lc88
mb66
mi88
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
-Nhưng ai bắt được thì sao ạ? Chị cháu ghê gớm lắm… -Như vừa nói xong thì bỗng bên ngoài có tiếng dép loẹt xoẹt, Như giật mình bước xuống giường.

-Thiêng thế… Vừa nói xong thì xuất hiện… -Như đập tay vào ngực mặt có chút hốt hoảng… nàng ngó ra ngoài khe cửa nhưng lại thấy Uyên vừa đi lướt qua gara.

-Cô Như… cho tôi sờ một cái thôi… -Lão ăn mày biết Uyên bên ngoài nhưng lão vẫn đòi hỏi có lẽ lão chỉ muốn sờ nhanh một cái. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi
Lam chap 35 (4).webp

-Hmm… ông nhanh lên… cháu còn phải ra ngoài… hình như “sát thủ” đang đi tìm cháu… sờ một cái thôi đó… -Như thở mạnh vừa nói vừa liếc ra cửa để trông chừng, không hiểu sao nàng lại đồng ý cho ông lão sờ trong khi chị mình đang tìm ở ngoài, có lẽ sự lén lút này lại tạo cho nàng nhiều hưng phấn đến vậy…

Lão ăn mày thấy vậy liền nhanh chóng đi lại gần Như và thò tay xuống sờ bướm con bé bên ngoài chiếc quần ngủ vải lụa. Lão ăn mày rùng mình rên lên vì sướng… không có nhiều thời gian… lão lột quần mình xuống lôi con cu khủng ra một tay sờ bướm Như một tay sóc lọ.

-Ông… cẩn thận đó… chị cháu… ưm… -Như đỏ ửng mặt nhìn ông lão tự thủ dâm và sờ bướm mình. Lão ăn mày gồng cứng mặt mân mê bàn tay của mình miết lên miết xuống... bướm con bé mềm quá… Ông lão đứng sát lại với Như thọc hẳn bàn tay xuống dưới và luồn qua bóp mông và mân mê lên cạp quần con bé.

-Ông… nhanh lên… cháu sợ lắm… -Như hồi hộp nhìn ra khe cửa gỗ của nhà kho. Bỗng dưng nàng bị ông lão cầm vào cạp quần tụt xuống.

-A! ông làm gì đó… không được đâu!!! –Như kéo lại quần nhưng ông lão vẫn cố kéo xuống như thế ông muốn làm tình với Như ngay bây giờ vậy… Ông lão điên cuồng thò tay hẳn vào bên trong quần lót.

-Ưm… ông! Đừng!!! –Như rên nhẹ… nàng biết ông lão đã sờ thấy chút nước nhờn ở dưới miệng âm đạo rồi… bỗng nàng hứng kinh khủng khi lén lút kiểu này… nhưng cũng rất sợ hãi khi bên ngoài sân là bố chồng và chị Uyên.

-NHƯ ƠI!!! –Bỗng giọng Uyên gọi to khiến Như và ông lão giật mình. Ông lão kéo lại quần cho Như và nhảy lên giường nằm… Còn Như vội vàng mở cửa chạy ra ngoài lẻn lên phòng khách với gương mặt đỏ ửng.

-Như ơi!!! –Tầm một phút sau Uyên đứng ngoài cửa phòng ông lão gọi khiến lão ăn mày sợ đứng tim.

-Em đây!!! –Tiếng vọng của Như từ phòng khách… nàng bước đến cửa ngách của gara.

-Mặt mày làm gì mà đỏ ửng lên thế kia? –Uyên cau mày lại nhìn Như với ánh mắt thăm dò.

-Em… đang tập thể dục mà… chị gọi em có việc gì thế?

-Không! Chị không thấy mày thì gọi thôi… mà tập ở đâu sao lúc nãy chị xuống nhà không thấy?

-Em tập ở phòng em mà… Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi

-Thế à… thôi tập tiếp đi! –Nói xong Uyên quay người đi ra ngoài sân. Như đứng đập tay vào ngực sợ hãi. Suýt chút nữa thì toi rồi.

-Uyên à con…. Nhìn con có vẻ mệt mỏi vậy? –Tiếng của ông Lưu phát ra từ ngoài sân… Biết chị mình đã đi ra chỗ bố chồng nên Như quay ra sofa ngồi nghịch điện thoại.

-Không có gì đâu bố... con không mệt… –Như ngồi trong phòng khách lắng nghe, may mà nàng phát hiện tiếng dép không thì bị bắt tại trận rồi… Thật nguy hiểm quá, chị Uyên bây giờ rất hay kiếm nàng, không biết chị ấy đang lo lắng điều gì nữa…

-Haizzz…. Con vẫn giận bố sao Uyên… -Ông Lưu làm mặt khổ.

-Suỵt!!! bố nói gì đó… cái Như đang trong nhà! –Uyên mở to mắt dơ một ngón tay lên miệng.
 
-Bố thấy dạo này thần sắc con không được tốt đâu đấy, tối nay rảnh đi thể dục với bố một lát được không… bố có chuyện muốn nói…–Ông Lưu nói nhỏ khi biết có Như ở trong nhà.

-Hmmm… Cũng lâu rồi con chưa đi thể dục… tầm mấy giờ vậy bố? –Uyên thở dài một cái… tối nay nàng rất rảnh nên cũng cho bố chồng cơ hội để nói chuyện, chứ sống chung cùng một nhà mà nàng mãi tránh né và có thái độ không tốt với bố chồng thế này cũng không phải giải pháp tốt.

-Như thường lệ! Ăn cơm xong bố con mình đi….

-Vâng! –Nói xong Uyên quay người đi vào nhà…. Ở bên trong Như nghe thấy tiếng dép của chị và tiếng *bạch bạch* của bước chân đi trên nền nhà. Thấy vậy Như lại giả vờ xem điện thoại… Vậy là tối nay bố và chị Uyên sẽ không có nhà sao…

… Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi

____________________

Hết Chap 35.
 
Chap 36: Bầu không khí hưng phấn liên tục bị phá vỡ.
Lam chap 36 (1).webp

7h tối… Tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm… Như cầm lọ sữa tắm đắt tiền và lấy bọt thoa đều sữa tắm khắp cơ thể cực phẩm của mình… nàng xoa bóp nhẹ nhàng bầu ngực to tròn khiến nó biến đổi thành một vài hình dạng… hai đầu ti hồng hào cương lên… Nghĩ đến cảm giác lén lút hôm nay nàng thực sự thấy hưng phấn rạo rực… Đây là điều nàng chưa bao giờ được cảm nhận kể từ khi yêu Ninh đến giờ… đó là một trải nghiệm cực kỳ thú vị.

Tối nay, sau khi cả nhà ăn cơm xong… có một cái gì đó trong nàng cứ thôi thúc khiến nàng đi ra đi vào vì cứ ngỡ bố chồng và chị nàng sẽ đi thể dục sớm… Nhưng chờ mãi mà cứ thấy hai người bình chân như vại làm hết việc này đến việc khác khiến nàng sốt ruột… mà không hiểu sao lại như thế nữa… Tức mình Như đành lên tầng để tắm.

 
20 phút sau… Như cuốn khăn bước ra khỏi phòng tắm, sau đó nàng lục lọi trong tủ quần áo và lấy ra một chiếc quần đùi ngủ mầu trắng và chiếc áo hai dây mầu hồng… Như từ từ cởi bỏ chiếc khăn tắm… cơ thể cực phẩm lại hiện ra ở giữa phòng ngủ… Với chiều cao 1m72 đôi chân của nàng phải gọi là cực phẩm của tạo hóa… trông nó vừa dài vừa cân đối cứ như được vẽ ra vậy… ở giữa bướm nàng là một chút lông mu mọc lún phún trông rất gọn gàng như được cắt tỉa trong spa… Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi Lên phía trên là vòng eo con kiến cùng chiếc bụng phẳng lỳ không chút mỡ thừa mặc dù Như chẳng đi thể dục bao giờ… Tiếp đó là bộ ngực to tròn với đầu ti cương lên hồng hào… Mặc dù ngực Như khá to nhưng không xệ… nó chỉ hơi rủ xuống một chút vì sức nặng nhưng nhìn hình dáng chẳng khác gì gái mới lớn cả. Chưa kể đến làn da trắng như trứng gà bóc… đôi môi đỏ, mắt bồ câu, lông mày lá liễu cùng với gương mặt trái xoan phúng phính đáng yêu… mái tóc dài suôn mượt đến ngang lưng… Phải nói Như là một siêu phẩm sắc đẹp… một vẻ đẹp không góc chết ở tuổi 21.

Như từ từ mặc quần áo lót và ngồi trước gương sấy tóc… Tầm 20 phút sau nàng mặc áo hai dây và quần đùi rồi đi xuống dưới nhà… Cứ tưởng bố chồng và chị mình đi thể dục rồi mà nàng vẫn thấy hai người đó đang ngồi dưới xem ti vi trông rất thảnh thơi... Như có chút phụng phịu… nàng liếc qua và đi vào trong bếp giả vờ dọn dẹp bàn ăn để nghe ngóng tình hình. Như lau hết bàn tủ bếp, tủ lạnh các kiểu, đến nỗi tất cả mọi thứ trong bếp đều sạch bong nhưng vẫn chưa thấy hai người kia đi thể dục.

Một lúc sau thấy Uyên đứng dậy đi lên tầng, có lẽ chị nàng đang lên tầng để thay đồ… Như liền đi ra ngoài phòng khách trông nàng có chút lúng túng đứng nhìn ra ngoài đường, rồi lại đi vào trong bếp… Như thấy chị Uyên lâu quá, nàng định bước lên tầng nhưng lại thôi, hai tay nắm vào nhau đứng quay vòng tròn dưới bếp… Không hiểu sao nàng đang hồi hộp… rất hồi hộp. Đôi lông mày lá liễu nhíu lại… chân dậm nhẹ xuống đất khiến ngực nàng nẩy lên một cái.

-Như có đi thể dục với chị không? –Một lúc sau Uyên mặc chiếc áo phông và quần đùi đi xuống tầng hỏi.

-Em… em á? Em không… em còn phải làm bài tập… –Như cười nhưng có chút gượng gạo. Nhìn thấy chị Uyên chuẩn bị đi thể dục không hiểu sao cơ thể nàng lại rạo rực đến vậy…

-Lười như hủi ấy… – Uyên đứng trước mặt Như và mở to mắt ra hiệu nhìn xuống ngực con bé có ý nhắc nhở em mình “ăn mặc cho cẩn thận vào”… Như không nói gì nàng lấy hai tay che đi phần ngực đang hở ra của mình vì chiếc áo hai dây. Lúc này cả hai chị em đều đi chân đất… trông Như cao hơn Uyên một chút… nhưng cặp đùi thì cả hai chị em một chín một mười không biết ai đẹp hơn. Nói xong Uyên đi lướt qua Như và ra ngoài hiên lấy giày. Mùi nước hoa đắt tiền sộc vào mũi Như khiến nàng nhìn theo chị… đây là loại nước hoa mà ít khi chị Uyên dùng… sao hôm nay lại thấy chị ấy dùng để đi thể dục chứ…
 
-Như ở nhà! Nếu ở trên phòng thì khóa cổng khóa cửa vào con nhé! –Vừa nói ông Lưu vừa đứng dậy… Mắt ông liếc qua Như… trông con bé ngon lành quá… mông cong ngực to… mùi thơm của cơ thể Như khiến ông nuốt nước bọt một cái… Sau đó ông lại liếc ra ngoài hiên thấy Uyên đang đi giày… Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi Ông thầm nghĩ chắc kiếp trước mình ăn ở tốt lắm mới có hai cô con dâu đẹp đến nhường này… Nhìn hai đứa nó đứng với nhau ông không thể đánh giá được đứa nào hơn đứa nào… nhìn đứa nào ông cũng muốn lao vào và nhét con cu to tướng này vào bướm chúng nó…

-Bố… -Như lẩm nhẩm trong mồm vì nhìn thấy ông Lưu đang bị đơ ra… chẳng hiểu ông ấy đang nghĩ gì nữa.

-Khụ khụ! Con ở nhà cẩn thận cửa nẻo nhé! –Nói xong ông Lưu cũng đi ra hiên nhà để lấy giầy.

-Dạ vâng ạ! –Như đi ra ngoài hiên đứng nhìn ông Lưu và Uyên đi ra cổng và đi khuất vào khu phố… Trong lòng nàng không khỏi rạo rực khó tả… Chẳng hiểu sao hôm nay nàng lại có nhiều cảm xúc kỳ cục thế này chứ… nàng muốn bố chồng và chị đi ra ngoài để làm gì…? Lồng ngực Như bỗng thở mạnh khi mọi thứ trở nên im lặng không còn tiếng động gì. Cuối cùng thì hai người đó cũng đi ra ngoài. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi Như đứng ngoài sân lồng ngực nàng thở mạnh, hai tay đan vào nhau lúng túng… nàng đứng ở đó một lúc kiểu không biết sẽ làm gì nữa đây… bố và chị đi rồi… bây giờ thì làm gì đây?… Ơ! Thật kỳ lạ… muốn người ta đi ra khỏi nhà, sau khi đi rồi thì lại đứng như chờ chồng thế này… Như mím môi… nàng thất thần tầm 2 phút sau đó đi ra khóa cổng và đi vào trong nhà khóa cả cửa lại.

Như đi vào sofa và ngồi xuống ghế, những ngón tay thon dài đan lại với nhau trông có vẻ bứt rứt khó chịu… Sau đó nàng lại chống tay vào cằm và thở dài… rồi lại nằm ườn ra ghế vươn vai… sau đó lại thở dài… nàng xoay người đủ kiểu lông mày nhíu lại khi cảm thấy thời gian đang dần trôi qua vô nghĩa.

-Cô Như ơi!... –Bỗng giọng nói lão ăn mày vang lên ở cửa ngách đi ra gara khiến Như hơi giật mình.

-Ơ! ông chưa ngủ ạ? –Như ngồi dậy và đi đến cửa ngách.

-Tôi còn lâu! khà khà!!–Lão ăn mày khoanh tay sau lưng… dáng người khom xuống nhếch lông mày lông nhím lên cười với Như.

-Uh nhỉ! Cháu quên mất ông là cú đêm mà hihi. –Như mỉm cười đứng dựa người cạnh ông lão… Lúc này Như đang đứng trên thềm nhà, lão ăn mày đứng dưới gara. Bình thường lão đã thấp nay còn đứng dưới thấp khiến lão lúc này trông chỉ cao đúng đến bướm của Như.

-Khà khà... bây giờ vẫn còn sớm mà cô Như… –Lão ăn mày cố ngẩng cái cổ lên để nhìn Như.

-Ôi cháu xin lỗi hihi… -Thấy vậy Như liền ngồi xổm xuống để bằng ông lão.

-Ông chủ… và cô Uyên đi đâu vậy cô Như?… -Hóa ra lão ăn mày cũng đã rình sẵn ở gara, lão còn biết ông Lưu và Uyên đi thể dục, có lẽ lão cũng chỉ chờ có giây phút này.
 
-Dạ… bố cháu và chị Uyên đi thể dục ạ… -Như chống tay vào cằm mỉm cười khiến chiếc má phính của nàng bị đẩy lên trông rất cute.

-Ông chủ đi có lâu không cô Như? –Lão ăn mày chắp tay sau đít đứng quay người ra gara và quay lại nhìn Như trông như con lật đật.

-Ông hỏi để làm gì ạ? –Như cười nhìn ông lão với ánh mắt đầy nghi ngờ.

-Thì… -Lão ăn mày ghé lại gần Như che một tay ngang mồm và nói bé, trông cái dáng lấm lét tỏ ra nghịch ngợm của lão thật lố bịch với cái tuổi già này.

-Hmm… dê cụ… -Như ngửa người ra đằng sau mỉm cười và đẩy tay vào vai lão ăn mày. Trông nàng và ông lão như thể rất hiểu ý nhau vậy. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi

-Chả mấy khi… ông chủ và cô Uyên đi vắng… -Lão ăn mày ấp úng nói… thấy lão hơi gượng gạo và xấu hổ khi màn “làm quen” của lão bị Như tránh né.

-Không được! ông tự xử đi… chị cháu… A! ai da… đau… đau quá… ông ơi!!! –Bỗng Như kêu lên và ngồi bệt ra đất cầm chân.

-Sao vậy? cô Như! Cô sao vậy? –Lão ăn mày hốt hoảng lo lắng.

-Au ui… cháu… cháu bị tê chân!!! Ai da…. –Như duỗi thẳng chân và đặt xuống đất chỗ gara, hai tay thì bóp qua bóp lại.

-Ui dào cô làm tôi… lo quá… nào vào đây tôi bóp chân cho! Nào! Vào đây! –Lão ăn mày đỡ tay Như và rìu vào căn phòng của lão cạnh đó.

-Au ui… tê quá… hu hu… -Như nhảy lò cò một chân vào phòng ông lão khiến bộ ngực nẩy tưng tưng bên trong chiếc áo hai dây… Như ngồi xuống giường, nàng vừa khóc vừa cười trông thật tội.

-Nào! Đưa chân cho tôi… khà khà! Không sao… tại cô ngồi xổm lâu quá… thi thoảng tôi cũng bị… -Lão ăn mày cười lớn với chất giọng khàn khàn… Lão cầm bàn chân thon dài trắng mịn của Như và gồng lên bóp vào một số huyệt ở đó. Như lúc này ngồi ở đầu giường ông lão ngồi ở cuối giường… trông đôi chân của Như thực sự rất dài và thẳng.

-Thế nào đỡ chưa cô Như? –Lão ăn mày để chân Như lên đùi và bóp cật lực tầm ba phút.

-Dạ… cháu cũng đỡ rồi ạ… cháu cảm ơn ông… -Như dựa lưng vào thành giường và nhìn ông lão. Mặc dù đã hết tê nhưng Như vẫn mặc kệ để ông ấy sờ bàn chân của mình.

-Khặc khặc… không có gì… tôi vẫn hay tự bóp chân cho mình nên tôi rất rành… -Lão ăn mày vừa nói vừa sờ chân Như. Thấy con bé không nói gì ông tiếp tục sờ lên bắp chân.
 
-Chân cô Như mịn quá… -Lão vừa nói vừa rờ khắp nơi khiến Như bị buồn. Như không nói gì nàng chỉ nhìn ông lão và bắt đầu cảm thấy đũng quần ông ấy cộm lên… sau 15 giây thì nó đã hoàn toàn cứng lên rất nhanh… Như nhíu lông mày lại và đá nhẹ vào đó một cái.

Lão ăn mày gãi đầu gãi tai cười gượng nhìn Như… Lúc này cả hai người đều quá hiểu đối phương rồi… nhưng vì vẫn còn nhiều khoảng cách và quan trọng nhất đây là điều cấm kị nên Như không dám đồng ý một cách bừa bãi… chứ thực ra trong lòng nàng đã đoán trước được điều này và rạo rực từ lúc bố chồng và chị Uyên ra khỏi nhà rồi… Đúng đây là một cơ hội tốt để thỏa mãn bản thân sau bao nhiêu ngày không làm tình… Thực sự Như rất khó chịu và ngứa ngáy nhưng nàng vẫn không dám lợi dụng ông lão… vì dù gì nàng vẫn là một đại tiểu thư đã lập gia đình.

Phải dùng từ lợi dụng bởi vì chính bản thân Như cũng rất thích chuyện này đơn giản ông lão ăn mày là một đối tượng tốt để thỏa mãn nàng thay chồng khi mà ông lão chắc chắn không dám nói những bí mật đó ra ngoài… Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi Một phần có lẽ Như đã “nghiện” thứ đó chỉ sau một lần làm tình ở khách sạn. Nó luôn ám ảnh nàng mỗi tối, thậm chí trong mơ nàng vẫn cảm nhận được sự sung sướng đó và rồi khi thức dậy bên dưới âm đạo nàng chảy nước rất nhiều… nhưng liếc sang thấy chị Uyên nàng lại nhanh chóng mất hứng… hôm nay là một cơ hội tốt nhưng nàng vẫn do dự lưỡng lự rất nhiều điều.

-Cô Như… từ chiều đến giờ… -Lão ăn mày cầm cả hai bàn chân của Như rồi đặt lên đùi mình và cọ sát với cái dương vật cứng như đá của lão.

-Hmm… ông vẫn muốn cho ra bằng được ạ?... –Như nói và nhìn hai bàn chân mình đang mân mê dương vật ông lão khi nó vẫn đang ở trong quần. Sau đó Như có chút giật mình và thu chân lại… nàng không ngờ mình lại có cái hành động hư hỏng đó… không biết nàng đã thấy ở đâu hay do bản thân bị mất tự chủ nữa.

-Tôi… muốn… muốn lắm… nếu không cho ra tôi khó chịu lắm… hôm nay… tôi phải cố gắng lắm… mới cho nó nhỏ xuống được… -Lão ăn mày làm mặt khổ và tiếp tục đưa tay đến nắm vào một bàn chân của Như và kéo đến đặt lên đùi mình.

-Ủa nó tự xuống được sao ạ? Hihi… Cháu tưởng ông phải tự sướng chứ… –Như cười mỉm mặc kệ để chân mình trên đùi ông lão và cọ vào dương vật ông ấy. Gương mặt đỏ ửng, mái tóc của nàng xõa xuống hai bên ngực.

-Cô Như…có bàn chân đẹp quá… -Vừa nói lão ăn mày vừa nhẹ nhàng nắm lấy các ngón chân hồng của Như vuốt nhè nhẹ.

-Không đẹp bằng của chị Uyên đâu ông ạ hihi… - Như cười và mím môi lại nhìn ông lão đang sờ nắn từng ngón chân của mình, sau đó thấy ông lão lại lân la lên dần bên trên bắp chân…
 
-Cả hai cô… đều có cái chân dài… trắng với mịn lắm… hờ hờ… -Bỗng lão ăn mày thở gấp, có lẽ lão bắt đầu hứng lên rồi. Sau đó lão lột quần và kéo con cu to dài của mình ra dí vào bàn chân Như khiến nàng giật mình rụt lại.

-Cô Như… -Lão ăn mày làm mặt khổ nhìn Như.

-Ông… ra đóng cửa vào đi… -Như vừa nói dứt lời thì ông lão bật xuống giường lật đật đi ra đóng cửa. Sau đó lột phăng chiếc quần đùi của mình và trèo lên giường… Lúc này ông lão khá bất ngờ khi Như lại là người chủ động thò chân đến và dùng bàn chân vuốt nhẹ trên thân dương vật ông lão. Nhìn bàn chân nhỏ của Như vớ vẩn chỉ to hơn thân dương vật ông lão một chút không biết chừng. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi

-Ợ… hợ… -Lão ăn mày rùng mình… không ngờ chỉ mới dùng chân thôi mà đã sướng thế này. Lão liền tự tiện kéo thêm một chân của Như tới và đặt dương vật vào giữa hai chân. Lúc này hơi thở Như cũng dần gấp gáp. Nàng chủ động dùng bàn chân vụng về của mình nhấc lên nhấc nhấc xuống để thủ dâm cho ông lão theo cách kỳ lạ mà nàng chưa từng làm điều đó bao giờ.

-Ơ… ơ… ôi… sướng… ôi… -Lão ăn mày rên ư ử… lão nắm vào hai bàn chân Như và giúp nàng tăng tốc. Một lúc sau lão bắt đầu thay đổi tư thế quỳ thẳng đờ người trên giường khiến chân con bé co lại để ở trên không trung… hai bàn tay chống xuống đệm làm điểm tựa… Lão ăn mày cầm dương vật mình đặt vào giữa hai bàn chân Như và tự hẩy hông.

-Hờ hờ hờ… -Được một lúc thì ông lão dừng lại vì hay bị tuột ra quá… Như cũng thấy mỏi chân nên nàng rụt lại… gương mặt ửng đỏ hơi thở gấp gáp nhìn xuống con “quái vật” dài 23cm của ông lão đang cửng lên cửng xuống nhìn to khủng khiếp, còn chưa kể đường gân nổi cộm chạy dọc khắp dương vật khiến đường kính của nó lại càng to.

-Cô Như… Tôi muốn xuất… nhưng… làm thế khó lắm… hay là… -Lão ăn mày quỳ trên giường nhìn Như van xin.

-Nhưng…. cháu sợ bố chồng và chị cháu về bất chợt lắm… -Như nói nhỏ và dơ điện thoại lên xem giờ.

-Nhanh thôi… tôi sẽ cố gắng hết sức… để bắn ra thật nhanh…tôi sắp ra rồi… –Lão ăn mày nài nỉ nuốt nước bọt chờ đợi giải pháp từ Như. Lúc này Như nhìn đồng hồ và cảm thấy chị Uyên và bố Lưu đi cũng lâu rồi… lúc này không còn nhiều thời gian. Như ngồi dậy vén mái tóc sang mang tai và mím môi.

-Vậy… ông phải nhanh lên đó… Ông nằm xuống đi ạ. –Như vén nốt bên tóc còn lại ra đằng sau và nàng lấy một chiếc dây thun trong túi quần búi tóc cao lên. Lão ăn mày không chần trừ thở hổn hển nằm xuống, dương vật ông chĩa thẳng lên trời to tướng như một cái cột đình.
 
Như dịch mông đến gần lão ăn mày, mặt nàng đỏ ửng nhìn vào dương vật ông lão thở mạnh… Lúc này môi nàng chỉ cách dương vật ông lão tầm 20cm. Như mím môi lại và đưa bàn tay mịn màng nắm vào thân dương vật… Nàng thấy nó vừa nóng vừa cứng và rất gân guốc… Nàng nắm chặt lại và bắt đầu sóc cho ông lão.

-Ò!!!…. Ồ!!…Sướng… Ồ!!… -Lão ăn mày rên rỉ… Tay trái lão thò xuống sờ vào một bên đùi của Như khiến nàng liếc mắt xuống nhưng mặc kệ vì lúc này không còn nhiều thời gian nữa... nàng biết ông lão tự tiện làm vậy cũng vì muốn xuất nhanh mà thôi… Lão ăn mày dùng bàn tay già nua thô ráp sờ chiếc đùi trắng phau mịn màng của Như tận hưởng sự đàn hổi của con gái tuổi 21. Như thấy buồn buồn bên dưới đùi… nàng nhắm mắt lại bắt đầu tăng tốc… Tầm 10 phút trôi qua… Như lại xem đồng hồ một lần nữa, nàng càng lúc càng vội vã, tay nàng bắt đầu di chuyển nhanh hơn.

-Ông sắp xong chưa?... –Như nhíu mày lại lo lắng.

-Chưa… tôi chưa… cô Như mỏi tay thì… hay dừng lại một chút cũng được… -Lão ăn mày ngẩng đầu lên nói.

-Dạ không phải… cháu sợ bố với chị cháu về… -Như liền dừng lại… gương mặt nàng hiện lên sự lo lắng xen lẫn sợ hãi khi cứ liên tục nhìn ra ngoài cửa trong khi cửa vẫn đang chốt trong.

-Tôi… tôi sắp xong rồi… - Lão ăn mày nhanh nhảu nói sợ Như đổi ý đứng dậy về phòng thì tiếc cơ hội hiếm có này quá. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi Vừa nói lão vừa thò hẳn tay vào bên trong mu bướm của Như để sờ. Theo phản xạ nàng giật mình khép đùi lại nhưng không phản ứng gì… Mặc dù cách hai lớp quần nhưng lão vẫn thấy mềm lắm…

Như nhắm mắt lại… Nàng không hề nói gì sau hành động đó của ông lão mà tiếp tục sóc cho lão như một sự đồng ý ngầm khiến ông lão sướng lắm…. Bàn tay trái của lão cứ quằn quại như con lươn để chui vào sâu trong mu bướm của Như. Thấy ông lão có vẻ khó khăn, Như đã chủ động khẽ dạng chân ra, điều này khiến lão ăn mày sờ được hẳn vào bên trong một cách dễ dàng.

-Ahh!... -Như bị sờ vào nơi nhạy cảm đã khiến nàng đã rên lên một tiếng. Chưa dừng lại ở đó, lão ăn mày như mất hết tự chủ, lão luồn tay tìm ống quần đùi Như và vén sang một bên rồi thò tay chạm vào lớp quần lót mịn màng của Như… Con bé ướt?... bên dưới này mềm và ấm quá… Được sờ vào bướm Như… Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi Lão ăn mày bắt đầu cảm thấy có dấu hiệu xuất tinh, nhưng lão lại kìm nén nó lại… Dù hai người kia có về vẫn còn thời gian phải mở chiếc cổng sắt nên lão sẽ dễ dàng nghe thấy vì tai lão rất thính.

-Ưm… Nhẹ thôi ông… -Tầm năm phút sau… Bị bàn tay của lão ăn mày luồn lách mân mê đủ kiểu khiến Như bắt đầu rên rỉ nhiều hơn vì cơ thể nàng lúc này nhạy cảm quá. Cảm giác vừa lén lút vừa sợ bố và chị Uyên về thực sự khiến Như hưng phấn một cách kỳ lạ nên hai chân của nàng đã không tự chủ được mà dạng ra. Trên giường lúc này là một già một trẻ đang thủ dâm cho nhau, làn da trắng mịn của Như khiến nàng càng thêm nổi bật hơn khi ngồi cạnh lão ăn mày gầy gò đen nhẻm.
 
-Ông xong chưa ạ? –Như lại xem đồng hồ… Lúc này nàng sốt ruột lắm rồi… Chỉ muốn ông lão bắn ra cho xong đi.

-Chưa… cô đợi tôi một chút. –Lão ăn mày đang cố gắng kìm nén lại chứ thực ra nếu muốn lão có thể xuất được rồi.

-Ông nhanh lên… cháu sợ lắm… cháu cho ông sờ mà vẫn không ra được ư? –Như nhíu mày lại… gương mặt đỏ ửng. Con gái đúng là khó hiểu khi đôi lúc họ chỉ cần đối phương thỏa mãn thì bản thân cũng cảm thấy ổn rồi… Nên dù đang trong tình cảnh hết sức nguy hiểm nhưng Như vẫn cố gắng giúp ông lão xuất tinh bằng được.

-Tôi xin lỗi… nhưng... tôi đã cố rồi… vẫn không ra nổi…

-Bây giờ phải làm thế nào nữa ạ? Cháu sợ bố với chị sắp về ý… Hay thôi ông nhá! Để mai được không ạ?... –Như lo lắng liên tục nhìn ra cánh cửa đang đóng.

-Hay… hay là… -Lão ăn mày không dám nói thêm… Nhưng Như thừa biết ông lão muốn gì… “Cạch!” Bỗng có tiếng cổng vang lên… Cả Như và lão ăn mày giật mình nhìn nhau hốt hoảng... Sau đó Như nhảy xuống giường chỉnh lại quần áo và đầu tóc… Nàng rón rén đi ra gara, lão ăn mày cũng bật dậy khép cửa lại nghe ngóng. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi Như bước ra ngoài sân thì không thấy gì cả, đèn điện vẫn sáng… cổng vẫn khóa… có lẽ nàng nghe nhầm... Sau đó Như vội vã quay vào bên trong với tâm lý vừa lo sợ vừa muốn tiếp tục lén lút.

-Cháu nghe nhầm ông ạ… Bên ngoài không có ai cả… trời ơi sợ quá… thót cả tim ý!... –Như thở mạnh đập vào ngực. Nàng thấy lão ăn mày đứng lấm lét ở cửa ngó ra ngoài với cái dương vật cứng đơ trông thật buồn cười.

-Cô xem kỹ chưa… tôi cũng sợ lắm… -Lão ăn mày vẫn ngó ra ngoài với vẻ mặt sợ hãi.

-Hay thôi ông nha!! –Như mỉm cười nhìn bộ dạng ông lão.

-Đừng… cô Như… tôi sắp ra rồi… lỡ ông chủ có về tôi vẫn nghe thấy… tôi xin cô giúp tôi nốt… tồi khó chịu lắm… -Lão ăn mày vòi vĩnh như một đứa trẻ.

-Vầng! vầng! Trời ạ… Vậy ông phải ra nhanh đó, cháu linh cảm bố chồng và chị cháu sắp về rồi đó ạ… -Như đi lướt qua lão ăn mày vào trong phòng... Trông nàng cao hơn hẳn ông lão một cái đầu.

-Tôi sẽ cố… nhưng… nếu chỉ dùng tay… -Lão ăn mày vội vàng chốt lại cửa và đứng cạnh Như ôm chim mặt nhăn như đít khỉ.

-Ông… nằm lên giường đi… -Như mím môi lại… lồng ngực thở mạnh nhìn vào chim lão ăn mày… Nghe thấy vậy lão ăn mày thở phì phò bay một cái lên giường nằm xuống vuốt chim trông rất hài. Như đứng lưỡng lự một chút rồi nàng đưa tay ra đằng sau và ưỡn ngực lên…
 
-NHƯ ƠI!!!! –Như và ông lão ăn mày giật mình nhìn nhau.

……..

….

Cách đó một hôm…. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi

Sau một thời gian dài ở trong quân ngũ, người đàn ông năm ấy đã không còn yếu đuối, anh đã trở nên rắn rỏi cứng cáp cả về thể chất lẫn tinh thần. Tất cả nhờ sự huấn luyện khắt khe không ngừng nghỉ bên trong quân ngũ… Tất cả đã giúp anh rất nhiều. Người đàn ông ấy… Lúc này đã bước chân ra khỏi cổng, vai đeo một chiếc ba lô màu xanh lá cây to đùng… Tuy anh đã rất cứng rắn, nhưng trong anh vẫn có một nỗi đau đau thấu xương tủy, nó có thể đã nguôi ngoai nhưng vết thương vẫn còn đó và rỉ máu hàng ngày…

Khải bắt chuyến xe khách sớm về với thủ đô… Sau một thời gian xa Hà Nội mà nơi đây đã thay đổi khá nhiều… Với số tiền trợ cấp ít ỏi, anh bắt xe ôm về nhà cũ… Căn nhà hạnh phúc ấm cúng của Khải với Ngọc nay dường như đã bỏ hoang khá lâu… Nhìn nó vẫn vậy, vẫn không thay đổi. Anh đứng trước cửa nhà với bộ quân phục và chiếc ba lô màu xanh lá cây… Rất nhiều người quanh xóm tụm năm tụm ba đi ra đi vào bàn tán. Lúc trước còn ở đây anh hầu như ít tiếp xúc với hàng xóm nên anh không chơi với ai cả… Nên thế mọi người tuy biết anh và câu chuyện của anh… Nhưng ngày hôm nay thấy anh đứng đây là một sự bất ngờ lớn… và đương nhiên không ai dám lại gần hỏi chuyện anh.

Sau một ngày dọn dẹp nhà cửa… Khải ngồi ở dưới đất và hút một điếu thuốc với gương mặt đăm chiêu đầy suy nghĩ… Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi Trước đây anh sẽ thuê người để dọn dẹp mọi thứ nhưng giờ đây anh đã biết tự mình dọn dẹp toàn bộ nhà cửa, điều đó chứng tỏ anh đã trở thành một con người khác, không phải là Khải năm xưa nữa. Căn nhà này đã để lại cho anh quá nhiều nỗi đau và ký ức… xen theo đó là những kỷ niệm với người vợ xinh đẹp của mình… Khải đã vứt toàn bộ ảnh cưới của anh và Ngọc, vứt cả chăn gối, cốc chén, quần áo… Tất cả những thứ gì khiến anh liên tưởng tới vợ và ông bố đẻ của mình. Trong đêm tối, cuối cùng chỉ còn một chiếc ghế bành để ngủ, anh nằm lên đó uống một cốc chè đặc và ngửa cổ lên trần nhà suy nghĩ sau đó ngủ thiếp đi vì mệt.

… Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi

-Alo… đây có phải số điện thoại của Thư không?

-A! Anh Khải! anh về lúc nào vậy?... –Đầu dây bên kia là Thư, cô bé nhảy cẫng lên khi biết Khải đã được xuất ngũ sớm hơn dự định rất nhiều.

Ngay ngày hôm sau, Thư cùng ông Lý đến đón Khải tại nhà riêng và đưa lên công ty của ông Lưu để nhận công việc… Anh vốn là một nhà kinh doanh, một giám đốc của một công ty vừa và nhỏ… Profile của anh rất tốt, nên anh đã được Phi sắp xếp làm chuyên viên kinh doanh đá quý tại đó với một mức lương cực kỳ hấp dẫn. Khải đã rất may mắn khi gặp được Thư, cô bé đã cho Khải thêm nghị lực tiếp tục làm lại cuộc đời… Anh không bao giờ quên ơn cô bé mới chỉ học cấp ba này.
 
-Rồi! Ngày mai anh bắt đầu đi làm! Anh cảm thấy thế nào? Hihi – Thư đứng khoanh tay dựa vào cánh cửa ở sảnh chào đón của tổng công ty đá quý. Hôm nay Thư mặc một chiếc quần legging bó sát vào đùi, nhưng lại mặc áo phông khá dài nên nó đã che đi phần mu bướm của nàng… Trên vai đeo một chiếc túi xách.

-Phải gọi bằng chú mới đúng nha! Chú 31 rồi đó Ha ha ha. –Khải chống nạnh cười to.

-Khà khà…. Gọi bằng anh cũng được… Nhìn cháu như sinh viên mới ra trường thôi, chẳng ai nói ngoài 30 đâu chàng trai…. –Ông Lý bước từ xa tới cười nói.

-Chú Lý! Cháu cảm ơn chú, hôm nay lại để chú đích thân đưa cháu đi nhận việc thế này, cháu ngại quá. –Khải gãi đầu gãi tai.

-Không cần khách sáo, chú biết hoàn cảnh của cháu, có công việc rồi thì cố gắng tu chí làm ăn cháu nhé! –ông Lý đứng đút tay túi quần và vỗ vai Khải.

-Dạ vâng! cháu nhất định sẽ cố gắng! Không phụ lòng tin của mọi người đâu ạ! À mà chú Lý ơi… hồ sơ ngày mai cháu mới hoàn thiện được ạ, trên phường hôm nay họ bận nên thiếu mất cái dấu… Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi Mai cháu sẽ nhờ em Thư gửi sang nhà giám đốc được không ạ? –Khải đứng gãi đầu gãi tai vì công việc hồ sơ chưa hoàn thành mà đã được nhận vào làm.

-Mai á… mai em đi học thêm cả ngày đó… để gửi sau cũng được mà anh hihi… toàn người nhà cả! –Thư đập bộp một cái vào vai Khải.

-Không được! con còn bé không hiểu được… đây là công việc quan trọng… phía ông thông gia đã giúp đỡ chúng ta hết mình rồi… chuyện cỏn con này không hoàn thành họ sẽ đánh giá chúng ta thế nào? Thôi được rồi… ngày mai trước khi đi làm cháu gửi hồ sơ cho chú, tối mai chú có công chuyện gần nhà ông thông gia chú tiện đường sẽ gửi cho nhé! –Ông Lý cười nói.

-Dạ cháu cảm ơn chú ạ, sáng sớm ngày mai cháu sẽ gửi hồ sơ sang nhà cho chú ạ… cháu thực sự rất ngại… cháu xin lỗi chú vì bất tiện này ạ… -Khải đứng thẳng người cúi đầu.

-Ui dào! Không có vấn đề gì, chuyện nhỏ! thôi chú về đây! Lát Thư đưa địa chỉ nhà cho anh Khải nhé! –Ông Lý nói xong thì vẫy Thư để đi ra xe ô tô.

-Bố cứ về trước đi! Con đưa anh Khải đi ăn rồi về nha! Hihi... –Thư cười và đứng lùi lại một bước vì nàng chưa muốn về với bố.

-Ừ! vậy hai đứa đi rồi về sớm nhé! Bố cũng đi có chút việc chưa về được! –Ông Lý mỉm cười đồng ý. Bình thường ông khá khó tính khi để con gái mình đi chơi với người khác giới, nhưng ở Khải ông cảm nhận được anh chàng này là một chàng trai có thể tin tưởng được.
 
-Dạ cháu cảm ơn chú! Cháu chào chú ạ!!! –Khải và Thư đứng vẫy tay tiễn ông Lý ra về.

-Yeee!!! Hihi Đi anh!!! –Thư khoác vào tay Khải kéo anh ra đường bắt taxi.

-Bảo gọi là chú mà… -Khải có chút ngại ngùng

-Anh thích đi ăn gì? – Thư ngó lên mặt Khải hỏi… Không hiểu sao nàng lại rất quý “ông chú” này. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi

-Chú ăn gì cũng được. –Khải giữ ý, anh rút tay ra khỏi tay của Thư.

-Chú! chú! chú! Tuổi thì già, mặt thì non huh! – Thư bĩu môi, chẳng ai được nàng khoác tay như vậy mà dám bỏ tay ra khiến Thư có chút giận dỗi.

-Ngày trước chú hay đi ăn ở khu Khâm Thiên… Hay mình ra đó. –Khải đưa tay ra vẫy một chiếc taxi.

-Vậy cũng được! – Thư vẫn bĩu môi lườm Khải trong khi Khải chỉ biết cười.

Chiếc taxi đi hết con phố này qua con phố khác, Thư và Khải không hề để ý có một chiếc dream đang đi theo sau xe mình.

-Nhanh… mày bám theo xe taxi kia cho tao…

-Từ! mày cứ sồn sồn lên… Tao biết rồi!...

-Cuối cùng sau 30 phút xe chạy, Thư và Khải dừng lại một quán ăn nhìn không sang trọng mấy nhưng rất đông khách. Vừa bước xuống xe Thư đã bị một thanh niên lao tới túm vào cổ tay.

-Sao em bảo đi với bố có việc? –Một thanh niên nhìn khá trắng trẻo đẹp trai, nhưng lại hơi thấp khi chỉ cao gần bằng Thư. Thằng bé cau mày nắm cổ tay Thư trừng mắt hỏi.

-Này! –Khải đang định lao ra gạt tay thanh niên trẻ kia ra thì Thư lên tiếng.

-Ơ! Anh Trung! – Thư tỏ ra hốt hoảng khi nhìn thấy chàng thanh niên này.

-Ai đây? Em bảo em đi với bố mà! –Trung hất hàm về phía Khải.

-Tôi là Khải! Chú của Thư. –Khải cau mày, qua quan sát anh thấy chàng thanh niên này có vẻ có quan hệ khá thân thiết với Thư khi ở chiếc áo trắng đồng phục của nó có thêu tên Thư. Sau đó Khải liếc qua thanh niên ngồi trên xe dream nhìn cũng khá trẻ. Cả hai đều không đội mũ bảo hiểm, chắc chắn còn lứa tuổi học sinh.

-Không phải! Đây là anh mới vào công ty của anh rể em làm. – Thư thẳng thắn nói, nàng không muốn dấu diếm điều gì với Trung… Sau đó Thư rụt tay lại khiên thanh niên ngơ ngác chẳng nói được gì.
 
-Thư! đây là ai em? –Khải nhìn Trung với ánh mắt có chút tức giận vì cái thói ngang ngược vô lễ của cậu ta.

-À… Đây là người yêu em…. – Thư mím môi lại nói trông có vẻ khá lúng túng.

-Vậy à? Bọn tôi đang đi ăn trưa, hay cậu vào đây ăn với bọn tôi luôn. –Khải chỉ tay vào trong quán ăn.

- Thư! Em với ông này quan hệ như thế nào? –Trung cau mày tiếp tục hỏi Thư mà không màng đến lời đề nghị của Khải.

-Đây là bạn em… Lúc nãy cả bố em đi cùng nhưng giờ ông ấy đi có việc rồi… Mà anh theo dõi em đấy à? – Thư cau mày hỏi Trung.

-Không! Em điên à! Khu này khu nhà anh… Lúc nãy thấy em anh mới ra hỏi, anh theo dõi em làm gì? –Trung lúng túng trả lời… Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi Trung rất yêu Thư và khá sợ nàng, nhưng đặc biệt Trung có bản tính hay ghen, ghen một cách thái quá. Chỉ cần Thư đi cùng ai khác giới anh cũng ghen hết, nhưng lại luôn tỏ ra mình là một người thoải mái, rộng lượng.

-Vậy… Anh có vào ăn không? – Thư nhíu mày hỏi.

-Thôi! Anh đi về! Mẹ đang chờ cơm! –Nói xong Trung nhảy lên con dream hai thằng phóng bạt mạng vào khu phố đông đúc mà không thèm chào Khải lấy một câu. Thư cau mày nhìn theo trông nàng có vẻ hơi buồn. Sau đó Thư rút điện thoại ra nhắn tin gì đó…

-Cậu ta có vẻ khó tính nhỉ? –Khải nhìn Thư nói.

-Vâng! Anh ấy hay ghen lắm… - Thư vừa nhắn tin vừa nói.

-Thôi! Ta vào ăn đi cháu! –Khải vỗ vai Thư.

-Dạ Vâng!...

…. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi

Trung là một thanh niên nhà có điều kiện, khá đẹp trai nhưng mỗi tội hơi thấp, là một thanh niên nghịch ngợm nhất nhì trường. Trung đang học lớp 12 cùng trường với Thư, từ khi Thư vào lớp 10 đã có rất nhiều thanh niên trong khu vực quận, hay từ các trường khác đến tán tỉnh nhưng Thư không thích… Đơn giản vì nàng là một tiểu thư quá đỗi xinh đẹp và học giỏi… Thư lại là hot trên các nền tảng mạng xã hội như Face, Insta hay Tiktok. Thư là một hot girl rất nổi ở đất Hà Thành, nàng luôn là tâm điểm chú ý của các chàng trai hot boy con nhà đại gia… Nhưng không một ai có thể tiếp cận được Thư… Vì vừa xin số Trung đã dùng quan hệ của mình nhờ mấy thành phần ngoài xã hội vào để dẹp hết nên không ai dám bén mảng tới gần Thư. Như vậy một núi chỉ có một hổ nên Trung cũng không mất nhiều thời gian để tán đổ nàng. Cũng một phần Trung vừa đẹp trai vừa là con nhà có điều kiện, lại bốc phét rất giỏi. Cũng là một hot boy có tiếng trong trường trong suốt 3 năm chưa ai vượt được độ hot của cậu ta, nên từ khi vào trường Thư cũng có chút để ý.
 
Giới trẻ thời nay mà… Từ khi yêu Thư tới giờ Trung chỉ được làm tình với nàng vài lần, ngày nào Trung cũng gặp Thư cũng dẫn nàng về dinh thự nhà mình chơi, nhưng hầu như Trung không thành công trong việc dũ dỗ để làm tình với nàng một cách thường xuyên. Tuy vậy Trung lại rất nhẹ nhàng, bị từ chối nhưng cậu ta cũng không ép hay cố tình đè Thư ra để cưỡng mà cậu ta muốn nàng phải tự nguyện.

Thời gian thấm thoát trôi đi, hai người cũng rất yêu nhau nhưng chuyện tình dục lại không được như Trung mong ước. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi Bị Thư gạt tay từ chối nhiều lần cũng đã trở thành một thói quen rồi, Trung đã gặng hỏi rất nhiều nhưng Thư cũng chỉ trả lời phiên phiến cho qua kiểu như “Em không thích” “Em không biết” “Em mệt” hay “Em không có hứng”. Mặc dù Trung cách hẳn cả tháng trời không động vào người Thư để cho nàng có ham muốn nhưng cũng không có tác dụng. Chuyện này đôi lúc cũng làm Trung rất khó chịu, bực tức trong người, nhiều lần cậu ta phải tự thủ dâm để giải khuây… Nhưng cậu ta vẫn rất yêu Thư, đơn giản vì Thư quá xinh đẹp, quá cuốn hút, cơ thể lại quá nóng bỏng. Có thể Thư chỉ cho Trung sờ ngực nhưng làm tình thì nàng luôn từ chối. Có lẽ vì tình trạng này của đôi bạn trẻ nên mới sinh ra tính đa nghi và ghen tuông của Trung.

…. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi

Sáng hôm sau, Trung chạy xe dream đến đứng dưới cửa nhà Thư đón nàng đi học. Ngày hôm qua gặp Khải, là một người chững chạc, đẹp trai, lại cao ráo… Trung đã rất ghen tức đấy, nhưng Thư nhắn vài tin yêu thương đã giải quyết được tình hình.

- Thư ơi!!! –Đợi lâu quá, gọi điện thì nàng không nghe… Trung bèn đứng dưới gọi to.

- Thư!!!! –Mãi vẫn không thấy gì, Trung liền gọi thêm lần nữa… Đèn điện thì sáng, chứng tỏ nàng dậy rồi, nhưng sao lại không nghe điện thoại? gọi cũng không thưa, liệu có chuyện gì xảy ra không? Bao nhiêu câu hỏi hiện lên trong đầu một thanh niên đa nghi.

-*Cạch!* -Một lúc sau, khi mà Trung đã phải chờ đợi quá lâu đến mức cậu ta bắt đầu cảm thấy bực bội. Cứ nghĩ mình bị leo cây thì Thư mở cửa, nàng vội vàng hớt hải chạy ra ban công, đầu tóc bù xù. Thư vẫn đang mặc một chiếc váy ngủ, trông như kiểu nàng như kiểu vừa mặc nó vào vậy… vì lúc ra ban công 1 tay vẫn đang kéo phần áo xuống.

-Em làm gì mà anh gọi không nghe!!! –Trung bực tức nói với lên, nhìn thấy vẻ sexy của Thư, Trung càng bực tức… đã vậy còn vừa làm gì mà phải kéo áo xuống như vậy, chả lẽ ngủ lại không mặc đồ hay sao.

-Em… Em xin lỗi! Em bận chút việc… – Thư vuốt lại tóc nói với xuống ban công và dựa bụng vào lan can. Nàng ưỡn bộ ngực của mình xuống dưới đường, bất chợt Trung nhìn thấy hai đầu ti nổi lên, chứng tỏ Thư không hề mặc áo ngực.
 
-Em ăn mặc kiểu gì đấy! Nhỡ ai nhìn thấy thì sao? –Trung cau mày lại mặt đỏ tía tai tức giận nhìn trái nhìn phải lo lắng sợ có ai nhìn thấy bầu vú đẹp của người yêu mình. Vì bên ngoài đường người đi làm vẫn ùn ùn qua lại mà Thư cứ tơ hơ đứng ra ban công như vậy. Lúc sau điều khiến Trung giận tím người… điên cuồng là lúc Trung nhìn thấy ông Lý đi ra ban công đứng phía sau Thư .

-Lề mề quá… nhanh cái chân lên! –Ông Lý đứng đằng sau, cởi trần, bên dưới mặc một chiếc quần đùi đang cộm lên.

-Vâng! con biết rồi!!! Anh Trung ơi! Anh chờ em xuống bây giờ! – Thư nói với xuống và chạy vào trong nhà.

-Trung đấy hả cháu! –Ông Lý đứng ở bân công nhìn Trung.

-Dạ! cháu chào bác ạ! –Trung lễ phép chào nhưng sâu trong lòng anh là nỗi ghen tuông tức giận đang dần lớn lên. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi Không cần biết đó là bố đẻ hay gì của Thư… Chỉ cần là người khác giới, đã vậy còn ăn mặc thế kia, lại từ phòng Thư đi ra… Kiểu gì cũng có chuyện… Càng nghĩ Trung càng điên tiết, hậm hực, lồng ngực thở mạnh vì tức giận, mặt đỏ lên như con gà trọi.

-Anh! Anh chờ em lâu không? – Thư mặc đồng phục trường, tay khoác cặp chạy lạch bạch ra ngoài, vừa nói vừa khóa cổng.

-Anh! –Thấy Trung không nói gì, Thư đứng sát vào người Trung ngó lên mặt hỏi. Vẻ mặt đáng yêu của nàng lúc này cũng không thể làm kẻ ghen tuông bớt giận được.

-Anh Trung! – Thư lấy tay túm vào chiếc áo trắng đồng phục của Trung kéo nhẹ.

-Lên xe đi… -Trung không nói gì, mặt hằm hằm nói nhỏ một câu.

-Nhưng anh bị sao? Mới sáng ra… - Thư nhíu mày đứng lên trước đầu xe Trung không cho đi.

-Có lên xe không? –Trung trừng mắt nhìn Thư… Thấy vậy nàng có hơi sợ liền đứng dẹp sang một bên.

-Anh đi trước đi! Tí bố chở em đi cũng được! – Thư không thèm nhìn Trung nữa mà đứng sát vào cổng nhà. Thấy Thư nói vậy Trung càng điên tiết. Cậu đã đợi ở dưới này rất lâu rồi, gọi điện, gọi khàn cả cổ mà mãi mới ra… Đã thế còn dỗi ngược lại mình. Mặt Trung nổi đầy gân đỏ ửng tức giận nhìn Thư. Thư vẫn không nói gì, vì nàng cũng không hiểu tại sao Trung lại tức nàng, thật là vô lý… Nên nàng có đủ lý do để không ngồi lên xe Trung. Trung không nói năng gì, đề nổ máy… Lên số *Cạch!* Trung đạp một phát vào cần số xe dream chứ không dậm số như bình thường… Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi Trung rồ ga lên và phóng thẳng. Thư đứng nhìn với đôi mắt rơm rớm… Hình bóng của Trung nhanh chóng khuất vào dòng người tấp nập. Ai nấy đi qua đều ngoái lại nhìn Thư vì vẻ xinh đẹp của nàng với gương mặt mếu máo như sắp khóc, cảnh tượng buổi sớm thật dễ thương.
 
-Thư! Sao cháu đứng ngoài này? –Bước xuống xe ôm là Khải, trên tay anh cầm một tập hồ sơ để chuẩn bị đưa cho ông Lý.
Lam chap 36 (3).webp

-Anh Khải… em đang chờ xe… -Thư nhìn thấy Khải liền vui lắm, tự dưng Khải xuất hiện đúng lúc Thư đang cần. Nàng đưa tay lau nước mắt và mỉm cười.

-Ơ! thế đi cùng chú luôn cho tiện, lát chú chở đi học… mà chú Lý dậy chưa cháu? –Khải đứng nhìn lên biệt thự to nhất nhì khu phố này.

-Bố em dậy rồi… anh cứ đưa đây em mang vào cho! Bố em có khi đang tưới hoa ấy… -Nói xong Thư cầm tập hồ sơ mang vào nhà.

-Bố em cầm rồi đấy, bố bảo anh vào nhà uống nước nhưng em bảo anh phải đưa em đi học thế là bố em lại đi tưới hoa rồi! hì hì… -Thư cười mỉm nhìn Khải.
 
-Anh cũng muốn vào chào chú một câu! –Khải cứ đứng ngó ngó bên ngoài.

-Thôi!! Em muộn học rồi! hôm nào em mời anh vào nhà ăn cơm hẳn hoi chứ! hihi! –Thư vừa nói vừa vẫy một chiếc taxi. Khải gãi đầu và chui vào taxi cùng Thư và đưa con bé lên trường học.

Hôm nay Thư đi học muộn… lần đầu tiên trong cuộc đời nàng đi học muộn vì sự vô lý của Trung… Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi Vừa đi vào cổng trường nàng bị hội học sinh chặn lại nhưng không ghi nàng vào sổ vì mấy thanh niên đó cũng khá dại gái… Như thường lệ ngày nào cũng vậy, mỗi lần Thư bước vào cổng trường nàng đều tỏa sáng như ngôi sao… ai cũng phải ngước nhìn. Lúc lên lớp nàng mới biết hôm nay Trung người yêu nàng không đi học. Nên Thư đã gọi cho Trung rất nhiều nhưng cậu ta không nghe máy, nàng muốn hỏi lý do tại sao sáng nay Trung lại có thái độ như vậy, nhưng chẳng ai biết Trung đã đi đâu.

…. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi

-Tao điên quá mày ạ! –Trung nói xong đưa cốc bia lên mồm uống một hơi hết sạch.

-Từ thôi! Mới sáng ra mày đã rủ tao đi nhậu, mày có bị dở không? –Bạn Trung nói.

-Ừ! Tao đang bị dở đây! Địt mẹ chứ cay quá. –Trung bật chai Heniken tiếp tục rót vào cốc.

-Chuyện gì mà bỏ cả học vậy, cứ kể cho tao! Giúp được tao giúp!

-Ui xồi, mày không giúp được đâu!

-Rồi rồi, thế có chuyện gì kể đi!

-Địt mẹ… sáng nay tao đón người yêu tao đi học. –Trung ngẫm nghĩ một lúc mới quyết định tâm sự cho thằng bạn thân.

-Ừ! Rồi sao?

-Mẹ kiếp!! Tao đợi nó phải 1 tiếng đồng hồ, định đến sớm đón nó đi ăn sáng rồi đi học. –Trung lại cầm cốc bia lên tu.

-Bình thường! Có hôm tao còn chờ con ghẹ tao đến gần 2 tiếng, lần sau mày ở nhà nhắn tin cho nó xuống rồi phóng đến là vừa… Ngu!

-Đéo phải! Tao chờ quen rồi, nhưng sáng nay… địt cụ… -Trung ngập ngừng.

-Sao?

-Sáng nay mãi nó mới mò mặt ra ban công, ăn mặc thì hở hang, đéo mặc áo lót, đầu tóc bù xù…

-Rồi sao? –Nghe đến đoạn này thằng bạn có vẻ chăm chú có hứng hơn vì dù gì nó cũng biết người yêu Trung quá xinh đẹp đi, nghe thấy từ không mặc áo lót khiến nó thích thú hơn hẳn.
 
-Nó đéo mặc áo lót, mà hình như nó còn ngủ chung với bố nó… Địt cụ… nghĩ mà cay, lớn mẹ rồi còn ngủ chung với ông già. –Trung nói xong, mặt hằm hằm tiếp tục rót bia.

-Bố đẻ nó á?

-Thì chả bố đẻ nó thì bố nào?

-Mày bị dở à! Thì có sao? Mày ghen hơi thái quá rồi đấy.

-Đéo phải! Nhiều lần rồi… Tao nghĩ mà tức, tao yêu ai đéo muốn người yêu tao gần gũi người đàn ông khác, kể cả bố nó…

-…. –Thằng bạn im lặng không biết nói gì… chỉ lắc đầu ngán ngẩm.

-Có lần tao còn thấy ông già nó nhìn mông nó, mới đầu tao nghĩ chắc vô tình, tao càng để ý thì càng thấy ông già nó chú ý nó nhiều, có lần còn vỗ vào đùi nó nói nó béo, mà trong khi dáng nó chuẩn vãi lol… Địt mẹ lão già lợi dụng. –Trung cay cú nói tràng giang đại hải.

-Thế… Mẹ nó đâu? Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi

-Mẹ nó mất lâu rồi… Tao ghen cũng có phải vô cớ đâu, con này nó chẳng đề phòng gì bố nó cả, bực thật… Tao nói thì kêu tao là kẻ bệnh hoạn, hôm nay tao tức đéo thèm nói gì luôn.

-Rõ ràng ông già nhà nó thì nó không đề phòng là đúng. –Thằng bạn Trung thở dài, cầm cốc bia uống.

-Địt mẹ! Dở dở ương ương, nói thì đéo được mà lúc nào cũng làm tao cáu điên lên, phải con khác tao bỏ mẹ rồi…

-Sao không bỏ đi! Thiếu đéo gì con. –Thằng bạn cười nói vì nó biết chắc chắn thằng bệnh này không thể bỏ được cái Thư.

-Mày đéo hiểu đâu! Đéo ai có thể bằng nó cả! Tất cả lũ con gái tao gặp trên cuộc đời này, đéo ai xinh và ngon như nó. –Trung dơ hai tay lên trời nói như thể thằng bạn đần độn của mình không biết gì cả.

-Ngon như nào… He he. –Thằng bạn cười dê.

-Địt cụ mày! Tao lại cho cốc bia vào mồm mày bây giờ. –Trung giơ cốc bia lên.

-Tao đùa tí gì mà ghê thế… Mà mày muốn thử nó không?

-Thử nó? –Trung nheo mắt lại hỏi.

-Ừ! Mày thử nó xem nó có yêu mày thật lòng không… Xem luôn cả quan hệ của bố con nhà nó, nếu mày nghi ngờ…
 
-Hừm!…. Mày định bảo tao làm gì. –Trung ngẫm nghĩ một lúc rồi nói.

-Tao có mối này… Ngon lành lắm… Mày đưa tao 500k tao lấy thuốc cho. –Thằng bạn ghé vào nói nhỏ.

-Thuốc gì? mày nói rõ xem nào? –Trung liếc nhìn bộ mặt nguy hiểm của thằng bạn.

-Thuốc kích dục chứ thuốc gì!

-Thuốc kích dục? Mày dở à!!! Mua làm đéo gì??? –Trung gào lên.

-Mày nói bé cái mồm thôi! Mày muốn thử người yêu mày xem yêu mày thật lòng không thì cho nó uống thuốc kích dục rồi theo dõi nó lúc nó ở nhà xem sao… Nếu bố con nhà nó có dấm dúi sau lưng mày thật thì kiểu đéo gì cũng vồ vào nhau ngay lập tức. –Thằng bạn nheo mắt lại nói trông rất nguy hiểm.

-Rồi xem bằng cách nào? Đặt camera à thằng ngu. –Trung cười phỉnh.

-Mày mới là thằng ngu! Đêm đéo nào tao chả chở mày ra nhà nó để mày trèo lên phòng nó! Cụ mày! Mày trèo vào trốn ở đâu đó chờ kết quả… Ngu như chó. –Thằng bạn vừa chửi vừa cầm chai bia rót tồng tộc vào cốc.

-Hừm…. Cũng không tồi… Nhưng nếu bị phát hiện tao chết chắc. –Trung vuốt vuốt cái cằm không có râu của mình.

-Cái đấy thì mày tự lo thôi… Tao chỉ mách mày cách đó để thử thách tình yêu của mày, không thì yêu mẹ con khác… Thiếu đéo gì.

Trung không nói gì… chỉ nhìn đăm chiêu vào một góc tầm vài phút rồi cầm cốc bia lên tu hết sạch… Sau đó rút ví ra đưa 500k cho thằng bạn rồi đứng dậy thanh toán tiền.

…. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi

Tối hôm đó… Ông Lý cầm tập hồ sơ sang nhà ông Lưu… Ông đứng ngoài cổng ngó vào trong nhưng chẳng thấy ai… ông liền thò tay vào bên trong cổng thì thấy đã khóa… Sau đó ông thả “CẠCH!” một cái rồi đi ra góc tường gọi điện…

-Uyên à! Nhà có ai không con? Bố sang đưa cho bố Lưu tập hồ sơ của cậu Khải…

-Bố gọi cái Như đi… nó có nhà đấy! con đang đi thể dục! –Uyên nói với ông Lý nhưng nàng không dám nói đi thể dục với bố chồng.

-Ừ! Rồi rồi! Bố đang đi có việc ở đây… thế bố gửi hồ sơ cho Như nhé! –Nói xong ông Lý cúp máy rồi đi ra cổng gọi.

-NHƯ ƠI!!!! –Ông Lý gọi to… Một lúc sau thấy con bé Như đi từ phía gara ra ngoài.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
anime sex
cliphot
Back
Top