Phần 1: Món nợ 10 Tỷ và Sự Xâm Chiếm
– Anh làm thất thoát công ty 10 tỷ, sắp tới nếu không trả bù được, anh có thể ngồi tù.
Nghe chồng nói tin dữ làm Linh nghe như sét đánh ngang tai. Linh bàng hoàng một lúc lâu. Chồng Linh là người đa tài anh rất giỏi. Đứng như câu “Chồng yêu vợ vì sắc, vợ yêu chồng vì tài”. Công việc của anh vô cùng tốt, anh trẻ và đã có nhà, xe, tiền. Linh dù chồng giàu nhưng vẫn làm văn phòng cho vui. Nhưng hôm nay thấy anh ngồi ôm đầu nói ra những từ đó làm Linh thất thần.
Căn nhà tĩnh mịch, chỉ còn lại Linh một mình với con số 10 tỷ đồng treo lơ lửng, nặng hơn cả bản án tù chồng cô có thể phải gánh chịu. Chồng cô đã bay đi, để lại cô trong sự lo âu tột cùng. Linh ngồi co ro trên sofa, tấm áo phông mỏng màu trắng bạc nhẽo và chiếc quần soóc cotton ngắn cũn màu xám ôm lấy những đường cong kiều mị. Dù đang chết chìm trong tuyệt vọng, vẻ đẹp của cô vẫn không thể che giấu—làn da trắng nõn, bờ ngực đầy đặn dưới lớp vải, và khuôn mặt thông minh nhưng giờ đây nhuốm màu lo lắng.
Tiếng chuông cửa dứt khoát vang lên. Linh giật mình. Đứng trước cửa là Hoàng, người bạn xã hội mà cô quen biết trong những lần cùng chồng tham gia sự kiện. Hoàng là người có tiền, có thế, và Linh biết chỉ anh ta mới có khả năng xoay sở được một khoản tiền lớn như vậy trong thời gian ngắn.
Hoàng bước vào, mặc chiếc áo thun đen ôm sát, thân hình cao ráo, săn chắc toát lên vẻ quyền lực. Mắt anh ta dán chặt vào Linh—vào chiếc áo mỏng đang dán vào da thịt cô, vào đôi chân thon dài đang run rẩy. Cái nhìn đó trần trụi và không che đậy, hoàn toàn khác với sự xã giao mà Linh từng thấy. Đây là ánh nhìn của kẻ săn mồi.
“Em Linh, tôi nghe chuyện rồi.” Hoàng mở lời, giọng nói trầm khàn, đầy sự thấu hiểu. “Tôi biết chồng em đang gặp rắc rối lớn. Anh ta đã nhờ em tìm tôi. Tôi biết chỉ có tôi mới có thể giúp em.”
Linh như người đuối nước vớ được cọc, cô vội vàng nắm lấy cánh tay Hoàng: “Thật sao? Hoàng… anh có cách nào không? Anh giúp em với! Chồng em sắp…”
Hoàng cắt ngang, siết nhẹ bàn tay cô đang đặt trên tay mình, ánh mắt nóng bỏng không hề dịu đi: “Tôi sẽ giúp em. Tiền 10 tỷ tôi có thể chuyển ngay lập tức. Nhưng em phải biết, tôi làm điều này không phải vì tình bạn hay lòng thương hại. Tôi làm vì em.”
Linh lùi lại, cảm nhận được điều gì đó nguy hiểm đang đến gần. “Điều kiện là gì?”
Hoàng cười nhạt, nụ cười mạnh mẽ và tự tin đến lạnh người. “Tôi muốn em.”
“Tôi cần em một lần. Không phải tình yêu, mà là tình dục. Chỉ vậy thôi. 10 tỷ, hoặc chồng em phải vào tù. Em chọn đi.” Hoàng nhìn thẳng vào đôi mắt đẫm nước của cô.
Linh hét lên: “Không! Anh là bạn của vợ chồng tôi! Anh điên rồi!”
“Em có yêu chồng không? Anh ta vào tù mươi năm em có đau lòng không?” Hoàng không cho cô một giây để suy nghĩ. Anh ta là thợ săn, và Linh đã nằm gọn trong tầm ngắm.
Trước khi Linh kịp đưa ra một quyết định, trước khi lý trí và tiết hạnh có thể đấu tranh đến cùng, Hoàng đã hành động. Nhanh, mạnh và quyết đoán. Anh ta nắm chặt eo cô, xoay người và vật ngửa cô xuống sàn gỗ lạnh. Linh chỉ kịp thét lên một tiếng nhỏ: “Không!”
Hoàng nghiến chặt đôi môi Linh, nụ hôn mãnh liệt và cưỡng bách. Cái lưỡi táo bạo và sâu hoắm xâm chiếm khoang miệng cô, cuốn lấy lưỡi cô trong một trận chiến không khoan nhượng. Linh vùng vẫy, tát vào ngực anh ta, nhưng lực tay cô yếu ớt như cánh bướm.
Roạt! Tiếng xé vải giòn tan. Hoàng xé tung chiếc quần soóc mỏng manh, chiếc quần lót ren cũng bị hất sang một bên. Bàn tay thô ráp, mạnh mẽ của anh ta úp trọn lấy con bướm đầy đặn, các ngón tay lạnh lùng nhưng điêu luyện tách mạnh hai mép âm hộ ra. Linh choáng váng, một luồng điện rần rật xông thẳng lên não. “Ư! Ahhh!”
Nơi nhạy cảm nhất của cô bị công phá ngay lập tức. Ngón tay giữa của Hoàng miết mạnh vào hột le sưng mọng, xoay nhẹ. Linh quíu chặt đôi chân ngọc ngà, vừa muốn đẩy ra, vừa bị cơn sướng kỳ quái xâm chiếm. Sự nhục nhã và khao khát xung đột mãnh liệt trong cô.
Hoàng nhếch mép, kéo chiếc áo phông mỏng lên, để lộ bầu ngực trắng nõn, hai đầu vú săn chắc và cương cứng vì lạnh và kích thích. Anh ta cúi xuống, bú mút mạnh bạo, không chút dịu dàng, như một con thú hoang tìm nguồn sống. “Chụt chụt chụt,” âm thanh ướt át dội vào tai Linh, khiến cô càng thêm nhục nhã.
Tay kia của Hoàng không ngừng nghỉ, ngón giữa cứng cáp lách vào âm đạo. Đầu tiên là thăm dò, rồi nhanh chóng sục sâu hơn, móc ngược lên cào cào điểm G. Nước nhờn từ khe bướm Linh tuôn ra dầm dề, nơi đó đã bắt đầu co bóp vô thức.
Hoàng tách mạnh đôi chân Linh, lèn thân hình vạm vỡ trần trụi của mình vào giữa hai đùi cô. Cây cặc bự chảng, gân guốc của anh ta áp vào lỗ thịt hồng hào, nóng rực, cứng như đá.
“Em đẹp quá! Em muốn anh!” Hoàng rên lên, không phải cầu xin, mà là tuyên bố chủ quyền.
“Đừng mà! Đừng mà anh Hoàng! Đủ rồi! Em xin anh!” Linh thở hổn hển, gào lên trong sự tuyệt vọng, nước mắt giàn giụa.
Hoàng không nói, chỉ hẩy mạnh hông một cú dứt khoát.
“PHỤP!”
Đầu khấc khổng lồ cắm thẳng vào âm đạo Linh. Cô hét lên một tiếng xé lòng, cơ thể ưỡn cong. Đau đớn, như bị xé toạc, như lần đầu tiên đêm tân hôn, nhưng lần này là sự xâm phạm. Âm đạo Linh co thắt siết chặt lấy Hoàng, cảm giác chật cứng và nóng rát.
Hoàng ghì chặt, giữ nguyên tư thế. Từng milimet con cặc anh ta nhích vào, thành thịt Linh căng ra, đau đớn, nhưng cũng bị chiếm lĩnh.
“10 tỷ… hay ngồi tù?” Hoàng thì thầm, giọng khàn đặc, mỗi chữ như một nhát dao đâm vào lý trí cô.
Hoàng bắt đầu nhấp, chậm rãi, khoan thai. Linh cắn chặt môi, nhắm nghiền mắt, cầu mong cơn ác mộng này qua đi. Nhưng sự đời không đơn giản như vậy. Sau năm, sáu phút, cảm giác đau rát dần biến mất, thay vào đó là cảm giác tê tê, đê mê quen thuộc, nhưng mãnh liệt hơn gấp bội.
Cái dương vật xa lạ này quá cứng, quá khỏe, quá lớn. Nó thô bạo hơn chồng cô, nhưng cũng kích thích hơn. Khe bướm Linh bắt đầu co bóp, siết chặt từng hồi, tự động ôm lấy con cặc xa lạ đó. Linh hết hồn với phản ứng của cơ thể mình. Lý trí gào thét: Phản bội! Nhục nhã! Nhưng thân thể lại khát khao.
Hoàng thấy mắt Linh đã ngây dại, đôi chân thon dài đã run rẩy và tự tách ra. Anh ta biết mình đã thắng.
Hoàng tăng tốc, thúc từng phát, từng phát thật mạnh. “Bình bịch, bình bịch, chóp chép, chóp chép!” Âm thanh ướt át vang vọng khắp căn phòng yên tĩnh. Linh không còn chống cự. Cô ôm chặt lấy cổ Hoàng, đôi môi dính chặt vào miệng anh ta, liếm láp mồ hôi mặn chát. Cô quằn quại, rên la không ngớt.
“Ưm… ahhh… a… a… Linh thèm được địt! A… a… a…” Tiếng rên được spell out phonetically và hot.
Hoàng dập mạnh và sâu, ngoáy vòng vòng đầu khấc khổng lồ trong cổ tử cung Linh. Một ngọn lửa nóng bỏng bùng lên, thiêu đốt mọi lý trí. Linh co rúm toàn thân, lên đỉnh trong sự nhục nhã và sung sướng tột cùng.
Hoàng ghì chặt cô, phụt từng luồng tinh dịch mạnh như vòi rồng vô thật sâu trong người Linh và lặng lẽ ngắm nhìn cơn cực điểm của cô. Linh co hẳn người lên rồi nằm vật xuống, mồ hôi như tắm.
Cô nằm trần truồng giữa sàn nhà, hơi thở dồn dập. Giữa đôi mông tròn, dòng tinh dịch của Hoàng chảy ngược ra, nhểu cả xuống đất.
Linh nhìn anh ta, nước mắt và nước nhờn hòa lẫn. “Cút đi!” Cô hét lên, giọng lạc hẳn.
Hoàng kéo quần áo lên, nhìn cô với ánh mắt chiến thắng và quyền lực. “Anh sẽ giúp em. Tiền đã chuyển. Anh sẽ còn quay lại.”
Anh ta đóng cửa lại, để lại Linh nằm đó, trần trụi, đau đớn, nhưng ẩm ướt và mệt lử.
Phần 2: Sự Trở Lại của Kẻ Chiếm Đoạt
Vài hôm sau, nỗi nhẹ nhõm vì chồng đã thoát nạn nhanh chóng bị đè bẹp bởi sự chờ đợi và kinh hãi. Linh biết Hoàng sẽ quay lại.
Đêm đó, tiếng gõ cửa vang lên dứt khoát. Linh mở cửa. Hoàng bước vào, không cần mời, như thể đây là nhà của hắn.
Linh mặc chiếc váy ngủ mỏng manh, cố gắng giữ vẻ kiên quyết, nhưng đôi mắt cô lại dán xuống sàn.
Hoàng tiến từng bước chậm, không hấp tấp, như đang thưởng thức nỗi sợ hãi của con mồi. Cơ thể to lớn của anh ta ép Linh lùi dần, cho đến khi lưng nàng chạm vào bức tường lạnh. Bàn tay anh ta giữ lấy eo nàng, không đẩy mạnh, chỉ khẽ vuốt lên xuống, làm lớp vải mỏng sột soạt trên da. Linh cắn môi, tay đặt lên ngực anh, nhưng không còn sức để đẩy.
“Anh muốn vào,” Hoàng nói nhỏ, hơi thở nóng hổi phả sát tai.
Linh lắc đầu, khẽ thì thầm, “Đừng… em không thể.”
Hoàng cười nhạt. Cơ thể nàng đã phản bội. Bụng dưới nóng ran, khe hồng bắt đầu ẩm ướt, hai đùi run lên.
Anh ta áp môi xuống cổ, hôn thật chậm, đầu lưỡi kéo một đường ướt dài, dừng ngay hõm xương quai xanh. Linh rùng mình, “ưm…” bật ra khe khẽ. Hoàng cọ cặc đang căng cứng vào đùi trong nàng. Từng cú cọ nhẹ nhưng rõ ràng, khiến lớp vải lót nhanh chóng loang ướt.
Anh ta vén váy lên, kéo quần lót sang một bên. Đầu khấc đỏ rực đã chạm ngay cửa mình sưng mọng. Nhưng anh ta không đẩy vào, chỉ miết qua lại, trượt dọc khe, để đầu khấc lướt ngang hột le mỗi lần lên xuống. Linh co giật mạnh, miệng bật tiếng rên dài, “ahhh… ưmmm… đừng… đừng làm vậy…”
“Em nói đừng, mà nước em ướt cả rồi,” Hoàng thì thầm, xoay nhẹ đầu khấc, cọ vòng tròn quanh mép ngoài. Mỗi lần xoay, Linh lại run lẩy bẩy, lưng cong sát tường, môi cắn chặt đến bật máu. “Không… xin anh… đừng vào…” nhưng tay nàng lại vòng siết cổ anh, chân run rẩy tự tách ra thêm.
Hoàng giữ nàng bằng một tay, tay kia ghì hông nàng ép sát vào mình. Anh tiếp tục cọ, trêu chọc, miết hạt le, xoay vòng ngay cửa vào, làm nàng rên rỉ không dứt, “ưmmm… ahhh… trời ơi…” Nàng sắp khóc vì căng thẳng và khao khát dồn nén.
Rồi bất ngờ, anh dồn lực, hông ấn mạnh một cú, toàn bộ chiều dài cặc xuyên thẳng vào tận cùng. Linh hét toáng, “AHHHH!” toàn thân giật bắn, chân co rút quặp lấy hông anh, nước nhờn bắn tung ra ướt cả đùi.
Anh ghì chặt, không nhúc nhích, để nàng cảm nhận cái đầy nhức nhối ấy cắm ngập trong mình. Linh vừa khóc vừa rên, “ưhhh… sâu quá… ahhh…” nhưng cơ thể nàng lại run bần bật, khe hồng siết chặt lấy anh từng nhịp, như ôm chặt không muốn nhả.
Con cặc của Hoàng nóng rực, to lớn đến mức chỉ vừa chạm vào đã khiến Linh phải bật tiếng rên khàn trong cổ họng. Thân cặc dày cộp, nổi gân cứng như những sợi dây căng, đầu khấc nở đỏ bóng, khi nhấn vào thành trong ẩm ướt thì như cái chày nóng cọ sát nghiền nát từng mảng da thịt mỏng manh.
Linh ngửa đầu vào tường, mắt nhòe nước, miệng ú ớ: “ưm… ahhh… không… không được…” Nàng thở gấp, ngực phập phồng, hai tay bấu chặt vai Hoàng mà không còn sức đẩy ra. Trong đầu nàng dồn dập tiếng nói của lý trí: Mày không thể… mày đang phản bội… Nhưng cơ thể thì khác, khe hồng sưng mọng đang siết nghẹt lấy từng gân guốc thô ráp, ướt nhẹp, nhóp nhép nuốt chặt.
Hoàng ghì nàng sát vào tường, thì thầm ngay bên tai, giọng khàn khàn: “Bạn của chồng em đang ở trong em sâu thế này… có thấy nhục không? Có thấy nó chặt thế nào không?” Anh xoay hông, rút ra gần hết, chỉ để đầu khấc nở tròn nghẹn ngay cửa mình, miết qua lại như trêu chọc.
“Ưhh… aahhh…” Linh kêu nghẹn, hai chân run lẩy bẩy, đùi vô thức hé ra. Nước nhờn từ trong nhỏ giọt xuống đùi, rơi thành vệt loang trên sàn gỗ. Nàng cắn chặt môi, cố không bật thành lời, nhưng những tiếng ú ớ yếu ớt lại vang ra không dứt.
Hoàng chậm rãi ấn sâu, từng centimet một, như cố tình cho nàng cảm nhận hết độ lớn của hắn. Mỗi lần thân cặc trượt vào, thành thịt bên trong lại căng ra, nhức nhối rồi dần mềm oặt, đón lấy. Đến khi toàn bộ chiều dài đã cắm tận cùng, bụng dưới anh ép sát mu nàng, Linh hét khẽ, “aaahhh!” cong lưng, run như điện giật.
Anh giữ nguyên, không nhấp ngay, chỉ xoay vòng đầu khấc, nghiền sát cổ tử cung, thì thầm: “Thân thể này là của ai? Linh, nói cho tôi biết, em muốn tôi làm gì?”
Nước mắt Linh trào ra, nàng lắc đầu yếu ớt, miệng nức nở: “Đừng… xin anh…” Nhưng âm đạo nàng lại co thắt liên hồi, như quấn lấy cặc Hoàng, không cho nó rời ra.
Hoàng nhích hông thật chậm, rút ra nửa rồi ấn vào lại, tiếng “chóp… chép…” ướt át vang khắp phòng. Linh rên vỡ vụn, không còn câu chữ, chỉ “ưmmm… ahhh… ưhh…” liên tục. Bên trong nàng nóng bỏng, từng cơn khoái cảm xé rách lớp lý trí cuối cùng, kéo nàng trượt dài trong nhục nhã mà khoái lạc. Hoàng ôm chặt cô vào lòng, bắt đầu nhấp mạnh và sâu hơn nữa, dồn dập, cương bạo và chiếm đoạt hoàn toàn.