Bước qua tuổi trung niên rồi tự nhiên thấy cuộc đời thật chán ngán, nhiều lúc tự hỏi giờ mình nên làm gì để thấy mình vui vẻ hơn đây?? muốn tìm niềm vui, nhưng chẳng biết vui bằng cách nào. Lúc thì muốn bỏ hết để đi đâu đó thật xa, lúc lại thèm một nơi yên ổn. Có ngày chỉ muốn nằm lì chẳng làm gì, hôm sau lại bồn chồn muốn thay đổi mọi thứ. Cảm giác chán ngán cứ quẩn quanh, khiến mình như đứng giữa ngã ba đường, không biết phải rẽ hướng nào.
Khi muốn thử cái này vừa lại muốn thử cái kia, lúc
không muốn một người hiểu nhưng lại muốn có 1 người yêu… ở bên người này lại còn thấy trống vắng cô liêu?? ủa ủa đây là cái giai đoạn gì kỳ cục vậy ???
Khi muốn thử cái này vừa lại muốn thử cái kia, lúc
không muốn một người hiểu nhưng lại muốn có 1 người yêu… ở bên người này lại còn thấy trống vắng cô liêu?? ủa ủa đây là cái giai đoạn gì kỳ cục vậy ???










