cà phê cho anh trước đã.” Ngọc Lan gật đầu, cúi người pha cà phê. Cường cố tình đứng sau lưng, mắt dán chặt vào cặp mông căng tròn, nghĩ tới vụ cá cược – phải train cho cô gái đẹp này thành con đĩ trong vòng một tháng, đồng thời chia sẻ toàn bộ quá trình với chủ tịch Lợi. Hắn biết Lợi là chủ tịch bù nhìn, nhưng vụ cược này càng làm hắn hứng hơn.
Trong công ty, nhân viên bắt đầu thì thầm. “Thư ký mới Trần Ngọc Lan kìa, thân với quản lý Trương quá, tay còn đặt lên vai nữa.” “Nghe nói cô ta vì tiền cái gì cũng làm. Hôm qua chụp hình nghe bảo mặc đồ lót sexy bị quản lý ôm, đúng chuẩn cave cao cấp.” “Ừ, ông Trương béo mà mê gái có tiếng, thư ký nào cũng bị ông ấy làm cho hư hết.” Nghe những lời đồn ấy, Ngọc Lan ngoài mặt giả vờ tủi thân, trong lòng lại dâng lên cảm giác kích thích kỳ lạ. Cô biết những lời này sẽ truyền đến tai Lợi qua camera, khiến chồng càng nứng hơn.
Giờ nghỉ trưa, Cường như mọi ngày bắt Ngọc Lan phải ăn cùng hắn. “Thư ký phải ăn cơm với sếp, nội quy đấy,” hắn nói, tay đặt lên đùi cô, vuốt ve mép tất. Ngọc Lan mặt đỏ nhưng không đẩy tay ra, chỉ thì thào: “Anh làm vậy… người ta hiểu lầm… nhưng em rất cần việc làm.” Cường cười đắc ý: “Hiểu lầm gì? Bảo em dâm đãng ấy à? Thì chứng minh cho họ thấy. Chiều nay tiếp tục quay thử sản phẩm, làm tốt anh tăng lương.”
Lợi ở phòng chủ tịch tầng thượng xem hết qua camera. Cặc anh đã cứng ngắc; tối qua Ngọc Lan không cho đụ, chỉ cho ôm ngủ. Giờ thấy tay quản lý mò mẫm trên đùi vợ, tim anh đập thình thịch. Về tâm lý, anh thích cái cảm giác gián tiếp kiểm soát này – chính anh khởi xướng mọi chuyện, nhưng chỉ được xem qua màn hình. Thỉnh thoảng Cường còn nháy mắt với camera như khoe mẽ: “Chủ tịch, xem tôi tiến độ thế nào.”
Buổi chiều, Cường dẫn Ngọc Lan vào khu thử sản phẩm – đầy ắp dụng cụ người lớn: trứng rung, dương vật giả, kẹp vú… Cường đóng cửa, cười dâm với camera rồi quay sang cô: “Lan này, hôm nay thử nghiệm sản phẩm mới. Thư ký phải giúp demo, không thể để công ty chịu thiệt. Yên tâm, quay xong có thưởng.”
Ngọc Lan gật đầu, giả vờ thiếu tiền: “Dạ anh, em nghe anh.” Cường cầm một cái trứng rung hồng và hai kẹp vú, mắt sáng rực: “Cởi đồ ra, nằm lên giường. Quay cho thật mới hiệu quả.” Ngọc Lan hơi do dự, nhưng nghĩ đến chồng đang xem và cảm giác kích thích tối qua, cô chậm rãi cởi váy và áo, chỉ còn tất với quần lót. Vóc dáng hoàn mỹ, ngực đầy mông to khiến Cường nuốt nước bọt đánh ực. “Địt mẹ, hàng cực phẩm. Mông to thế này, đẻ đái tốt.”
Hắn bước tới tự tay tuột quần lót cô xuống, để lộ cái lồn múp máp. Mặt Ngọc Lan đỏ bừng, dưới ấy đã ướt. Cường cố ý dùng ngón tay chọc vào khe, giả vờ kiểm tra: “Chưa đủ trơn, để anh bôi dầu.” Hắn bóp một đống gel bôi trơn, thoa lên ngón tay rồi chậm rãi đút vào lồn cô, ngoáy sâu, càng lúc càng nhanh. Ngọc Lan không nhịn nổi rên lên: “Anh… á… ngón tay… đừng đút sâu thế…” Nhưng cơ thể lại phản ứng thật thà, ướt nhẹp, ngón tay hắn bị siết chặt.
“Xong, giờ đeo đồ chơi.” Cường nhét trứng rung sâu vào lồn cô, cầm remote. Rồi kẹp hai cái rung vào núm vú, bật công tắc. Tiếng rung vang lên, trứng rung điên cuồng trong lồn cô. Cường tăng dần mức độ: “Cười với camera đi, thể hiện hiệu quả sản phẩm.” Cơ thể Ngọc Lan run bần bật. Trứng rung kích thích đúng điểm G, núm vú tê rần. Cô cắn môi cố nhịn, nhưng rất nhanh đã rên lớn: “A… anh… mạnh quá… em… em không chịu nổi…” Cường cười dâm, bật mức cao nhất, trứng rung quay tít. Ngọc Lan cong người, phun nước cái phụt, ướt đẫm ga giường. Toàn bộ được quay HD.
Sau buổi quay, Cường vỗ mông cô: “Giỏi lắm Lan. Lồn em nhạy thế, ướt thế này cơ mà. Thử nhiều nữa là nghiện mấy món này luôn.” Ngọc Lan thở hổn hển mặc lại đồ, mặt vẫn đỏ bừng. Cô biết tất cả sẽ được gửi cho Lợi, vừa xấu hổ vừa kích thích.
Tối đó về nhà, Ngọc Lan thấy Lợi đã chờ sẵn ở phòng khách. Vừa vào cửa cô đã lao vào lòng chồng, mặt đỏ bừng: “Chồng ơi… hôm nay sướng điên luôn! Quản lý tự tay đút trứng rung vào lồn em, bôi cả đống gel, ngoáy mãi làm em phun nước tùm lum!”
Lợi nghe xong cặc dựng đứng, ôm chặt vợ: “Bảo bối kể chi tiết đi.” Ngọc Lan cười khẩy làm nhục: “Chồng bị cắm sừng này, chỉ được nghe kể thôi nhé. Ngón tay ông ấy còn dày hơn của chồng, làm em phun nước luôn. Vợ bị chơi thế mà chồng nứng à? Nhưng giờ vợ là thư ký độc thân, không cho đụ đâu.”
Lợi thở gấp muốn sờ, Ngọc Lan đẩy ra: “Chồng ơi, em thấy cần cẩn thận. Quản lý ngày càng thân mật, nếu biết mình ở chung sẽ nghi ngờ. Em muốn thuê nhà riêng gần công ty, vừa an toàn vừa kích thích hơn. Chồng thấy sao?” Lợi tim đập thình thịch. Anh đã chuẩn bị sẵn căn hộ hai mặt – một bên bình thường, một bên có kính một chiều nhìn được hết. Yêu cầu này đúng ý anh quá. Anh gật đầu: “Được, anh lo cho em. Nhưng phải kể hết chi tiết cho anh nghe nhé.”
Ngọc Lan hôn má chồng: “Tất nhiên rồi chồng yêu. Chồng cứ chờ mà xem.” Đêm đó Lợi chỉ được ôm ngủ, cặc cứng ngắc ép vào mông vợ mà không được xuất. Sở thích cắm sừng của anh bị kích thích triệt để, còn Ngọc Lan thì càng ngày càng chìm đắm vào sự kích thích này.
**Chương 5: Giám sát trong căn hộ kính một chiều**
Nhìn Ngọc Lan thu dọn đồ đạc, Nguyễn Văn Lợi cảm thấy một sự kích thích kỳ lạ dâng lên. Từ khi Ngọc Lan đề nghị thuê nhà riêng để tránh lộ quan hệ vợ chồng với quản lý Trương Quốc Cường, anh lập tức nghĩ tới căn hộ hai mặt gần công ty đã được cải tạo từ trước. Đó là căn hộ anh chuẩn bị từ khi thừa kế công ty cho những “nhu cầu đặc biệt” – hai căn liền kề, một bên là nơi ở bình thường, bên kia có tường kính một chiều, từ bên kia có thể nhìn rõ mọi góc bên này, còn từ bên này chỉ thấy gương bình thường. Ngọc Lan sẽ ở bên sáng, anh ở bên tối. Như vậy anh mới thực sự “chỉ được nhìn”, thỏa mãn cơn nghiện cắm sừng ngày càng nặng.
“Chồng ơi, căn này đẹp quá, decor hiện đại ghê,” Ngọc Lan cười nói. Lợi gật đầu, xách nốt vali vào, trong lòng nghĩ: Tốt rồi, em ở sáng, anh ở tối; mọi thứ như một vở kịch hoàn hảo.
Sáng hôm sau, Ngọc Lan mặc tất đen bó sát chân dài, váy ngắn chỉ che mông, áo sơ mi trắng mở vài cúc lộ xương quai xanh quyến rũ. Cô soi gương, má ửng hồng – bộ đồ này khiến cô cảm giác như một thư ký dâm đãng chính hiệu chứ không phải cô gái mới ra trường. Nhưng nghĩ tới sở thích của chồng và cảm giác sướng điên người khi bị bàn tay béo nhớp của quản lý ngoáy lồn hôm qua, tim cô lại đập nhanh. Bề ngoài giả nghèo, cô dễ dàng thuận theo, còn trong lòng thì khoái lạc ngập tràn.
Tới công ty, mắt Cường sáng rực khi thấy cô. “Lan hôm nay ngon quá, tất váy thế này sinh ra để anh địt rồi.” Hắn cười dâm, thân hình béo bước tới, tay đã quen thuộc đặt lên đùi cô qua lớp tất lưới. Ngọc Lan giả vờ giật mình, nhẹ nhàng gỡ tay hắn: “Anh đừng… em chỉ đi làm thôi mà.” Nhưng giọng run run, dưới ấy đã ướt. Cường cười khẩy: “Thư ký phải nghe lời sếp. Em bảo thiếu tiền mà? Ngoan là thưởng gấp đôi.” Hắn liếc camera phòng làm việc, biết chủ tịch Lợi đang xem – đây là một phần của vụ cược.
Giờ trưa, Cường như thường lệ kéo cô đi ăn nhà hàng gần công ty. Tin đồn trong công ty đã lan khắp: thư ký mới vì tiền cái gì cũng làm, đúng chuẩn cave. Cường nhân cơ hội đặt tay lên vai cô, dần trượt xuống eo. Sau bữa ăn, về phòng làm việc đóng cửa lại, mặt hắn càng dâm đãng: “Lan, thư ký phải giúp sếp thư giãn chứ. Quỳ xuống, bú cặc cho anh.” Ngọc Lan đỏ mặt, giả vờ do dự: “Anh… cái này quá lắm… em chỉ là thư ký thôi…” Nhưng Cường đã kéo khóa quần, con cặc 20cm dày cộp bật ra, đầu khấc rỉ dịch. “Nghĩa vụ đấy, bú cặc một cái thưởng nghìn đô. Đừng quên em thiếu tiền.” Hắn ra lệnh, đồng thời cầm điện thoại quay – đây là “bằng chứng” cho Lợi.
Ngọc Lan quỳ xuống, ngoài mặt kháng cự nhưng lồn đã ướt nhóp. Cô hé miệng ngậm lấy con cặc nóng hổi, lưỡi liếm quanh đầu khấc. Cường rên khoái lạc, ấn đầu cô xuống, chậm rãi nhấp: “Đúng rồi, bú giỏi thế. Miệng em chặt khít sướng quá.” Đùi Ngọc Lan trong lớp tất cọ vào nhau, cơ thể càng lúc càng nóng. Cô không ngờ mình lại thích bị sếp chơi thế này đến vậy. Vài phút sau, Cường không nhịn nổi, xuất tinh đầy miệng và mặt cô. Hắn thở hổn hển, quay clip HD gửi thẳng vào mail riêng của Lợi với dòng chữ: “Chủ tịch, xem thư ký tôi ngoan chưa. Còn một tuần nữa là hết hạn, cô ấy là của tôi rồi.”
Ở phòng chủ tịch tầng thượng, Lợi nhìn camera và clip vừa nhận, quần căng cứng. Xem vợ quỳ bú cặc thằng mập, một luồng khoái cảm điên cuồng dâng lên: vợ mình bị thằng mập nhét cặc vào mồm, còn mình chỉ được xem… Cảm giác quá kích thích. Anh không trả lời Cường, chỉ tiếp tục giám sát.
Truyện đã hoàn thành, nếu bạn muốn m.ua, hoặc th.uê viết truyện, liên hệ mình qua telegram: @tathienmade nhé
Nguyễn Văn Lợi và Trần Ngọc Lan là một cặp vợ chồng trẻ khiến người ta phải ghen tị. Lợi ba mươi tuổi, vừa thừa kế công ty đồ chơi người lớn của gia đình – Tập đoàn Nguyệt Ngọc – trở thành chủ tịch, nhưng anh lười quản lý nên giao hết cho các quản lý lo. Ngọc Lan hai mươi lăm tuổi, vừa tốt nghiệp thạc sĩ, đẹp đến mê hồn, cao ráo, ngực đầy đặn, mông căng tròn, loại con gái chỉ cần bước ra đường là trăm ánh mắt dính chặt vào người. Họ lấy nhau được hai năm, tình cảm ngọt ngào, Lợi chiều vợ hết mực, mỗi lần đi làm về đều ôm vợ hôn ngấu nghiến. Nhưng đằng sau vẻ hạnh phúc ấy, Lợi lại giấu một sở thích biến thái: anh thích bị cắm sừng.
Chuyện bắt đầu vào một tối thứ Sáu bình thường. Sau khi hai người làm tình xong, Lợi nằm ôm vợ, mặt đỏ bừng, thì thào: “Lan này… anh hay tưởng tượng em bị đàn ông khác đụ. Không phải ngoại tình thật đâu, chỉ là tưởng tượng thôi… cái cảm giác đó làm anh nứng lắm.” Anh lo vợ sẽ nổi giận, sẽ nghĩ anh bệnh hoạn.
Ngọc Lan cứng người. Đôi mắt đẹp mở to, ban đầu là sốc: “Anh nói gì cơ? Anh không yêu em nữa à?” Cô ngồi bật dậy, ngực căng tròn rung rung dưới ánh đèn, khiến Lợi không kìm được nhìn chăm chăm. Nhưng chỉ vài giây sau, vẻ sốc đã chuyển thành tò mò. Cô không phải kiểu phụ nữ cổ hủ, học thạc sĩ sinh học nên tiếp xúc đủ thứ chuyện người lớn. Cô nghĩ một lúc rồi cười tủm tỉm: “Thì ra chồng em thích bị cắm sừng à? Nghe… kích thích phết đấy.” Cô không giận, ngược lại thấy đây là trò chơi mới có thể làm cuộc hôn nhân thêm phần thú vị. Từ hôm đó, Ngọc Lan chủ động chiều theo sở thích của chồng.
Cuối tuần, hai người đi dạo trung tâm thương mại. Ngọc Lan mặc áo bó sát khoét ngực sâu, váy ngắn cũn, cố tình đi trước Lợi, giả vờ không quen biết. Có một anh chàng đẹp trai lại gần xin WeChat, Ngọc Lan cười duyên: “Đẹp trai quá ha, mắt anh tinh thật! Em tên Lan, độc thân nha.” Cô còn cố tình để anh ta lại gần, chạm nhẹ vai, giọng nũng nịu: “Nói chuyện duyên thế này chắc khối cô mê anh rồi nhỉ?” Lợi đứng cách đó không xa, tim đập thình thịch, dưới quần đã cương cứng. Cảm giác vừa đau vừa sướng làm anh nghẹt thở. Khi thấy Lợi định lại gần, Ngọc Lan ghé tai anh thì thầm: “Đừng lại đây chồng yêu, vợ đang được trai tán, chồng chỉ được đứng nhìn thôi. Nhìn vợ làm thằng khác nứng mà không được đụ đây này.” Lời cô như mũi kim đâm vào dây thần kinh bị cắm sừng của Lợi, khiến anh vừa đau vừa khoái lạc. Đợi anh chàng kia đi rồi, Ngọc Lan mới quay về bên Lợi, cười khẩy: “Thế nào? Thấy vợ bị trai lạ sờ soạng, chồng nứng lắm đúng không? Nhưng tiếc nhé, vợ chỉ cho chồng tưởng tượng thôi.” Lợi gật đầu lia lịa. Về nhà làm tình, anh ra sức như muốn trút hết khoái lạc bệnh hoạn ấy.
Ngọc Lan phát hiện mình cũng nghiện cái trò này kinh khủng. Cảm giác được đàn ông khác thèm thuồng, được chồng nhìn trộm khiến cô thấy mình quyến rũ hơn bao giờ hết. Ban đầu chỉ shock, sau đó quen dần, thậm chí còn chủ động rủ chồng ra ngoài “diễn” thêm. Lợi thì ngày càng mơ tưởng quá đáng, thường thì thầm trên giường: “Em mà bị mấy ông trong công ty anh train thì kích thích lắm nhỉ?” Ngọc Lan cười khúc khích: “Chồng biến thái quá đi, nhưng em thích.”
Trong khi đó, công ty của Lợi vẫn chạy ngon lành. Anh làm chủ tịch “bù nhìn”, mọi việc giao hết cho tay chân đắc lực là Trương Quốc Cường. Cường bốn lăm tuổi, béo phị, mặt tròn xoe lúc nào cũng cười dê xồm. Hắn trung thành với Lợi tuyệt đối, giúp công ty kiếm bộn tiền, nhưng tật xấu là gái gú. Có lần hắn khoe riêng với Lợi: “Chủ tịch, tôi train thư ký là số một. Thư ký nào qua tay tôi cũng thành con đĩ ngoan ngoãn, trung thành, thậm chí yêu tôi, sẵn sàng đẻ con cho tôi. Tôi đã có ba bà nhân tình, bốn đứa con rơi rồi. Đụ đã lắm!” Lúc ấy Lợi chỉ cười trừ, không để tâm. Dù sao công ty cũng làm đồ chơi người lớn, nói chuyện bậy là bình thường. Nhưng lời khoe khoang của Cường đã gieo một hạt giống dâm đãng vào đầu Lợi.
Ngọc Lan sau khi tốt nghiệp vẫn chưa có việc làm. Học thạc sĩ sinh y mà thị trường việc làm thì cạnh tranh khốc liệt. Một tối, cô nằm trong lòng Lợi nũng nịu: “Chồng ơi, em gửi cả đống hồ sơ mà chìm xuồng hết. Hay em vào công ty chồng làm tạm nhé, ít ra cũng có lương.” Lợi nghe xong tim đập thình thịch. Hắn nhớ tới lời khoe của Cường, một ý nghĩ dâm loạn chợt lóe lên: để Ngọc Lan làm thư ký cho Cường thì sao? Không ai trong công ty biết họ là vợ chồng, anh có thể giấu quan hệ và xem camera mọi lúc. Như vậy, trò chơi cuckold sẽ thành sự thật. Lợi thở gấp: “Được chứ cưng. Công ty đang thiếu người. Em muốn làm vị trí nào?”
Ngọc Lan nghĩ một chút: “Gì cũng được, miễn đừng nhàn quá. Làm thư ký được không? Nghe có vẻ thử thách.”
Tim Lợi muốn nhảy ra ngoài. Anh cố giữ giọng bình thản: “Thế thì làm thư ký cho quản lý Trương đi. Cường đang thiếu người, hắn quản hết mọi việc trong công ty, làm với hắn em sẽ học được nhiều thứ.” Anh không kể chuyện Cường khoe khoang, chỉ cười: “Yên tâm, hắn nghe lời anh, sẽ không đối xử tệ với em đâu.” Ngọc Lan gật đầu ngay tắp lự: “Dạ! Chồng giỏi quá!” Cô không biết ý đồ thật của chồng, nhưng lờ mờ đoán được phần nào – sở thích cắm sừng của Lợi đã cho cô manh mối. Cô phấn khích hôn chồng đánh chụt: “Mai em đi phỏng vấn luôn!”
**Chương 2: Ngày đầu đi làm và lần đầu bị sờ soạng**
Ngày đầu đi làm, Trần Ngọc Lan cố tình mặc đồ kín đáo: quần jeans bó sát làm nổi bật đôi chân dài và cặp mông căng, áo sơ mi trắng cài kín cổ nhưng vẫn không giấu nổi ngực đầy đặn. Cô biết công ty làm đồ chơi người lớn, không khí chắc chắn sẽ mập mờ, nhưng vẫn muốn giữ vẻ chuyên nghiệp. Dù sao đây cũng là công việc đầu tiên sau khi tốt nghiệp thạc sĩ, dù do chồng sắp xếp thì cô vẫn phải giả vờ như tình cờ – không ai trong công ty biết cô là vợ chủ tịch.
Vừa bước vào phòng, Trương Quốc Cường đã sáng mắt. Gã béo bốn lăm tuổi, bụng tròn như cái lu, mặt bóng nhẫy vì dầu, lúc nào cũng nở nụ cười dâm đãng. Hắn là tay chân đắc lực của Lợi, nhưng trong bóng tối lại là tay chơi khét tiếng. Trước đây từng khoe với Lợi rằng thư ký nào cũng bị hắn “train” thành đĩ. Giờ nhìn thấy Ngọc Lan, hắn nuốt nước bọt đánh ực.
“Ối giời ơi, thư ký mới à? Trần Ngọc Lan đúng không? Đẹp thế này cơ mà!” Cường đứng dậy, vòng ra khỏi bàn, mắt quét từ đầu đến chân cô, dừng lại thật lâu ở ngực và mông. “Vóc dáng thế này… đụ chắc đã lắm. Đít to, ngực bự, kiểu đẻ đái tốt, tao thích!”
Ngọc Lan giật mình, nhưng nhanh chóng trấn tĩnh. Nhớ tới sở thích của chồng, cô biết đây chính là thứ chồng muốn xem. Cô giả vờ ngại ngùng, cúi đầu lí nhí: “Dạ chào quản lý Trương. Em là thư ký mới, mong anh chỉ bảo. Em… em đang thiếu tiền lắm, công việc này rất quan trọng với em, mong anh thương tình chăm sóc em nhiều hơn.”
Cường cười hô hố, đưa bàn tay múp míp đặt thẳng lên vai Ngọc Lan. Bàn tay nóng hổi, đầy mỡ, chậm rãi xoa bóp như thử độ đàn hồi. “Thiếu tiền à? Hahaha, không sao! Chỉ cần em ngoan, anh đảm bảo em kiếm tiền như nước. Nào, ngồi xuống nói chuyện nào.”
Ngọc Lan không né tránh, để yên bàn tay hắn trên vai. Cô cảm thấy một luồng kích thích kỳ lạ trào lên – không phải ghê tởm mà là khoái cảm bí mật. Cô đã bắt đầu nghiện cảm giác làm nhục chồng khi để trai lạ đụng chạm ngoài đường, giờ trong môi trường công sở, trò chơi này càng thêm hấp dẫn. Cô ngồi xuống. Phòng quản lý rộng rãi sáng sủa, trên bàn chất đầy mẫu sản phẩm người lớn, từ dương vật giả tới đồ lót khiêu gợi.
Cùng lúc đó, trên tầng cao nhất, trong phòng chủ tịch, Nguyễn Văn Lợi ngồi trước màn hình máy tính, mắt dán chặt vào camera giám sát. Camera độ phân giải cao được lắp ở mọi góc công ty – chính anh cố ý bố trí để “quan sát” mọi lúc. Nhìn bàn tay Cường đặt trên vai vợ mình, một cảm giác quen thuộc lại dâng trào. Dưới quần anh đã cương cứng, nhưng anh không động đậy, chỉ lặng lẽ nhìn, khóe môi hơi nhếch lên. Đây chính là thứ anh muốn – vợ mình bị đàn ông khác sờ soạng, còn anh chỉ có thể đứng trong bóng tối nhìn.
Cường rõ ràng biết có camera. Hắn liếc nhìn ống kính ở góc phòng, cười dâm đãng rồi mấp máy môi không thành tiếng: “Chủ tịch, xem tôi diễn đây.” Sau đó quay sang Ngọc Lan: “Lan này, bộ đồ này không được. Thư ký của anh phải mặc đồng phục công ty – tất lưới, váy ngắn, hiểu chưa? Đó mới là phong cách của công ty đồ chơi người lớn. Khách đến thấy thư ký sexy thế này mới dễ làm ăn!”
Ngọc Lan giả vờ do dự, mặt ửng hồng: “Nhưng anh… hôm nay em không mang đồ đó. Với lại em chưa quen mặc hở hang thế… Em rất cần công việc này, mai em thay được không ạ?”
Bàn tay Cường từ vai trượt xuống, vỗ nhẹ lên lưng cô. Động tác càng lúc càng táo bạo, cố ý sượt qua eo. “Thôi đừng vội. Hôm nay làm quen đã. Nào, để anh kiểm tra xem dáng em có hợp không.” Hắn đứng dậy, kéo tay Ngọc Lan đứng lên. Những ngón tay lướn thữn luồn qua eo cô, giả vờ đo kích thước nhưng thực chất đang sờ soạng. Ngọc Lan cảm nhận rõ bàn tay hắn áp sát qua lớp quần jeans, vuốt ve đường cong của cặp mông. Cô không kháng cự, thậm chí còn ưỡn ngực một chút, nghĩ đến phản ứng của chồng – chắc giờ chồng đang cương ngắc rồi nhỉ?
“Ối giời, cái mông này căng quá, sờ đã tay thế này cơ chứ.” Cường thì thào, giọng thỏa mãn. “Lan này, nghe lời anh là muốn gì cũng có, quay phim mẫu, thử sản phẩm các kiểu, tiền thưởng cao ngất. Thiếu tiền thì theo anh, anh cho sống sung sướng.”
Ngọc Lan gật đầu, giọng ngọt như mật: “Dạ anh Trương, em nghe anh hết. Mai em sẽ mặc tất lưới với váy ngắn.” Cô thầm cười trong bụng; trò này kích thích thật. Bề ngoài cô là cô gái độc thân thiếu tiền, nhưng thực chất đang thích thú để người ta sờ soạng, mà lại biết chồng đang xem.
Lợi ở trên tầng thượng nhìn màn hình, máu nóng sôi trào. Mỗi cái chạm của Cường như một liều thuốc kích thích thần kinh, khiến anh vừa ghen vừa sướng. Anh chỉnh lại tư thế ngồi, quần đã căng cứng, nhưng không thủ dâm – anh sẽ đợi vợ về nhà kể chi tiết rồi mới phóng thích.
Suốt ngày hôm đó, Cường bận rộn. Hắn sai Ngọc Lan sắp xếp tài liệu, liên tục bảo cô cúi xuống nhặt đồ để ngắm cặp mông căng tròn từ phía sau. Chiều họp, hắn cho cô ngồi cạnh, tay khoác lên lưng ghế, thỉnh thoảng chạm vào vai. Ngọc Lan ngoan ngoãn nghe theo mọi thứ, giả vờ chỉ vì giữ việc làm.
Tối về nhà, Ngọc Lan vừa bước vào đã lao vào lòng Lợi. Cô dụi mặt vào ngực chồng, giọng ngọt ngào: “Chồng ơi, hôm nay kích thích lắm luôn! Ông quản lý béo vừa thấy em đã sáng mắt, sờ vai sờ eo em suốt. Còn bảo mông em căng, đẻ đái tốt nữa cơ!”
Lợi thở gấp, ôm chặt vợ: “Rồi sao nữa? Em không đẩy tay hắn ra à?”
Ngọc Lan cười khúc khích, đẩy nhẹ chồng ra, cố ý làm nhục: “Đẩy gì mà đẩy? Em đang giả nghèo khổ mà, phải chiều chứ. Hắn còn bắt mai mặc tất lưới váy ngắn, bảo thư ký phải sexy. Vợ bị sờ soạng tùm lum, chồng chỉ được xem camera, nứng lắm đúng không?” Cô đưa tay sờ xuống háng chồng, quả nhiên cứng như sắt.
Lợi thở hổn hển định hôn, Ngọc Lan lại né, cười hì hì: “Không được đâu, giờ em là thư ký độc thân rồi. Để quản lý biết anh đụ em thì toi. Tối nay chỉ ngủ ôm thôi nhé.” Cô kéo Lợi lên giường, hai người ôm nhau ngủ. Lợi cương cứng cả đêm, trong đầu toàn hình ảnh vợ bị sờ soạng, còn Ngọc Lan cười thầm – trò chơi này càng ngày càng hay.
**Chương 3: Bất ngờ lên sóng chụp đồ lót**
Nguyễn Văn Lợi ngồi trong phòng chủ tịch tầng thượng, màn hình máy tính hiện đầy hình ảnh camera khắp công ty. Anh lười biếng ngả người ra ghế, tay cầm cốc cà phê, nhưng mắt thì dán chặt vào phòng quản lý. Trò chơi đã bắt đầu, và Trương Quốc Cường không làm anh thất vọng. Hôm qua, khi Ngọc Lan thay tất lưới váy ngắn, Cường đã bắt đầu động tay động chân; sáng nay thì không chờ nổi nữa, lấy cớ liền.
Trong hình, thân hình béo phị của Cường dựa vào bàn, mắt hau háu nhìn Ngọc Lan. Hôm nay cô mặc cực kỳ khiêu gợi: tất đen bó sát đôi chân dài miên man, váy ngắn chỉ che được đầu đùi, áo sơ mi trắng bó sát làm nổi bật đường cong hoàn hảo. Cô ngồi ở ghế thư ký, cúi đầu xử lý tài liệu, giả vờ không biết ánh mắt dâm đãng của Cường. Nhưng Lợi biết vợ đang thích thú – giống như khi cô giả vờ để trai lạ tán trên phố, rồi về làm nhục anh: “Vợ bị sờ, chồng chỉ được nhìn.” Giờ đây, tất cả diễn ra ngay dưới camera của anh, dưới quần anh đã căng cứng.
“Lan ơi, hôm nay có việc gấp.” Giọng Cường vang lên qua loa, đầy ý cười dâm. Hắn lại gần, đặt tay lên vai cô, bóp nhẹ. “Công ty cần chụp hình quảng cáo cho lô đồ lót mới. Đã đặt người mẫu chuyên nghiệp rồi nhưng con bé đó bận đột xuất. Không thể để công ty chịu thiệt, nên em phải thế thân. Yên tâm, tăng ca tính lương gấp đôi.”
Ngọc Lan ngẩng lên, mặt hơi đỏ, chớp mắt giả vờ khó xử: “Anh… em đâu phải người mẫu chuyên nghiệp. Với lại mặc thế này… có ổn không ạ? Lỡ chụp xấu thì ảnh hưởng hình ảnh công ty…”
Cường cười khà khà, tay từ vai trượt xuống cánh tay, vuốt ve: “Yên tâm, em đẹp thế này, dáng ngon thế này, mặc đồ lót sexy là khách đổ rạp ngay. Đi làm công ty này không phải để kiếm tiền à? Em bảo thiếu tiền mà? Nghe anh, đảm bảo em kiếm bộn.”
Ngọc Lan cắn môi, giả vờ do dự rồi gật đầu: “Dạ… em nghe anh. Vì công việc em làm được.” Cô đứng dậy, theo Cường vào khu chụp hình nội bộ của công ty – một studio đầy đủ ánh sáng, máy quay HD.
Lợi thở gấp hơn. Anh chuyển sang camera ở studio, nhìn hai người bước vào. Cường cười híp mắt, giơ ngón cái OK về phía ống kính ẩn – theo thỏa thuận, toàn bộ quá trình phải “chia sẻ công khai” với chủ tịch. Lợi thầm nghĩ: “Thằng mập này đúng là biết diễn.” Anh chỉnh ghế, chuẩn bị thưởng thức “màn kịch” này.
Trong studio, Cường đưa cho Ngọc Lan một bộ đồ lót khiêu gợi: áo ngực ren đen trong suốt, quần lọt khe xẻ đáy, tất đùi kèm đai kẹp – thiết kế hở hang đến mức không che được gì. “Vào thay đi Lan. Nhớ nhé, làm người mẫu phải tự nhiên, tạo dáng thật sexy.” Cường liếm môi, mắt dán chặt.
Ngọc Lan vào phòng thay đồ, tim đập thình thịch. Ở nhà cô chưa từng mặc hở đến vậy, nhưng nghĩ đến chồng đang xem, mặt cô nóng bừng, quyết tâm. Cô thay xong, soi gương, mặt đỏ lựng – bộ đồ lọt khe gần như không che, quầng vú lờ mờ hiện, phần dưới xẻ đáy khiến cô cảm giác trần trụi hoàn toàn. Nhưng nghĩ đến Lợi đang xem camera, một cảm giác kích thích kỳ lạ lại dâng lên – chẳng phải đây là điều chồng luôn mơ tưởng sao? Cô hít sâu, bước ra, tạo dáng chuyên nghiệp: “Anh Trương, bắt đầu thôi ạ.”
Mắt Cường sáng rực: “Đù má, dáng này… đụ chắc sướng chết. Mông căng, kiểu đẻ đái tốt.” Hắn nuốt nước bọt, cầm máy ảnh. “Chụp riêng trước đã. Nào, cong người, ưỡn mông, cười với ống kính.”
Ngọc Lan làm theo, ánh đèn studio chiếu sáng từng đường cong cơ thể. Tiếng shutter liên tục vang lên, Cường chỉ đạo: “Sexy hơn nữa, sờ ngực đi, ừ đúng rồi.” Ngọc Lan nhẹ nhàng đưa tay lên ngực, mặt đỏ như trái táo chín, nhưng không từ chối. Bề ngoài là vì thiếu tiền, nhưng trong lòng lại kích thích đến mức hơi ướt.
“Chụp riêng chưa đủ. Đồ lót người lớn phải có nam nữ tương tác mới bán được,” Cường đột nhiên nói, đưa máy cho trợ lý (thực chất là đàn em thân tín để quay trọn vẹn). “Tiếc là người mẫu nam chưa tới, thôi anh thế thân vậy. Lan không ngại chứ?”
Ngọc Lan giật mình: “Cái này… có được không anh?”
“Cái gì mà không được? Vì công ty mà!” Cường cởi áo khoác, chỉ còn bộ đồ lót mỏng dính, phần dưới căng phồng. Gã béo nhưng dương vật dài ít nhất 20cm, đường viền hiện rõ. Hắn bước tới, ôm eo Ngọc Lan kéo sát vào người: “Nào, ôm chặt anh, tạo dáng thân mật.”
Ngọc Lan bị ép sát vào thân hình béo nhớp mồ hôi của hắn, ngửi thấy mùi đàn ông nồng nặc. Cô giả vờ ngại ngùng cúi đầu im lặng, nhưng cơ thể lại vô thức dính sát hơn. Dương vật cứng ngắc của Cường ép sát vào mông cô qua lớp vải mỏng, chậm rãi cọ xát. Trợ lý bắt đầu chụp, Cường chỉ đạo: “Dính sát nữa Lan, cảm nhận hơi ấm của anh đi.”
Cọ xát càng lúc càng mạnh, hơi thở Cường nặng nề. Dương vật cứng như sắt ép vào khe mông Ngọc Lan, trượt tới trượt lui. Ngọc Lan ướt đẫm dưới ấy; cô cắn môi cố không rên, nhưng cơ thể phản bội – âm đạo co bóp, trên tất đã loang lổ vết ướt. “Anh… chặt quá…” cô thì thào.
“Đổi tư thế ngon hơn.” Cường thở hổn hển, xoay người Ngọc Lan lại, bắt cô quỳ xuống. “Quảng cáo đồ lót người lớn phải có cảnh đụ ngực nữa, khách thích lắm. Nào thử đi.” Hắn tuột quần lót, con cặc 20cm dày cộp bật ra, chĩa thẳng vào ngực cô.
Ngọc Lan đỏ mặt tới mang tai: “Thật… thật phải làm vậy sao anh?”
“Chắc chắn rồi! Vì tiền mà Lan.” Không đợi cô trả lời, Cường nhét thẳng cặc vào khe ngực cô, bắt đầu nhấp. Ngực đầy đặn của Ngọc Lan bao bọc lấy con cặc, ma sát mang đến khoái cảm điên cuồng. Cô ướt át hơn, không nhịn nổi rên lên khe khẽ. Cường càng lúc càng nhanh, cuối cùng gầm lên một tiếng, xuất tinh – tinh dịch nóng hổi bắn đầy mặt cô, dính cả lên môi và cằm. Toàn bộ quá trình được quay HD, trợ lý đứng cạnh cười nham nhở.
Sau buổi chụp, Cường vỗ mông cô thỏa mãn: “Tốt lắm Lan. Đi rửa đi, tiền thưởng gấp đôi.” Ngọc Lan cúi đầu lau mặt, đầu óc hỗn loạn – vừa kích thích vừa thích thú. Cô không ngờ mình lại ướt đến vậy.
Lợi ở phòng chủ tịch xem mà máu nóng sôi trào. Quần đã căng cứng, suýt nữa bắn tại chỗ khi thấy vợ bị bắn tinh lên mặt. Chốc lát sau, Cường gửi tin nhắn: ảnh và clip HD cảnh bắn mặt kèm theo. Lợi mở ra, phóng to từng chi tiết, tay bất giác luồn vào quần.
Tối đó Ngọc Lan về nhà, vừa bước vào đã lao vào lòng Lợi, mặt vẫn còn ửng hồng: “Chồng ơi… hôm nay sướng lắm luôn… Quản lý bắt em chụp đồ lót sexy, rồi ôm em cọ cọ. Cặc hắn to thế, ép sát vào khe em, em ướt hết cả rồi. Cuối cùng còn bắn tinh lên mặt em nữa… em vừa xấu hổ vừa thích…”
Lợi kích thích không chịu nổi, ôm chặt vợ muốn làm tới: “Bảo bối, để anh đụ em, anh nhịn hết nổi rồi.”
Ngọc Lan đẩy ra, cười tinh quái: “Không được đâu, giờ em là thư ký độc thân mà. Đụ em lỡ quản lý biết thì sao? Chỉ được ôm ngủ thôi nhé.” Cô chui vào chăn, Lợi chỉ biết ôm vợ mà ngủ, cặc cứng ngắc cả đêm, đầu óc đầy hình ảnh vợ bị thằng mập bắn mặt. Còn Ngọc Lan cười thầm – trò này càng ngày càng thú vị.
**Chương 4: Thân mật hàng ngày và thử đồ chơi người lớn**
Sáng hôm sau, Trần Ngọc Lan mặc đồng phục công ty như thường lệ – tất đen bó sát đôi chân dài miên man, váy ngắn chỉ che được đầu đùi, áo sơ mi trắng bó sát làm nổi bật cặp ngực căng tròn. Cô soi gương, má hơi ửng đỏ, nhớ lại buổi chụp hôm qua – cảnh con cặc 20cm của quản lý béo cọ xát giữa ngực rồi bắn đầy mặt khiến âm đạo cô nóng ran. Nhưng cô nhanh chóng lắc đầu, tự nhắc mình chỉ làm vậy để chọc tức chồng, đồng thời cũng thỏa mãn ham muốn phiêu lưu ngày càng lớn của bản thân.
Tới công ty, mắt Trương Quốc Cường sáng rực khi thấy cô. “Lan hôm nay sexy quá. Mông căng, tất bó sát thế này, sinh ra là để cho đàn ông đụ rồi.” Hắn cười dâm, bước tới đặt tay lên vai cô, chậm rãi xoa bóp. Ngọc Lan tim đập thình thịch, nhưng giả vờ ngại ngùng cúi đầu: “Anh đừng nói thế… em chỉ mặc theo yêu cầu của anh thôi. Em rất cần tiền, công việc này quan trọng với em lắm.”
Cường cười ha hả, tay trượt xuống lưng cô, thì thào bên tai: “Ngoan thế thì tốt. Thiếu tiền thì theo anh, anh cho kiếm tiền như nước. Nào, pha cà phê cho anh trước đã.” Ngọc Lan gật đầu, cúi người pha cà phê. Cường cố tình đứng sau lưng, mắt dán chặt vào cặp mông căng tròn, nghĩ tới vụ cá cược – phải train cho cô gái đẹp này thành con đĩ trong vòng một tháng, đồng thời chia sẻ toàn bộ quá trình với chủ tịch Lợi. Hắn biết Lợi là chủ tịch bù nhìn, nhưng vụ cược này càng làm hắn hứng hơn.
Trong công ty, nhân viên bắt đầu thì thầm. “Thư ký mới Trần Ngọc Lan kìa, thân với quản lý Trương quá, tay còn đặt lên vai nữa.” “Nghe nói cô ta vì tiền cái gì cũng làm. Hôm qua chụp hình nghe bảo mặc đồ lót sexy bị quản lý ôm, đúng chuẩn cave cao cấp.” “Ừ, ông Trương béo mà mê gái có tiếng, thư ký nào cũng bị ông ấy làm cho hư hết.” Nghe những lời đồn ấy, Ngọc Lan ngoài mặt giả vờ tủi thân, trong lòng lại dâng lên cảm giác kích thích kỳ lạ. Cô biết những lời này sẽ truyền đến tai Lợi qua camera, khiến chồng càng nứng hơn.
Giờ nghỉ trưa, Cường như mọi ngày bắt Ngọc Lan phải ăn cùng hắn. “Thư ký phải ăn cơm với sếp, nội quy đấy,” hắn nói, tay đặt lên đùi cô, vuốt ve mép tất. Ngọc Lan mặt đỏ nhưng không đẩy tay ra, chỉ thì thào: “Anh làm vậy… người ta hiểu lầm… nhưng em rất cần việc làm.” Cường cười đắc ý: “Hiểu lầm gì? Bảo em dâm đãng ấy à? Thì chứng minh cho họ thấy. Chiều nay tiếp tục quay thử sản phẩm, làm tốt anh tăng lương.”
Lợi ở phòng chủ tịch tầng thượng xem hết qua camera. Cặc anh đã cứng ngắc; tối qua Ngọc Lan không cho đụ, chỉ cho ôm ngủ. Giờ thấy tay quản lý mò mẫm trên đùi vợ, tim anh đập thình thịch. Về tâm lý, anh thích cái cảm giác gián tiếp kiểm soát này – chính anh khởi xướng mọi chuyện, nhưng chỉ được xem qua màn hình. Thỉnh thoảng Cường còn nháy mắt với camera như khoe mẽ: “Chủ tịch, xem tôi tiến độ thế nào.”
Buổi chiều, Cường dẫn Ngọc Lan vào khu thử sản phẩm – đầy ắp dụng cụ người lớn: trứng rung, dương vật giả, kẹp vú… Cường đóng cửa, cười dâm với camera rồi quay sang cô: “Lan này, hôm nay thử nghiệm sản phẩm mới. Thư ký phải giúp demo, không thể để công ty chịu thiệt. Yên tâm, quay xong có thưởng.”
Ngọc Lan gật đầu, giả vờ thiếu tiền: “Dạ anh, em nghe anh.” Cường cầm một cái trứng rung hồng và hai kẹp vú, mắt sáng rực: “Cởi đồ ra, nằm lên giường. Quay cho thật mới hiệu quả.” Ngọc Lan hơi do dự, nhưng nghĩ đến chồng đang xem và cảm giác kích thích tối qua, cô chậm rãi cởi váy và áo, chỉ còn tất với quần lót. Vóc dáng hoàn mỹ, ngực đầy mông to khiến Cường nuốt nước bọt đánh ực. “Địt mẹ, hàng cực phẩm. Mông to thế này, đẻ đái tốt.”
Hắn bước tới tự tay tuột quần lót cô xuống, để lộ cái lồn múp máp. Mặt Ngọc Lan đỏ bừng, dưới ấy đã ướt. Cường cố ý dùng ngón tay chọc vào khe, giả vờ kiểm tra: “Chưa đủ trơn, để anh bôi dầu.” Hắn bóp một đống gel bôi trơn, thoa lên ngón tay rồi chậm rãi đút vào lồn cô, ngoáy sâu, càng lúc càng nhanh. Ngọc Lan không nhịn nổi rên lên: “Anh… á… ngón tay… đừng đút sâu thế…” Nhưng cơ thể lại phản ứng thật thà, ướt nhẹp, ngón tay hắn bị siết chặt.
“Xong, giờ đeo đồ chơi.” Cường nhét trứng rung sâu vào lồn cô, cầm remote. Rồi kẹp hai cái rung vào núm vú, bật công tắc. Tiếng rung vang lên, trứng rung điên cuồng trong lồn cô. Cường tăng dần mức độ: “Cười với camera đi, thể hiện hiệu quả sản phẩm.” Cơ thể Ngọc Lan run bần bật. Trứng rung kích thích đúng điểm G, núm vú tê rần. Cô cắn môi cố nhịn, nhưng rất nhanh đã rên lớn: “A… anh… mạnh quá… em… em không chịu nổi…” Cường cười dâm, bật mức cao nhất, trứng rung quay tít. Ngọc Lan cong người, phun nước cái phụt, ướt đẫm ga giường. Toàn bộ được quay HD.
Sau buổi quay, Cường vỗ mông cô: “Giỏi lắm Lan. Lồn em nhạy thế, ướt thế này cơ mà. Thử nhiều nữa là nghiện mấy món này luôn.” Ngọc Lan thở hổn hển mặc lại đồ, mặt vẫn đỏ bừng. Cô biết tất cả sẽ được gửi cho Lợi, vừa xấu hổ vừa kích thích.
Tối đó về nhà, Ngọc Lan thấy Lợi đã chờ sẵn ở phòng khách. Vừa vào cửa cô đã lao vào lòng chồng, mặt đỏ bừng: “Chồng ơi… hôm nay sướng điên luôn! Quản lý tự tay đút trứng rung vào lồn em, bôi cả đống gel, ngoáy mãi làm em phun nước tùm lum!”
Lợi nghe xong cặc dựng đứng, ôm chặt vợ: “Bảo bối kể chi tiết đi.” Ngọc Lan cười khẩy làm nhục: “Chồng bị cắm sừng này, chỉ được nghe kể thôi nhé. Ngón tay ông ấy còn dày hơn của chồng, làm em phun nước luôn. Vợ bị chơi thế mà chồng nứng à? Nhưng giờ vợ là thư ký độc thân, không cho đụ đâu.”
Lợi thở gấp muốn sờ, Ngọc Lan đẩy ra: “Chồng ơi, em thấy cần cẩn thận. Quản lý ngày càng thân mật, nếu biết mình ở chung sẽ nghi ngờ. Em muốn thuê nhà riêng gần công ty, vừa an toàn vừa kích thích hơn. Chồng thấy sao?” Lợi tim đập thình thịch. Anh đã chuẩn bị sẵn căn hộ hai mặt – một bên bình thường, một bên có kính một chiều nhìn được hết. Yêu cầu này đúng ý anh quá. Anh gật đầu: “Được, anh lo cho em. Nhưng phải kể hết chi tiết cho anh nghe nhé.”
Ngọc Lan hôn má chồng: “Tất nhiên rồi chồng yêu. Chồng cứ chờ mà xem.” Đêm đó Lợi chỉ được ôm ngủ, cặc cứng ngắc ép vào mông vợ mà không được xuất. Sở thích cắm sừng của anh bị kích thích triệt để, còn Ngọc Lan thì càng ngày càng chìm đắm vào sự kích thích này.
**Chương 5: Giám sát trong căn hộ kính một chiều**
Nhìn Ngọc Lan thu dọn đồ đạc, Nguyễn Văn Lợi cảm thấy một sự kích thích kỳ lạ dâng lên. Từ khi Ngọc Lan đề nghị thuê nhà riêng để tránh lộ quan hệ vợ chồng với quản lý Trương Quốc Cường, anh lập tức nghĩ tới căn hộ hai mặt gần công ty đã được cải tạo từ trước. Đó là căn hộ anh chuẩn bị từ khi thừa kế công ty cho những “nhu cầu đặc biệt” – hai căn liền kề, một bên là nơi ở bình thường, bên kia có tường kính một chiều, từ bên kia có thể nhìn rõ mọi góc bên này, còn từ bên này chỉ thấy gương bình thường. Ngọc Lan sẽ ở bên sáng, anh ở bên tối. Như vậy anh mới thực sự “chỉ được nhìn”, thỏa mãn cơn nghiện cắm sừng ngày càng nặng.
“Chồng ơi, căn này đẹp quá, decor hiện đại ghê,” Ngọc Lan cười nói. Lợi gật đầu, xách nốt vali vào, trong lòng nghĩ: Tốt rồi, em ở sáng, anh ở tối; mọi thứ như một vở kịch hoàn hảo.
Sáng hôm sau, Ngọc Lan mặc tất đen bó sát chân dài, váy ngắn chỉ che mông, áo sơ mi trắng mở vài cúc lộ xương quai xanh quyến rũ. Cô soi gương, má ửng hồng – bộ đồ này khiến cô cảm giác như một thư ký dâm đãng chính hiệu chứ không phải cô gái mới ra trường. Nhưng nghĩ tới sở thích của chồng và cảm giác sướng điên người khi bị bàn tay béo nhớp của quản lý ngoáy lồn hôm qua, tim cô lại đập nhanh. Bề ngoài giả nghèo, cô dễ dàng thuận theo, còn trong lòng thì khoái lạc ngập tràn.
Tới công ty, mắt Cường sáng rực khi thấy cô. “Lan hôm nay ngon quá, tất váy thế này sinh ra để anh địt rồi.” Hắn cười dâm, thân hình béo bước tới, tay đã quen thuộc đặt lên đùi cô qua lớp tất lưới. Ngọc Lan giả vờ giật mình, nhẹ nhàng gỡ tay hắn: “Anh đừng… em chỉ đi làm thôi mà.” Nhưng giọng run run, dưới ấy đã ướt. Cường cười khẩy: “Thư ký phải nghe lời sếp. Em bảo thiếu tiền mà? Ngoan là thưởng gấp đôi.” Hắn liếc camera phòng làm việc, biết chủ tịch Lợi đang xem – đây là một phần của vụ cược.
Giờ trưa, Cường như thường lệ kéo cô đi ăn nhà hàng gần công ty. Tin đồn trong công ty đã lan khắp: thư ký mới vì tiền cái gì cũng làm, đúng chuẩn cave. Cường nhân cơ hội đặt tay lên vai cô, dần trượt xuống eo. Sau bữa ăn, về phòng làm việc đóng cửa lại, mặt hắn càng dâm đãng: “Lan, thư ký phải giúp sếp thư giãn chứ. Quỳ xuống, bú cặc cho anh.” Ngọc Lan đỏ mặt, giả vờ do dự: “Anh… cái này quá lắm… em chỉ là thư ký thôi…” Nhưng Cường đã kéo khóa quần, con cặc 20cm dày cộp bật ra, đầu khấc rỉ dịch. “Nghĩa vụ đấy, bú cặc một cái thưởng nghìn đô. Đừng quên em thiếu tiền.” Hắn ra lệnh, đồng thời cầm điện thoại quay – đây là “bằng chứng” cho Lợi.
Ngọc Lan quỳ xuống, ngoài mặt kháng cự nhưng lồn đã ướt nhóp. Cô hé miệng ngậm lấy con cặc nóng hổi, lưỡi liếm quanh đầu khấc. Cường rên khoái lạc, ấn đầu cô xuống, chậm rãi nhấp: “Đúng rồi, bú giỏi thế. Miệng em chặt khít sướng quá.” Đùi Ngọc Lan trong lớp tất cọ vào nhau, cơ thể càng lúc càng nóng. Cô không ngờ mình lại thích bị sếp chơi thế này đến vậy. Vài phút sau, Cường không nhịn nổi, xuất tinh đầy miệng và mặt cô. Hắn thở hổn hển, quay clip HD gửi thẳng vào mail riêng của Lợi với dòng chữ: “Chủ tịch, xem thư ký tôi ngoan chưa. Còn một tuần nữa là hết hạn, cô ấy là của tôi rồi.”
Ở phòng chủ tịch tầng thượng, Lợi nhìn camera và clip vừa nhận, quần căng cứng. Xem vợ quỳ bú cặc thằng mập, một luồng khoái cảm điên cuồng dâng lên: vợ mình bị thằng mập nhét cặc vào mồm, còn mình chỉ được xem… Cảm giác quá kích thích. Anh không trả lời Cường, chỉ tiếp tục giám sát.
Truyện đã hoàn thành, nếu bạn muốn m.ua, hoặc th.uê viết truyện, liên hệ mình qua telegram: @tathienmade nhé












