Tôi là người mắc hội chứng “trust issues”. Tôi biết rất rõ vấn đề của mình từ gốc rễ cho tới việc nó phát triển ra sao xuyên suốt cả quá trình trưởng thành. Nhưng tôi không thể tìm được cách để giải quyết triệt để vấn đề này. Nó ăn quá sâu vào trong tiềm thức của tôi, khiến tôi thậm chí hoài nghi cả chính bản thân mình. Mãi sau này tôi mới biết, những lựa chọn sai lầm nối tiếp sai lầm trong quá khứ của tôi là hệ quả của một tuổi thơ không hạnh phúc, của những trải nghiệm về sự phản bội, là cả một quãng thời gian dài làm “ thùng rác cảm xúc” cho mẹ tôi.
Khi vừa mới bắt đầu một mối quan hệ, ngay lập tức tôi đã sợ mình bị bỏ rơi, bị phản bội. Một bức rào vô hình được tôi dựng lên để bảo vệ cho bản thân mình khỏi những tổn thương. Thật sự rất cực đoan nhưng tôi sẽ luôn là người rời bỏ ai đó trước mặc dù điều đó cũng chẳng khiến tôi cảm thấy tốt hơn. Trái tim sứt mẻ của tôi không thể chịu đựng được thêm lần tan vỡ nào nữa. Giữa cô đơn một mình và bị phản bội, tôi thà chọn cô đơn.
Dù cũng buồn đấy nhưng nó an toàn
Khi vừa mới bắt đầu một mối quan hệ, ngay lập tức tôi đã sợ mình bị bỏ rơi, bị phản bội. Một bức rào vô hình được tôi dựng lên để bảo vệ cho bản thân mình khỏi những tổn thương. Thật sự rất cực đoan nhưng tôi sẽ luôn là người rời bỏ ai đó trước mặc dù điều đó cũng chẳng khiến tôi cảm thấy tốt hơn. Trái tim sứt mẻ của tôi không thể chịu đựng được thêm lần tan vỡ nào nữa. Giữa cô đơn một mình và bị phản bội, tôi thà chọn cô đơn.
Dù cũng buồn đấy nhưng nó an toàn










