lc88
mb66
i9bet
mi88

Truyện Sex Ngắn Những kỷ niệm thật sự trong đời

chap trước đọc mà buồn buồn, tiếc tiếc cho thớt quá. chap này thấy vui hơn này. thớt viết chuyện cũng dẫn dắt người đọc quá. hóng phần tiếp theo
 
Phần threesome là do viết lại chuyện này, tự dưng ao ước được một lần như thế nên mới phóng tác bịa ra đoạn đó. Mà thời đó tôi cũng gà, khéo léo thêm tý nữa thì được hai em chiều có khi cũng không phải chuyện không thể xảy ra. Nhưng,… cuộc đời luôn có chữ nhưng nhỉ. Trong thời điểm đó làm gì dám nghĩ thế…
Bro chén đc thế là đẳng cấp rồi. Chứ các ae khác còn khuya
 
Sửa lần cuối:
Sắp tết đến nơi, lại bị thương nên tôi nghỉ ở nhà.

Đi chợ mua cành đào, cây quất về cho có tý không khí. Ông bà bô thấy tôi biết lo chuyện nhà cũng ra chiều phấn khởi. Càng gần tết trời càng rét căm căm. Mấy anh em hội lái xe tổ chức tất niên, ăn uống linh đình. Tôi lấy lý do đang uống thuốc nên xin phép không uống. Tuy vậy vẫn ngồi cà kê, chém gió với anh em đến 2h chiều mới tan. Anh em rủ đi hát, nhưng không uống nên tôi xin về trước. Chứ không có men mà ngồi nghe mấy bố say gào thì chán lắm! Cỡi con xe tới quán cafe, gọi một ly đen nóng cho tỉnh táo.

Tôi ngồi bắt chân, tay kẹp điếu thuốc, nhìn từng giọt cafe nóng chui qua các lỗ đục nhỏ của đáy phin, thả mình tong tong vào dưới cốc. Cafe thì vừa đen lại vừa đắng. Thế mà nhiều người thích uống, lại còn nghiện nặng như tôi nữa là khác. Mẹ tôi bảo cafe không đường thì đắng ngắt chứ có gì ngon. Tôi bảo giống như mẹ thích ăn mướp đắng ấy, vị đắng nơi đáy họng lại là thứ mà người uống đen yêu thích. Ngoài ra cafe còn làm người ta tỉnh táo, nhất là cánh lái xe bọn tôi, với những hành trình dài, xuyên đêm thì cafe là cứu cánh. Xoá tan mệt mỏi, buồn ngủ để an toàn trên đường.

Nhìn giọt cafe chán, từ trong quán tôi lại phóng tầm mắt ra ngoài đường. Chiều những ngày gần tết, mọi người đi lại có vẻ vội vàng hơn. Người vác cành đào, người cầm bó dơn, bó ly,…từng đôi, từng nhóm đi lại cười nói vui vẻ. Như mọi năm tầm này nhóm tôi cũng tụ tập đi mua bán kiểu như vậy đây. Giờ tuy cùng làng nhưng cố tình tránh mặt, chả biết các em đang làm gì nữa…

Bỗng ánh mắt tôi loé lên, thấy B ngồi sau chiếc SH vừa vụt qua. Tay em cầm hai cành bồng bồng. Một tay giữ hờ eo thanh niên đàng trước, cặp mông bị chiếc quần jean bó sát vểnh về đàng sau. Đúng là phụ nữ đẹp ngồi SH càng đẹp hơn, tôn dáng, tôn mông hơn. Tôi hụt hẫng, nhìn con wave ghẻ chống nghiêng cửa quán chạnh lòng. Nghĩ về lời thằng mứt H nói thì các em như là cực phẩm nhân gian, dù sao cũng xứng đáng với em! Chứ con wave ghẻ chỉ chở lợn, chở gà với người lao động là phù hợp thôi.

Bỗng tôi nghe tiếng dậm chân thình thịch bên cạnh. Xoay người lại thì thấy C đang dậm chân mặt phụng phịu. Hôm nay C mặc chiếc quần short bò tua rua, chân mặc quần tất đen chống lạnh và đi đôi sneaker thể thao. Bên trên mặc chiếc áo len màu xanh da trời quấn cái khăn và áo phao màu trắng tinh. Trông vô cùng dễ thương.

  • Anh!
  • Ơ, C…sao em lại ở đây?
  • Mải nhìn cô nào? Em đứng nãy giờ không biết thế hả?
  • Nhìn ai đâu? Vu vơ thôi, em đi đâu đấy?
  • Đi tìm anh chứ đi đâu?
  • Tìm anh? Có việc gì? Tôi ngớ người, bị bỏ rơi, lãng quên bao lâu nay nên giờ em đột nhiên đến tìm, tôi hơi bất ngờ.
  • Uh, em có chuyện muốn nói với anh.
  • Chuyện gì? Em ngồi xuống đây! Tôi kéo ghế cho em.
  • Không, em muốn anh chở em đi chỗ khác!
  • Chở em…. Tôi nhìn chiếc xe dựng nghiêng ngoài cửa quán ái ngại.
  • Trời này ngồi xe máy lạnh lắm đấy!
  • Hic, anh bị sao đấy? Mọi người vẫn đi xe máy đầy đường kia thôi. Thằng em cũng chở em ra đây bằng xe máy mà!
Thế là tôi lại chở em, trên chiếc xe bình bịch đã từng chở em hàng trăm lần. Nhưng giờ sao thấy ngại thế không biết. Em ngồi không xa nhưng giữ một khoảng cách nhỏ giữa lưng tôi và em. Đi qua khu dân cư, tôi đưa tay trái về sau kéo cánh tay em xích lại bảo

  • Ngồi gần vào, không gió thổi bay mất người bây giờ.
  • Hứ… em phản đối nhưng vẫn bị tôi nắm tay cho vào túi áo khoác.
  • Em muốn đi đâu?
  • Ra đồi cỏ lau, em muốn ngắm quê mình từ trên cao
  • Dở, trời này lên đó cho chết rét!
  • Nhưng em thích!
Tôi không nói gì nữa, chỉ cần em thích là được. Nhưng phần con trong tôi thầm ước, giá em thích hotel có phải ấm áp hơn ko?

Bánh xe lăn qua những khu nhà, vòng qua một cái hồ nước tự nhiên, rồi con dốc đường đất với những hàng thông hai bên. Cuối cùng cũng gần tới đỉnh đồi, gởi xe chúng tôi sóng bước đi bộ theo triền đồi lên đỉnh.

  • Có mỏi không em? Vết thương anh còn đau nên không cõng em được rồi!
  • Hì, không sao mà anh, em đi được. Em nói bình thường mà sao tim tôi thấy xa cách vậy.
Gọi là đồi cỏ lau nhưng thật ra là khu đồi trọc với mênh mông những quả đồi chỉ có lưa thưa vài cây thông, còn đâu toàn là cỏ và cỏ lau. Đang mùa nở rộ nên cả mấy bạt đồi những bông cỏ lau trắng toát lên mênh mông trong ánh chiều. Hai đứa ngồi lên một thân cây đổ tôi hỏi.

  • Em dạo gần đây thế nào? Dù đã gặp ở bệnh viện, nhưng hôm đó đông người chả hỏi được nên giờ tôi mới hỏi.
  • Thế nào? Anh muốn biết về chuyện gì?
  • Tất cả mọi thứ, về học hành, về tình cảm. Dạo này em yêu ai rồi? Tôi hỏi dồn dập và không nhịn được muốn xem em đã yêu ai khác chưa?
  • Hừ,…hơn nửa năm trời không một tin nhắn, cuộc gọi. Giờ lại quan tâm thế! Em bĩu môi mỉa mai.
  • Anh cũng muốn lắm! Nhưng…anh sợ…làm phiền đến em. Tôi suýt thì nói “bọn em”. May sực nhớ đến ở đây có mỗi C thôi.
  • Thế còn B? Anh cũng không nhắn tin, gọi điện cho B à?
  • Anh không! Với lại nghe bảo B có người yêu rồi còn gì.
C nhìn tôi đăm đăm, rồi như cảm nhận những lời tôi nói là sự thực. Em khẽ thở dài

  • Yêu gì,cái B nó…….
  • Thế anh có từng yêu em không? Hay chỉ là lời nói ra lúc cảm xúc nhất thời?
  • Anh có! Tôi trả lời gần như ngay lập tức
  • Thế còn B?
  • Anh…tôi ngập ngừng, ko phải tôi suy nghĩ tìm cách nói mà là thật lòng tôi không muốn lừa dối em thêm nữa, cũng không muốn làm em tổn thương.
  • Rồi! Vậy đã rõ… C nói như đã quyết định xong điều gì. Đứng dậy đi ra giữa đỉnh đồi. Những cây cỏ lau màu trắng như bao bọc xung quanh em. Những ngọn gió thổi lên tóc mai em phấp phới.
Tôi đi theo sau C, vóc dáng nhỏ bé như chú thỏ bông của em đứng lặng giữa không gian mênh mông màu trắng. Những bông lau lay động trong ánh nắng chiều. Đứng đàng sau tôi nói.

  • Em! Anh xin lỗi,… chúng mình quay lại như lúc xưa được không em?
  • Không thể quay lại như lúc xưa được nữa rồi… em quay lại ôm chầm tôi, khuôn mặt đầm đìa nước mắt, rúc vào ngực tôi thổn thức.
  • Sao lại không? B giờ có người yêu khác rồi. Chỉ cần em bỏ qua, anh hứa sẽ chỉ có mình em. Hai tay tôi đặt hai bả vai em đưa người em khỏi ngực mình nói.
  • Hu..u…hu… em lại càng oà lên nức nở. Đầu lắc lắc.
Tôi ôm em, nghĩ để cho em khóc, cho qua cơn xúc động rồi bình tĩnh em sẽ đồng ý thôi.

  • E..em …sắp… đi…xa… từ lồng ngực tôi em nghẹn ngào nói.
  • … tôi đang suy nghĩ xem em nói gì
  • Hôm nay…chuyện em muốn nói chính là tạm biệt anh. Chị đón em và bố mẹ sang bên đó ở. Mồng 4 tết em đi, sau đó bố mẹ sang sau mấy tháng.
  • Em đi Pháp….??? tôi buông em ra nhìn vào đôi mắt đẫm lệ trên khuôn mặt xinh đẹp phảng phất nỗi buồn.
  • …. Em không trả lời chỉ gật gật chiếc cằm, khuôn mặt cúi gằm xuống đất.
  • Em sang bên đó, thì mình vẫn yêu nhau được mà!
  • Không, còn một chuyện nữa em muốn nói với anh là B nó cũng rất yêu anh! Rất vật vã đau khổ khi không có anh…
Tôi không phản biện, đặt vào môi em một nụ hôn. Em cũng không tránh né, đáp ứng nụ hôn của tôi một cách say mê. Một thấp, một cao chúng tôi trao nhau nụ hôn trong gió, ánh nắng chiều và những bông lau đung đưa. Một lúc dứt nụ hôn, em vẫn đứng ôm tôi, vóc dáng đến ngực tôi thì thầm.

  • Ước gì được mãi mãi…
  • Chuyện hôm đó, anh xin lỗi….
  • Chuyện hôm đó đã qua rồi!
  • Thế tại sao???
  • Suỵt! Em đặt ngón tay lên miệng tôi, ngăn những thắc mắc, những câu hỏi ứ nghẹn nơi cổ họng tôi.
  • Giờ chuyện gì cũng không còn quan trọng nữa rồi. Chỉ còn vài ngày nữa em sẽ đi. Em muốn được ở bên anh trọn vẹn nên đừng nói đến những việc đó nữa.
Tôi ôm chặt em vào lòng, vén những làn tóc mai đang bị gió thổi ra sau vành tai em. Ngoài kia mặt trời đang đỏ au nhuốm màu cả những bông lau thành ánh vàng đung đưa trong gió. Những cơn gió tạt mang hơi lạnh của chiều cuối năm làm cho chúng tôi dù đang ôm nhau nhưng cõi lòng vẫn lạc lõng, cô đơn.
 
Sau “sự cố” đêm đầu năm đó, cả bọn vẫn không ai biết gì, vẫn tụ tập đi chơi, ăn ốc, uống nước tán ngẫu như bình thường. Phần tôi sau khi thú tính đi qua tôi có phẩn hơi xấu hổ và ngại ngại với em C. Kiểu như bị người khác nhìn thấy bản chất của mình ấy! Nhưng ngược lại em C lại cứ như không vẫn vô tư nói nói cười cười thoải mái. Thậm trí vẫn hay ngồi cạnh hay bám vai bám tay tôi mỗi lúc cả nhóm đi với nhau. Dần dần tôi cảm thấy thân thích và gần gũi với C còn hơn cả B. Mặc dù cả nhóm vẫn gán ghép tôi và B và tôi cũng tán B ra mặt. Dù lúc ấy chưa chính thức tỏ tình hay xác nhận yêu đương gì.

Thời gian cứ trôi đi B thì bố mẹ ngặt và cũng phải tập trung chuyện học hành. Còn C thì chỉ cần một tấm bằng có nghề là ổn. Phần tôi lông bông ngày phụ giúp bố mẹ ngoài chợ rồi chiều đi đá bóng tối đi chơi thôi. Được một thời gian bố mẹ cũng cho tôi đi học lái xe, ít ra sau này kiếm chân chạy xe như các thanh niên làng tôi lớn lên đều thế.

Tôi hay rủ C đi chơi nhiều hơn vì trong nhóm C là chuyên gia tư vấn tình cảm mặc dù chưa có mảnh tình vắt vai. C cũng hiểu tính cách và tình cảm của tôi nhất!

Cho đến một ngày đầu mùa hè cả nhóm đi ăn chơi xong giải tán mỗi đứa một đường. Tôi phụ trách đưa C về vì tôi đón và tiện đường. Nhưng sau khi đi qua trường lái xe thì trời đổ mưa to. Tôi bèn chở C về chỗ trọ của tôi gần trường. Mưa chuyển mùa như trút hết nước, hơi ẩm ướt của mùa xuân không dứt. Tôi đưa cái khăn cho C lau tóc rồi cởi trần treo cái áo phông ướt lên móc.

  • Ngồi chơi chờ tý đi, mưa to quá!
  • Chết muộn rồi! Không biết cái N có cất hộ quần áo phơi ngoài sân không
Hai câu nói chả liên quan gì đến nhau và N là bạn cũng lớp ở cùng phòng với C. Tôi với cái áo khác mặc rồi ngồi xuống giường buôn tiếp! Câu chuyện đưa đẩy đến chuyện đêm tết hôm đó. C bảo cũng không có gì bạn bè thôi cho qua. Tôi thú tính lại nổi lên nói

  • Giờ lại muốn như đêm đó này…!!!
  • Cái gì muốn? Chịu bố! Bố đi mà bảo B ấy!
  • Không! C khác! C thơm hơn!
  • Thơm không? Người ta là Hàm Hương chuyển thế mờ lỵ!
  • Biết rồi! Ôm cái….
Tôi nói rồi kéo C vào lòng ôm trọn bờ vai nhỏ bé của em ý! C hơi gồng hai vai lên nhưng cũng không có ý giẫy ra khỏi vòng tay của tôi. Tôi hôn lên tóc và ngửi mùi dầu gội của em mà thấy nặng nặng đũng quần. Lúc này tôi và C ngồi hẳn lên trên giường. Tôi tựa lưng vào thành giường còn C lọt thỏm giữa hai chân và dựa người vào tôi. Cơ thể con bé cao m50 nằm gọn trong lòng tôi như con mèo trên tay ông chủ. C thúc thúc cái chỏ tay ngược lại phía hạ bộ tôi đang cứng ngắc đâm vào lưng em nói

  • Hư! Lại nữa ấy!
  • Nào! Ai hư? Tự nhiên nó thế ấy!
  • Tự nhiên! Có mà dâm ý!
  • Ai dâm?
Tôi ôm cả hai tay lên trước áo em ý. Em ý hơi cựa mình quay lại nghiêm mặt nói

  • Này! Không đùa đâu nhá, còn B nữa
  • Mọi người cứ trêu chứ B là bạn bè mà
C không nói gì nữa vì thật ra với vai trò tư vấn C hiểu rõ tình trạng của tôi với B giờ như nào. Thậm trí tôi với B còn không gần gũi bằng tôi với C. Dù vậy C vẫn buồn buồn nói

  • Không có gì, nhưng trong lòng T vẫn có B mà
  • Giờ trong lòng T chỉ có C thôi
Tôi trả lời mà ôm C chặt hơn vì thật sự lúc này đang ôm một người con gái thì trong lòng làm gì còn ai nữa.

  • Thật không? C âu yếm nhìn ngược lại tôi
  • Thật!
C cười tươi nghe được xác nhận lại dù vậy vẫn nói

  • Điêu lắm! Không tin được!
Dù vậy C đã thả lỏng cơ thể hơn dựa hẳn vào người tôi mặt đỏ lựng cười nhẹ cúi đầu xuống nhìn tay. Đôi bàn tay tôi lại luồn từ dưới chiếc áo sơ mi lên đôi bầu vú! Chạm vào chiếc áo ngực đang bó chặt đôi cặp vú chật chội.

  • Nào! Toàn làm người ta không thở được
C cựa mình hai tay ngược ra sau bật cúc áo ngực. Đôi tay lại tràn lên ôm trọn cặp vú to. Nhưng có vẻ cái áo sơ mi cũng quá chật cho đôi tay hoạt động. Vì thế tôi tháo từng cúc chiếc áo ra. C giữ tay tôi lại

  • Đừng!
  • Không sao, cho thoải mái!
Tôi nói rồi cũng cởi phăng chiếc áo phông vừa mặc vứt sang một bên. Chả mấy chốc tôi nhanh chóng cởi xong chiếc áo sơ ki và áo ngực dây rợ của C vứt sang một bên. Tôi nghiêng người cho C nằm hẳn xuống phơi toàn bộ phần thân trên trước mặt tôi. C ánh mắt bẽn lẽn hai tay ôm trước ngực che chắn bầu vú to đại một phần. Đôi bàn tay nhỏ nhắn búp măng làm sao che được cả cặp vú, có chăng che được phần đầu ti của em thôi.

  • to thật, đẹp thật!
Tôi thì thào theo bản năng. Đâu biết rằng 101% phụ nữ thích được khen vú to và đẹp! C mấp máy ánh mắt tràn đầy tình tứ

  • thật không?
Tôi không trả lời mà cúi xuống đưa lưỡi vào sâu trong miệng em ư ư vừa gật đầu xác nhận. Sau đó tôi cúi xuống hôn khắp mặt em, cổ em, tai em rồi trườn dần xuống khuôn ngực em. Đưa lưỡi gẩy gẩy đầu ti một bên còn một bên dùng tay xoa xoa bóp bóp. C thở gấp và hơi thở thơm mùi con gái mới lớn nóng bên mặt tôi. Bàn tay phải hết xoa xoa bầu vú trên lại xoa xoa phần bụng. Nhưng mỗi lần tôi tính luồn vào sâu đũng quần Jean C đang mặc thì em lại giữ chặt tay tôi lại. Nhìn cặp vú và phần bụng trắng ngần của C tôi nứng không chịu được, thấy thằng em khổ thân vì chật chội trong chiếc quần jean đang mặc, tôi bật cúc tụt cả quần jean lẫn quần sịp xuống mắt cá chân để thằng em chổng ngược, cứng ngắc phơi ra trước mắt em. C trợn mắt nhìn trân trân nó nhưng vẫn nói

  • này! Làm gì đấy?
  • Cho khỏi chật! Khổ “ông ấy” nãy giờ
  • Hư! Mặc vào đi
  • Không!
Tôi nói rồi bắt tay C cầm lên thằng nhỏ của mình. Thằng bé nóng hổi, cứng như thanh thép và gân guốc như trương căng lên thì thằng chỉ đang máu quá! Bàn tay C co rụt lại nhưng tôi vẫn bắt tay em cầm lấy nó, bàn tay nhỏ nhắn búp măng mũm mĩm vờ như vô thức phải cầm lấy, bao chùm gần hết một vòng thân thằng nhỏ.

  • Khiếp! Nóng thế! C thì thầm cười cười đáng yêu vô cùng
  • Nóng vì ai đấy!
C ngẳng mặt lên nhìn âu yếm như biết chắc rằng vì mình rồi. Lúc này tôi lại cúi xuống hôn, liếm đôi ty và xoa bóp cả hai bên bầu vú. C một tay vẫn cầm thằng bé, một tay bám vào vai tôi người hơi ưỡn lên hôn vào cổ tôi. Tôi bật cúc quần jean của C tính luồn tay vào tụt chiếc quần còn lại của hai đứa ra. Thì C nhanh như chớp buông tay khỏi bờ vai tôi giữ chặt tay tôi

  • Không! Không được!
  • Cho nó khỏi chật với T muốn nhìn
  • Không! Ngoan thì C còn nằm ko thì C về đấy!
Ngoài trời đã bớt mưa to hơn nhưng vẫn giả rích, C tuyên bố thế đâm tôi cũng hơi chờn. Tôi nằm nghiêng trần truồng, chống một bên tay hôn lên trán C

- Đừng mà, cho T đi mà!

  • không, nằm thế này thôi
Lúc này tay C đã buông thằng nhỏ ra quàng tay ôm lên cần cổ tôi nói, kèm thêm âu yếm dướn người hôn lên mũi tôi. Tôi cười khổ nằm ngửa ra vật C nằm lên người tôi, hai tay xoa xoa sau lưng em. “ Đi mà! T thèm lắm”

  • thèm gì?
  • Thèm ấy! Không thấy buồi T cứng ngắc thế à?
Tôi nói một câu dâm dục

  • kệ!
Tôi trườn lên tham lam ôm cặp vú vào mặt mà hôn hít, bú liếm và nghiến ngấu. Hai tay toan kéo quần jean của C xuống nhưng vẫ bị đôi tay C níu giữ lại. Lúc này thằng bé đang không ngừng thúc thúc lên khe đít ngoài chiếc quần jean của C theo bản năng. C khé lách người xuống giường tránh đôi môi tham lam đang bú hết bên ti này cho đến bên ti kia của em. Nhìn bộ dạng của tôi cười cười âu yếm

  • Thèm lắm hả?
  • Uh, C cho anh địt đi, cho anh yêu em đi
  • Không! Hư lắm
  • Thế cầm tay sục cho anh đi
Tôi nói rồi bắt tay C cầm lấy buồi mình sục sục tuột ra tuột vào thân buồi như lúc tôi thủ dâm.

C cầm gượng gượng ngón tay còn ko nắm chặt vào thân thằng bé nhưng cũng làm kích thích của tôi ngày một tăng cao.

  • khiếp thật! Cứng và to quá!
Tôi hiểu với biểu cảm của đứa con gái m50 lần đầu đc vuốt ve sờ soạng vào dương vật của người lớn trưởng thành. Tôi đoán sau đêm hôm tết bị tôi thúc vào sau đít ngoài quần em đã cảm nhận được độ cứng của nó nhưng không nghĩ tới bên ngoài nó như thế này!

  • Chả thế! Chắc C nghĩ nó như cháu C chắc?
C cười lườm tôi cháy máy. Giờ C ngồi hẳn dậy còn tôi nằm ngửa, hai tay C sờ sờ vuốt vuốt ngoài thân thằng bé tôi. Nứng quá tôi bắt tay C bóp mạnh vào thân nó rồi chà xát mạnh! Cơn sướng khoái từ từ tăng nhanh sau mỗi nhịp vuốt

  • Vuốt mạnh và nhanh đi C, sướng quá! Buồi T sướng quá
Tôi rên lên rồi cong người bắn ra từng đợt tinh trùng cao cả mét! Bắn đập cả vào mặt, ngực, bụng C. C giật mình bàng hoàng nhìn vẻ mặt tôi. Chắc C cũng lần đầu thấy sự sướng khoái của đàn ông là như thế nào. Hai tay vẫn ôm chặt buồi tôi và ngà đầu vào ngực tôi không nói gì âu yếm. Tôi vuốt vuốt lưng trần của C rồi thè lưỡi liếm lên vành tay C. C ngẩng đầu đặt vào miệng tôi một nụ hồn đê mê mà mùi tinh trùng mùi hơi thở quẩn quanh phảng phất khắp không gian.
truyện hay
 
Sắp tết đến nơi, lại bị thương nên tôi nghỉ ở nhà.

Đi chợ mua cành đào, cây quất về cho có tý không khí. Ông bà bô thấy tôi biết lo chuyện nhà cũng ra chiều phấn khởi. Càng gần tết trời càng rét căm căm. Mấy anh em hội lái xe tổ chức tất niên, ăn uống linh đình. Tôi lấy lý do đang uống thuốc nên xin phép không uống. Tuy vậy vẫn ngồi cà kê, chém gió với anh em đến 2h chiều mới tan. Anh em rủ đi hát, nhưng không uống nên tôi xin về trước. Chứ không có men mà ngồi nghe mấy bố say gào thì chán lắm! Cỡi con xe tới quán cafe, gọi một ly đen nóng cho tỉnh táo.

Tôi ngồi bắt chân, tay kẹp điếu thuốc, nhìn từng giọt cafe nóng chui qua các lỗ đục nhỏ của đáy phin, thả mình tong tong vào dưới cốc. Cafe thì vừa đen lại vừa đắng. Thế mà nhiều người thích uống, lại còn nghiện nặng như tôi nữa là khác. Mẹ tôi bảo cafe không đường thì đắng ngắt chứ có gì ngon. Tôi bảo giống như mẹ thích ăn mướp đắng ấy, vị đắng nơi đáy họng lại là thứ mà người uống đen yêu thích. Ngoài ra cafe còn làm người ta tỉnh táo, nhất là cánh lái xe bọn tôi, với những hành trình dài, xuyên đêm thì cafe là cứu cánh. Xoá tan mệt mỏi, buồn ngủ để an toàn trên đường.

Nhìn giọt cafe chán, từ trong quán tôi lại phóng tầm mắt ra ngoài đường. Chiều những ngày gần tết, mọi người đi lại có vẻ vội vàng hơn. Người vác cành đào, người cầm bó dơn, bó ly,…từng đôi, từng nhóm đi lại cười nói vui vẻ. Như mọi năm tầm này nhóm tôi cũng tụ tập đi mua bán kiểu như vậy đây. Giờ tuy cùng làng nhưng cố tình tránh mặt, chả biết các em đang làm gì nữa…

Bỗng ánh mắt tôi loé lên, thấy B ngồi sau chiếc SH vừa vụt qua. Tay em cầm hai cành bồng bồng. Một tay giữ hờ eo thanh niên đàng trước, cặp mông bị chiếc quần jean bó sát vểnh về đàng sau. Đúng là phụ nữ đẹp ngồi SH càng đẹp hơn, tôn dáng, tôn mông hơn. Tôi hụt hẫng, nhìn con wave ghẻ chống nghiêng cửa quán chạnh lòng. Nghĩ về lời thằng mứt H nói thì các em như là cực phẩm nhân gian, dù sao cũng xứng đáng với em! Chứ con wave ghẻ chỉ chở lợn, chở gà với người lao động là phù hợp thôi.

Bỗng tôi nghe tiếng dậm chân thình thịch bên cạnh. Xoay người lại thì thấy C đang dậm chân mặt phụng phịu. Hôm nay C mặc chiếc quần short bò tua rua, chân mặc quần tất đen chống lạnh và đi đôi sneaker thể thao. Bên trên mặc chiếc áo len màu xanh da trời quấn cái khăn và áo phao màu trắng tinh. Trông vô cùng dễ thương.

  • Anh!
  • Ơ, C…sao em lại ở đây?
  • Mải nhìn cô nào? Em đứng nãy giờ không biết thế hả?
  • Nhìn ai đâu? Vu vơ thôi, em đi đâu đấy?
  • Đi tìm anh chứ đi đâu?
  • Tìm anh? Có việc gì? Tôi ngớ người, bị bỏ rơi, lãng quên bao lâu nay nên giờ em đột nhiên đến tìm, tôi hơi bất ngờ.
  • Uh, em có chuyện muốn nói với anh.
  • Chuyện gì? Em ngồi xuống đây! Tôi kéo ghế cho em.
  • Không, em muốn anh chở em đi chỗ khác!
  • Chở em…. Tôi nhìn chiếc xe dựng nghiêng ngoài cửa quán ái ngại.
  • Trời này ngồi xe máy lạnh lắm đấy!
  • Hic, anh bị sao đấy? Mọi người vẫn đi xe máy đầy đường kia thôi. Thằng em cũng chở em ra đây bằng xe máy mà!
Thế là tôi lại chở em, trên chiếc xe bình bịch đã từng chở em hàng trăm lần. Nhưng giờ sao thấy ngại thế không biết. Em ngồi không xa nhưng giữ một khoảng cách nhỏ giữa lưng tôi và em. Đi qua khu dân cư, tôi đưa tay trái về sau kéo cánh tay em xích lại bảo

  • Ngồi gần vào, không gió thổi bay mất người bây giờ.
  • Hứ… em phản đối nhưng vẫn bị tôi nắm tay cho vào túi áo khoác.
  • Em muốn đi đâu?
  • Ra đồi cỏ lau, em muốn ngắm quê mình từ trên cao
  • Dở, trời này lên đó cho chết rét!
  • Nhưng em thích!
Tôi không nói gì nữa, chỉ cần em thích là được. Nhưng phần con trong tôi thầm ước, giá em thích hotel có phải ấm áp hơn ko?

Bánh xe lăn qua những khu nhà, vòng qua một cái hồ nước tự nhiên, rồi con dốc đường đất với những hàng thông hai bên. Cuối cùng cũng gần tới đỉnh đồi, gởi xe chúng tôi sóng bước đi bộ theo triền đồi lên đỉnh.

  • Có mỏi không em? Vết thương anh còn đau nên không cõng em được rồi!
  • Hì, không sao mà anh, em đi được. Em nói bình thường mà sao tim tôi thấy xa cách vậy.
Gọi là đồi cỏ lau nhưng thật ra là khu đồi trọc với mênh mông những quả đồi chỉ có lưa thưa vài cây thông, còn đâu toàn là cỏ và cỏ lau. Đang mùa nở rộ nên cả mấy bạt đồi những bông cỏ lau trắng toát lên mênh mông trong ánh chiều. Hai đứa ngồi lên một thân cây đổ tôi hỏi.

  • Em dạo gần đây thế nào? Dù đã gặp ở bệnh viện, nhưng hôm đó đông người chả hỏi được nên giờ tôi mới hỏi.
  • Thế nào? Anh muốn biết về chuyện gì?
  • Tất cả mọi thứ, về học hành, về tình cảm. Dạo này em yêu ai rồi? Tôi hỏi dồn dập và không nhịn được muốn xem em đã yêu ai khác chưa?
  • Hừ,…hơn nửa năm trời không một tin nhắn, cuộc gọi. Giờ lại quan tâm thế! Em bĩu môi mỉa mai.
  • Anh cũng muốn lắm! Nhưng…anh sợ…làm phiền đến em. Tôi suýt thì nói “bọn em”. May sực nhớ đến ở đây có mỗi C thôi.
  • Thế còn B? Anh cũng không nhắn tin, gọi điện cho B à?
  • Anh không! Với lại nghe bảo B có người yêu rồi còn gì.
C nhìn tôi đăm đăm, rồi như cảm nhận những lời tôi nói là sự thực. Em khẽ thở dài

  • Yêu gì,cái B nó…….
  • Thế anh có từng yêu em không? Hay chỉ là lời nói ra lúc cảm xúc nhất thời?
  • Anh có! Tôi trả lời gần như ngay lập tức
  • Thế còn B?
  • Anh…tôi ngập ngừng, ko phải tôi suy nghĩ tìm cách nói mà là thật lòng tôi không muốn lừa dối em thêm nữa, cũng không muốn làm em tổn thương.
  • Rồi! Vậy đã rõ… C nói như đã quyết định xong điều gì. Đứng dậy đi ra giữa đỉnh đồi. Những cây cỏ lau màu trắng như bao bọc xung quanh em. Những ngọn gió thổi lên tóc mai em phấp phới.
Tôi đi theo sau C, vóc dáng nhỏ bé như chú thỏ bông của em đứng lặng giữa không gian mênh mông màu trắng. Những bông lau lay động trong ánh nắng chiều. Đứng đàng sau tôi nói.

  • Em! Anh xin lỗi,… chúng mình quay lại như lúc xưa được không em?
  • Không thể quay lại như lúc xưa được nữa rồi… em quay lại ôm chầm tôi, khuôn mặt đầm đìa nước mắt, rúc vào ngực tôi thổn thức.
  • Sao lại không? B giờ có người yêu khác rồi. Chỉ cần em bỏ qua, anh hứa sẽ chỉ có mình em. Hai tay tôi đặt hai bả vai em đưa người em khỏi ngực mình nói.
  • Hu..u…hu… em lại càng oà lên nức nở. Đầu lắc lắc.
Tôi ôm em, nghĩ để cho em khóc, cho qua cơn xúc động rồi bình tĩnh em sẽ đồng ý thôi.

  • E..em …sắp… đi…xa… từ lồng ngực tôi em nghẹn ngào nói.
  • … tôi đang suy nghĩ xem em nói gì
  • Hôm nay…chuyện em muốn nói chính là tạm biệt anh. Chị đón em và bố mẹ sang bên đó ở. Mồng 4 tết em đi, sau đó bố mẹ sang sau mấy tháng.
  • Em đi Pháp….??? tôi buông em ra nhìn vào đôi mắt đẫm lệ trên khuôn mặt xinh đẹp phảng phất nỗi buồn.
  • …. Em không trả lời chỉ gật gật chiếc cằm, khuôn mặt cúi gằm xuống đất.
  • Em sang bên đó, thì mình vẫn yêu nhau được mà!
  • Không, còn một chuyện nữa em muốn nói với anh là B nó cũng rất yêu anh! Rất vật vã đau khổ khi không có anh…
Tôi không phản biện, đặt vào môi em một nụ hôn. Em cũng không tránh né, đáp ứng nụ hôn của tôi một cách say mê. Một thấp, một cao chúng tôi trao nhau nụ hôn trong gió, ánh nắng chiều và những bông lau đung đưa. Một lúc dứt nụ hôn, em vẫn đứng ôm tôi, vóc dáng đến ngực tôi thì thầm.

  • Ước gì được mãi mãi…
  • Chuyện hôm đó, anh xin lỗi….
  • Chuyện hôm đó đã qua rồi!
  • Thế tại sao???
  • Suỵt! Em đặt ngón tay lên miệng tôi, ngăn những thắc mắc, những câu hỏi ứ nghẹn nơi cổ họng tôi.
  • Giờ chuyện gì cũng không còn quan trọng nữa rồi. Chỉ còn vài ngày nữa em sẽ đi. Em muốn được ở bên anh trọn vẹn nên đừng nói đến những việc đó nữa.
Tôi ôm chặt em vào lòng, vén những làn tóc mai đang bị gió thổi ra sau vành tai em. Ngoài kia mặt trời đang đỏ au nhuốm màu cả những bông lau thành ánh vàng đung đưa trong gió. Những cơn gió tạt mang hơi lạnh của chiều cuối năm làm cho chúng tôi dù đang ôm nhau nhưng cõi lòng vẫn lạc lõng, cô đơn.
ra tiếp nha anh
 
Sắp tết đến nơi, lại bị thương nên tôi nghỉ ở nhà.

Đi chợ mua cành đào, cây quất về cho có tý không khí. Ông bà bô thấy tôi biết lo chuyện nhà cũng ra chiều phấn khởi. Càng gần tết trời càng rét căm căm. Mấy anh em hội lái xe tổ chức tất niên, ăn uống linh đình. Tôi lấy lý do đang uống thuốc nên xin phép không uống. Tuy vậy vẫn ngồi cà kê, chém gió với anh em đến 2h chiều mới tan. Anh em rủ đi hát, nhưng không uống nên tôi xin về trước. Chứ không có men mà ngồi nghe mấy bố say gào thì chán lắm! Cỡi con xe tới quán cafe, gọi một ly đen nóng cho tỉnh táo.

Tôi ngồi bắt chân, tay kẹp điếu thuốc, nhìn từng giọt cafe nóng chui qua các lỗ đục nhỏ của đáy phin, thả mình tong tong vào dưới cốc. Cafe thì vừa đen lại vừa đắng. Thế mà nhiều người thích uống, lại còn nghiện nặng như tôi nữa là khác. Mẹ tôi bảo cafe không đường thì đắng ngắt chứ có gì ngon. Tôi bảo giống như mẹ thích ăn mướp đắng ấy, vị đắng nơi đáy họng lại là thứ mà người uống đen yêu thích. Ngoài ra cafe còn làm người ta tỉnh táo, nhất là cánh lái xe bọn tôi, với những hành trình dài, xuyên đêm thì cafe là cứu cánh. Xoá tan mệt mỏi, buồn ngủ để an toàn trên đường.

Nhìn giọt cafe chán, từ trong quán tôi lại phóng tầm mắt ra ngoài đường. Chiều những ngày gần tết, mọi người đi lại có vẻ vội vàng hơn. Người vác cành đào, người cầm bó dơn, bó ly,…từng đôi, từng nhóm đi lại cười nói vui vẻ. Như mọi năm tầm này nhóm tôi cũng tụ tập đi mua bán kiểu như vậy đây. Giờ tuy cùng làng nhưng cố tình tránh mặt, chả biết các em đang làm gì nữa…

Bỗng ánh mắt tôi loé lên, thấy B ngồi sau chiếc SH vừa vụt qua. Tay em cầm hai cành bồng bồng. Một tay giữ hờ eo thanh niên đàng trước, cặp mông bị chiếc quần jean bó sát vểnh về đàng sau. Đúng là phụ nữ đẹp ngồi SH càng đẹp hơn, tôn dáng, tôn mông hơn. Tôi hụt hẫng, nhìn con wave ghẻ chống nghiêng cửa quán chạnh lòng. Nghĩ về lời thằng mứt H nói thì các em như là cực phẩm nhân gian, dù sao cũng xứng đáng với em! Chứ con wave ghẻ chỉ chở lợn, chở gà với người lao động là phù hợp thôi.

Bỗng tôi nghe tiếng dậm chân thình thịch bên cạnh. Xoay người lại thì thấy C đang dậm chân mặt phụng phịu. Hôm nay C mặc chiếc quần short bò tua rua, chân mặc quần tất đen chống lạnh và đi đôi sneaker thể thao. Bên trên mặc chiếc áo len màu xanh da trời quấn cái khăn và áo phao màu trắng tinh. Trông vô cùng dễ thương.

  • Anh!
  • Ơ, C…sao em lại ở đây?
  • Mải nhìn cô nào? Em đứng nãy giờ không biết thế hả?
  • Nhìn ai đâu? Vu vơ thôi, em đi đâu đấy?
  • Đi tìm anh chứ đi đâu?
  • Tìm anh? Có việc gì? Tôi ngớ người, bị bỏ rơi, lãng quên bao lâu nay nên giờ em đột nhiên đến tìm, tôi hơi bất ngờ.
  • Uh, em có chuyện muốn nói với anh.
  • Chuyện gì? Em ngồi xuống đây! Tôi kéo ghế cho em.
  • Không, em muốn anh chở em đi chỗ khác!
  • Chở em…. Tôi nhìn chiếc xe dựng nghiêng ngoài cửa quán ái ngại.
  • Trời này ngồi xe máy lạnh lắm đấy!
  • Hic, anh bị sao đấy? Mọi người vẫn đi xe máy đầy đường kia thôi. Thằng em cũng chở em ra đây bằng xe máy mà!
Thế là tôi lại chở em, trên chiếc xe bình bịch đã từng chở em hàng trăm lần. Nhưng giờ sao thấy ngại thế không biết. Em ngồi không xa nhưng giữ một khoảng cách nhỏ giữa lưng tôi và em. Đi qua khu dân cư, tôi đưa tay trái về sau kéo cánh tay em xích lại bảo

  • Ngồi gần vào, không gió thổi bay mất người bây giờ.
  • Hứ… em phản đối nhưng vẫn bị tôi nắm tay cho vào túi áo khoác.
  • Em muốn đi đâu?
  • Ra đồi cỏ lau, em muốn ngắm quê mình từ trên cao
  • Dở, trời này lên đó cho chết rét!
  • Nhưng em thích!
Tôi không nói gì nữa, chỉ cần em thích là được. Nhưng phần con trong tôi thầm ước, giá em thích hotel có phải ấm áp hơn ko?

Bánh xe lăn qua những khu nhà, vòng qua một cái hồ nước tự nhiên, rồi con dốc đường đất với những hàng thông hai bên. Cuối cùng cũng gần tới đỉnh đồi, gởi xe chúng tôi sóng bước đi bộ theo triền đồi lên đỉnh.

  • Có mỏi không em? Vết thương anh còn đau nên không cõng em được rồi!
  • Hì, không sao mà anh, em đi được. Em nói bình thường mà sao tim tôi thấy xa cách vậy.
Gọi là đồi cỏ lau nhưng thật ra là khu đồi trọc với mênh mông những quả đồi chỉ có lưa thưa vài cây thông, còn đâu toàn là cỏ và cỏ lau. Đang mùa nở rộ nên cả mấy bạt đồi những bông cỏ lau trắng toát lên mênh mông trong ánh chiều. Hai đứa ngồi lên một thân cây đổ tôi hỏi.

  • Em dạo gần đây thế nào? Dù đã gặp ở bệnh viện, nhưng hôm đó đông người chả hỏi được nên giờ tôi mới hỏi.
  • Thế nào? Anh muốn biết về chuyện gì?
  • Tất cả mọi thứ, về học hành, về tình cảm. Dạo này em yêu ai rồi? Tôi hỏi dồn dập và không nhịn được muốn xem em đã yêu ai khác chưa?
  • Hừ,…hơn nửa năm trời không một tin nhắn, cuộc gọi. Giờ lại quan tâm thế! Em bĩu môi mỉa mai.
  • Anh cũng muốn lắm! Nhưng…anh sợ…làm phiền đến em. Tôi suýt thì nói “bọn em”. May sực nhớ đến ở đây có mỗi C thôi.
  • Thế còn B? Anh cũng không nhắn tin, gọi điện cho B à?
  • Anh không! Với lại nghe bảo B có người yêu rồi còn gì.
C nhìn tôi đăm đăm, rồi như cảm nhận những lời tôi nói là sự thực. Em khẽ thở dài

  • Yêu gì,cái B nó…….
  • Thế anh có từng yêu em không? Hay chỉ là lời nói ra lúc cảm xúc nhất thời?
  • Anh có! Tôi trả lời gần như ngay lập tức
  • Thế còn B?
  • Anh…tôi ngập ngừng, ko phải tôi suy nghĩ tìm cách nói mà là thật lòng tôi không muốn lừa dối em thêm nữa, cũng không muốn làm em tổn thương.
  • Rồi! Vậy đã rõ… C nói như đã quyết định xong điều gì. Đứng dậy đi ra giữa đỉnh đồi. Những cây cỏ lau màu trắng như bao bọc xung quanh em. Những ngọn gió thổi lên tóc mai em phấp phới.
Tôi đi theo sau C, vóc dáng nhỏ bé như chú thỏ bông của em đứng lặng giữa không gian mênh mông màu trắng. Những bông lau lay động trong ánh nắng chiều. Đứng đàng sau tôi nói.

  • Em! Anh xin lỗi,… chúng mình quay lại như lúc xưa được không em?
  • Không thể quay lại như lúc xưa được nữa rồi… em quay lại ôm chầm tôi, khuôn mặt đầm đìa nước mắt, rúc vào ngực tôi thổn thức.
  • Sao lại không? B giờ có người yêu khác rồi. Chỉ cần em bỏ qua, anh hứa sẽ chỉ có mình em. Hai tay tôi đặt hai bả vai em đưa người em khỏi ngực mình nói.
  • Hu..u…hu… em lại càng oà lên nức nở. Đầu lắc lắc.
Tôi ôm em, nghĩ để cho em khóc, cho qua cơn xúc động rồi bình tĩnh em sẽ đồng ý thôi.

  • E..em …sắp… đi…xa… từ lồng ngực tôi em nghẹn ngào nói.
  • … tôi đang suy nghĩ xem em nói gì
  • Hôm nay…chuyện em muốn nói chính là tạm biệt anh. Chị đón em và bố mẹ sang bên đó ở. Mồng 4 tết em đi, sau đó bố mẹ sang sau mấy tháng.
  • Em đi Pháp….??? tôi buông em ra nhìn vào đôi mắt đẫm lệ trên khuôn mặt xinh đẹp phảng phất nỗi buồn.
  • …. Em không trả lời chỉ gật gật chiếc cằm, khuôn mặt cúi gằm xuống đất.
  • Em sang bên đó, thì mình vẫn yêu nhau được mà!
  • Không, còn một chuyện nữa em muốn nói với anh là B nó cũng rất yêu anh! Rất vật vã đau khổ khi không có anh…
Tôi không phản biện, đặt vào môi em một nụ hôn. Em cũng không tránh né, đáp ứng nụ hôn của tôi một cách say mê. Một thấp, một cao chúng tôi trao nhau nụ hôn trong gió, ánh nắng chiều và những bông lau đung đưa. Một lúc dứt nụ hôn, em vẫn đứng ôm tôi, vóc dáng đến ngực tôi thì thầm.

  • Ước gì được mãi mãi…
  • Chuyện hôm đó, anh xin lỗi….
  • Chuyện hôm đó đã qua rồi!
  • Thế tại sao???
  • Suỵt! Em đặt ngón tay lên miệng tôi, ngăn những thắc mắc, những câu hỏi ứ nghẹn nơi cổ họng tôi.
  • Giờ chuyện gì cũng không còn quan trọng nữa rồi. Chỉ còn vài ngày nữa em sẽ đi. Em muốn được ở bên anh trọn vẹn nên đừng nói đến những việc đó nữa.
Tôi ôm chặt em vào lòng, vén những làn tóc mai đang bị gió thổi ra sau vành tai em. Ngoài kia mặt trời đang đỏ au nhuốm màu cả những bông lau thành ánh vàng đung đưa trong gió. Những cơn gió tạt mang hơi lạnh của chiều cuối năm làm cho chúng tôi dù đang ôm nhau nhưng cõi lòng vẫn lạc lõng, cô đơn.
hay
 
Đọc truyện hay quá. Ngày nào cũng dô vài lần để xem ra phần mới chưa
 
truyện hay
Hay kinh khủng luôn!
Hay quá ngày nào cũng hóng
Đọc truyện hay quá. Ngày nào cũng dô vài lần để xem ra phần mới chưa
cuốn quá thớt ơi 👌
Cành ngày càng hấp dẫn.
câu chuyện này hay quá
hấp dẫn đấy
Cám ơn các ông đã động viên!
 
Mồng 4 tết năm đó em bay. Đi một nơi rất xa, rất xa về mặt địa lý. Cõi lòng tôi trống trải, thấy hụt hẫng và thiếu vắng nghiêm trọng. Đợt trước dù chia tay nhưng tôi biết em vẫn ở đó, em vẫn hiện hữu, em vẫn đang trong cuộc sống của tôi. Giờ đây cảm thấy em đã tuột xa hoàn toàn cuộc sống, tầm tay. Tôi đã để mất em hoàn toàn. Những kí ức, những lời nói, những lần bên em như cuốn phim cứ đều đều chiếu ra trong tám trí tôi. Một cái tết chán chường!

Hôm chia tay tôi đi làm không về kịp cùng mọi người chia tay em. Sau thằng mứt H đưa tôi phong thư bảo của C. Kêu gởi cho tôi, đáng lý C định đưa trực tiếp cho tôi, nhưng hôm đó tôi ko đến nên gởi H.

“ Gởi T! Mối tình đầu vô cùng yêu quý của em! Anh à, dường như đứng trước anh em chẳng còn gì ngoài trái tim yếu đuối, muốn được bên anh, yêu anh thật nhiều. Bao nhiêu lời muốn nói, muốn thành thật với anh đều tan biến hết cả. Thế nên em phải viết vài dòng cho anh mới có thể nói hết tâm tư của mình.

Em chả biết mình đã yêu anh từ khi nào. Trước đây với em anh là một điều gì đó cao lớn, không phù hợp ở bên nhau, và ngoài tầm với của em. Nhưng có lẽ là sau khi anh tán tỉnh B thông qua em làm cầu nối. Chúng ta đã nói chuyện nhiều hơn, tiếp xúc nhiều hơn. Em hiểu rõ con người và tình cảm của anh nhiều hơn, nên thầm thích anh lúc nào không biết nữa. Tự dưng em cũng thèm muốn được anh yêu, được anh quan tâm như cách với B.

Anh còn nhớ đêm tết ở nhà H, lần đầu tiên mình nằm cạnh nhau không? Chính em đã vờ gây sự với hai đứa kia để chui vào góc trong cùng, chui vào lòng anh nằm. Đêm đó gần như em đã chẳng ngủ được, cảm giác ấm áp, thích thú khi được ở sát bên anh thật khó diễn tả. Cho đến khi anh thức tỉnh và “quấy rối” càng làm cho em mê mệt và muốn được ở gần anh hơn.

Từ một chút thích, một chút muốn được quan tâm, em đã yêu, đã say mê trong tình yêu đến không biết trời đất là gì. Em đã không đủ tỉnh táo để nhận ra mình đã chen chân vào chuyện tình cảm của anh và B. Em đã từng hi vọng B đối với anh sẽ bình thường. Như vậy em sẽ chính thức được yêu anh đúng nghĩa.

Anh à! Cám ơn anh, cám ơn tình cảm, những đam mê mà anh đã trao cho em trong thời gian yêu nhau. Mới đầu chỉ là muốn cảm nhận một chút hương vị của tình yêu. Em đâu biết lại được nhận nhiều đến thế! Nhận nhiều đến nỗi em si mê, mụ mẫm, dù sau này biết B cũng rất yêu anh, em vẫn muốn độc chiếm lấy anh. Mới gây nên tình cảnh của ba chúng ta hiện tại.

Anh! Em vẫn dõi theo và chứng kiến cả ba chúng ta đều đau khổ.Nên Em đã quyết định, chính em là người gây nên tình cảnh này thì cũng chỉ có chính em phải giải quyết. Em phải là người ra đi, để mọi chuyện sẽ trở lại bình thường. Vì thế anh đừng dằn vặt chuyện hôm đó nữa nhé! Cả B cũng thế, B đã bỏ qua chuyện hôm đó rồi anh ạ! Hãy yêu và chăm sóc cho B thật hạnh phúc anh nhé! Vì B cũng rất rất yêu anh đấy!

Hôn anh!”



Cuộc sống vẫn tiếp diễn, dù tôi có buồn hay không. Vẫn phải kiếm ăn, vẫn phải đi làm cho vơi những nhớ nhung, thèm muốn về em. C rời xa để cho tôi với B được ở bên nhau. Nhưng cuộc đời chẳng dễ dàng như thế, nhất là tình cảm con người. Dù tôi với B có liên lạc lại qua điện thoại, nhưng tôi cảm nhận dường như B có phần lạnh nhạt, nên tình cảm chẳng có tiến triển gì.

Bẵng đi một thời gian, lúc này cũng cuối mùa xuân, thời tiết nồm ẩm bao phủ cả miền bắc. Không gian ướt nhẹp như cõi lòng tôi vậy, u ám và mờ đục.

Dạo gần đây, tôi hùn vốn với chị Liên được nhiều chuyến hàng hơn. Không chỉ buôn chuyến nữa, chúng tôi thuê cả kho ở vùng biên để tập kết hàng và chuyển hàng đến các tỉnh ở khu vực xung quanh. Làm ăn cũng khá khẩm dần lên.

Chiều tối hôm nay, Liên bước lên cabin xe tải lầm rầm bảo thời với chả tiết, vừa bẩn vừa hỏng hết việc. Ẩm quá làm hỏng lô nguyên liệu cho một cty cám, người ta cứ chê nọ chê kia làm lại phải trừ hết chỗ lãi, mất bố công vận chuyển. Tôi cười bảo thời tiết nó thế, biết làm thế nào được. Liên quay sang cũng dịu bớt bảo, ừ nhưng chị tiếc.

Hôm nay chị mặc quần Jean, bên trong chiếc áo thu đông màu đen khoác cái áo kẻ sơmi. Ngồi xe một lúc chị bảo thời tiết khó chịu thế, lúc thì nóng, lúc thì lạnh. Ngồi xe tý mà nóng quá, chị cởi bớt cái sơmi bên ngoài ra. Chỉ mặc chiếc áo thun thu đông bó sát. Phần ngực nổi cộm lên trên cơ thể thanh mảnh. Tôi lướt nhanh ánh mắt qua khuôn ngực chị rồi quay ra lái xe tiếp. Chiếc xe tải cứ lầm lũi đi, chị bắt chuyện

  • Dạo này thấy chú trầm trầm, buồn buồn. Thất tình à?
  • Hì, có tình đâu mà thất chị. Tôi cười nhạt!
  • Thế hai đứa hôm ở bệnh viện đâu?
  • Đội ấy là bạn thôi, làm gì có gì?
  • Không phải dấu, tôi nhìn cái là biết chắc chắn một trong hai đứa là người yêu chú, có khi là cả hai ấy! Ánh mắt trông si mê lắm!
  • Hì, không thật mà, một đứa đi nước ngoài, một đứa có người yêu rồi!
  • Thật à!? Tiếc nhỉ, nhìn hai đứa nó xinh xắn như thế, đến phụ nữ chị còn thích…
  • Chị thì ko xinh…? Nhìn như người mẫu thế này thây. Tôi nhìn mặt chị rồi nhìn lướt bầu ngực chị.
  • Hịhi….đi với nhau bao lâu mới thấy khen chị nhỉ? Nhưng mà chị già rồi!
  • Già vẫn nhai xương gà rau ráu. Tôi cười nham nhở.
  • Làm gì có con gà nào mà nhai? Toàn sói thôi, lại còn sói có 2 vợ lận cơ…! Chị trêu lại tôi.
  • Ô em thật mà! Chị nhìn như này nhiều ông thèm nhỏ rãi.
  • Khiếp! Nói nghe kinh thế…!
  • Thật mà, ngồi quán nước ngoài bãi xe, mấy lão nhìn chị qua lại nuốt nước miếng ừng ực.
  • Haha, thật không? Thế còn chú? Chú thấy chị sao?
  • Chị á! tuyệt vời ông mặt trời luôn ý!
  • Haha, cái đồ nịnh đầm! Chị đập đập vai tôi.
  • …. tôi không nói gì nữa, chỉ cười cười.
  • Mà cũng tài thật, chú đẹp trai, vóc dáng ngon lành thế mà ko chịu yêu đương. Suốt ngày đi làm mà cũng chịu được.
  • Làm gì có ai chịu yêu, với còn trẻ phải kiếm tiền đã, chứ không có tiền làm gì được.
  • Chú nghĩ y như chồng chị vậy! Suốt ngày chỉ làm làm…
  • Thế nhất chị còn gì! Quá hạnh phúc vì có chồng chịu khó.
  • Hạnh phúc…. Chị lặp lại câu nói của tôi, ánh mắt mơ màng xa xăm.
  • Chả biết như nào gọi là hạnh phúc, anh cho chị mái nhà, rất yêu thương chị và con nhưng…
  • Sao ạ?
  • …. Nhưng … chả biết nói sao nữa… chỉ cảm thấy thiếu thiếu….nên chị chả thích ở nhà mấy, chỉ thích đi chợ kiếm tiền như này!
Tôi chả biết nói gì nữa, cũng không muốn tìm hiểu sâu xa đời tư của chị lắm. Nhưng chị vẫn tâm sự, chị kể chị cũng là người đầu tiên và duy nhất của anh. Cho nên anh cũng hay ghen tuông khi thấy người khác săm soi bàn tán vợ mình. Nhưng cũng không làm gì được. Rồi cũng có nhiều người cứ thế không để ý tới anh, trực tiếp tán tỉnh chị. Nhưng chị chưa một lần giao động tý nào? Tôi hỏi thế anh có làm chị sung sướng trong chuyện kia không? Thì chị đỏ mặt cười bảo cũng có, nhưng chắc là theo cách khác mọi người. Hai chị em đang vừa đi vừa nói chuyện thì bỗng “ Oành, xịch xịch xịch…” chiếc xe chao đảo một bên rồi theo phải xạ tôi vặn vô lăng thì lại nghiêng sang bên này, nghiêng đi nghiêng lại mấy lần kết hợp việc bỏ chân ga đạp phanh. Cuối cùng chiếc xe mới dừng lại ven đường. Nhìn qua thấy ánh mắt hoảng hốt của chị tôi trấn an, bảo không sao rồi. Chắc bị vỡ lốp sau thôi. Tôi mở cửa cabin nhảy xuống xe, trời vẫn mưa lâm thâm và đường trơn trượt ướt át lênh láng, nhòm gầm bánh sau thấy một quả lốp bị xịt bẹp dí làm chiếc đuôi xe xệ xuống một tý. Nhìn đồng hồ gần 12h đêm tặc lưỡi bảo mẹ đen thế! Bị vỡ lốp giữa đêm thế này bao giờ không. Với tay gọi số cứu hộ của vùng này. Nó lại bảo rượu say không đi được, phải sáng mai hoặc nó cho số thằng khác. Gọi số thằng cứu hộ kia thì thấy tò tí te, chắc đi ngủ mẹ nó rồi. Đành vứt xe để đó, tôi và chị đứng vẫy xe đi nhờ tới một nhà nghỉ bình dân cách đó 1-2 km gì đó.

Lấy 2 phòng, tôi và chị mỗi người một cái rồi về phòng tắm rửa. Tắm xong kéo ghế, hé cái cửa sổ của căn phòng tềnh toàng, tôi châm điếu thuốc cho bớt cái mùi bình dân của căn phòng. Nhìn những hạt mưa xuân lất phất, trong đầu trống rỗng, ngả người dựa gáy lên thành ghế ngửa cổ lên trần chìm đắm trong khói thuốc. Bỗng “cạch” tiếng cửa phòng mở.

Chị Liên trong chiếc váy ngủ 2 dây màu đen tới đầu gối bước vào. Chị đi đôi dép bệt của nhà nghỉ để lộ đôi ống đồng thon trắng.

  • Ơ, chị… chưa đi ngủ ạ?
  • Chú cũng chưa đi mà ngủ, còn nằm ườn ra đây?
  • Em hút nốt điếu thuốc…có việc gì đấy chị? Tôi nhỏm người nhìn chị.
  • Không… cũng chả có việc gì… chị nằm thấy khó ngủ… nên sang xem chú ngủ chưa… buôn chuyện tí….
  • Cũng muộn rồi còn gì, chị không nghỉ cho lại sức,… tôi với tay gạt tàn điếu thuốc ra ngoài cửa sổ.
  • Chị…ôi… quan trọng gì, trên xe cũng gà gật rồi có ngủ được đâu.
  • Thế chị ngồi xuống đây. Tôi kéo cái ghế còn lại sang bên cạnh.
  • Cho chị xin hơi?
  • Chị cũng hút á?
  • Thấy chú hút thì chị cũng thử xem như thế nào mà bọn đàn ông hút suốt ngày được. Chị cầm điếu thuốc còn nửa điếu của tôi rít một hơi rồi ho sặc sụa.
Tôi cười khổ xoa xoa lưng chị cho qua khỏi cơn ho rồi trêu

  • Thế nào? Ngon hơn người yêu cũ chứ?
  • Chả thấy gì,… đắng ngắt mà bọn chú hút suốt được.
  • Chị không hiểu được đâu. Hút thuốc làm cho tinh thần người ta tỉnh táo hơn, giảm lo lắng stress, và bất an khi chưa làm xong việc. Ngoài ra hút thuốc cũng là một nghệ thuật. Tôi bốc phét rồi nhả khói hình chữ O chỉ chỉ cho chị.
  • Khiếp! Có điếu thuốc mà triết lý nghe già dặn thế! Chị chống tay cằm nhìn tôi, khuôn ngực trắng ngần lấp ló dưới cổ áo 2 dây.
  • Già gì? Một số chỗ vẫn còn trẻ con đây này?
  • Hihi, trẻ con lại to như chú….!!!
  • Hả? Sao chị biết nó to? Tôi làm bộ ngạc nhiên giả vờ hỏi.
  • Haha, tôi nói người chú to ấy! Chị cười đập đập tay lên người tôi.
Tôi bắn tóp thuốc qua cửa sổ rồi lấy tay đỡ cánh tay chị đập xuống người tôi. Vô tình nắm cả cánh tay trần, trắng ngần của. Ánh mắt chị thoáng ngạc nhiên rồi bối rối, khuôn mặt ửng hồng lên nóng bừng. Tôi nhìn xuống thấy khuôn mặt xinh đẹp với ánh mắt chờ đợi và đôi môi mấp máy điều gì đó không thành lời. Tôi cúi xuống đặt lên môi chị nụ hôn. Chị không đón nhận nhưng cũng không ngăn cản. Đôi môi đờ đẫn chạm môi tôi. Tôi luồn lưỡi vào trong khoang miệng chị đưa đẩy. Đầu lưỡi luồn qua hai hàm răng gẩy gẩy vào lưỡi chị. Cả khuôn miệng chị cứng đơ để mặc cho đầu lưỡi tôi ngọ nguậy, đưa đẩy, cuốn cuộn lưỡi chị. Dường như chị chưa từng hôn kiểu này bao giờ. Những xúc giác đầu lưỡi tôi làm chị tê dại, tôi thấy hơi thở nóng bừng từ mũi và giương mặt đã đỏ ửng, nóng rát kề sát khuôn mặt tôi.

Tôi choàng tay kéo chị sang ngồi vào lòng tôi, đôi môi vẫn hôn ngấu nghiến đôi môi chị. Ánh mắt chị nhắm nghiền, cả cơ thể chỉ được bao bọc bởi mỗi cái váy hai dây đang ngồi gọn lên đùi tôi. Tôi ngừng hôn môi, cúi sang hôn lên mũi, lên má và khu vực mang tai, vành tai chị. Mùi cơ thể, mùi da thịt phụ nữ và những động chạm khi cả cơ thể chị ngồi lên đùi tôi làm thẳng nhỏ cứng đơ, phồng bự nơi đũng quần tôi và cạ vào đùi chị.

  • Đừng em….đừng… chị giữ tay tôi chực cho vào váy
  • Không sao đâu. Tôi trấn an vì biết chị nứng lắm rồi!
Hai tay tôi lúc này đã luồn dưới váy chị xoa xoa hai bầu vú mềm mại. Chị không mặc áo ngực là điều tôi đã biết từ lúc xoa lưng rồi. Cặp vú được thả rông của chị đẫy đà và có vẻ mềm hơi vú của đội B,C tý. Và đầu ti cũng to hơn tý nữa.

Hôn tai, hôn cổ rồi liếm tới bờ vai, xương quai xanh thì tư thế hơi khó. Tôi đứng dậy đặt chị ngồi xuống ghế rồi quỳ xuống. Kéo hai dây áo qua vai tụt xuống, phơi bộ ngực trần trắng mịn với bầu vú hơi chảy xuống một tý trước mặt tôi. Tôi lấp đầy miệng mình bằng hai đầu ti của chị. Hơi thở chị gấp gáp, cơ thể nóng bừng vô thức rên rỉ “ ưm…ưm… ư…ư….” Mỗi khi tôi liếm rồi xoắn nút đầu ti. Hai đầu ti giờ căng cứng chĩa vào mặt tôi như hai cái vú giả của trẻ con. Tôi cứ bú, nút hết bên này đến bên nọ, tay thì lúc xoa bên này lúc xoa bên kia. Thằng nhỏ dù căng cứng nhưng tôi quỳ nên nó cũng vẫn chịu cảnh bó buộc trong quần.

Bú nút phần ngực chán chê tôi rà lưỡi xuống vùng bụng phẳng đang bị chiếc áo 2 dây tụt xuống che chắn. Chị hai mắt nhắm nghiền, hai tay ôm má đỡ khuôn mặt tôi mỗi lần liếm vào lỗ rốn chị.

Hai tay tôi kéo hai cạp quần lót chị lôi xuống, phơi bày ra khu trung tâm, khu vực sung sướng của phụ nữ, và làm cho đàn ông say mê. Tôi xoa xoa lên vùng mu, lên đám lông rậm rạp, có vài sợi loăn quăn. Rồi định kê miệng vào lồn chị liếm thì chị cong người lên đỡ mặt tôi bảo

  • Đừng em! Chỗ đó bẩn…
  • Chị chưa được bú lồn bao giờ à? Tôi hỏi thẳng.
  • …. Khuôn mặt xinh xắn ửng đỏ xấu hổ, lắc lắc đầu.
  • Để em làm chị sướng!
Tôi nói rồi kệ chị nhòm xuống, cúi mặt đưa lưỡi quét dọc một đường vào lỗ sướng của chị. Mùi âm đạo, mùi lồn đặc trưng xộc vào mũi tôi càng làm tôi kích thích. Tôi vén chùm lông day đầu ngón cái vào hạt le bên trên, bên dưới lưỡi tôi chọc ra chọc vào rồi đánh liếm, nút mút hai bên khe thịt mép lồn. Chị cong người rên rỉ như con mèo quằn quại mỗi khi tôi bú liếm.

  • Hơ…ơ…ư….ưm….
Nước lồn chị ứa ra nhoe nhoét lên môi, lên miệng tôi. Tiếng rên rỉ sung sướng ngày một to.

  • Ơ, ơ…. Em ơi…. Chị… sướng… chị sướng…
Tôi quét một đường cuốn hết nước sướng từ lồn chị rồi đứng lên hôn lên miệng truyền hết sang chị.

Xong tôi đứng hẳn dậy bật cúc quần tụt xuống, kéo thằng nhỏ đang cứng ngắc lôi ra khỏi quần sịp.

  • Ối,…tôi nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của chị khi dán chặt vào buồi tôi.
Thằng nhỏ đầu đỏ au, nở to hết cỡ đầu khắc, quanh thân là những đường gân máu vằn vện. Tôi nắm tay chị cầm lên nó nóng ran. Chị thì thào

  • Ôi, to quá….dài quá….như con ngựa giống nhà chị.
Tôi chả biết chị nói gì. Cứ ấn ấn đầu buồi vào miệng chị. Trái ngược với kỹ năng hôn, thì chị bú rất điệu nghệ. Mới đầu chị cho cả đầu khấc vào ngậm chặt rồi tay sục rất nhanh, chừng làm cơn sướng tôi muốn bộc phát ra thì chị nhả ra vuốt dọc thân buồi nén những dòng tinh khí muốn phụt ra lại. Dùng lưỡi uốn, quấn và liếm quanh thân buồi. Thi thoảng lại chọc chọc, đá lưỡi vào lỗ tiểu nơi đầu buồi. Tôi sướng rên, thở phì phò thì chị lại cho cả thân buồi vào miệng, sâu đến cổ họng để tôi nhấp, địt, tống buồi vào họng chị. Tôi sướng rút ra, kéo theo cả nước nhờn, nước miếng rớt quanh miệng chị

  • Tuyệt quá! Em địt nhé!
  • ….chị không nói, ngẩng đầu lên nhìn tôi tràn đầy mong chờ gật gật.
Tôi kê đầu buồi vào cửa lồn chị, chiếc lồn ướt nhẹp, lênh láng nước nơi cửa và loang cả hai bên bẹn. Tôi ấn sâu, cảm giác chật chội, ấm nóng, được bao bọc mỗi lần địt lại ùa về, đẩy lên não những tín hiệu sung sướng.

Chị ửa lưng lên ghế, chìa phơi hạ bộ ra cho tôi đút vào, rồi khẽ co mình khi buồi tôi ngập sâu trong lồn chị. Tôi dập nhè nhẹ rồi nhanh dần đều lên, cảm nhận chiếc lồn của bà mẹ một con dù chật chội khăng khít nhưng vẫn dễ dàng hơn với B, C. Không có cảm giác sợ làm tổn thương, làm đau đối phương mà chỉ thoải mái cảm nhận những sung sướng, những co bóp của thành lồn lên buồi mình. Dường như tôi dập hơi nhanh quá và sâu quá nên chị cứ

  • Á, á….em ơi… em ơi….anh ơi….ơi…ơ….
Càng nghe chị rên tôi càng sướng, dập càng mạnh và nhanh. Nhưng tư thế khom lưng địt xuống chị nằm dưới ghế này hơi mỏi. Tôi luồn tay bế xốc chị lên, buổi vẫn cắm trong lồn. Hai mắt chị nhíu chặt, hơi thở phì phò, khuôn mặt, hai tai nóng bừng đỏ tía.

Tôi bế chị lên, hai tay chị choàng qua cổ tôi, môi hôn ngấu nghiến. Còn tôi dựa lưng chị vào tường thúc buồi ngược lên lồn chị. Tư thế này người chị cứ nảy lên, nảy xuống trong vòng tay tôi. Chị thều thào

  • Sướng…sướng…sướng quá anh ơi…


Đứng địt một lúc tôi lại bế chị nằm ngửa ra giường, lột hết chiếc váy hai dây ra, rồi đứng lên cầm hai chân chị rạng rộng. Địt liên tục vào chiếc lồn mọng đỏ, bờ mu căng phồng vì sung sướng, bỗng chị cong người rướn lên

  • Ối,…ối… anh ơi….từ thôi….ôi…ôi…. Em sướng em sướng
Nước lồn chị trào ra, phần bụng giật giật như muốn tống hết nước sướng trong lồn. Tôi dừng lại cúi xuống bú vú chị cảm nhận từng đợt co giật của cơ thể, của lồn chị. Rồi tôi bảo

  • Chổng mông lên nhé!
Không để chị đồng ý tôi rút buồi vần nghiêng người chị rồi nâng bụng để chị phủ phục như con chó ngồi, chổng mông về phía tôi. Nhìn lỗ lồn vừa bị đâm sâu hun hút, đặt biệt là lỗ đít cũng sâu, tôi cúi xuống quét lưỡi một vòng từ lỗ lồn tới đít, chị rên rỉ ra chiều bảo tôi địt đi.

Tôi kê buồi vào lồn, cảm giác chật chội nghiêm trọng, cảm thấy rõ thân buồi như tách hai khe xương mu và xương cụt của chị ra chui vào. Tôi nhấp từ từ chị đã rên lên

  • Á, thốn…chồng ơi….á…sướng….ướng….sướng quá!
Tôi dập nhanh dần, cảm giác doggy thật sung sướng, buồi tôi như bị túm cổ bóp nghẹt trong lồn chị vậy! Chị thì rên rỉ hết em ơi, anh ơi, lại chồng ơi….. tôi lắc mạnh và cảm nhận sung sướng từ thằng nhỏ báo về đến tột cùng. Đâm mấy cái thật mạnh, thật sâu, tôi cong người bắn những đợt tinh trùng như xả lũ vào lồn chị. Thứ tinh trùng đặc quánh, dồn nén bao ngày đem đến cảm giác sung sướng khó tả.
 
anime sex
cliphot
Back
Top