lc88
mb66
i9bet
surewin
mi88

Những năm tháng ấy

Mưa nhòe hết cả ảnh nhưng vẫn lê lết được đến công ty. Chả hiểu thế nào chứ những người có mặt toàn các bậc bô lão. Mấy đứa trẻ trẻ lại ngại gió mưa nên xin ở nhà hết. Đúng là có tí hoi thật.

Lắm lúc mình cũng không hiểu, có những người rõ ràng biết là bị lừa, biết là đối phương tiếp cận mình cũng chỉ để "giao lưu và phối hợp" thôi, thế mà vẫn cứ hão huyền một cái thứ gọi là "tình cảm đọng lại". Thế rồi sau khi bị tổn thương, vỡ mộng, mải miết đi tìn lời khuyên, tìm người tâm sự. Nhưng khi người ta khuyên là chấm dứt đi, cắt đứt hết đi thì lại tìm đủ lý do để trì hoãn. Ô thế là muốn bị khẩm dô mới chịu à. Vậy đi tìm lời khuyên làm gì.

Thêm cái nữa, nhiều người không tin vào tình bạn khác giới, hay là tri kỷ khác giới. Ừm, bởi vì sao nhỉ, có lẽ họ đã từng dính đòn đau bởi chuyện này trong quá khứ, hoặc chính họ là người ra đòn nên không tin. Còn nếu mục đích của mối quan hệ chỉ là để tìm cảm giác được nói, được nghe, được hiểu và đồng cảm thì cứ vậy mà duy trì thôi, đừng cố sờ mó gì thêm là sẽ ổn.
IMG_4288.webp
 
Mưa nhòe hết cả ảnh nhưng vẫn lê lết được đến công ty. Chả hiểu thế nào chứ những người có mặt toàn các bậc bô lão. Mấy đứa trẻ trẻ lại ngại gió mưa nên xin ở nhà hết. Đúng là có tí hoi thật.

Lắm lúc mình cũng không hiểu, có những người rõ ràng biết là bị lừa, biết là đối phương tiếp cận mình cũng chỉ để "giao lưu và phối hợp" thôi, thế mà vẫn cứ hão huyền một cái thứ gọi là "tình cảm đọng lại". Thế rồi sau khi bị tổn thương, vỡ mộng, mải miết đi tìn lời khuyên, tìm người tâm sự. Nhưng khi người ta khuyên là chấm dứt đi, cắt đứt hết đi thì lại tìm đủ lý do để trì hoãn. Ô thế là muốn bị khẩm dô mới chịu à. Vậy đi tìm lời khuyên làm gì.

Thêm cái nữa, nhiều người không tin vào tình bạn khác giới, hay là tri kỷ khác giới. Ừm, bởi vì sao nhỉ, có lẽ họ đã từng dính đòn đau bởi chuyện này trong quá khứ, hoặc chính họ là người ra đòn nên không tin. Còn nếu mục đích của mối quan hệ chỉ là để tìm cảm giác được nói, được nghe, được hiểu và đồng cảm thì cứ vậy mà duy trì thôi, đừng cố sờ mó gì thêm là sẽ ổn.IMG_4288.webp
Chị từng bảo em rồi thì phải. Đa phần nhuengx ngưòi xin lời khuyên từ ngưòi khác 80% họ đã có lựa chọn của bản thân rồi.
Hỏi ngưòi khác chỉ là để tìm kiếm thêm sự đồng tình ( và chỗ để đổ lỗi sau này khi bản thân họ không sao gánh hết được hậu quả xảy ra)
 
Dẫu biết là có thể hơi vớ vẩn hoặc lạc đề, nhưng khi biết ở một nơi dành cho người lớn như thế này, đâu đó vẫn có những người cùng sở thích về phim hay nhạc với mình, bỗng thấy vui vui một chút.

Ngày trước, cũng từ những topic, những forum nhỏ mà mình có thêm nhiều người bạn chung sở thích. Có thể cả mấy năm không gặp, mỗi người một cuộc sống. Nhưng khi nhắc đến phim ảnh là dường như được sống lại thời tuổi trẻ.

Trung thu dẫu mưa bão, vẫn mong mỗi người...
IMG_4299.webp
 
@Tô Minh
Chị ko biết ai trong số mấy cái ảnh em chia sẻ luôn.
 
@Tô Minh
Chị ko biết ai trong số mấy cái ảnh em chia sẻ luôn.
À, cái này trong phim chị ạ. Diễn viên k quan trọng lắm, quan trọng tên nhân vật ghép lại sẽ thành Gia Hảo Nguyệt Viên Khánh Trung Thu, một câu chúc mọi người trung thu đoàn tụ với gia đình á mà
 
IMG_4311.webp


"Đời người có bao nhiêu lần 10 năm..."

Một chiều thu tan làm, chọn một lối đi vòng vèo nhất có thể để tận hưởng cái tiết trời dịu mát. Dạo qua hồ Tây đón hoàng hôn với những giai điệu nhẹ nhàng bên tai.

"Nắng vàng góc phố
Hoa nghiêng dài trong mắt
...và thu nhẹ trôi rất êm"

Cũng lâu lắm rồi không có được lại cái cảm giác ấy. Cảm giác chỉ có một mình, lặng thinh, ngắm nhìn mọi thứ qua lăng kính của cảm xúc, của những cảm xúc từ quá khứ tìm về.
 
Trong những tháng ngày chìm đắm với công việc và hành trình bóp mồm giảm cân, cảm xúc của tôi nó bình lặng đến lạ. Dù là đôi lúc có chút gợn sóng vì những thứ xung quanh, nhưng rồi rất nhanh lại trở về dáng hình của mặt hồ yên ả.

Trưởng thành là khi bản thân biết cách kiểm soát cảm xúc, không để nó biến động với biên độ quá lớn. Bỗng trong giây phút hiếm hoi được "ngồi chơi", lướt kỷ niệm trên FB và rồi nhận ra có một thứ cảm xúc tuy chẳng mấy vui vẻ gì, nhưng nó lại vô cùng quan trọng để hình thành nên con người tôi hiện tại - cảm xúc khi yêu đơn phương.

Nói sao nhỉ. Có lẽ ở cái độ tuổi này, yêu đơn phương nó quá xa vời, không phù hợp lắm. Tua ngược thời gian về khoảng 15 năm trước, đó là lúc tôi thực sự được trải nghiệm và thuộc nằm lòng diễn biến cảm xúc khi yêu đơn phương một ai đó.

Quá khứ của tôi là một chuỗi những sự thất bại trong tình cảm, mà phần lớn đều là tình yêu từ một phía. Bắt đầu luôn là những rung động ở tần số rất nhỏ. Là những lần nói chuyện, những tin nhắn qua yahoo hay những lần chung đường đi học. Để rồi, nó cứ thế lớn dần trong sự mất cảnh giác của bản thân. Bỗng một ngày, ngọn lửa ấy bùng cháy, thiêu đốt ruột gan, tâm trí. Con tim đứng giữa việc nói hay không nói. Và rồi, tất cả biến thành một không gian tĩnh lặng khi thấy người ta vốn đã có đôi. Hoặc đen hơn là khi đối thủ tuy không còn trên đời nhưng mãi mãi không thể chiến thắng anh ta.

Người ta thì ăn trái cây ngon ngọt, còn quá khứ của tôi thu hoạch toàn trái ngang. Nhưng cũng nhờ vậy mà sau này, mỗi khi gặp phải những điều đen đủi trong tình cảm, tôi thường phục hồi rất nhanh, tự nói với bản thân rằng những điều này đều là muỗi đốt inox, có đáng gì so với quá khứ.

Luyên tha luyên thuyên cho một buổi tối Hà Nội mưa phùn. Yêu đơn phương - khi nhìn lại ở độ tuổi này thì nó cũng có một vẻ đẹp riêng. Chỉ là nên để nó ở quá khứ. Chứ tầm này mà đi yêu đơn phương là mệt lắm đây.

 
Em không nói, không có nghĩa là em không thương.
Chỉ là tình cảm này… em chọn giữ lại, như một bí mật nhỏ cho riêng mình.
Em thích cảm giác được nhìn thấy anh từ xa, biết anh ổn, là đủ.
Không cần nắm tay, không cần gọi tên — chỉ cần được đứng trong thế giới của anh, dù là ở góc khuất.
Yêu đơn phương, với em, chẳng phải yếu đuối… mà là một cách yêu đủ sâu để không cần đòi hỏi.
.
Mà yêu vậy chỉ mỗi mình buồn.
Thoai ko yêu vậy nữa.
Yêu bản thân hơn sẽ dễ chịu hơn, anh nhỉ.
 
@Tô Minh
Kaka. Thế cái trái ngang ấy vị nó ra sao hử nhóc?
 
Em không nói, không có nghĩa là em không thương.
Chỉ là tình cảm này… em chọn giữ lại, như một bí mật nhỏ cho riêng mình.
Em thích cảm giác được nhìn thấy anh từ xa, biết anh ổn, là đủ.
Không cần nắm tay, không cần gọi tên — chỉ cần được đứng trong thế giới của anh, dù là ở góc khuất.
Yêu đơn phương, với em, chẳng phải yếu đuối… mà là một cách yêu đủ sâu để không cần đòi hỏi.
.
Mà yêu vậy chỉ mỗi mình buồn.
Thoai ko yêu vậy nữa.
Yêu bản thân hơn sẽ dễ chịu hơn, anh nhỉ.
Thanh xuân nhiều năng lượng nên dù yêu đơn phương có buồn nhưng vẫn cứ đâm đầu. Còn giờ thì quay về định luật bảo toàn năng lượng thôi em ạ. Trước khi yêu người nào đó thì biết cách tự yêu lấy mình vẫn hơn. Ít ra thì cũng không đến nỗi tự làm khổ bản thân
 
Thời tiết Hà Nội mấy hôm nay dỗi thực sự.
Chưa kịp xem hết cái trailer của mùa thu thì ông zời đã chuyển cảnh ngay sang tập phim mùa đông, đã vậy còn thêm cả hiệu ứng mưa phùn gió lạnh nữa. Thật là quá mức "ưu ái" con dân mà.

Cứ hễ mưa là tắc đường. Mưa mà cộng thêm lạnh nữa thì tắc cả trong lòng luôn. Cái giờ tan tầm bạt ngàn xe cộ, nhìn thôi cũng thấy "mọc cánh cũng khó thoát".

Đối với một người sống đến ba phần của cuộc đời mới biết cận thị như tôi, cái việc trải nghiệm nước mưa nhòe kính cũng có chút ý vị riêng. Từ đèn đường, đèn xe cộ, ánh sáng phản chiếu dưới lòng đường lên...tất cả hội tụ lại, rồi như được thêm vào một lớp filter blur, mang đến một bức tranh như được vẽ bằng chất liệu sơn dầu bằng những đầu cọ lớn vậy. Tuy không quá mức rõ ràng nhưng cũng đủ để bộ não hình dung được đó là cái gì.

Những hạt mưa không lớn, nhưng dày đặc, thoáng nhìn khiến người ta liên tưởng đến cảnh hàng vạn mũi tên lao từ trên trời xuống trong phim kiếm hiệp. Từng tán lá cây lại như một đội hình phòng ngự dày đặc với từng lớp khiên chắn xếp chồng lên nhau. Cứ vậy, trận chiến diễn ra liên tục. Từng cơn gió rít khiến cây rung, mưa loạn. Nếu có ai đó nhân hóa chúng, rồi làm thành một bộ phim thì chắc hẳn sẽ rất hoành tráng, cũng không kém phần thê lương...Mùa đông đến rồi.

 
@Tô Minh
Chị ghét mưa dầm.
Quần áo giặt phơi 3 ngày không khô.
 
@Tô Minh
Chị ghét mưa dầm.
Quần áo giặt phơi 3 ngày không khô.
Hình như còn mưa thêm 1-2 hôm nữa chị ạ. Tháng 11 mà đã được hưởng cái nhớp nháp, ẩm ướt của tháng 3 r. Nẫu hết cả người
 
@Tô Minh
Không dám tưởng tượng mùa nồm sắp tới sẽ ra sao luôn em ạ
 
Đã có lúc tưởng chừng như chỉ cần chịu trao đổi, chịu nói thì đối phương ắt sẽ hiểu. Nhưng khi mình càng chắc chắn về một thứ gì đó thì cuộc đời càng tìm cách bẻ gãy niềm tin. Rõ ràng là cùng nói chung một ngôn ngữ, vậy mà để thấu hiểu cũng cần phải hội tụ nhiều yếu tố.

Đôi lúc trên đường, dường như rơi vào trạng thái ngắt kết nối tạm thời. Nhìn khung cảnh quen thuộc bỗng xa lạ. Giống như rơi vào một chiều không gian khác vậy. Chỉ còn tiếng nhạc bên tai để nhắc nhở rằng mọi thứ vẫn là thật, chỉ có thể đối mặt, không thể tránh né.

 
anime sex
cliphot
Back
Top