Nghĩ đến chuyện đó, Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi mặt Uyên lại có chút ửng đỏ xen lẫn tức giận khi nghĩ đến chuyện tối qua khi bị bố chồng xâm phạm cơ thể. Uyên nhắm mắt lại và mở ra rồi thở dài một cái khi nghĩ đến cảm giác đó, cảm giác tử cung mình bị chọc vào, nó sướng tê dại đầu óc. Vậy mà trước đến nay Phi không làm được điều đó… âm đạo nàng lại âm thầm rỉ nước.
Đêm qua nàng đã lên đỉnh với bố chồng mặc dù chỉ là những động chạm rất ít, cũng không mặn nồng tình cảm gì, nhưng nàng đã rất thỏa mãn, có lẽ bởi vì rất lâu rồi nàng chưa làm tình hay sao?… nhưng phần lớn có lẽ là do “thứ đó”... nó to thực sự… nó khiến nàng có rất nhiều cảm giác sung sướng mà trước đến nay nàng chưa được cảm nhận. Uyên trầm ngâm lái xe với gương mặt đỏ ửng, nàng cắn nhẹ đôi môi đỏ của mình… ánh mắt có chút lúng túng xen lẫn tức giận... một cảm giác thật khó tả.
Chiếc xe lăn bánh qua các con phố đông đúc ở Hà Nội, ánh nắng buổi sớm xuyên qua những hàng cây dọi vào cửa kính xe tạo nên những đường thẳng màu vàng đẹp mắt… Uyên lúc này mặc dù có chút tức giận nhưng nàng không thể phủ nhận cơ thể nàng sáng nay tràn đầy sức sống… đã từ rất lâu rồi nàng mới thấy sảng khoái thế này… Có lẽ đây là cảm giác sau khi người ta lén lút thỏa mãn được nhu cầu của mình và biết chắc chắn rằng không ai có thể biết được bí mật đó… Một cảm giác hoàn toàn yên tâm để tiếp tục cuộc sống thường nhật…
…. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi
Một thời gian sau, cuộc sống của gia đình ông Lưu lại quay lại guồng quay cũ như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Uyên bận việc, Như bận học. Hai chị em sáng ra khỏi nhà, chiều muộn về nhà ăn cơm xong cũng lên phòng mỗi chị em một góc để học và làm việc. Chỉ duy nhất có hai người cảm thấy khó chịu và ngứa ngáy không thôi... Đó là ông Lưu và lão ăn mày. Ông Lưu lúc nào cũng cảm thấy khó ở khi nhìn thấy lão ăn mày lang thang quét dọn trong sân nhà mình, nhưng ông lại chẳng làm gì được. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi Còn lão ăn mày cũng xấu hổ khi thường xuyên chạm mặt ông chủ Lưu. Ông có cúi chào như một người ở nhưng ông Lưu chưa bao giờ đáp lời lão ăn mày. Chỉ duy nhất có hai chị em mỉm cười và chào hỏi lão… nhưng cũng được một hai câu rồi các nàng ấy lên xe và phóng vào dòng người đông đúc trên phố.
Từ cái hôm ở khách sạn trên đường Trần Duy Hưng, lão ăn mày không bao giờ quên được cảm giác đêm hôm đó… Nghĩ lại đến giờ lão cứ ngỡ đó là giấc mơ… Mỗi lần nhìn thấy Như người lão lại nóng hừng hực và tự hỏi tại sao mình lại được làm tình với cô gái trẻ và xinh đẹp cỡ đó chứ… Từ khi biết mùi đời… lão ăn mày lúc nào cũng tơ tưởng đến việc trai gái… Trong đầu lão không lúc nào là không nghĩ đến bộ ngực và bộ mông to của Như.
Mỗi sáng vào một khung giờ nhất định, lão cầm cái ghế nhựa ra ngồi cạnh mấy con siêu xe trong nhà… mục đích chỉ chờ Uyên và Như xuống lấy xe đi làm và nhìn vào mông hay ngực của hai đứa... ông nhìn nhiều đến mức còn biết được mông của Uyên có vẻ cong hơn của Như một chút... Lần nào Uyên mặc quần thì thôi rồi… trông mông đã to lại cong tớn lên… mấy lão xe ôm ngoài chợ thường hay nói mấy cô gái kiểu này là mắn đẻ lắm… Nhưng dạo gần đây ông thường xuyên thấy Như đi cùng với Uyên chẳng khác hình với bóng… đôi lúc ông thấy Uyên muộn làm nhưng con bé vẫn đứng chờ em mình để chở đi học, hoặc dậy sớm hơn thường ngày để kịp giờ học sớm của con bé... Tại sao lại vậy chứ… ông lão ăn mày chỉ chờ lúc Như đi một mình lão lại đến tỉ tê chém gió một chút nhưng toàn thấy ánh mắt sắc lạnh của Uyên nên lão không dám.
Đêm qua nàng đã lên đỉnh với bố chồng mặc dù chỉ là những động chạm rất ít, cũng không mặn nồng tình cảm gì, nhưng nàng đã rất thỏa mãn, có lẽ bởi vì rất lâu rồi nàng chưa làm tình hay sao?… nhưng phần lớn có lẽ là do “thứ đó”... nó to thực sự… nó khiến nàng có rất nhiều cảm giác sung sướng mà trước đến nay nàng chưa được cảm nhận. Uyên trầm ngâm lái xe với gương mặt đỏ ửng, nàng cắn nhẹ đôi môi đỏ của mình… ánh mắt có chút lúng túng xen lẫn tức giận... một cảm giác thật khó tả.
Chiếc xe lăn bánh qua các con phố đông đúc ở Hà Nội, ánh nắng buổi sớm xuyên qua những hàng cây dọi vào cửa kính xe tạo nên những đường thẳng màu vàng đẹp mắt… Uyên lúc này mặc dù có chút tức giận nhưng nàng không thể phủ nhận cơ thể nàng sáng nay tràn đầy sức sống… đã từ rất lâu rồi nàng mới thấy sảng khoái thế này… Có lẽ đây là cảm giác sau khi người ta lén lút thỏa mãn được nhu cầu của mình và biết chắc chắn rằng không ai có thể biết được bí mật đó… Một cảm giác hoàn toàn yên tâm để tiếp tục cuộc sống thường nhật…
…. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi
Một thời gian sau, cuộc sống của gia đình ông Lưu lại quay lại guồng quay cũ như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Uyên bận việc, Như bận học. Hai chị em sáng ra khỏi nhà, chiều muộn về nhà ăn cơm xong cũng lên phòng mỗi chị em một góc để học và làm việc. Chỉ duy nhất có hai người cảm thấy khó chịu và ngứa ngáy không thôi... Đó là ông Lưu và lão ăn mày. Ông Lưu lúc nào cũng cảm thấy khó ở khi nhìn thấy lão ăn mày lang thang quét dọn trong sân nhà mình, nhưng ông lại chẳng làm gì được. Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi Còn lão ăn mày cũng xấu hổ khi thường xuyên chạm mặt ông chủ Lưu. Ông có cúi chào như một người ở nhưng ông Lưu chưa bao giờ đáp lời lão ăn mày. Chỉ duy nhất có hai chị em mỉm cười và chào hỏi lão… nhưng cũng được một hai câu rồi các nàng ấy lên xe và phóng vào dòng người đông đúc trên phố.
Từ cái hôm ở khách sạn trên đường Trần Duy Hưng, lão ăn mày không bao giờ quên được cảm giác đêm hôm đó… Nghĩ lại đến giờ lão cứ ngỡ đó là giấc mơ… Mỗi lần nhìn thấy Như người lão lại nóng hừng hực và tự hỏi tại sao mình lại được làm tình với cô gái trẻ và xinh đẹp cỡ đó chứ… Từ khi biết mùi đời… lão ăn mày lúc nào cũng tơ tưởng đến việc trai gái… Trong đầu lão không lúc nào là không nghĩ đến bộ ngực và bộ mông to của Như.
Mỗi sáng vào một khung giờ nhất định, lão cầm cái ghế nhựa ra ngồi cạnh mấy con siêu xe trong nhà… mục đích chỉ chờ Uyên và Như xuống lấy xe đi làm và nhìn vào mông hay ngực của hai đứa... ông nhìn nhiều đến mức còn biết được mông của Uyên có vẻ cong hơn của Như một chút... Lần nào Uyên mặc quần thì thôi rồi… trông mông đã to lại cong tớn lên… mấy lão xe ôm ngoài chợ thường hay nói mấy cô gái kiểu này là mắn đẻ lắm… Nhưng dạo gần đây ông thường xuyên thấy Như đi cùng với Uyên chẳng khác hình với bóng… đôi lúc ông thấy Uyên muộn làm nhưng con bé vẫn đứng chờ em mình để chở đi học, hoặc dậy sớm hơn thường ngày để kịp giờ học sớm của con bé... Tại sao lại vậy chứ… ông lão ăn mày chỉ chờ lúc Như đi một mình lão lại đến tỉ tê chém gió một chút nhưng toàn thấy ánh mắt sắc lạnh của Uyên nên lão không dám.








